Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hưu thư

Tiểu thuyết gốc · 2788 chữ

Bên trong chiếc hộp gấm, một viên đan dược toàn thân màu xanh, to bằng mắt rồng đang lẳng lặng nằm đó. Viên đan dược này phát ra một cỗ dị hương mê người.

Tại đấu khí đại lục, muốn trở thành một đấu giả chân chính, điều kiện đầu tiên là phải ngưng tụ đấu khí toàn trong cơ thể, mà ngưng tụ đấu khí toàn cũng có hiệu suất thất bại không nhỏ. Sau khi thất bại, chín đoạn đấu khí sẽ trở lại tám đoạn, một số người vận khó không tốt, nói không chừng phải ngưng tụ mười lần mới có thể thành công. Mà ngưng tụ lặp lại nhiều lần như vậy, làm mất đi giai đoạn tu luyện tốt nhất, kết quả dẫn đến tổn hao tiền đồ.

Tụ khí tán, tác dụng của nó là giúp một vị có chín đoạn đấu khí có trăm phần trăm thành công ngưng tụ đấu khí toàn!

Loại đặc hiệu này, làm cho vô số người muốn nhanh chóng trở thành đấu giả mơ ước không thôi, ngày đêm đều nghĩ mà không thể được.

Nói đến tụ khí tán, không thể không nói đến người chế tạo nó: Luyện dược sư!

Đấu khí đại lục, có một loại chức nghiệp còn cao quý hơn đấu giả, mọi người gọi bọn họ là luyện dược sư!

Luyện dược sư, tên như ý nghĩa, bọn họ có thể luyện chế ra nhiều loại thần kỳ đan dược để tăng thêm thực lực. Tất cả các luyện dược sư đều sẽ được các thế lực bằng bất cứ giá nào kiệt lực chiêu nạp, thân phận cực kỳ hiển hách!

Luyện dược sư có thể có đãi ngộ như vậy, tự nhiên cũng rất ít ỏi. Muốn trở thành một luyện dược sư, điều kiện cực kì hà khắc.

Đầu tiên, tự thân thuộc tính phải là hỏa, tiếp theo, tại trong hỏa thể còn phải có thêm một tia mộc khí, có hiệu quả chung hòa khi luyện dược!

Phải biết rằng, trên đấu khí đại lục, thuộc tính của con người quyết định bởi linh hồn của họ, vĩnh viễn chỉ có một thuộc tính, không thể có thuộc tính khác lẫn vào, cho nên, một thân thể có hai loại thuộc tính mạnh yếu không giống nhau cơ bản là không có khả năng.

Đương nhiên, không có việc gì là tuyệt đối, trong hàng triệu người sẽ có một số linh hồn bị biến dị, mà người có biến dị linh hồn, sẽ có tiềm lực trở thành một luyện dược sư.

Bất quá đơn giản chỉ có hỏa mộc hai thuộc tính linh hồn cũng chưa thể xưng là một luyện dược sư chân chính, bởi vì một điều kiện không thể thiếu khác của luyện dược sư, đó là: Linh hồn cảm giác lực! Cũng có thể gọi là linh hồn tố tạo lực!

Luyện chế đan dược, trọng yếu nhất là ba điều kiện: Tài liệu, hỏa chủng, linh hồn cảm giác lực!

Tài liệu, đương nhiên là các loại thiên tài địa bảo. Luyện dược sư cũng không phải thần, không có cực phẩm tài liệu, bọn họ cũng không thể làm ra được gì nên hồn, bởi vậy, tài liệu tốt là phi thường trọng yếu.

Hỏa chủng, cũng chính là ngọn lửa mà luyện dược sư cần để luyện chế đan dược. Loại lửa bình thường không thể sử dụng, mà phải dùng ngọn lửa do hỏa thuộc tính đấu khí tạo thành, đương nhiên, trong thế gian cũng có rất nhiền thiên địa dị hỏa. Một số luyện dược sư có thực lực mạnh mẽ mới có thể sử dụng. Dùng dị hỏa để luyện dược, không chỉ đem thành công hiệu suất tăng lên rất nhiều! Hơn nữa đan dược luyện ra sẽ có dược hiệu mạnh hơn đan dược dùng hỏa diễm đấu khí luyện ra.

Bởi vì luyện dược cần rất nhiều thời gian luyện chế, cực kỳ tiêu hao đấu khí, bởi vậy mỗi vị kiệt xuất luyện dược thật ra đều là một hỏa diễm đấu giả mạnh mẽ.

Điều kiện cuối cùng, đó là linh hồn cảm giác lực.

