Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghịch Thiên mà Tu

Tiểu thuyết gốc · 2037 chữ

Đã vài ngày trôi qua kể từ khi Vương để tay mình nhuốm máu, đã không thể trở lại thành một người thiện lành như trước.

Tưởng chừng sẽ có gì đó thay đổi to lớn sau hôm đó nhưng thực tế lại chẳng có gì xảy ra, chẳng có cái gì gọi là ham muốn cuồng sát như cậu tưởng tượng trước đó vì bản ngã đã trở thành một kẻ không phải con người.

Vương vẫn đang tận hưởng kỳ nghỉ hè của mình cùng với việc làm quần quật từ sáng đến tối mà nhìn số dư tài khoản tăng lên vùn vụt. Vương còn dường như quên đi sự tồn tại của Sys cho đến khi cô nàng hiện ra giữa đêm hôm qua và bắt đầu làm những hành động gợi tình cùng bộ đồ ngủ chôm từ phòng Linh, nó mỏng manh và xuyên thấu để lộ rõ từng đường nét khiêu gợi của cơ thể nữ thần.

Nếu là Vương của trước kia thì cậu ắt hẳn sẽ hóa thành một con thú động dục mà lao tới húp trọn Sys. Thế nhưng giờ Vương đã là một người đàn ông, ít nhất là cậu tự mình tư tưởng như thế. Cậu sẽ không để cây gậy thịt lấn át bộ não của mình mà trở thành một con ngựa giống. Vương chỉ nhẹ nhàng từ chối và ôm Sys vào lòng, ngủ một giấc tới sáng. Nhưng sáng hôm sau Vương lại chợt nhận ra mình trong vô thức hay một cách thần kỳ ảo ma nào đó mà cậu lại khỏa thân cùng Sys, cô nàng thì nằm trên và cây gậy thịt của cậu vẫn còn nằm sâu bên trong động tiên của nàng ta.

Vương chật vật mới kéo mình ra khỏi nơi đầy mê hoặc đó, nhưng Sys đã vô tình hoặc hữu ý tỉnh dậy cùng đôi mắt đắc ý nhìn cậu bằng nửa đôi mắt. Hỏi ra thì mới biết đêm qua Sys đã chủ động làm như thế, Vương thì mệt vì cả ngày làm việc nên cũng chẳng tỉnh dậy được mà Sys đã có một đêm nồng cháy với món đồ chơi sống đã bất tỉnh nhân sự mà mình xem là chủ nhân.

Vương cũng chẳng nói gì sau đó, chỉ là có chút hụt hẫng gì đó trong lòng.

Hôm nay Linh đã dậy từ sớm để đi dự tiệc gì đó, Vương biết là cô không có quá nhiều bạn bè nên ắt hẳn bữa tiệc này là từ một người bạn thân nào đó mà cậu không biết, dẫu sao cậu cũng không xen vào mối quan hệ của Linh.

Hôm nay Vương đã xin nghỉ một ngày vì vài ngày trước trong lúc lướt web cậu nhận được một email quảng cáo về Huyết chiến Mê lộ. Một trận đấu được sinh ra để những Đấu giả kiếm tiền, được phát sóng trực tiếp và được cấp phép hoạt động bởi Hiệp hội Tu luyện Quốc gia.

Vương thấy đây là lúc để mình kiếm tiền cũng như nâng cao thực lực nên nào chần chừ mà đăng ký ngay tức khắc. Và hôm nay là ngày diễn ra vòng sơ loại, Vương cũng đã dậy từ sớm để chuẩn bị và cũng vừa xong bữa sáng.

Trong lúc đang mang giày, Sys hiện ra kế bên Vương.

“Chủ nhân nhớ rằng trận đánh càng khó khăn thì thực lực sẽ càng tăng, và cũng đừng quên tiêu ký những kẻ mang sát khí với mình nhé. Trong thế giới này, kẻ để lộ sát khí dù ít hay nhiều, nếu để lại thì sẽ không có lợi về sau. Sau vòng loại thì nên theo tiêu ký mà hạ sát, thêm vào đó còn thu được thọ nguyên, bởi họ đều là các Đấu giả cảnh giới đủ cao để cung cấp cho ta một lượng thọ nguyên đủ nhiều.”

