Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trả cho em!

Phiên bản Dịch · 755 chữ

Đường Vãn Vãn quay về không nhìn thấy Án Như Linh đâu cả, có chút lo sợ thầm nghĩ người đó không phải về rồi chứ?

Cô cũng không hy vọng Án Như Linh đưa cô về, chỉ là bây giờ không còn sớm nữa mà ngày mai cô cũng phải đi làm. Bây giờ mà về, không biết có lái xe được không nữa…

Lúc cô đang do dự không biết có nên từ biệt Hạ Miên Nhiên không thì Án Như Linh mở cửa đi vào, thân hình cao to đi đến đứng trước mặt cô, lạnh lùng nâng cằm cô nói:

-Đứng lên về nhà!

Đường Thanh Thanh bên đó cũng đứng dậy

-Anh Như Linh em cũng muốn về cùng anh!

Án Như Linh hững hờ nhìn cô bé

-Miên Nhiên sẽ đưa em về, cô ta ngày mai còn phải đi làm.

Đường Vãn Vãn nghe những lời này cảm thấy kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Án Như Linh nhưng người đàn ông đó lúc này đã rời khỏi phòng. Cô bé không thể nhìn thấy nét mặt của anh ta.

Hơi nhếch môi, Đường Vãn Vãn từ ghế sofa đứng dậy, cô đoán chừng là có lẽ cô nghĩ sai rồi. Con người đó… sao có thể lo cho việc ngày mai cô phải đi làm chứ?! Mà lại muốn đích thân đưa cô về nhà?

Bên ngoài quán bar rất yên tĩnh, Đường Vãn Vãn nhẹ nhàng cúi đầu đi theo sau Án Như Linh, lúc ở đoạn đường rẽ không may đụng va vào lưng của Án Như Linh.

-Ưm…

Cô đau nhưng không dám la, đưa tay che mũi suýt chút nữa thì nước mắt chảy ra. Người đàn ông dừng bước, nhướn mày như đang ghét bỏ bộ dạng ngốc nghếch đang che mũi đỏ ửng đến sắp khóc của cô.

Sau đó không biết nghĩ gì, đột nhiên tiến về phía trước đẩy cô áp sát vào tường, cau mày nói:

-Lấy đồ tên đó đưa cho cô giao ra đây!

-Hả?

Đường Vãn Vãn ngỡ ngàng

-Cái gì cơ?

Án Như Linh cau mày mất kiên nhẫn, nhìn cô vẫn ngốc nghếch ngỡ ngàng không cử động, mím chặt môi không thoải mái sau đó anh tự mình tiến đến khám xét.

Đường Vãn Vãn bị anh khám xét khắp người bị dọa đến xanh mặt mày, không dám cử động. Vì lý do gì Án Như Linh lại ra tay với cô.

Thiệp mời trong túi xách nhanh chóng bị Án Như Linh tìm ra, Đường Vãn Vãn không ngờ Án Như Linh lại là vì tìm thứ này. Suy nghĩ nóng lòng, đưa tay với lấy

-Cái này không được, trả lại cho em!

Án Như Linh cao hơn cô một cái đầu, anh ta đưa tay lên thế là Đường Vãn Vãn buộc phải nhảy lên. Nhìn bộ dạng lo lắng của cô, phát cáu lên chạy về phía trước.

Có chí khí! Anh ta thầm nghĩ, đây là lần đầu tiên từ bao năm nay cô dám ngỗ ngược với anh, nhưng vì một người con trai xa lạ!

Cứ nghĩ đến đó lại khiến anh càng cảm thấy không thoải mái.

-Tại sao lại không được?

Anh lạnh lùng liếc nhìn cô, mỉa mai nói:

-Chẳng phải em nói cái gì cũng có thể cho tôi sao? Chẳng qua chỉ là một tấm thiệp mời, em cũng tiếc sao?

Đường Vãn Vãn thầm nghĩ tên này lại lên cơn điên sao? Có lẽ nào uống say rồi?

Án Như Linh đêm nay thật sự uống không ít rượu, làm ra chuyện này là việc làm không bình thường, thực chất chỉ có thể giải thích là anh ta đã uống say rồi!

Cô nhẹ nhàng giải thích:

-Đây là học trưởng đưa cho em… Chỉ có một tấm, không thể đưa cho anh được. Như Linh trả lại cho em đi.

-Học trưởng?

Án Như Linh tức giận, anh ta vừa gặp Mạc Tuyết Phong đã cảm thấy khó chịu. Bây giờ nhìn thấy Đường Vãn Vãn bảo vệ thứ này, trong lòng càng cảm thấy không vui

-Cô giỏi thật đó! Người ta vừa về đã quyến rũ rồi, em muốn đàn ông vậy sao?

Đường Vãn Vãn bị nhưng lời này của anh làm tức run lên, quát to:

-Án Như Linh, trả lại cho em!

--------

Dịch: Hy Vọng

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 13/03/18

Bạn đang đọc Hào Môn Sủng Hôn: Lão Bà Thật Đáng Yêu! của Cố Phiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.