Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn Thành Nhiệm Vụ.

Tiểu thuyết gốc · 2445 chữ

Chương 12:Hoàn Thành Nhiệm Vụ.

Hắn mời Bạch Liêu vào trong, Bạch Liêu nhìn quanh thấy Phạm Tu và Phùng Bạo thì cười nhẹ gật đầu.

Nhìn lên trên bàn thấy bản đồ mà Nhân Minh vẽ thì có chút kinh ngạc, bèn hỏi.

“ Chúa Công, người lấy tấm bản đồ này ở đâu thế?”

Nhân Minh nghe vậy tưởng Bạch Liêu khen thì nói:

“ Đây là ta tự mình vẽ ra, tiên sinh thấy thế nào.?”

“ rất tốt, ta cũng từng ngao du nhiều nơi nên biết sơ lược về nước ta. Nhưng không ngờ, chúa công còn nhỏ mà đã vẽ được một bản đồ hoàn chỉnh và chi tiết như này.”

Quả nhiên, tìm hiểu trước là tốt nhất. Tuy hắn biết thế giới này có gì đó quái lạ. Nhưng như thế cũng được, mọi chuyện đi lệch quỹ đạo nó sẽ ổn hơn là theo khuôn khổ.

Nhân Minh hỏi tiếp Bạch Liêu : “ tiên sinh, ngươi nói xem bây giờ chúng ta nên làm gì?”

Bạch Liêu không trả lời câu của hắn, mà hỏi ngược lại: “ vậy chúa công đã định nơi nào làm cứ địa chưa? nhưng ta khuyên chúa công nên dùng mảnh đất này. Ta có thể để bọn hắn trồng trọt, chăn nuôi tích trữ quân lương.”

Nhân Minh đáp: “ ta hiểu ý của tiên sinh, nhưng bây giờ trời đã gần chuyển đông nếu trồng lúa mùa này dễ phát sinh nhiều dịch bệnh, không biết tiên sinh có kế nào hay?”

Bạch Liêu từ tốn trả lời: “ lúc ta và mọi người đi qua đây, có phát hiện một cánh đồng bị bỏ hoang, đất ở đó rất tốt, nếu thuận lợi khai hoang biết dẫn nước và làm đê điều ta tin chắc vụ mùa chắc chắc thành công.”

“ chúa công cũng đừng quá lo lắng, quân của Đỗ Cảnh Thạc chưa chắc đã đem quân sớm. Cái hắn cần bây giờ là làm yên lòng dân, để mọi người tin phục, đấy mới là cái cớ để hắn khởi binh.”

Nhân Minh cũng đã nghĩ đến việc trồng lúa để dự trữ lương thực cho chiến loạn sắp đến, nhưng vùng đất ở đây rất khổ để một loại cây thân mềm như lúa có thể chịu được.

Hắn cũng có tìm địa thế xung quanh, nhưng không phát hiện ra. Không phải bản thân Nhân Minh vô năng mà là mắt nhìn của Bạch Liêu tốt hơn hắn rất nhiều.

“tý nữa thì quên, hệ thống cho ta xem thông tin của Bạch Liêu”.

“Bạch Liêu.

Võ lực: 40Trí Lực: 92Chính Trị: 95Mị Lực: 85

Kỹ Năng: Mua Chuộc Nhân Tâm, Quỷ Kế, Thiên Trung( kỹ năng ẩn).

Vật phẩm: không.

Tọa kỵ: hắc mã.

Đem theo 300 nhân mã.”

Các chỉ số của Bạch Liêu làm hắn choáng ngợp, trí lực và chính

Trị thế mà đột phá 90, không cách nào tưởng tượng ra nổi. Vậy

chẳng phải triệu hoán Nguyễn Trãi, Mạc Đỉnh Chi, chỉ số vượt 90 lên

đến 100 chăng.

Dù sao hệ thống triệu hoán ra, cũng là dự theo thành tựu và

thành tích mà quá khứ của họ đạt được. Bạch Liêu khi xưa giúp rất nhiều cho vua Trần.

“ Hệ thống, Kỹ năng thiên trung này là sao?”. hắn có chút bất ngờ, Bạch Liêu thế mà lại có kỹ năng ẩn.

