Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gầm thét đi Zabimaru

Tiểu thuyết gốc · 2735 chữ

. Gầm thét đi Zabimaru.

.

.

Lúc này, một cái thanh âm thanh thúy từ bên ngoài truyền đến, “Đây là bảy xá sao?”.

.

Đám người đồng thời hướng phía cửa chỗ nhìn lại, con mắt lập tức có chút sáng.

Lạc Vũ cũng nhìn sang, chính là Tiểu Vũ, chỉ thấy một cái tiểu cô nương cười tươi đứng ở cửa, xem ra, cùng tuổi của hắn không sai biệt lắm, chiều cao cùng Đường Tam gần như giống nhau. Xinh xắn khuôn mặt nhỏ trong trắng lộ hồng, dáng vẻ giống như chín muồi cây đào mật, để cho người ta rất có cắn một cái xúc động. Cứ việc nàng quần áo vô cùng mộc mạc, nhưng nhìn qua, lại hết sức sạch sẽ.

Chính xác rất xinh đẹp, nhỏ như vậy cứ như vậy đẹp, trưởng thành chỉ định là hồng nhan họa thủy!.

Thật là một tiểu la lỵ đáng yêu, Lạc Vũ giật mình nhắm mắt lại niệm" Sắc tức là không không tức là sắc, vợ của bạn không thể lừa gạt."

Đường Tam nhịn không được thấp giọng hướng Vương Thánh hỏi, “Chúng ta ở đây có thể nam nữ ở chung?”.

Vương thánh gật đầu một cái, đồng dạng hạ giọng, đáp, " Mọi người cũng đều là hài tử, trường học mỗi cái ký túc xá đều chẳng phân biệt được giới tính. Nghe nói đến trung cấp hồn sư học viện mới có thể phân chia ra. Thật là lạ, năm ngoái một cái sinh viên làm việc công công cũng không có, năm nay lại tới ba cái. Lão đại, lên trên, cho nàng cái ra oai phủ đầu.".

Đường Tam rất lúng túng a! Vừa trở thành lão đại thì đi khi dễ nữ hài, hắn là đang làm không được a.

Cửa ra vào nữ hài chớp chớp mắt to, nhìn xem bên trong không người để ý chính mình, lại ngẩng đầu nhìn một chút môn thượng cái kia bảy xá nhãn hiệu, trên mặt toát ra ngọt lịm mỉm cười:"Các ngươi hảo, ta gọi Tiểu Vũ, vũ của khiêu vũ.".

Lạc Vũ bước đến mỉm cười chào hỏi:" ngươi hảo, ta là Lạc Vũ ngươi là người mới nên không biết. Người mới vào túc xá nếu khiêu chiến lão đại của túc xá thì có thể giành lấy chức lão đại nếu không thì phải làm một tiểu đệ."

" A có chuyện vui như vậy sao, như vậy ở đây ạ là lão đại."

Lạc Vũ chỉ về hướng Đường Tam:" là hắn."

Vương Thánh đứng tại phía sau lưng Đường Tam đẩy hắn, ý bảo không thể phá hư quy củ của túc xá.

Đường Tam khoé miệng giật giật nhìn về phía Lạc Vũ và Vương Thánh, chỉ thấy hai thằng này đang khoác vai nhau cứ như huynh đệ lâu năm mới gặp.

Bất đắc dĩ Đường Tam phải đứng ra chấp nhận khiêu chiến, vẫn như cái nguyên tác Đường tam thua, Tiểu Vũ trở thành lão đại mới.

Lạc Vũ bước đến gần Đường Tam vỗ vai hắn nói:" Ngươi đúng là thiên tài, chỉ trở thành lão đại 10 phút thì bị người khác đoạt đi."

Đường Tam trợn mắt trả lời:" đều không phải do ngươi."

Chiến thắng Tiểu Vũ trở thành ký túc xá lão đại, thông qua trò chuyện biết được sức chiến đấu cường đại là do Đường Tam là tiên thiên mãn hồn lực.

Đường Tam ánh mắt lấp loé chỉ về phía Lạc Vũ nói:" Hắn cũng là tiên thiên đầy hồn lực."

" A ngươi cũng là tiên thiên mãn hồn lực, thế thì ngươi phải tỷ thí với ta một trận."

Lạc Vũ giật mình, đúng là một con thỏ bạo lực hắn nhìn về phía Đường Tam thấy hắn đang cố nén cười, đúng là hố bạn thì sẽ có ngày bị bạn hố lại.

Cậu gật đầu đáp ứng, nhưng yêu cầu nếu cậu thắng thì sẽ không làm lão đại, Tiểu Vũ cũng vui vẻ đồng ý.

