Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia nhập bảy xá

Tiểu thuyết gốc · 2607 chữ

.Gia nhập bảy xá

.

.

Hiện tại tên gác cổng khổ không thể tả được, hắn chỉ đang định kiếm thêm tiền cà phê thôi vì bình thường nếu bị gác cổng chặn lại thì sẽ hiểu rằng phải đưa cho tên gác cổng vài đồng lẻ để được vào.

Nhưng hôm nay hắn lại gặp một kẻ chả hiểu luật ngầm gì cả, hắn chỉ định làm khó dễ thêm một chút ai ngờ gặp phải một tiểu tổ tông, bây giờ hắn hối hận nếu lúc nãy cho bọn họ vào thì sẽ không gặp tình cảnh này.

Lúc này Lạc Vũ ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía tên gác cổng, làm cho hắn mồ hồ ướt đẫm cả áo.

Tiểu Vũ, ngươi…." Lão Kiệt Khắc trợn mắt há mồm nhìn người che trở ở phía trước mình.

Lúc này có một tiếng nói từ xa vang vọng đến.

"Được rồi, dừng tay lại đi."

Tên gác cổng đầu tiên có chút sửng sốt, ngay sau vẻ mặt của hắn biến thành nịnh nọt, quay lại đối diện với người mới đến cúi người gật đầu nói: "Đại sư, ngài trở về ."

Đường Tam quay đầu nhìn lại, trong lúc đó một người có tầm vóc trung đẳng thoáng có chút yếu ớt. Nam tử không biết từ lúc nào đã đi tới bên người bọn họ. Nhìn qua bộ dáng người này ước chừng bốn năm mươi tuổi, tóc ngắn màu đen, tướng mạo rất bình thường, hai tay ở khoanh tại phía sau, trên người nhìn qua có chút đặc thù khí chất, hai mắt lúc đó mở lớn trong đó mang theo vài phần hoà hoãn dễ gần.

Đại sư chỉ liếc mắt nhìn gác cổng một cái, cũng không để ý tới hắn, hướng lão Kiệt Khắc nói: "Lão tiên sinh, có thể hay không đưa chứng minh của Vũ Hồn điện cho ta xem?"

Lão Kiệt Khắc dù sao cũng xuất thân là thôn trưởng, ánh mắt cũng có chút dùng được, từ thái độ và vẻ mặt của tên gác là có thể nhìn ra địa vị của người trung niên trước mắt này tại học viện tuyệt đối không thấp, Huống chi người đó còn có danh hào đại sư. Đưa tay cầm chiếc chứng minh qua, đại sư nhìn một chút chứng minh, ánh mắt lần nữa nhìn qua trên người Đường Tam và Lạc Vũ cao thấp đánh giá cả hai

vài lần.

"Chứng minh là thật, lão tiên sinh, chuyện vừa rồi ta đại biểu cho học viện hướng ngài xin lỗi. Hai đứa nhỏ này giờ giao cho ta đi.

Được một Hồn sư hướng về chính mình xin lỗi, tâm hư vinh của lão Kiệt Khắc được thỏa mãn, cản lại phe phẩy hai tay nói: "Không cần xin lỗi, không cần xin lỗi. chúng ta cũng không đúng. Đại sư, hai nhỏ này đành làm phiền ngài vậy. Tiểu Tam, Tiểu Vũ các ngươi hãy theo đại sư đi, nhất định phải nghe lời."

Cả hai gật đầu, vẫy vẫy tay tạm biệt lão Kiệt Khắc rồi cùng đại sư đi vào học viện.

Sau đó là màn Đường Tam bái Đại sư làm sư phụ, Lạc Vũ hắn thì không cần vì vũ hồn của hắn là một thanh kiếm cho nên có bái sư phụ thì cũng phải bái một người biết dùng kiếm.

Sau đó đại sư dẫn dắt cả hai đi đến phòng giáo vụ trình viện.

Giáo vụ nằm ở tầng một Chủ giáo học lâu, chuyên môn phụ trách tiếp đãi tân sinh chính là một gã sư phụ nhìn qua đã hơn sáu mươi tuổi, còn có hai gã thanh niên cỡ ba mươi tuổi làm thủ hạ cho lão sư phụ.