“ Thiên Trung là kỹ năng độc nhất của Bạch Liêu, kỹ năng này phát động sẽ giúp kí chủ tăng lên võ lực +3, thống soái + 3, tăng sĩ khí của quân ta lên và cộng thêm miễn tử trong 5 giây. Nhưng bù lại, tác dụng phụ của kỹ năng này sẽ làm cho tuổi thọ của Bạch Liêu sẽ giảm xuống”.

“ Mẹ nó... kỹ năng này có chút bá đạo rồi. Đề thăng hai thứ quan trọng này trên chiến trường là một đại sát khí đấy. Nhưng có chút buồn, kỹ năng này cũng có thể lấy đi sinh mạng của Bạch Liêu bất cứ lúc nào”.

“ta cũng không muốn một vị quân sư cứ như thế mà ra đi”.

Cứ quyết định như vậy.

Không cần quan tâm đến chuyện sau này.

Bây giờ vụ lương thảo coi nhưng đã an toàn, nhưng cái hắn quan tâm đó chính chuyện về vũ khí và quân nhu. Hiện tại,tuy không khan hiếm dụng cụ sắt, nhưng muốn kiếm một thợ có tay nghề và biết rèn đúc vũ khí rất là khó.

Rèn đúc vũ khí cần phải có bản vẽ, biết đo lường dùng bao nhiêu sắt, thời gian nung. Các công đoạn nhiều vô kể, tuy thời gian của hắn bây giờ không gấp nhưng nếu chưa tìm ra ai, chỉ dùng vũ khí thô sơ khó mà đánh giặc được.

Hắn thoát khỏi không gian hệ thống quay lại hiện tại, mọi người lúc này ai cũng nhìn hắn. Nhân Minh có chút ngượng ngùng không biết giải thích như nào.

Đang bàn luận tự dưng nhìn chằm chằm vô hồn, kêu cũng không trả lời.

“ Ngại quá, ta hay như thế. Những lúc suy nghĩ thường rất tập trung không chú ý được.”

Hắn nói tiếp để tránh đi cái bầu không khí ngại ngùng này : “ vậy việc quân lương, nhờ hết vào Bạch Liêu tiên sinh. Nhưng điều ta lo nhất, là vũ khí. Chúng ta trước mắt có hơn 50 60 bộ vũ khí và áo giáp, không đủ để cho quân ta đánh trận.”

“ nêu ta hỏi mọi người, có biết ai làm nghề rèn sắt hay không, tiện thể điều tra và thu thêm nhân lực. Ta cần người biết làm thành lũy.”

Bạch Liêu trầm ngâm một lúc lâu, chính hắn cũng không biết ai chuyên về lĩnh vực này.

Khi trước tuy ở thành Quèn hắn là một phú hộ, nhưng chỉ là buôn bán thương phẩm áo gấm và vải chứ không tìm hiểu về rèn sắt vũ khí.

Bạch Liêu chuẩn bị lên tiếng thì Phùng Bạo đứng bên cạnh nói :

“ chúa công, ta biết người có thể rèn sắt cho chúng ta. Lúc trước chúng ta có vũ khí cũng không phải cướp về mà được một vị thợ làng bên cạnh rèn giúp.”

Nhân Minh cũng chợt nhớ, tý thì hắn quên cái gốc rạ này. Lúc trước thấy mọi người có giáp sắt, hắn cũng không nghĩ nhiều tưởng là bọn hắn đi cướp về được nhưng ai ngờ là có người rèn giúp.

Dù sao thời này, thổ phỉ rất nhiều việc cướp được vũ khí quân nhu đã không hiếm lạ. Chưa kể, người như Phùng Bạo, nếu nói được người khác cho vũ khí thì ai mà dám tin.

“Như thế ngươi mau đi mời vị kia qua đây,ta có một loại vũ khí muốn mượn hắn chế tạo”.

Bạch Liêu cũng có chút kinh ngạc, bèn hỏi: “ chúa công cũng biết về rèn vũ khí? Có thể nói cho ta nghe được không?”

Nhân Minh cười, hắn cũng không có việc gì phải giấu diếm, dù sao được triệu hoán ra thì sẽ trung thành.