Tại lúc luyện dược, hỏa hầu cao hay thấp đều là cực kỳ trọng yếu, đôi lúc chỉ cần hỏa hầu hơi mạnh một chút, cả lò đan dược sẽ hóa thành tro bụi. Cho nên, thao khống hỏa hầu là việc luyện dược sư bắt buộc phải học, nhưng muốn thao khống hỏa hầu thì phải có cường hãn linh hồn cảm giác lực. Mất đi điểm này, cho dù hai điều trên có tốt thế nào cũng chỉ là vô dụng!

Tại mấy loại hà khắc điều kiện này, người có tư cách trở thành luyện dược sư, đương nhiên là phụng mao lân giác. Mà luyện dược sư ít, các loại thần kì đan dược tự nhiên cũng càng ít hơn. Người xưa có câu, thứ gì càng ít thì càng quý giá, cũng chính vì vậy mới tạo nên thân phận tôn quý thậm chí có chút đặc thù thân phận.

Bên trong đại sảnh, nghe bốn vị trưởng lão kinh ngạc âm thanh, các thiếu nam thiếu nữ ánh mắt đều trừng lớn, từng đôi nóng rực ánh mắt gắt gao tập trung tại chiếc hộp ngọc trên tay Cát Diệp.

Tiêu Mị ngồi bên cạnh phụ thân, lưỡi liếm nhẹ đôi môi đỏ mọng, con mắt nhìn chiếc hộp ngọc chớp cũng không chớp một cái…

- A a, đây là danh dự trưởng lão của bổn tông do đích thân Cổ Hà đại nhân tự mình luyện chế. Có lẽ các vị đã nghe qua tên của lão nhân gia hắn chứ?

Nhìn ba trưởng lão bộ dáng trông thật mất mặt, Tứ trưởng lão âm thầm hừ lạnh. Mặc dù nàng biết viên đan dược đó đối với Tiêu Sơn cực kỳ có lợi nhưng cũng không đến nỗi biểu lộ ra bộ dãng như ba vị trưởng lão kia. Cát Diệp thấy vậy trong lòng nhịn không được có chút đắc ý, mỉm cười nói.

- Viên thuốc này do đan vương Cổ Hà luyện ra?

Nghe vậy, ba vị trưởng lão đều giật mình biến sắc. Tiêu Phương Anh cũng âm thầm giật mình" Đan dược như vậy thật đáng giá mà. Lần này Vân Lam Tông thực sự có đầu tư ah"

Đan vương Cổ Hà, tại Gia Mã đế quốc có sức ảnh hưởng cực kỳ khổng lồ, luyện dược tay nghề thần kỳ khó lường. Vô số cường giả đều muốn cung nghênh nhưng đều không thể tìm ra.

Cổ Hà không chỉ có thần kỳ luyện dược thuật, thực lực cũng đã sớm bước vào đấu vương chi cảnh, có tên trong thập đại cường giả của Gia Mã đế quốc.

Một nhân vật như vậy, tụ khí tán do hắn luyện chế ra, chỉ sợ giá trị sẽ tăng thêm vài lần.

Ba vị trưởng lão đều vui vẻ ra mặt nhìn tụ khí tán trong hộp ngọc. Nếu gia tộc có viên tụ khí tán này, chỉ sợ sẽ có năng lực sáng tạo ra một thiếu niên đấu giả.

Trong lúc ba vị trưởng lão đang tìm cách đem đan dược đoạt tới tay cho tôn tử của mình, Tiêu Sơn áp chế tức giận nhàn nhạt thanh âm đột nhiên vang lên trong đại sảnh.

- Cát Diệp lão tiên sinh! Ngươi nghĩ ngươi dùng một viên đan dược như Tụ Khí Tán để làm vật phẩm để giao dịch cho việc từ hôn này sao? Việc tốt nhất ngươi làm bây giờ là đem đan dược thu hồi lại, việc hôm nay chúng ta sẽ không đáp ứng!

Đại sảnh đột nhiên yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều truyền đến khuôn mặt thanh tú của Tiêu Sơn.

- Tiêu Sơn. Trưởng bối của ngươi còn ở đây nào có chỗ cho mao đầu tiểu tử ngươi nói chuyện? Câm miệng cho ta!

Sắc mặt trầm xuống, Đại trưởng lão tức giận quát.

- Sơn Nhi. Ngươi lui ra đi. Ta biết ngươi trong lòng không dễ chịu. Đừng lo lắng, chuyện hôn sự này chúng ta sẽ thay ngươi làm chủ!

Tiêu Phương Anh nhìn hắn trìu mến nói.

- Cảm ơn ý tốt của Tứ trưởng lão, bất quá cái nào ra cái đó. Ta la nam nhân, không phải nữ nhân. Ta không muốn mang ơn huệ của bất cứ ai trừ nàng. Đương nhiên có thể có thêm một vài nhân tố khác sau này có thể có cũng không biết chừng.

