Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Cố

Tiểu thuyết gốc · 889 chữ

- Trợ lí, cô vào phòng tôi một lát

- Vâng

Cô gái với mái tóc đen được búi gọn gàng trên đỉnh đầu bước vào. Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng và chiếc váy công sở màu đen giản dị mà cũng không kém phần thanh lịch. Cô gái đó là Diệp Nhất Nhất.

Đã 10 năm kể từ ngày cô tốt nghiệp. Nhờ nỗ lực không ngừng nên hiện giờ cô là trợ lí cho một luật sư có tiếng ở thành phố B. Luật sư này nổi tiếng là khắt khe và lạnh lùng. Đối với công việc anh đòi hỏi rất cao. Chính vì thế nên trợ lí của anh phải là người có năng lực thật sự và phải cẩn thận, tỉ mỉ trong công việc

- Sếp cho gọi tôi có chuyện gì ạ?

- Cô mau đưa cho tôi bản tư liệu về vụ án ngày hôm nay

Giọng điệu lạnh lùng, bức giá khiến người khác không thể không tuân theo. Chính vì vậy nên ngay tức khắc, Diệp Nhất Nhất đã đưa đến trước mặt vị sếp cao ngạo một bản tư liệu màu xanh.

Diệp Nhất Nhất làm việc rất nghiêm túc, trong công việc không bao giờ tồn tại chuyện cá nhân nên cả hai hợp tác với nhau rất ăn ý. Cũng chính lí do này nên Lãnh Hàn mới thuê cô đến làm việc.

-Được. Cô đi ra đi

- Vâng

Nhưng đi chưa được bao lâu thì điện thoại của cô reo lên. Là số của mẹ!

- Alo, mẹ con nghe...

- Nhất Nhất, con mau đến bệnh viện ngay đi! Mẹ con đang cấp cứu!

Rầm! Chiếc điện thoại rơi xuống đất. Diệp Nhất Nhất tức tốc chạy đến bàn làm việc rồi cầm lấy chiếc túi rồi chạy ra ngoài. Ngay cả xin phép Lãnh Hàn cũng không quan tâm.

Cô gấp rút bắt chiếc xe taxi rồi nhanh chóng đến bệnh viện tỉnh. Trên đường đi cô luôn tự trách. Sức khỏe của mẹ gần đây không được tốt, ngày hôm qua còn ngất xỉu một lần. thế nhưng hôm nay lại phải nhập viện. Nếu như biết sớm sẽ có chuyện thì cô đã ở nhà chăm sóc mẹ rồi. Nghĩ đến đây, nước mắt cô chực trào. Người tài xế cũng hoảng sợ vì hành động này của cô, ông đạp chân ga, tăng tốc để đến bệnh viện.

Diệp Nhất Nhất đến trước phòng cấp cứu. Ở đó, có một người đàn bà trung niên đang đứng chờ với sắc ặt lo lắng

- Dì Lăng, mẹ cháu đã xảy ra chuyện gì ạ?

- Dì nghe nói tối qua mẹ con bệnh nên sáng sớm nay đến thăm, ai ngờ lúc đẩy cửa vào thì thấy bà ấy ngất dưới đất. dì vội gọi cho cấp cứu rồi báo tin cho con. Tính ra bà ấy cũng ở trong đó lâu lắm rồi sao vẫn chưa có động tĩnh gì vậy?

Dứt lời, cửa phòng cấp cứu đẩy ra

- Bác sĩ mẹ tôi bà ấy như thế nào?

Bác sĩ nhìn cô đầy tiếc nuối

- Xin lỗi nhưng chúng tôi đã cố hết sức. Bệnh ung thư của bà ấy tái phát khiến tim suy nhược. Người nhà lại đưa đến quá trễ nên cho dù đã cố hết sức cứu chữa nhưng không bà ấy được.

-Không! Mẹ tôi chưa chết! Các người chắc chắn nói dối! Bà ấy chỉ ngủ, chỉ ngủ....thôi

- Tiểu Nhất...

Hai hàng nước mắt tuôn trào, cô ngồi thụp xuống đất, hai tay ôm lấy đầu. Cô khóc thật to. Mẹ đã đi rồi, thế giới này chỉ còn có mình cô thì còn ý nghĩa gì nữa. Cô chỉ lo đi làm kiếm tiền cho mẹ mà quên mất rằng phải chăm sóc mẹ. Cô hối hận lắm. Phải chi lúc sáng ở nhà với mẹ. Nếu mình quan tâm đến mẹ nhiều hơn thì mẹ đã không mất. Cô hối hận! Người lúc sớm còn đấy nhưng chiều lại đi xa rồi.

Cô cứ khóc, khóc như một đứa trẻ. Tất cả những buồn phiền cứ hòa theo nước mắt mà chảy xuống ướt đẫm gương mặt.

........................

-Luật sư, cô ta không nói đã xảy ra chuyện gì thì làm sao chúng ta có thể biện hộ cho cô ta được?

Xa xa có hai bóng người đang đi về phía Nhất Nhất

- Không sao, từ từ cô ta sẽ nói

-Nhưng mà... Luật sư sao anh lại đứng lại?

Bóng dáng cao lớn ấy đứng lại khiến cho trợ lí của anh ta suýt va vào

Anh nhìn thấy cô khóc thương tâm, lòng anh nhói lên. Đã 10 năm rồi không gặp cô. Anh thấy dường như tim mình lại đập nhanh như lúc thấy cô lần đầu ở trường đại học. Cô nhỏ bé chống lại thế giới này khiến cho anh thương cảm. Rồi chính sự thương cảm này đã hóa thành tình yêu. Đã mười năm rồi , có lẽ cũng đã đến lúc cô thực hiện lời hứa.

Anh bước lại gần cô, nhẹ nhàng, cẩn thận

- Tô luật sư chúng ta phải về chuẩn bị cho phiên tòa ngày mai nếu không...

-Cậu về trước đi- Anh ngắt lời cậu thanh niên

.....

-Chào em- Tiếng nói trầm thấp vang lên

Bạn đang đọc Hãy Đến Bên Anh sáng tác bởi Tô_Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tô_Nguyệt
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.