“ Phải chăng mọi người ở đây đều biết về cung nỏ chứ, nhưng thứ ta sắp tạo ra là Liên Nỏ của tướng Cao Lỗ khi xưa và tạo ra các nỏ cỡ nhỏ, cộng thêm rèn sắt để tạo trường kiếm và thương cho các binh sĩ tập trận.”

“Liên Nỏ của ta cũng kết hợp từ Phương Bắc về, 1 lần bắn ra nhiều tên. Sử dụng để xạ kích hoặc phục kích rất thuận lợi, nhưng cái khó khăn là không ai biết cách chế tác.”

Hắn đem bản vẽ của Liên Nỏ ra, bản vẽ này là do hắn quay thưởng ra. Vé quay cuối cùng cứ như thế mà mất đi.

Nhưng cũng không có gì tiếc nuối. Dù sao, bản vẽ Liên Nỏ là một thứ gì đó rất xa xỉ, vì lý do đó mà hắn mới hỏi xem có người nào biết cách rèn sắt hay không.

Phạm Tu lúc này, bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.

“ Chúa Công, ta thấy bên phía tây có nhiều núi đá. Nếu như huy động tất cả mọi người, cùng nhau thi công, có khi sẽ xây dựng thành trì”.

Nhân Minh nói: “ thực ra việc này ta cũng nghĩ đến, nhưng việc dùng đá xây thành này rất tốn sức lực chúng ta cũng không thể ép bức người dân được.”

“ với hiện tại, dân chúng đang khổ sở. Giặc vừa mới yên, nước lại xảy ra nội đấu, chúng ta lại bảo mọi người cố gắng xây thành đắp lũy người dân sẽ khó mà quy thuận”.

Mắt Bạch Liêu sáng lên, cười đáp:

“ chúa công, việc này cứ để cho ta”.

Nghe câu này của Bạch Liêu, Nhân Minh cũng yên tâm. Mua chuộc nhân tâm và quỷ kế hai kỹ năng này, làm hắn rất để ý.

Bàn luận thêm một chút thì mọi người cùng chia nhau ra hành động, còn hắn thì vẫn ở trong phòng và quay lại với không gian của hệ thống.

“ hệ thống trước ngươi nói, chỉ cần 100 điểm là có thể triệu hoán đúng không? Thế quay thưởng cũng 100 điểm?”.

“ đúng là như vậy, nhưng ta khuyến khích ký chú nên quay thưởng đừng triệu hoán lúc này. Nếu triệu hoán ra mãnh tướng đỉnh cấp, chưa chắc sẽ đầu nhập vào ký chủ nên hãy đề thăng thực lực và danh tiếng tỉ lệ triệu hoán sẽ cao hơn”.

Nhân Minh nói tiếp :

“ vậy ta triệu hoán cao nhất sẽ là bao nhiêu?”.

Hệ thống đáp : “ Võ lực từ 90 đến 93 là cực hạn, trí lực và chính trị thì chỉ số của Bạch Liêu là cực hạn của hệ thống rồi”.

“ vậy cho ta dùng điểm chiến tranh bắt đầu quay 2 lần”.

“Đinh.. bắt đầu quay thưởng...”

“ Chúc Mừng kí chủ nhận được 1 quyển kỹ “Trồng Lúa Bảo Điển” ”.

“ Chúc mừng kí chủ quay vào ô mất lượt”.

Sắc mặt Nhân Minh âm trầm đến cực hạn, trong lòng hắn thầm chửi hệ thống.

Mẹ Nó.

“ hệ thống, ngươi sao có thế hố người như vậy chứ. 200 điểm đó của ta, dùng bao nhiêu chất xám và sức lực mới đánh đổi được, mà ngươi lại cho ta những thứ này.”

“ Cái này cũng không thể trách ta, là do kí chủ quá đen thôi”.

Không trách ngươi cái búa.

Trên tay hắn xuất hiện một quyển sách nhỏ mà xanh, bên trên có một dòng chữ “ Trồng Lúa bảo điển”, dòng chữ màu trắng lấp lánh ánh sáng. Hắn lật ra thì thấy trong này có nhiều thứ như làm đất tơi xốp hơn, tính toán các vụ mùa để trồng lúa, cách dẫn nước.

Âm thầm thở dài, tuy mất lượt 1 lần nhưng cũng bù lại được quyển này. Hắn gọi Bạch Liêu vào và đưa cho Bạch Liêu, ánh mắt đầy kinh ngạc và vui mừng.