Đại sư đặt chứng minh ở trên bàn, hướng về lão sư lớn tuổi nói: "Tô chủ nhiệm, đây là hai công học sinh năm nay Thánh Hồn thôn đưa tới, phiền ngươi giúp đăng kí một chút."

Tô chủ mặt đầy ý cười nói: "Đại sư, ngài như thế nào lại tới, mau ngồi đây đi."

Đại sư lắc lắc đầu, hướng Đường Tam nói: "Ngươi tự mình ở chỗ này đăng kí, mấy vị lão sư này sẽ nói cho ngươi biết phải làm thế nào. Ta đi trước, ta sẽ tự quay lại tìm ngươi, a còn ngươi là Lạc Vũ đúng không, ngươi cũng nhờ lão sư đăng kí đi." Nói xong đại sư đi ra khỏi phòng.

Đường Tam gật đầu, cung kính nói: "Sư phụ gặp lại."

Lạc Vũ cũng lễ phép nói:" tạm biệt đại sư."

Nghe được Đường Tam xưng hô với Đại sư như vậy, Tô chủ nhiệm tựa hồ cảm thấy rất bất ngờ: "Tiểu tử, ngươi gọi đại sư là sư phụ? Hắn không phải là sư phụ của học viện chúng ta."

Đường Tam nói: "Nhưng ông ấy là sư phụ của ta"

Tô chủ nhiệm sửng sốt: "Ngươi bái Đại sư làm sư phụ?" sắc mặt hắn có chút cổ quái, đó là vẻ mặt vừa muốn cười nhưng lại cố nén lại.

Đường Tam nói: "Có gì không ổn sao? Lão sư."

Lạc Vũ đứng kế bên cũng cố nén cười quay qua hỏi:" Đúng vậy, tiểu Tam bái Đại sư mà sư phụ có gì không ổn sao lão sư."

Tô chủ nhiệm quấn quýt lắc đầu, cười nói: "Không có, không có. Không nghĩ tới đại sư cũng có ngày thu đồ đệ. Bất quá, ngươi vẫn còn là đệ tử của học viện, sau này đồng dạng phải tuân thủ quy định cùa học viện, ngươi hiểu không?"

Đường Tam gật gật đầu.

Hai gã lão sư trẻ bên cạnh Tô chủ nhiệm không có khả năng hàm dưỡng tốt như hắn, trong đó một người cầm qua chứng minh của vũ hồn điện một chút, cười nói: "Là Đường Tam sao, làm lão sư của học viện, ta phải nhắc nhở ngươi một chút. Sư phụ không thể nhận tùy tiện như vậy. Một gã hồn sư, bất luận có hay không từ học viện tốt nghiệp, cũng chỉ có thể nhận một người sư phụ, nếu không, sẽ bị người đời bất dung. Ngươi thật sự cho rằng Đại sư rất thích hợp sao? Nga, ngươi chính là tiên thiên mãn hồn lực. Đáng tiếc vũ hồn lại là Lam ngân thảo.Thấy mấy chữ trên chứng minh là tiên thiên mãn hồn lực, lão sư ở đây đều toát ra vẻ kinh ngạc, nhưng Lam ngân thảo lại làm bọn họ từ kinh ngạc biến thành tiếc hận, ồ đứa trẻ này vũ hồn là Trảm hồn đao lại là một khí vũ hồn, tiên thiên hồn lực sáu cấp không tệ không tệ."

Tô chủ nhiệm trừng mắt liếc người lão sư trẻ bên cạnh, nói: "Đại sư mặc dù tính cách cổ quái một chút, nhưng từ góc độ nào đó mà nói, hắn tại phương diện vũ hồn chính là "vô địch". Dù sao vũ hồn của ngươi cũng là Lam ngân thảo, bái ông ta làm thầy cũng không có quan hệ gì. Tốt lắm, cứ như vậy đi. Thứ này là của các ngươi, học viện miễn phí phát cho hai ngươi ở tại túc xá lâu,bảy xá. Sư phụ phụ trách nơi đó sẽ an bài công việc của công học sinh cho các ngươi. Bây giờ hãy đi đi.

Tiếp nhận đồng phục từ Tô chủ nhiệm đây là tiêu chuẩn đồng phục của Nặc đinh sơ cấp hồn sư, chất liệu màu trắng nhìn qua rất sạch sẽ. Vừa mới đi ra khỏi phòng giáo vụ, cả hai mơ hồ nghe được tiếng nói chuyện bên trong truyền đến, chính là thanh âm của người sư phụ trẻ.

