Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồn sư chứng nhận

Tiểu thuyết gốc · 2574 chữ

Chương 7: hồn sư chứng nhận

.

.

" Gầm thét, Zabimaru."

Lưỡi kiếm của Lạc Vũ sáng lên bắt đầu to ra, một thanh đao cực lớn xuất hiện trước mắt của hai người.

" Đại sư, đây là hồn kỹ đầu tiên của ta."

Chỉ thấy đó là một một thanh kiếm gồm 6 đoạn thậm chí còn dài hơn, mỗi đoạn sau rộng hơn đoạn trước tính từ chuôi kiếm, với 2 phần nhô ra giống như cái cuốc ở mặt trước và mặt sau của mỗi đoạn.

" Đây là hồn kỹ của ngươi sao, một thanh kiếm thật kỳ lạ." Đại sư vừa nói vừa quang sát.

" Vũ ca, hồn kỹ này của ngươi chỉ có thể, biến thành một thanh kiếm khác thôi sao. Không còn khả năng khác ư."

" Không phải là biến thành một thanh kiếm khác, mà là biến thành những hình dạng chiến đấu khác nhau."

Nói xong Lạc Vũ cầm thanh kiếm chém về phía một cái cây to gần đấy, từng đoạn của thanh kiếm tách ra kéo dài ra rồi quấn quanh thân cây.

Đường Tam và Đại sư giật mình đồng thanh nói:" không lẽ là."

Chưa đợi cả hai nói xong, Lạc Vũ dùng lực nắm chui kiếm kéo về làm cho những đoạn kiếm cắt vào thân tạo ra những vếch cắt cực kỳ sâu.

Hai người hít vào một hơi khí lạnh.

Đại sư hiếu kỳ vấn đạo:" đây là, tiểu Vũ hồn kỹ của ngươi còn có thể kéo dài ra nữa sao ."

" Đúng vậy thưa đại sư, hồn kỹ của ta có thể kéo dài vô hạn cho đến khi hồn lực cạn kiệt."

" Nếu như theo ngươi nói thì mỗi lần hấp thu hồn hoàn thì sẽ, xuất hiện những cách sử dụng khác nhau?."

" Đúng vậy."

Hắn hít vào một hơi rồi nói:" Như vậy, vũ hồn này của ngươi thật sự là vũ hồn duy nhất từ trước đến nay của hồn sư giới có thể thay đổi nhiều hình thức chiến đấu khác nhau." Đại sư vừa nói vừa lấy giấy bút ra ghi chép lại.

" Được rồi, nếu đã tìm được hồn hoàn thì sáng mai chúng ta nên trở về."

Trở về đường đi rất nhanh, dọc theo đường đi cũng không có đụng tới lợi hại gì Hồn thú, nhưng mà Lạc Vũ bọn họ vẫn cảnh giác.

Cuối cùng, nhìn thấy săn hồn rừng rậm cửa vào đại môn, tại bước qua đại môn thời khắc, mấy người đồng thời nhẹ nhàng thở ra.

Ba người trở về tới trường học thật tốt ngủ một giấc.

Lúc chia tay thời điểm, đại sư giao phó hai người ngày mai đi Vũ Hồn Điện xác định và đánh giá một chút Võ Hồn đẳng cấp, về sau có thể nhận lấy Hồn Điện phụ cấp.

Nặc Đinh Thành Vũ Hồn Điện là một tòa kiến trúc thật to. Chỉ riêng là mặt trước độ rộng liền muốn vượt qua trăm mét, cao tới hai mươi mét, tổng cộng chia làm ba tầng

Toàn bộ kiến trúc là màu nâu, chính diện trên cửa Vũ Hồn Điện tiêu chí bên trên chỉ có một thanh trường kiếm. Thông qua đại sư trước đây giảng giải, tiêu chí bên trên chỉ có một cái đồ án, đại biểu cho Nặc Đinh Thành Vũ Hồn Điện là cấp thấp nhất Vũ Hồn Điện.

“Dừng lại. Hai cậu bé, đây là Vũ Hồn Điện, không được đi loạn.” Lạc Vũ cùng Đường Tam vừa mới đến Vũ Hồn Điện, liền bị cửa ra vào gác cổng ngăn cản.

