Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại Bạch Băng Khuynh!

Phiên bản Dịch · 1681 chữ

Chương 13: Gặp lại Bạch Băng Khuynh!

Xe ngựa xóc nảy hai canh giờ, cuối cùng cũng đến nơi.

Biện huyện, dân chúng đông đúc đi qua đi lại.

Mọi người xuống xe ngựa, rất nhiều ánh mắt nối đuôi nhau nhìn sang.

Hiệu cầm đồ của Hàn thị.

Thủ vệ nhìn thấy cách ăn mặc của đám người Tần Trần thì sửng sốt một lúc lâu.

Hắn nghĩ thầm, rằng đây nhất định là đại nhân vật từ đâu tới, phải hầu hạ cho tốt.

Nói xong bèn rất khách khí với Tần Trần, Tần Trần lấy thiệp mời ra, thủ vệ mỉm cười nói: "Thì ra là khách của Hàn tiểu thư, xin mời quý khách vào trong."

"Trần nhi, nơi này lớn thật đấy. Chúng ta thật sự có thể đi vào sao?" Trần Tuệ có chút không dám tin.

"Mau vào đi thôi, vừa nhìn là biết các ngươi chính là đại nhân vật, là người kiếm tiền lớn, bây giờ lại có cả thiệp mời, như vậy chứng minh các người là khách nhân của tiểu thư, tiểu thư nhà chúng ta cũng không phải người bình thường, người có thiệp mời của nàng không phải là người mà những tiểu nhân vật như ta có thể trêu chọc." Thủ vệ khách khí nói.

"Ừm, ừm, à đúng rồi, ngươi là người của Hàn tiểu thư, tiền tiêu vặt hàng tháng chắc cũng không ít nhỉ?" Trần Tuệ tò mò hỏi. Nhi tử của Trần Mỹ Chi làm việc cho đại nhân vật trong huyện, nghe nói cũng kiếm được không ít.

"Tiểu thư ra tay đương nhiên rất rộng lượng, hồi bẩm lão phu nhân, tiểu nhân một tháng có thể lãnh năm trăm văn tiền." Thủ vệ thành thật nói.

Lão phu nhân?

Nghe thấy cách xưng hô này, Trần Tuệ vô cùng mừng rỡ. Sống một đống tuổi rồi, bà ấy rốt cuộc cũng cảm nhận được cảm giác được người khác tôn trọng.

"Một tháng năm trăm văn, lợi hại hơn Nhị Ngưu nhiều, thế nhưng nhìn thấy Trần nhi cũng phải cung kính, thật tốt." Trần Tuệ cười nói.

"Ngươi nói ít thôi, đừng làm Trần nhi mất mặt." Trần Nham trừng mắt liếc bà ấy một cái, ông ấy đã nghiên cứu con sư tử đá trước hiệu cầm đồ một lúc lâu: "Hoành tráng, hoành tráng quá..."

"Cha, nương!" Trần Vận Nhi sốt ruột đến mức dậm chân, đây là làm cái gì vậy, để cho người khác nghĩ về phu quân như thế nào?

"Không sao cả, dẫn mọi người đến đây chính là muốn để mọi người làm quen, sau này cuộc sống sẽ tốt hơn, nếu nhạc phụ nhạc mẫu thích thì cứ tùy bọn họ đi thôi." Tần Trần cười khoát tay.

Thật ra hắn muốn nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.

Kiếm tiền là vì cái gì?

Có thể hiếu kính nhị lão, để cho bọn họ vui vẻ không phải cảm giác thành tựu lớn nhất hay sao?

Đáng tiếc kiếp trước Tần Trần không còn cha mẹ từ sớm, nên sau khi không cha không mẹ lớn lên trong cô nhi viện, công thành danh toại, ngay cả một người để hiếu kính cũng không có.

Đoàn người đang chuẩn bị đi vào.

Một chiếc xe ngựa đột nhiên dừng lại.