Lạc Vũ triệu hồi vũ hồn ra hỏi:" bây giờ bắt đầu được chưa."

" A ngươi không rút kiếm ra, là xem thường ta sao."

Lạc Vũ lắc đầu đáp:" không cần, nếu ta rút kiếm ra thì sẽ làm ngươi bị thương."

Tiểu Vũ tức giận hừ một tiếng, không đợi Lạc Vũ phản ứng lại, chân phải nàng dũi ra phía sau, mũi chân trong nháy mắt bắn ra, trực đá vào cằm Lạc Vũ. Lực lượng nhìn qua cũng không lớn, nhưng tốc độ lại phi thường nhanh, nhưng khi sắp chạm vào cằm của cậu thì nơi đó đã không còn ai nữa.

Tiểu Vũ ngơ ngác:" Người đâu." Bỗng phía sau lưng có cảm giác ớn lạnh, nàng theo bản năng quay đầu lại thì nhìn thấy Lạc Vũ tay cầm một thanh katana đang còn trong vỏ, cậu trảm từ phía trên xuống nhắm vào đầu của nàng.

Tiểu Vũ vội vàng khom người xuống, nhanh chóng lách qua một bên nhanh chóng quay người nhìn lại thì vẫn không thấy Lạc Vũ đâu.

Bất chợt, xuất hiện một thanh katana gác ngang cổ của nàng với một giọng nói từ phía sau vang lên:" Ngươi thua."

Nói thì chậm thật sự diễn ra rất là nhanh, Lạc Vũ nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Tiểu Vũ mỉm cười rồi thu hồi Vũ Hồn lại.

Mọi người trong phòng đều hít một hơi khí lạnh, Đường Tam thì đang đánh giá cậu phải sử dụng tử cực ma đồng mới có thể bắt kịp được thân ảnh của Lạc Vũ:" haiz Vũ ca càng ngày càng mạnh rồi."

Thấy thế Tiểu Vũ xù lông đòi đấu lại, bất chợt lúc này một cái hơn 30 tuổi lão sư từ bên ngoài đi vào.

" Năm nay ai là công học sinh." Thấy thế Đường Tam, Lạc Vũ, Tiểu Vũ bước ra.

Người lão sư lại bắt đầu hỏi:" ai là Đường Tam, Lạc Vũ."

" Ơ có cả mình."

Cả hai nhanh chóng bước đến, người lão sư gật đầu rồi đưa cho hai bộ chăn nệm.

" Ta là Mặc Ngân, đây là do Đại sư cho hai ngươi."

Đường Tam và Lạc Vũ nhìn nhau rồi khom người cảm ơn.

Mặc Ngân nói: "Đường Tam, Lạc Vũ và Tiểu Vũ là công học sinh một niên cấp, sau này các ngươi phụ trách quét dọn hoa viên phía nam thao trường. Mỗi ngày mười đồng hồn tệ, nhớ kỹ, mỗi ngày đều phải quét dọn. Nhất là tạp vật nhất định phải thanh lý sạch sẽ. Nếu không sẽ khấu trừ tiền lương của các ngươi. Nếu như có hiện tượng làm việc không tích cực, học viện có quyền đuổi học các ngươi. Nghe rõ rồi chứ?"

Cả ba đồng thời gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

" Tốt, các ngươi nghỉ ngơi trước đi. Vương Thánh, ở đây ngươi lớn nhất, đem quy củ đều cùng bọn hắn nói một chút ”.

Lạc Vũ cầm chăn nệm trải ra giường rồi chui vào nằm bắt đầu suy tư, tại sao mình không bái đại sư làm sư phụ nhưng hắn vẫn tặng cho mình chăn mền:" Nghỉ không ra , vậy thôi không nghỉ nữa." Thật ra hôm nay đại sư nhận được một học sinh là song sinh vũ hồn nên rất vui vẻ cho nên tặng thêm một phần chăn mền cho bằng hữu của cậu thì cũng chả sao cả.

Bên ngoài, Đường Tam và Tiểu Vũ cũng náo thành một đoàn rồi vẫn sử dụng chung chăn mền:" huynh đệ, ta chỉ có thể giúp ngươi tới đây, về sau ngươi sẽ cảm tạ ta he...he...he."

xong giường chiếu, Vương Thánh mời mọi người ăn cơm, vãi lại là cái nguyên tác, Đường Tam dẫn đầu xếp hàng, đại sư tới mời lên lầu hai ăn cơm, Đường Tam không đi, nhưng vì Vương Thánh làm thấp đi đại sư, Đường Tam cảnh cáo vương thánh đừng có lần sau, làm cho mấy người không hiểu thấu.