Cửa ra vào hai tên gác cổng nhìn qua cũng là chừng hai mươi tuổi dáng vẻ, trên người hồn lực ba động cũng không rõ ràng, cảm giác, tựa hồ liền hồn sư cấp bậc cũng không có đạt đến. Xem ra, Nặc Đinh Thành quả nhiên là vắng vẻ, từ Vũ Hồn Điện cấp bậc liền có thể nhìn ra tòa thành thị này tại Thiên Đấu Đế Quốc có phải hay không trọng yếu.

Lạc Vũ chỉ chỉ trên người hai người đồng phục nói, “Thúc thúc, ngài hảo, chúng ta là Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện năm thứ nhất học viên, lão sư gọi chúng ta đến nơi đây kiểm tra một chút Võ Hồn đẳng cấp ”.

Nhìn thấy Lạc Vũ cùng Đường Tam trên người mặc đồng phục học viện Nặc Đinh sơ cấp học viện, hai tên gác cổng trong ánh mắt toát ra vẻ hâm mộ:"Dạng này a, các ngươi đi vào đi. Đến tầng hai phòng tiếp đãi tìm nơi đó tìm đại hồn sư Mã Tu Nặc, hắn sẽ hỗ trợ các ngươi."

"Cám ơn." Lạc Vũ đáp một tiếng rồi nhanh chóng đi vào Vũ Hồn điện.

Trong ánh mắt hâm mộ của hai gã gác cổng vẫn nhìn theo cả hai đi vào Vũ Hồn điện, một người trong đó nói: "Nếu lúc trước ta có thể vào được Nặc Đinh học viện, nói không chừng bây giờ cũng có thể trở thành một gã Hồn sư rồi.". Người còn lại chỉ thở dài rồi tiếp tục công việc của mình.

Vũ Hồn Điện bên trong người cũng không nhiều, xung quanh chỉ có một ít người hầu dọn dẹp lấy. Hai người cũng không biết phòng tiếp đãi vị trí, chỉ có thể tìm người hỏi thăm một chút.

Theo thang lầu lên tới lầu hai, đi tới cửa đầu tiên hai người đứng trước phòng, lễ phép gõ cửa.

" Đùng đùng đùng.".

" Vào đi." Có chút thanh âm già nua từ trong phòng vang lên.

Chờ Lạc Vũ cùng Đường Tam đẩy cửa vào, ngồi ở bên trong Mã Tu Nặc đại sư có chút ngạc nhiên nhìn xem hai người.

"Mã Tu Nặc đại sư, hai chúng ta là tới kiểm tra tiến giai."Đường Tam cùng Lạc Vũ lễ phép nói.

" Các ngươi xác định các ngươi là tới kiểm tra tiến giai?.Mà không phải Võ Hồn thức tỉnh." Lạc Vũ cùng Đường Tam quá nhỏ, làm cho Mã lão đầu có chút không dám tin tưởng.

" Đúng vậy Mã Tu Nặc đại sư, chúng ta là Nặc Đinh học viện học sinh, trước mấy ngày mới vừa được lão sư dẫn đi lấy được Hồn Hoàn.".

" Thì ra là như thế, nhỏ như vậy liền tấn cấp, thực sự là hai cái tiểu thiên tài, bọn nhỏ, không cần bảo ta đại sư, ta không thể tính là cái gì đại sư, ngươi liền gọi Mã Tu Nặc gia gia a. Ta năm nay tám mươi mốt tuổi, luận về tuổi tác thì có thể làm các ngươi tổ phụ hẳn không có vấn đề chứ.".Nhìn thấy trên người hai người đồng phục, Mã lão đầu mới tin tưởng.

Vừa nói, Mã Tu Nặc giống như dẫn cháu mình kéo tay của hai người ra khỏi phòng làm việc, theo lầu hai hành lang hướng Vũ Hồn Điện bên trong đi đến.

Mã Tu Nặc mỉm cười nói: "Nơi này chính là vũ hồn giám nghiệm thất của Vũ hồn điện, nơi tiến hành kiểm tra tiến giai. Đến đây đi hài tử."

Nói xong, hắn đẩy ra cánh ngoài cùng bên trái, mang theo Đường Tam cùng Lạc Vũ đi vào.

" Được rồi, hai đứa nhỏ mau phóng thích vũ hồn ra để ta kiểm tra a."

" Lam Ngân Thảo?".

" Trăm năm Hồn Hoàn!."

" Mạn Đà La xà?"