Một nam nhân trẻ tuổi từ bên trong đi ra, mặc một bộ y phục trắng, hắn xuống xe, giơ tay với xe ngựa, làm động tác đỡ người.

Trong xe lại truyền ra giọng nói lạnh như băng của một nữ nhân: "Không cần, ta tự xuống được."

Nói xong, một nữ tử ăn mặc sang quý, dung mạo không thua kém Trần Vận Nhi bước xuống xe ngựa.

Nàng rất đẹp, đáng tiếc gương mặt kia lạnh như băng kia khiến người ta không dám tới gần.

Nàng này đúng là tiểu thư Bạch gia Bạch Băng Khuynh!

Nam tử kia không tỏ vẻ gì, cười cười ngượng ngùng, ánh mắt nhìn thấy Trần Vận Nhi thì ngây người một lúc lâu, sau đó đi tới: "Cô nương là thiên kim của phú thương nào vậy? Vì sao ở Biện huyện chưa từng gặp qua? Ta tên là Mục Trì, là thiếu gia của Mục gia."

"Ta không biết ngươi." Trần Vận Nhi lộ vẻ mặt cảnh giác, lui về phía sau một bước.

Mục Trì ôn hòa cười nói: "Cô nương chớ sợ, chỉ là ta cảm thấy y phục của ngươi quá đẹp, muốn hỏi xem là làm ở đâu, ta cũng muốn làm cho người trong lòng một bộ."

Bạch Băng Khuynh xuống xe ngựa, nhìn thấy Trần Vận Nhi có chút quen mắt, nhưng trong chốc lát không nghĩ ra, nàng nhìn thấy y phục trên người Trần Vận Nhi cũng có chút sửng sốt.

"Y phục này là do phu quân của ta làm cho, ngươi muốn mua thì cứ tìm hắn." Trần Vận Nhi gọi Tần Trần một tiếng.

Khi Tần Trần xoay người lại, Mục Trì và Bạch Băng Khuynh đều ngẩn người một lúc.

"Là ngươi? Ngươi tới hiệu cầm đồ của Hàn thị làm gì? Đây là nơi ngươi nên đến hay sao?" Mục Trì lạnh lùng quát.

"Mục công tử, vị Tần công tử này có thiệp mời của tiểu thư nhà ta, hắn có thể đi vào." Thủ vệ nói.

"Ngươi điên rồi hả? Có phải không muốn làm việc nữa hay không? Ngươi có biết Tần Trần là ai không? Hắn chính là tên ở rể bị đuổi ra ngoài của Bạch gia! Đã bị đuổi đến một thôn trang xa xôi hẻo lánh từ lâu rồi, thiệp mời của hắn nhất định là giả."

Mục Trì khinh thường nói: "Nếu ngươi để cho hắn đi vào, ta cam đoan khi Hàn tiểu thư đến đây sẽ khiến ngươi phải cút khỏi hiệu cầm đồ Hàn thị!"

"Tần Trần, ngươi không nên tới đây." Bạch Băng Khuynh liếc mắt nhìn Tần Trần, lại nhìn thoáng qua Trần Vận Nhi, chẳng trách cảm thấy có chút quen thuộc, thì ra là cô nương bị Tần Trần gây họa kia:

"Tần Trần, ta vừa mới nghe thấy cô nương này xưng hô ngươi là phu quân, xem ra cô nương này có lòng tốt, không báo quan bắt ngươi, ngươi có phúc khí này nhất định phải một lần nữa làm người, đối xử tốt với người ta."

"Chuyện của ta, không cần ngươi can thiệp." Tần Trần cũng không buồn liếc mắt nhìn Bạch Băng Khuynh, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Mục Trì.

Hắn vất vả lắm mới làm ra được một bộ y phục, chỉ là muốn yên ổn đi vào hiệu cầm đồ, không ngờ rằng có người muốn phá hoại.