"Đại sư quả thật là "vô địch", bất quá, chỉ là vô địch trên lý luận. Đương nhiên, còn phải lý luận này có thể trở thành sự thật mới được. Chủ nhiệm, ta còn nhớ kĩ Đại sư có một thuyết pháp gì đó về vũ hồn thập đại hạch tâm cạnh tranh lực. Nó quả thực quá buồn cười."

"Đủ rồi, Đại sư là bằng hữu của viện trưởng, không được tự tiện đánh giá. Mặc dù không có người nào chứng minh lý luận của hắn là chính xác, nhưng cũng không có người chứng minh qua lý luận của hắn là sai lầm. Tại vũ hồn giới, Đại sư chính là nhân vật hiển hách."

"Không đúng sao, chủ nhiệm, hẳn là thằng hề hiển hách hữu danh mới đúng. Ai cũng xem đó là một chuyện cười mà thôi."

Nghe được thanh âm nói chuyện bên trong, Đường Tam thoáng dừng cước bộ lại vẻ mặt âm trầm. Lạc Vũ đang đi phía sau thì thấy vậy liền tiến lên vỗ vai cậu nói:" Cứ mặt kệ bọn họ, tiểu Tam ngươi cứ tin vào sư phụ của mình thì những lời nói dư thừa kia chỉ là vô nghĩa."

" Đã biết,Vũ ca." Đường Tam gật đầu mỉm cười bước đi tiếp.

Lạc Vũ đi ở phía sau lắc đầu, từ một phần chứng minh đơn giản là có thể nhìn ra Đường Tam là song sinh vũ hồn, hơn nữa kết luận mình vũ hồn kia của cậu phi thường cường đại, thì đấy chỉ là một cái nói đùa sao?, còn về việc lực lượng thì hắn vẫn còn một người cha siêu cấp Đấu la đâu.

Cả hai đi qua vài còn đường thì đến được trước bảy xá, vì sao gọi là bảy xá thì đây là ký túc xá phòng số bảy.

Vừa mới đi tới trước cửa phòng số bảy, đã nghe được bên trong truyền đến thanh âm huyên náo, cửa mở, cả hai đi tới cửa nhìn vào bên trong.

Đây là một phòng rất rộng, chừng gần ba trăm thước vuông, bên trong đặt tổng cộng năm mươi cái giường, nhưng cũng chỉ có mười một giường lúc này đang để chăn nệm, bên trong đang có bảy tám đứa nhỏ tuổi từ tám đến mười hai đang huyên náo.

Đường Tam gõ cửa, ánh mắt của bọn nhỏ đang nói chuyện nhất thời hướng về cậu nhìn lại, trong đó một đứa nhỏ tuổi có vẻ lớn nhất nhìn trang phục đầy mảnh vá của Đường Tam, hướng đến cậu đi tới.

Đứa nhỏ này cao hơn so với Đường Tam và Lạc Vũ hơn gần hai cái đầu, vóc người của hắn coi như tương đối khôi ngô với tuổi của hắn, đi tới trước mặt hai người, có chút cư cao lâm hạ nhìn hắn nói: "Công học sinh mới tới?"

"Đúng vậy chúng ta là công học sinh đến từ thánh Hồn Thôn."

" Ta là Vương Thánh vũ hồn chiến hổ cấp tám hỗn sĩ, tương lai sẽ trở thành một chiến hồn sư là người đứng đầu nơi này. Hai tiểu tử ngươi tên gì, vũ hồn là cái gì."

"Ta gọi là Đường Tam, vũ hồn là Lam ngân thảo"

"Lam ngân thảo? Lúc nào Lam ngân thảo vũ hồn cũng có thể tu luyện vậy?" Vương Thánh bày ra một bộ dạng giật mình cực độ, những đứa trẻ trong gian túc xá đều cười rộ lên, nhìn Đường Tam bằng ánh mắt giống như là nhìn ngu ngốc.

Lạc Vũ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ ra là ma cũ bắt nạt ma mới. Kiếp trước Lạc Vũ từng đi nghĩa vụ quân sự rồi nên hiểu được phải ra oai phủ đầu.