Thời gian cứ thế trôi qua. Đã qua 2 tháng, từ lúc mọi người bắt tay vào công việc.

Hắn lựa chọn hắn hướng nam để xây thành lũy, lúc đầu chỉ có 400 người bọn hắn bắt tay vào làm việc. Nhưng không biết tại sao, Bạch Liêu lại thuyết phục được dân làng, khai hoang các rừng xung quanh, dùng cây gỗ để xây dựng nhà cửa thêm kiên cố.

Phùng Bạo mời được vị thợ rèn tên Lý Vân, hắn từng rèn vũ khí cho quân đội giờ về quê làm thợ rèn. Từ lúc nhận bản vẽ về Liên Nỏ thì hắn đã xin thêm gần 15 20 người để rèn, số lượng vũ khí cũng từ từ được cải thiện.

Về lương thực, Bạch Liêu và mọi người lao vào làm việc. Bây giờ trời chuyển đông nên hắn bắt tay vào làm vụ đông xuân dự kiến tháng 3 đến tháng 5 sẽ có lương thực dồi dào để phục vụ quân lương.

Các thôn làng xung quanh thấy nơi đây xây thành cũng bắt đầu di chuyển qua, nhiều thanh niên tráng kiệt đầu nhập vào bọn hắn.

Bây giờ đã có hơn 1200 quân, vũ khí đầy đủ. Tuy quân bây giờ có chút ít nhưng đánh các tặc phỉ xung quanh là chuyện rất dễ dàng.

Trong lúc này, Nhân Minh đang cùng mọi người tập trận. Trong 2 tháng, hắn nâng cao từ võ thuật đến thể lực , hắn luyện mọi thứ rất tốt nhìn 1 lần thì đã học được.

Phạm Tu và Phùng Bạo cũng rất vui vì chủ công là người kì tài ngút trời,văn võ song toàn.

Tập luyện một canh giờ, hắn tắm rửa sơ qua rồi đi vào phòng. Mặt hắn hiện lên nụ cười thỏa mãn.

Trong lúc tập luyện.

Hắn có nghe được 2 lần thanh âm hệ thống.

“Đing... Hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất. Tập trung được 1000 binh mã khen thưởng 200 điểm chiến tranh, 1 thẻ quay thưởng, 1 thẻ tọa kỵ, 1 lần triệu hoán mãnh tướng.”

“ Đing... Hoàn thành nhiệm vụ thứ hai. Xây dựng binh lính và thành lập 1 thành trì tự mình khởi nghĩa. Khen thưởng 200 điểm chiến thanh, 1 thẻ quay thưởng, 1 thẻ tọa kỵ, 1 thẻ vũ khí, 1 lần triệu hoán mãnh tướng.”

~~

“ hệ thống cho ta mở trang cá nhân.”

“ Kí chủ: Nhân Minh

“Võ Lực: 75Trí Lực: 85Mị Lực: 75Thống Soái: 80”

“Vật Phẩm: 2 Quay thưởng, 2 Triệu Hoán Mãnh Tướng, 2 Tọa Kỵ, 1 Vũ Khí.”

“ Vũ Khí: Phá Đao.”

“Triệu Hoán Mãnh Tướng: Phạm Tu, Phùng Bạo, Bạch Liêu.”

“Tọa Kỵ: Thiên Vân Mã.”

“ Điểm Chiến Tranh: 582 điểm.”

“ Đồng thời ban bố cho kí chủ nhiệm vụ tiếp theo : kí chủ dùng mọi cách để bình định 12 sứ quân sắp tới và đương đầu với 1 thử thách mới.

Khen thưởng: 1000 điểm chiến tranh, 5 lần quay thưởng, 2 lần triệu hoán mãnh tướng, 1 lần chỉ định triệu hoán mãnh tướng. Thời gian : vô hạn”.

Thấy dòng này thông báo, hắn biết mọi thứ sắp bắt đầu rồi.

Cùng lúc này, một âm mưu đã bắt đầu.

....

Bạn đang đọc Hệ Thống Đỉnh Phong Đại Việt sáng tác bởi Nhanvuvan

Truyện Hệ Thống Đỉnh Phong Đại Việt tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhanvuvan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.