Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự trừng phạt của anh [1]

Phiên bản Dịch · 692 chữ

Sắc mặt Đường Vãn Vãn bỗng chốc tái mét, toàn thân cô cứng đờ không nói được lời nào.

Nhìn gương mặt tái mét của Đường Vãn Vãn, người đàn ông lộ rõ sự tức giận coi thường cười rộ lên một tiếng, chán ghét nhìn Đường Vãn Vãn hỏi:

-Đường Vãn Vãn, rốt cuộc cô đem thân thể mình làm trò gì vậy?

Tay mạnh mẽ nắm chặt lấy cằm cô, lông mi thanh mảnh của Đường Vãn Vãn nhanh chóng run rẩy, nghe thấy những lời mà Án Như Linh đang hỏi bên tai cô:

-Rốt cuộc cô có trái tim không vậy? Bà ấy nói cô làm cái gì cô liền làm theo sao? Bà ấy nói cô lên giường với tôi cô liền lên giường với tôi sao? Vậy bà ấy kêu cô đi chết, cô liền đi treo cổ tự sát luôn à?!.... Đường Vãn Vãn, đến chó cũng không nghe lời bằng cô!

Nói ra lời này, âm thanh của Án Như Linh chợt lớn lên, toàn thân Đường Vãn Vãn chấn động. Bàn tay buông thỏng bên người đột nhiên nắm chặt lại.

Trái tim cô dường như muốn vì những lời nói này của Án Như Linh mà rối bời, trái tim cô không phải sắt đá… Cũng biết đau như bị kim đâm vậy.

Cô không ngờ rằng, trong mắt Án Như Linh con người cô lại tồi tệ như vậy!!!

Trong mắt cô có gì đó nóng nóng lên, uất ức chỉ muốn khóc. Tất cả mọi thứ của cô là do Án phu nhân cho, cô muốn báo đáp bà ấy tại sao lại khó như vậy?!

Cô mơ màng suy nghĩ, người này ghét cô ghét đến nỗi trở thành bộ dạng như vậy, giữa bọn họ…. thì còn có khả năng gì chứ?

Trong lòng cô giống như bị kim đâm, lời nói của Án phu nhân tối qua vẫn cứ quanh quẩn trong suy nghĩ của cô, cô không muốn bà ấy thất vọng….

Từ nhỏ ăn nhờ ở đậu, người duy nhất đối tốt với cô chỉ có Án phu nhân. Thậm chí bà ấy yêu thương cô hơn cả Đường Thanh Thanh, trong mắt cô Án phu nhân giống như người mẹ thứ hai vậy! Muốn làm mẹ của mình vui, chẳng lẽ là sai sao?!

Thở dài một tiếng, gương mặt Đường Vãn Vãn nở nụ cười một cách miễn cưỡng, nhẹ nhàng nói:

-Như Linh, em thích anh… Những chuyện đó đều do em tự nguyện, không có liên quan gì đến mẹ nuôi.

Ánh mắt của anh nhìn vào cô, hung dữ nhìn cô. Trong đôi mắt đó, dần hiện ra sự không tin tưởng.

-Cô thích tôi sao?

Đột nhiên anh nở nụ cười lạnh lùng,

-Cô thích tôi sao…?

Đột nhiên trên gương mặt đẹp đẽ của anh ta hiện lên nụ cười đầy ẩn ý

-Đúng vậy, Đường Vãn Vãn… cô thích tôi mà!

Những lời cuối cùng anh nghiến răng nghiến lợi mà thốt ra, dường như muốn bóp nghẹt cô vậy.

Cô không thể nào biết được, sau khi nói ra lời tỏ tình thì Án Như Linh lại càng tức giận.

-Cởi đồ!

Người đàn ông đó thu tay lại, mặt không cảm xúc nhìn cô rồi đột nhiên nói hai chữ đó.

-….

Cả người Đường Vãn Vãn chấn động, đôi mắt hơi mở to ngỡ ngàng nhìn gương mặt lạnh lùng của anh.

-Không phải em nói thích tôi sao?

Án Như Linh mỉm cười, lời nói ác ý,

-Không phải đến chuyện này cũng không đồng ý chứ?!

Đường Vãn Vãn đặt tay lên đầu gối, cả người bắt đầu run lên. Cô miễn cưỡng mỉm cười, cố đấu tranh đến cùng:

-Nhưng…. đây là trên đường, Như Linh.

Môi cô run lên, nhưng vẫn phải cố mỉm cười với anh ta

-Chúng ta có thể để đến khi về nhà...

-Cởi!

Anh ta lạnh lùng ngắt lời cô, mặt không cảm xúc nói.

------

Dịch: Hy Vọng

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 19/03/18

Bạn đang đọc Hào Môn Sủng Hôn: Lão Bà Thật Đáng Yêu! của Cố Phiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.