Ánh mắt Tiêu Sơn chăm chú nhìn nàng. Hai ánh mắt liền chạm nhau, bất giác gò má nàng liền đỏ ửng lên. Tiêu Sơn thấy vậy thầm cười trộm.

- Ba vị trưởng lão, nếu hôm nay hối hôn đối tượng của bọn họ là con hoặc cháu các ngươi, thì các ngươi có thể dễ chịu như vậy sao?

Tiêu Sơn khóe miệng châm chọc, cười hỏi, ba vị trưởng lão khinh thường hắn, vậy hắn cũng không phải giả vờ trước mặt họ.

- Ngươi…

Nghe vậy, ba vị trưởng lão đều bị kìm hãm, tam trưởng lão tính tình táo bạo, đã trừng mắt, đấu khí chậm rãi hiện lên.

- Ba vị trưởng lão, Tiêu Sơn ca ca nói không sai. Đối với việc này, hắn là người trong cuộc, các ngươi không cần xen vào.

Tiêu Hà nhẹ nhàng thanh âm, tại đại sảnh lạnh nhạt vang lên.

Nghe thiếu nữ nhỏ nhẹ thanh âm, ba vị trưởng lão tức giận bỗng nhiên hạ xuống, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nhau, sau đó gật gật đầu.

Nhìn ba vị trưởng lão uể oải, Tiêu Sơn quay đầu lại, chăm chú nhìn Tiêu Hà đang cười thở dài " Tiểu ny tử này lúc nào cũng muốn làm khó ba vị trưởng lão này thì mới thôi"

Áp chế lửa giận đối với mấy người này trong lòng, Tiêu Sơn nhanh chóng bước lên, đối với Tiêu Chiến cung kính hành lễ, sau đó xoay người đối mắt với Nạp Lan Yên Nhiên, bình tĩnh mở lời hỏi:

- Nạp Lan tiểu thư, ta muốn hỏi một chút, việc từ hôn hôm nay, Nạp Lan lão gia tử đã đáp ứng chưa?

Tiêu Sơn bỗng nhiên ra tay ngăn cản như hòn đá ngáng đường, Nạp Lan Yên Nhiên đã có chút không vừa lòng, đôi mi thanh tú nhíu lại. Người này, lúc đầu xem cũng không sai, tại sao lại là một người đáng ghét như vậy, chẳng lẽ hắn không nhận ra chênh lệch giữa hai người sao?

Nàng trong lòng trách cứ Tiêu Sơn, cũng không nghĩ qua, nàng trước mặt mọi người đề ra từ hôn cử chỉ làm cho Tiêu Sơn cùng Tiêu tộc lâm vào cực kỳ phẫn nộ và xấu hổ tình cảnh.

Đứng dậy, nhìn thiếu niên sẽ trở thành chồng mình sau này, Nạp Lan Yên Nhiên ngữ khí bình thản:

- Gia gia chưa từng đáp ứng, bất quá đây là việc của ta, cùng hắn không quan hệ.

- Nạp Lan Yên Nhiên nói như thế là không đúng rồi. Một khi lão gia tử chưa đáp ứng, vậy Tiêu thúc thúc ta cũng sẽ không đáp ứng yêu cầu của ngươi. Hôn sự trước kia, là hai lão gia tử tự mình mở miệng, bây giờ họ không mở miệng giải trừ thì hôn sự này không ai dám giải, nếu không người đó sẽ là tiết độc trưởng bối! Theo ta nghĩ, trong Tiêu tộc chúng ra, không nên làm ra loại việc ngỗ nghịch như vậy chứ? Phải không tam vị trưởng lão?

Tiêu Sơn khẽ quay đầu, cười lạnh nhìn tam vị trưởng lão.

Bị Tiêu Sơn đội cho một cái nón lớn như vậy, ba vị trưởng lão nhất thời cứng lại, trong gia tộc sâm nghiêm, loại tội danh này đủ để làm bọn họ mất đi vị trí trưởng lão chứ không thể đùa được.

- Ngươi…

Nghe Tiêu Sơn nói, Nạp Lan Yên Nhiên rùng mình, cũng không tìm được lời nào phản bác, tức giận đến nỗi khuôn mặt có chút trắng bệch, dẵm chân thật mạnh, hít một hơi, đại tiểu thư tính tình cũng bị kích phát, chán ghét nhìn thiếu niên trước mặt. Nàng trong lòng phiền muộn, trực tiếp nói rõ ràng:

- Ngươi muốn gì mới có thể giải trừ hôn ước? Bồi thường như vậy ít sao? Được.... Ta có thể bảo lão sư cho ngươi ba viên tụ khí tán. Mặt khác, nếu ngươi nguyện ý. Ta còn có thể cho ngươi tiến vào Vân Lam tông tu luyện cao thâm đấu khí công pháp, như vậy đủ chưa?

