Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kích Hoạt Hệ Thống

Tiểu thuyết gốc · 1558 chữ

Chương 2 : Kích Hoạt Hệ Thống

 

“Thổ Phỉ, Có Thổ Phỉ, mọi người chạy mau.”

Chưa kịp định hình đã có chiến loạn.

 “ta không đen đến thế chứ, vừa xuyên không đã có thổ phỉ đến đánh. Mẹ nó” .

Vừa mở cửa bước ra, trước mắt hắn khói bụi mù mịt, nhiều nhà bị thiêu rụi, máu me khắp nơi dân làng người thì chạy người thì la hét.

Khung cảnh này khó mà tiếp nhận. Trong kí ức của hắn có một người thúc thúc tên là Tứ thúc, đó là người nuôi dạy hắn.

Hắn tìm kiếm nhìn quanh thì không có ai như Tứ Thúc của hắn cả.

Chạy lại gần một vị đại thẩm, cố trấn tỉnh và hỏi.

 “ Đại thẩm, người có thấy Tứ Thúc con không? Ta tìm mãi nhưng không thấy hắn”. hắn nói như hét lên.

 Vị đại thẩm kia bây giờ mặt đã tái nhợt không còn sức sống, vùng vẫy chạy trốn cũng không trả lời hắn một tiếng vào. Hắn cũng không quan tâm, bây giờ tim hắn đập loạn, mặt mũi đã cắt không ra giọt máu.

Dù sao, kiếp trước sống ở thời bình, chưa biết gió tanh mưa máu là như nào. Bây giờ vừa mới xuyên qua. Đã thấy cảnh chém giết, hỏa thiêu đầy trời. Một con người như hắn thì sao mà tiếp nhận nổi.

 Nhìn về phía cổng làng, có 7 8 tên thổ phỉ, một tay cầm đao một tay cầm lửa. Bọn hắn mặt mày dữ tợn, miệng cười đê tiện chém giết người không thương xót.

 Nhân Minh bây giờ thế cô lực yếu, cũng không phải lúc làm anh hùng. Hắn xoay người lẩn trốn trong khói lửa. Thì một tiếng xé gió lao đến.

Hắn giật mình nghiêng người lại thì một thanh giáo đâm thẳng đến, thanh giáo trượt qua tay của hắn làm rách thêm 1 đoạn.  Chỉ cần một tý nữa là Minh sẽ được xuyên không lần 2.

Hắn nhìn lại đằng sau, một tên thổ phỉ vừa trong thế phóng lao nhìn hắn dữ tợn cười.

“ tiểu tử, chạy đi, ta xem ngươi chạy đi.”

Nhân Minh run rẩy, ngã té xuống bên cạnh hắn là thanh giáo lúc nãy. Trên thanh giáo có một dòng máu chảy xuống, đây là máu người trong thôn của hắn và cũng có thể là máu của Tứ Thúc hắn.

Tên thổ phỉ không cho Nhân Minh nói, mà chạy đến nhảy lên tay cầm đao một bổ xuống định chém hắn làm hai.

Minh lúc này, tay chân đã không còn cử động được nữa, sợ hãi đã chi phối hành động của hắn rồi. Khi thanh đao rồi xuống đến Nhân Minh thì một tiếng phốc vang lên.

Trước mắt hắn, là đầu của tên thổ phỉ văng ra. Máu từ thân thể của hắn tưới hết lên người Minh, cả khuôn mặt của hắn lúc này đa số mà máu. Mùi tanh của máu xông vào mũi của hắn, dòng huyết dịch đó còn chảy vào trong miệng, làm hắn không ngừng nôn.

“ Minh, con không sao chứ, Tứ Thúc về nhà nhưng không thấy con”.

Người đứng trước mặt hắn là Tứ thúc, ngươi cao lớn, thân hình vạm vỡ, trên tay vẫn cầm thanh đao lúc nãy, máu chảy từ trên lưỡi đau xuống. Tứ thúc cứ thế gọi hắn.

 Nhưng tâm hắn bây giờ đã chết hẳn rồi, lần đầu thấy người chết còn chết gần như vậy. Tứ thúc lay hắn, không ngừng gào tên hắn.

“ Minh, con tỉnh lại.”

Hắn lúc này, mới có một tia thanh tĩnh, nhưng khuôn mặt do dính máu đã đỏ lên hết. Nước mắt của hắn, từ từ chảy xuống.

“ Tứ Thúc, ta tưởng người chết rồi. Lúc nãy còn rất sợ.”

Tuy hắn là hồn xuyên, nhưng thân thể này thì thành thục hẵn, sợ hãi, đau đớn, cứ thế mà thể hiện ra ngoài.

“ được rồi, Minh con cầm lấy thanh đao này, chạy thẳng vào rừng mà trốn đi, ở đây nó không được an toàn nữa.”

Hắn tuy sợ hãi, nhưng vẫn cố hỏi Tứ Thúc.

“ Vậy.. vậy còn thúc, người phải đi theo con chứ, Minh không muốn xa người đâu.”

“ ta xin lỗi không thể cùng con đi được, bọn thổ phỉ này ta phải chém chết bọn hắn.”

Hắn người chưa kịp nói thì, một lưới đao lướt đến chém ngang lưng Tứ thúc hắn. Tứ thúc gầm lên một tiếng rồi quay người cho tên vừa chém một cước.