Sau khi ăn cơm xong, Đường Tam đi đến chỗ của đại sư còn Lạc Vũ trở về túc xá nghỉ ngơi.

Đến chiều, Đường Tam quay lại túc xá và nói với Lạc Vũ về việc ngày mai sẽ đi thu thập hồn hoàn, cậu cũng gọi Lạc Vũ theo để có thể nhận được hồn hoàn vì Đường Tam đã nói về việc cậu cũng là tiên thiên mãn hồn lực nên đại sư đã chấp nhận.

Sáng sớm, số đông Nặc Đinh học viện thầy trò còn đang trong giấc ngủ, Lạc Vũ, Đường Tam, đại sư, đã đi ra học viện đại môn.

“Lão sư, chúng ta muốn đi địa phương nào tìm Hồn thú?”.

"Chúng ta muốn đi Nặc Đinh Thành Đông Bắc bốn trăm dặm chỗ săn hồn rừng rậm. Nơi đó là đế quốc nuôi nhốt Hồn thú chỗ. Chắc chắn có thể tìm được thích hợp các ngươi.” Đại sư hôm nay mặc một thân trang phục, nhìn qua tăng thêm mấy phần khí khái hào hùng, chỉ là hắn cái kia cứng ngắc khuôn mặt nhưng như cũ cho người ta một loại không dịu dàng cảm giác."

.

“Nuôi nhốt? Hồn thú cũng có thể nuôi nhốt sao? Lão sư, ngươi nói cho ta một chút Hồn thú tri thức a.”

Đại sư gật đầu một cái, đạo, “Cao cấp Hồn thú tự nhiên là không thể nuôi nhốt, nhưng cấp thấp lại có thể. Hồn thú loại sinh vật này chính là nắm giữ hồn lực dã thú. Tồn tại niên kỉ đầu càng dài, thực lực cũng liền càng mạnh. Cho nên, nói như vậy, chúng ta dựa theo niên hạn đem Hồn thú chia 5 cái cấp bậc. Mười năm Hồn thú, trăm năm Hồn thú, ngàn năm Hồn thú, vạn năm Hồn thú cùng mười vạn năm Hồn thú. Hàm nghĩa tên như ý nghĩa, tu luyện mười năm trở lên Hồn thú, chính là mười năm Hồn thú, cứ thế mà suy ra. Hồn Hoàn phân chia cùng Hồn thú là giống nhau. Khác biệt niên hạn Hồn Hoàn vô cùng tốt nhận, từ màu sắc liền có thể nhìn ra. Trong đó, mười năm Hồn thú Hồn Hoàn là màu trắng, trăm năm chính là màu vàng, ngàn năm Hồn thú Hồn Hoàn là màu tím, vạn năm Hồn thú là màu đen, mà mười vạn năm Hồn thú Hồn Hoàn nhưng là màu đỏ. Từ quốc gia cố định nuôi nhốt, cung cấp các hồn sư săn giết Hồn thú, phần lớn là mười năm cùng trăm năm. Ít có ngàn năm Hồn thú xuất hiện. ”.

Giữa trưa ngày thứ hai, mấy người cuối cùng đã tới chỗ cần đến, săn hồn rừng rậm.

Tại săn hồn rừng rậm ngoài rừng rậm, có cái ừmmm.

Đại phiên chợ, ngoài rừng rậm, kiến tạo mảng lớn phòng ốc, hoặc giả thuyết là cửa hàng. Đủ loại tiếng la liên tiếp vang lên, từng cái nhân công xếp thành đơn giản đường nhỏ ngang dọc trong đó, huyên náo bầu không khí tràn ngập toàn bộ ngoài rừng rậm vây.

" Có thủ lệnh, thành đoàn săn giết hệ sức mạnh Hồn thú, còn kém hai người."

"Săn giết nhanh nhẹn hình Hồn thú, bảy người chờ thủ lệnh. Mười Kim Hồn tệ.".

Ngoài rừng rậm bị vây bơi một vòng cực lớn hàng rào sắt thép, hướng về rừng rậm một bên, lộ ra số lớn gai nhọn. Hàng rào độ cao vượt qua 10 mét, nhìn qua cực kỳ kiên cố.

Đại sư đưa ra ngay lệnh bài, ba người xuyên qua hàng rào sắt thép tiến vào rừng rậm bên trong, tất cả ồn ào náo động tựa hồ cũng đã biến mất rồi, không khí cũng biến thành rất mới mẻ. Cho người ta tâm thần cảm giác thoải mái.

Tiến vào rừng rậm sau, đại sư cũng không có vội vã đi tới, mà là hướng về xung quanh yên lặng quan sát.