Nghe thiếu nữ một câu nói ra mê người điều kiện, ba vị trưởng lão sắc mặt nhất thời cảm giác hô hấp dồn dập lên. Đám thiếu niên trong đại sảnh đều nuốt một ngụm nước miếng. Vào Vân Lam tông tu luyện? Trời ạ, đó chính là việc mà vô số người mơ tưởng a…

Nói xong mấy điều kiện này, Nạp Lan Yên Nhiên nhếch lên chiếc cằm trắng nõn, cao ngạo như công chúa đợi Tiêu Sơn trả lời. Tại nhận thức của nàng, loại điều kiện này đủ để làm bất cứ thiếu niên nào điên cuồng.

Bất đồng với tâm trạng chờ mong của Nạp Lan Yên Nhiên, sau khi nàng nói xong, thiếu niên trước mặt thân thể kịch liệt run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên một tia hàn khí khiến những người xung quanh phát lạnh đến mức đáng sợ. Nạp Lan Yên Nhiên hốt hoảng khi nhìn vào ánh mắt của hắn. Bất quá trạng thái này không duy trì lâu. Rất nhanh Tiêu Sơn đã trở lại bình thường. Hắn nhìn Nạp Lan Yên Nhiên nói:

- Nạp Lan tiểu thư, Ngươi nghĩ ta là một kẻ hám lợi lộc mà vất bỏ danh dự của toàn thể Tiêu gia sao? Ngươi lấy đâu ra sự tự tin để đến đây cò kè, mặc cả chuyện từ hôn với ta?

Còn chưa đợi Nạp Lan Yên Nhiên trả lời, Tiêu Sơn tiếp tục bồi tiếu:

- Nạp Lan tiểu thư… Ngươi nên biết, tại đấu khí đại lục, bên nữ từ hôn sẽ làm đối phương có bao nhiêu khó chịu? Nếu như là ta da mặt dày thì không sao. Nhưng Thúc thúc của ta! Hắn là tộc trưởng một tộc, hôm nay nếu đáp ứng yêu cầu của ngươi, sau này sẽ quản lý Tiêu gia như thế nào? Còn có mặt mũi sống ở Ô Thản thành sao? Ngươi nói xem?

Nhìn thiếu niên khuôn mặt thanh tú chứa một tầng sương lạnh, Nạp Lan Yên Nhiên khẽ nhíu mày, khóe mắt liếc qua thủ vị, nhìn khuôn mặt đột nhiên trở nên già đi của Tiêu Chiến, trong lòng cũng có chút xin lỗi, cắn nhẹ môi, trầm ngâm một chút, đôi mắt linh động chuyển động một chút, bỗng nhiên nhẹ giọng nói:

- Việc ngày hôm nay, thực sự là do Yên Nhiên có chút lỗ mãng. Hôm nay, ta ......

Nạp Lan Yên Nhiên còn chưa kịp nói hết câu thì Tiêu Sơn đã ngắt lời:

- Thôi .... Dừng..... Ngươi đừng nói nữa. Ta nghe xong mà đau hết cả đầu.

Tiêu Sơn nói xong liền bẻ tay cái rộp rộp âm thanh, sau đó tiếp lời:

- Ta đang có một suy nghĩ là ngươi đang nghĩ rằng mình là đệ tử chân truyền của Vân Lam Tông tông chủ nên mọi thanh niên nam tử đều muốn tới cầu cạnh, tán tỉnh ngươi đúng không? Nhưng rất tiếc phải nói với ngươi rằng ta không như thế.

- Có thể ngươi nghĩ mình là một đóa hoa trong mắt mọi người nhưng ngươi........... đối với ta........ ngoại trừ việc xinh đẹp, các thứ khác căn bản không lọt nổi vào mắt ta!

Tiêu Sơn ánh mắt dần trở sắc lẹm. Một cỗ uy áp vô hình dần hình thành khiến những người xung quanh cảm giác hít thở không thông.

- Ngươi.......

Nạp Lan Yên Nhiên nhìn hắn thân hình bỗng nhiên run lên, khuôn mặt nàng phút chốc trở nên trắng bệch, thoạt nhìn rất đáng thương. Tuy nhiên nàng nhanh chóng trấn định lại tinh thần hướng Tiêu Chiến nhẹ giọng nói:

- Tiêu thúc thúc, hôm nay, Yên Nhiên có thể tạm thời thu hồi yêu cầu giải trừ hôn ước. Bất quá, Tiêu Sơn phải đáp ứng Yên Nhiên một ước định, mong Tiêu thúc thúc thành toàn.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay, Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.