Không nói hai lời, tứ thúc phóng đến tên lúc nãy. Tên kia vừa bị ăn một cước chưa kịp bò dậy thì tứ thúc đã tới cho hắn một đao chí mạng. Cắt ngang yết hầu máu phun ra đỏ hết nơi đó.

 Tứ thúc quỳ xuống, miệng phun ra một ngụm máu. Vết thương sau lưng càng ngày càng nghiêm trọng, máu chảy đỏ cả lưng. Hắn định chạy lại thì tứ thúc đưa tay ra, ngăn hắn lại.

“ không được lại đây, con đi mau đi. Con nên nhớ, đất nước ta không sợ bất kì một ai cả, dù là thổ phỉ hay giặc ngoại xâm phải đứng lên mà chống lại bọn hắn.”

“ ta tin tưởng sẽ có một ngày con sẽ thành người giúp đất nước này đến ngày thái bình.”

Không kịp để hắn phản bác, Tứ thúc hắn đã lao đến nơi có thổ phỉ mặc kệ sống chết.

Hắn cũng không ngờ, một con người bình thường. Khi sống, ăn không đủ no, áo không đủ mặc, nhưng lúc cận kề sinh tử lại nói ra được những lời vàng bạc như thế.

Trong nước,  quan nào mà không có dã tâm. Bọn hắn tham ô, không quan tâm đến dân chúng. Chỉ nghĩ đến cái lợi trước mắt, để bá tánh lầm than.

Cũng vì thế mà xuất hiện nhiều thổ phỉ. Tuy cũng có thổ phỉ tốt thổ phỉ xấu, nhưng bần cùng sinh đạo tặc. Đã là tặc thì trên tay ai cũng dính máu cả rồi. Không phải máu người tốt thì cũng là máu người xấu.

Bọn hắn đánh nhau dân chúng chịu khổ. Tặc đánh không lại quan, thì chỉ có thể cướp bóc của dân, trong khi bọn hắn cũng từ dân mà ra. Xã hội tha hóa ở chỗ đó.

Nhân Minh lúc này vì mấy câu của Tứ thúc mà động tâm, lòng yêu nước trong tim của hắn từ từ cháy lên.

Nhưng tình thế trước mắt, hắn chỉ có thể cắn răng quay người chạy vào sâu trong rừng. Nơi đây địa thế hắn là quen thuộc nhất.

“ thổ phỉ chó má, ta để các ngươi sống thêm 1 2 ngày nữa.”

hắn phóng thẳng vào rừng, đứng trên ngọn đồi nhìn thẳng từ trên xuống, thấy ngôi làng từ từ cháy rụi. Nước mắt hắn cứ thế mà chảy xuống, trong mắt hắn lóe lên ánh lửa.

 “ ta thề, phải báo thù cho dân làng và cả đất nước này. Không còn bóng một tên thổ phỉ không để dân làng chịu khổ một chút nào.” 

“Xác Nhận Mục Tiêu...”

“Tiến hành dung hợp... 3  2  1”

“Dung hợp thành công.”

“ Đinh... chào mừng kí chủ đến với Hệ Thống Đỉnh Phong.”

“ do thấy được kí chủ có tâm nguyện muốn báo thù cho đất nước, giúp bá tánh không chịu khổ, và dã tâm thành bậc đế vương. Nên hệ thống đến để cho kí chủ thực hiện ước mơ đó.”

“ trước mắt hệ thống vẫn còn quá sơ khai nên chưa có nhiều chức năng. Chỉ có hai loại, quay thưởng và triệu hoán mãnh tướng.”

Hệ thống vẫn chưa ngừng tiếp tục nói:

“ vì do lần đầu kích hoạt hệ thống, nên sẽ được tặng thêm quà mở đầu là “ Tân Đại Lễ Bao”.

Hắn nghe một loạt giới thiệu cũng hiểu đại khái.

Quả nhiên, người xuyên không thì sao mà thiếu được cơ duyên. Nếu không có giới chỉ lão gia gia, thì cũng là hệ thống tiểu muội.

“ hệ thống, có thông tin của ta không?”

Hệ thống lạnh lùng đáp:

“ có, kí chủ có muốn xem không?”

 “ cho ta xem đi”. hắn nói.

“ Mở trang cá nhân.”

“kí chủ: Nhân Minh

Võ lực:54 trí lực: 80 thống lĩnh: 70 mị lực: 70

Vật phẩm: tân Đại  lễ Bao 1x, 1 rút thưởng.

Vũ khí : phá đao.

Tọa kỵ : không.

Triệu Hoán Mãnh Tướng : không

Điểm Chiến tranh : không.”

 Những thông số này rất giống những game nhập vai mà hắn từng chơi.

Hắn nhìn thấy các chỉ số này, cũng có chút lạ lẫm. Trí lực của hắn thế mà lại 80 mà thôi kệ.

Nhân Minh đáp: “ Hệ thống, cho ta mở tân Đại Lễ Bao”

“Đinh.. tiến hành mở Tân Đại Lễ Bao.”

 

 

P/s: chương này ta cũng cố gắng mô tả thêm được ít.

Và mong mọi người, hạn chế ra đường và tiếp xúc với nhiều người khi trong lúc dịch bệnh đang căng thẳng. Mong Việt Nam chiến thắng đại dịch.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đỉnh Phong Đại Việt sáng tác bởi Nhanvuvan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhanvuvan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.