"Không nhìn ta sao? Là tức giận khi bị ta hòa ly?" Bạch Băng Khuynh nhìn thấy ánh mắt của Tần Trần, cảm thấy Tần Trần quá mức ngây thơ.

Một kẻ vô tích sự, ăn không uống không của Bạch gia còn chưa nói, còn làm ra loại chuyện đó đối với nữ tử, loại người này bị hòa ly còn xem như nhẹ.

"Trần Thiết."

"Tỷ phu."

"Ngươi có nghe lời tỷ phu không?"

"Ngày nào cũng ăn gà, Trần Thiết vô cùng nghe lời."

"Đánh hắn!"

Oanh!

Đột nhiên!

Trần Thiết đấm một quyền vào mặt Mục Trì khiến mặt hắn sưng lên, răng nanh cũng rụng mấy cái.

Tình huống này tới quá đột ngột, thủ hạ do Mục Trì dẫn theo đều chưa kịp phản ứng, công tử nhà mình đã biến thành đầu heo rồi.

"Tần Trần, không cần phải… Như vậy."

Bạch Băng Khuynh thấy thế, càng phản cảm với Tần Trần hơn.

Quá ngây thơ rồi!

Vừa rồi còn biểu hiện không thèm để ý đến nàng.

Bây giờ thấy Mục Trì ngồi chung một chiếc xe với mình bèn thiếu kiên nhẫn, sai người đánh Mục Trì.

Nhà của Mục Trì cũng coi như nhân vật hàng đầu ở Biện huyện, nếu Tần Trần thật sự có năng lực động đến hắn, đánh thì cũng đánh rồi, coi như nam nhân trẻ tuổi bởi vì ghen mà đánh nhau.

Thế nhưng Tần Trần chỉ là kẻ ở rể mà nàng nuôi trong nhà.

Không có bản lĩnh gì, cũng không có chỗ dựa nào.

Mục gia cũng là gia tộc không kém Bạch gia bao nhiêu.

Hai bên khác nhau một trời một vực.

Hành vi của Tần Trần quả thực là tự tìm đường chết.

Mục Trì muốn trả thù Tần Trần, có rất nhiều cách khiến cho Tần Trần tự dưng biến mất.

"Tần Trần, hành vi hôm nay của ngươi sẽ không khiến ta cảm thấy ngươi có tiền đồ, ngược lại, khiến ta cảm thấy ngươi còn chưa trưởng thành."

Bạch Băng Khuynh thở dài một hơi rồi nói: "Một người làm sai chuyện phải biết hối cải, hiện tại cô nương bị ngươi làm tổn thương không trách ngươi, ngươi nên cùng với nàng ở lại trong thôn, sống thật tốt, mà không phải tới huyện làm xằng làm bậy, dẫn theo nàng cùng chịu tội."

"Có phải ngươi có bệnh hay không?"

Tần Trần nhíu mày: "Ta nói rồi, ta làm cái gì không liên quan đến ngươi."

"Giận dữ! Là một loại biểu hiện của nam nhân hèn nhát!" Bạch Băng Khuynh lắc đầu nói: "Ngươi thật sự khiến người ta quá thất vọng."

Nói xong, nàng nhìn về phía Mục Trì: "Mục công tử, Tần Trần tốt xấu gì cũng từng là phu quân của ta, mong rằng Mục công tử cho ta một chút mặt mũi, bỏ qua cho hắn lần này, Bạch gia ta sẽ bồi thường ngươi."

Mục Trì che mặt: "Bạch tiểu thư, không phải ta không nể mặt ngươi, Tần Trần đả thương ta trước, hôm nay nếu hắn không quỳ..."

"Trần Thiết."

"Tỷ phu, Trần Thiết ở đây."

"Lại đánh một lần nữa."

Oanh...

Bạn đang đọc Hậu ly hôn ta nhất phi trùng thiên, ngươi khóc cái gì? của Chư Cát Thiết Ngưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhvietnx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.