" Mười ba cấp hồn lực?!".

" Đại sư đệ tử, chính là vị kia đã từng phát biểu qua Võ Hồn thập đại hạch tâm sức cạnh tranh, về sau bị Vũ Hồn Điện xoá tên? Hắn vậy mà ở tại chúng ta Nặc Đinh Thành?."

Đường Tam làm cho Mã lão đầu rất lớn chấn kinh.

Đến phiên Lạc Vũ, gọi ra trảm hồn đao của chính mình, từ lòng bàn chân hiện ra một cái màu vàng Hồn Hoàn!.

" Trăm năm Hồn Hoàn!?". Mã Tu Nặc gật đầu:" Tính ra lão sư học viện các ngươi cũng rất có trách nhiệm, không có cho ngươi lấy mười năm hồn hoàn."

Mã Tu Nặc cầm lấy một viên thủy tinh cầu màu vàng đi tới trước mặt Lạc Vũ:" Đem hồn lực của ngươi rót vào trong đó, để cho ta xem ngươi đã đạt tới bao nhiêu cấp. Chắc ngươi cũng hẳn là mười một ……"

Một chữ "cấp" của Mã Tu Nặc còn không có nói ra, thủy tinh cầu mà hắn đưa tới trong tay Lạc Vũ đã nổi lên một tầng quang mang màu vàng nhạt. Quang mang cũng không tính là mạnh mẽ, nhưng cực kỳ rõ ràng.

"Đây, đây là ……, hồn lực mười ba cấp." Mã Tu Nặc nhìn Lạc Vũ rồi nhìn về phía Đường Tam có điểm như là đang nhìn hai tiểu quái vật.

" Cả hai, đều là hồn lực mười ba cấp."

" Hài tử, ngươi có thể nói cho ta biết hồn hoàn này của ngươi là săn giết hồn thú nào mà có được hay không?"

Lạc Vũ cũng không giấu diếm trả lời:" Là rết nanh bạc, hồn thú này đã gần đạt đến năm trăm năm."

" Khó trách, hồn thú cường đại như vậy mà còn niên hạn cao bảo sao hồn lực của ngươi lại cao như vậy."

Mã Tu Nặc lắc đầu cười đối với hai người nói, "Các ngươi kiểm tra tiến giai xem như kết thúc. Bây giờ các ngươi chính là một gã Hồn sư Vinh Quang của Thiên Đấu đế quốc. Hoan nghênh ngươi gia nhập đội ngũ của Hồn sư. Sau này mỗi tháng ngươi có thể bằng vào huy chương ta đưa cho ngươi tới Vũ hồn điện lĩnh trợ cấp, mỗi tháng trợ cấp của Hồn sư là một kim hồn tệ. Chờ các ngươi đạt đến cấp bậc Đại hồn sư, trợ cấp sẽ biến thành mười kim hồn tệ."

" Cảm ơn Mã Tu Nặc gia gia." X2.

Huy chương tới tay, hai người đi ra Vũ Hồn Điện, Đường Tam đem huy chương thu hồi vào trong đai lưng, nhìn qua Lạc Vũ.

" Vũ ca Vũ Hồn Điện huy chương không phải dùng để ném chơi, nếu là ném đi mất thì làm sao bây giờ!.". Đường Tam rất im lặng, từ Hồn Điện bên trong lĩnh xong huy chương, Lạc Vũ vẫn đem huy chương trong tay vứt lên vứt xuống chơi, làm cho gác cổng cực kì tức giận nhìn hắn chằm chằm."

" Không sao cả, không thể nào mất được, ta nói với ngươi, có huy chương ngươi không mang theo, ai sẽ biết ngươi là hồn sư, khi trở về học viện ta sẽ đem khoe khoan một đợt, ta nói với ngươi, có nó! Trong học viện các nữ sinh đều sẽ sùng bái ta ha..ha..ha.". Bây giờ cậu chỉ việc tu luyện tiếp tục, nên vui vẻ chơi đùa, đi tới thế giới này lâu như vậy, Lạc Vũ vẫn luôn muốn xem thật kỹ một chút thế giới này.

" Keng keng keng."

Đang đi trên đường, bỗng chợt Đường Tam dừng bước chân lại.

Lạc Vũ nhìn sang, biết ngay nguyên nhân là gì. Nguyên lai là tiệm thợ rèn.