Nhưng Lạc Vũ cũng chẳng phải là thiện nam tín nữ gì, cậu triệu hồi vũ hồn của mình ra, múa một đường kiếm rồi nói.

" Ta là Lạc Vũ, tiên thiên mãn hồn lực vũ hồn là Trảm hồn đao, nhân tiện kẻ mà các ngươi nói là vũ hồn không thể tu luyện thì hắn cũng là tiên thiên mãn hồn lực."

Cả đám nuốt nước bọt một tiếng, Vương Thánh nhìn thấy thanh kiếm trong tay của Lạc Vũ thì thấy tê cả da đầu nhưng khi nghe được cả hai đều là tiên thiên mãn hồn lực thì trừng lớn hai mắt kinh hãi.

Đường Tam đứng kế bên cũng giật mình không thôi, hắn nhớ rằng chỉ mới đây thôi Lạc Vũ vẫn là cấp sáu hồn lực, vì sao hôm nay đã là tiên thiên mãn hồn lực rồi.

" Vũ ca, ngươi không phải kiểm tra ra được sáu cấp hồn lực sau, tại sao ngươi lại nói ngươi là mãn cấp." Đường Tam thì thầm nói.

Lạc Vũ cũng ghé sát vào tai Đường Tam giải thích:" Lúc trước khi kiểm tra hồn lực, thì ta cảm nhận được ta có thể hủy bỏ quá trình đo hồn lực cho nên chỉ có thể đo ra được sáu cấp, khi ta quay về thì cảm thấy hồn lực của mình tràn đầy không có dấu hiệu tăng lên cho nên hiện tại cấp của ta là mười cấp."

Đường Tam cái hiểu cái không giật đầu, thầm nghĩ việc này phải đi thỉnh giáo lão sư thôi.

Lạc Vũ quay sang nhìn Vương Thánh nói:" Thế nào, bọn ta đi vào được chưa."

Vương Thánh lắc đầu đáp:" không thể."

" Ở bảy xá này bọn ta có một điều lệ, đó là nếu người mới đánh bại lão đại của túc xá đó thì sẽ trở thành tân lão đại, nếu không thì phải trở thành tiểu đệ cần thiết nghe theo lời của lão đại."

Lạc Vũ híp ánh mắt sắc bén của mình nhìn vào Vương Thánh, thấy thế hắn run lên, không tự chủ lui về sau hai bước.

Vương Thánh đầu đầy mồ hôi nhìn về phía Lạc Vũ có chút rụt rè, ánh mắt của cậu nhìn như một thanh kiếm sắc bén có thể đâm vào yết hầu của hắn bất cứ lúc nào.

Vì nguyên nhân nào đó, vì vũ hồn của cậu là một thanh katana cho nên khí thế của cậu hiện tại rất là sắt bén và lăng lệ.

Lạc Vũ mỉm cười lui về sau một bước, đẩy Đường Tam ra.

" Đường Tam, ngươi mau giành lấy chức lão đại a."

Đường Tam trợn mắt nhìn Lạc Vũ la lên :" Vũ ca thế tại sao ngươi lại không lên."

" Không không, làm lão đại rất chi là phiền phức ta chỉ muốn sống một cuộc sống của một học sinh bình thường mà thôi, cho nên cậu gánh thay ta nha he...he...he."

Nói xong cậu bước đến cái giường ở cạnh góc phòng, ngồi xuống rồi xem kịch.

Đường Tam nghiến răng nghiến lợi, nhìn vẻ mặt giương giương đắc ý của Lạc Vũ rồi lại thở dài:" Đúng là Vũ ca, lúc nào cũng tránh mấy việc phiền toái."

Vương Thánh thở phào nhẹ nhõm:" May mắn tên ôn thần kia không ra tay, nếu không thì mình nằm trên phòng y tế chắc cả tuần."

Hắn nhìn về phía Đường Tam rồi sửng sốt, vẻ mặt của Đường Tam hiện tại đang âm trầm cực độ, cứ như hắn ăn hết cơm của nhà cậu vậy.

Vương Thánh chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Đường Tam cho đo ván, và cậu cũng dễ dàng trở thành lão đại mới của túc xá.

Bất chợt, một cái thanh âm thanh thúy từ bên ngoài truyền đến, “Đây là bảy xá sao?”.

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.