" Từ giờ trở đi, hai người các ngươi một bước đều không cần rời khỏi ta!"

.

" Vâng, lão sư."

"Vâng, đại sư."

Cả ba người đi xuyên vào rừng, mãi đến tối vẫn chưa thấy được hồn thú phù hợp nào.

Đến tối khi cả ba chuẩn bị nghỉ ngơi, thì bất chợt xuất hiện một đầu xà.

" Là Mạn đà la xà." Đại sư la lên cho Đường Tam và Lạc Vũ bắt đầu cảnh giác, khác với nguyên tác vì có Lạc Vũ giúp sức cho nên dễ dàng kết liễu con rắn này, đại sư không bị trúng độc và Đường Tam vẫn thu được hồn kỹ quấn quanh.

Hai ngày sau:" haizz vẫn chưa tìm được hồn thú thích hợp, thật là chán quá đi."

" Vũ ca, huynh than thở hai ngày vẫn chưa chán sao."

Đi kế bên đại sư đang phân tích vũ hồn của Lạc Vũ:" vũ hồn của Lạc Vũ là một thanh kiếm, ta xem qua độ sắc bén của vũ hồn đã đủ cường đại bây giờ chỉ thiếu mỗi phòng thủ hoặc là một hồn kỹ có thể đánh xa" hắn không nói về việc thu thập hồn thú nhanh nhẹ, vì hai ngày nay đại sư đã chứng kiến được sự nhanh nhẹn và quỷ dị của Lạc Vũ.

Bất chợt cảm ứng nguy hiểm của kim nhãn song đồng của Lạc Vũ đột biến rung động, cậu nhanh tay kéo hai người lui về phía sau.

Ngay chỏm đất vừa nãy xuất hiện một con rết phá đất mà ra, một con rết màu bạc từ đầu đến thân cao khoản 4 mét rộng khoản 1 mét với hai chiếc răng dài uống cong từ trong miệng mà ra

" Đây là, Nanh bạc hồn thù này rất thích hợp với nhóc đấy nó có đặc tính là phòng thủ rất mạnh và có khả răng phun một chất độc ăn mòn. Nếu hấp thu thì hồn hoàn của nhóc sẽ có khả năng xuất hiện một hồn kỹ có độc hoặc là phòng thủ."

Lạc Vũ gật đầu lấy lệ chứ cậu biết vũ hồn của cậu khi hấp thu hồn hoàn thì chỉ có thể thủy giải được thôi, chả biết nó sẽ trở thành loại nào.

Lạc Vũ triệu hồi vũ hồn nhìn về phía Đường Tam gật đầu, hắn hiểu ý cậu nên sử dụng hồn kỹ quấn quanh của mình, Lạc Vũ nhanh chóng dùng thân pháp xuất hiện sau lưng của con rét chém một nhát vào đầu của nó. Chỉ nghe một tiếng sắt thép chạm vào nhau, cậu chỉ có thể làm xước lên giáp của nó một chút mà thôi.

Cậu lui về sau quan sát, cả người con rết đều bị bao phủ bởi một lớp vỏ cứng cáp, rất khó để gây ra tổn thương cho nó:" Khoan đã, điểm yếu của nó." Cậu mỉm cười nhìn vào phần mắt của con rết, lại một lần nữa cậu lao đến tránh né cặp răng nanh của nó, cậu nhanh nhẹn dùng kiếm đâm vào phần mắt, từ mắt thanh katana đâm vào sâu trong óc nó cậu khuấy thanh katana khiến cho con rết vẫy dụa một chút rồi dần mất đi sinh mạng, một vòng hồn hoàn màu vàng từ trong con rết dâng lên.

Lạc Vũ đặt mông xuống đất ngồi thở hỗn hển, Đường Tam từ xa chạy đến hỏi thăm:" Vũ Ca ngươi không sao chứ."

" Không sao, chỉ là hơi mệt mà thôi."

Đại sư quan sát con rết một lúc rồi nói ra đáp án:" đây là một con hồn thú tiếp cận 500 năm, được rồi nhóc có thể hấp thu."

Lạc Vũ điều tức một chút rồi hấp thu hồn hoàn, một lúc sau cậu mở mắt ra.

" Sao rồi, Vũ ca hồn kỹ của ngươi là cái gì."

Bên canh, đại sư cũng đưa qua ánh mắt tò mò, Lạc Vũ đứng lên mỉm cười, cậu triệu hồi vũ hồn, cậu rút thanh katana ra khỏi vỏ thủ thế cho ngầu rồi quát.

" GẦM THÉT ĐI, ZABIMARU.".

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.