" He he tiểu Tam, có phải mấy ngày rồi không chơi chùy liền ngứa tay!." Lạc Vũ biểu hiện một mặt là ta đã xem hết được tâm tư của ngươi."

" A Vũ ca ngươi đây là biểu tình gì! bởi vì trước khi đi, phụ thân có dặn dò ta tìm một cái tiệm thợ rèn đi làm để phụ cấp cuộc sống của mình." Đường Tam chịu không được Lạc Vũ một bộ chính ngươi là muốn chơi chùy biểu lộ, nhanh chóng giải thích nói.

" Chúng ta còn có công học sinh công tác, khi nào còn có thời gian tới rèn sắt, thừa nhận a! Tiểu Tam, chính ngươi nghĩ muốn chơi chùy !"

" Được rồi, không cùng ngươi nói nhảm, chúng ta trở về ký túc xá a! đã lâu không gặp, không biết mọi người gần nhất trải qua như thế nào.” Đường Tam không muốn cùng Lạc Vũ nói nữa liền đổi chủ đề

" A Đã lâu không gặp, không biết mọi người qua phải như thế nào. He he, tiểu Tam, ngươi nói cho ta biết, có phải hay không ngươi thích Tiểu Vũ !" Lạc Vũ tại trên đường lớn tiếng nói, tựa như tất cả mọi người không nghe được! Khoan hãy nói, phụ cận thật có mấy cái nam nhân dụng ý vị thâm trường ánh mắt nhìn lại, trong đó còn bao gồm mấy cái rèn sắt hán tử.

" Đường Tam khuôn mặt nhỏ ẩn ẩn đỏ lên, quay đầu không để ý tới Lạc Vũ, bước nhanh hướng về học viện đi.

" Chờ một chút, tiểu Tam, đừng thẹn thùng chứ, ta sẽ không nói cho Tiểu Vũ biết! A Ngươi đừng chạy a, chờ ta một chút."

Khi hai người trở về ký túc xá, đám tiểu đồng bạn được Tiểu Vũ dẫn đầu vây quanh.

" Mới vừa rồi còn nhắc tới hai ngươi, hôm nay đã làm gì? Hôm qua trở về liền đi ngủ, sáng sớm hôm nay liền đi ra ngoài, giữa trưa mới trở về, có phải hay không có cái gì bí mật giấu diếm chúng ta! Tiểu Tam?" Tiểu Vũ nhìn chằm chằm Đường Tam chất vấn.

“Không có, không có, ta cùng Vũ ca đều tìm đến thích hợp Hồn Hoàn, sáng sớm hôm nay chúng ta đi Hồn Điện chứng nhận hồn sư." Đường Tam một bên bị Lạc Vũ nói tâm phiền ý loạn, Cho nên hiện tại cùng Tiểu Vũ đối mặt có chút né tránh.

" Ân?" Hành vi của cậu bị Tiểu Vũ phát hiện, Tiểu Vũ tiến lên gần sát Đường Tam quan sát tỉ mỉ một hồi, quay đầu hỏi Lạc Vũ :" Tiểu tam nói là sự thật sao?."

" Đương nhiên." Lạc Vũ có chút ý vị thâm trường ngữ khí nhìn về phía Tiểu Vũ cùng Đường Tam hai người sắp dính khuôn mặt vào nhau.

Theo Lạc Vũ ánh mắt, Tiểu Vũ lúc này mới phát hiện nàng và Đường Tam ở giữa khoảng cách quá gần, hơn nữa động tác quá mức thân mật, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, lui về sau hai bước, nói:" Trở thành hồn sư có chỗ tốt gì? Không phải chỉ là để có cái hư danh a.".

Đường Tam cười ha ha, đáp:" Chỗ tốt vẫn còn có, ít nhất về sau ăn cơm có thể ăn ngon hơn. Hồn sư mỗi tháng có thể lãnh một Kim Hồn tệ phụ cấp.”.

" Một cái Kim Hồn tệ? Nhiều như vậy." Tiểu Vũ bây giờ cũng hiểu được tầm quan trọng của tiền bạc. Đường Tam còn không biết nàng đánh bại Tiêu trần vũ, làm tới học viện đại tỷ, công học sinh tiền ăn cũng được Tiêu trần vũ bao hết, thế nhưng là trong tay mình có tiền, dù sao cũng so người khác có tiền tốt hơn.

.

Kết chương

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.