Vương gật đầu và cứ thế ra ngoài trong khi che mặt mình bằng chiếc mặt nạ hình dáng Quỷ Samurai che đi nửa phần gương mặt, chỉ để lộ nửa phần gò má trở lên.

Sau trận chạm trán lũ người dàn cảnh trước đó Vương đã nhận thức được rằng chỉ có nâng cao thực lực thì mới có thể bảo vệ được bản thân lẫn Linh và Tử Đằng. Điểm yếu duy nhất của các cường giả trong các bộ truyện thường thấy đó chính là gia đình, và Vương dẫu chẳng phải cường giả cao siêu gì đó nhưng cũng đủ sáng suốt để nhận ra từ những lời chỉ dẫn của Sys, số mệnh của cậu trong thế giới này sẽ không thoát khỏi việc đấu đá. Khi đó, nếu cậu là một người khó bị đánh bại thì những kẻ thù sẽ không ngần ngại mà dùng chính gia đình cậu để uy hiếp.

Vương biết rõ điều đó nên việc tham gia vào giải đấu này là một phần của việc tu luyện trở nên cường đại. Dẫu đây là thế giới nơi mà pháp chế chỉ áp dụng để giữ trật tự giữa những con người bình thường nhưng cũng có một bộ luật dành riêng cho Đấu giả. Bộ luật thì dài dòng lê thê nhưng chỉ cần biết một điều đơn giản là không được giết chóc bừa bãi, mọi thứ đều sẽ giải quyết trên Sinh tử đài.

Nói về Sinh tử đài, cái tên thì nghe oai lắm nhưng thực tế chỉ là một cách gọi, nó chỉ là một võ đài với kích thước bình thường được xây dựng bên trong những khu vực chuyên dụng được gọi là Huyết Sát Viên. Khu vực này là nơi dành cho những ai có ân oán không thể giải quyết bằng lời, cần phải dùng đến sức mạnh. Một khi vào Huyết Sát Viên, leo lên Sinh tử đài đồng nghĩa với việc đã ký một bản hợp đồng từ bỏ sự bảo hộ của Pháp luật. Một trong hai bên chết thì trận đấu sẽ kết thúc. Tất nhiên là cũng không phải khi không là có thể leo lên Sinh tử đài, nó chỉ xảy ra khi cả hai bên đồng thuận mà thôi.

Sức mạnh của Vương vốn được phân ra hai luồng rõ rệt. Một là thứ sức mạnh cố định của thế giới này ban cho, Nông thuật, thứ năng lực vô dụng trong chiến đấu. Thế nhưng từ lúc Sys tỉnh giấc thì Vương đã phá hỏng cái gọi là Cấu trúc Cấm chế Thiên đạo, bỏ đi quy tắc mà mỗi người chỉ có một năng lực duy nhất trong suốt cuộc đời.

Và cũng nhờ vậy mà Vương giờ đây có thể gọi là Tu luyện được được mọi loại Đấu kỹ. Có thể là Linh tu, tức tu luyện những sức mạnh của Ngũ hành hay Biến dị Ngũ hành - thứ mà người bình thường chỉ có thể tu một trong số chúng. Bên cạnh đó Vương cũng có thể là các Công pháp như Đao, Thương, Kiếm, Quyền, Chưởng, Chỉ. Có thể xem vương không khác gì một kẻ gọi là Toàn năng Đấu giả.

Thế nhưng việc tu luyện lại không phải một sớm một mai, chớp mắt như cách chơi những trò chơi nhập vai, dùng sách là có thể lĩnh hội ngay kỹ năng. Vương đều phải là tự mình lĩnh ngộ, tự mình học hỏi. Theo lời của Sys, cậu có lẽ phải mất cả trăm năm mới có thể thuần thục một loại năng lực đến mức đỉnh phong.

Vì vậy mà trong thời gian chờ thư hồi âm xác nhận đăng ký tham gia giải đấu thành công Vương đã ngồi suy ngẫm mình sẽ tu luyện thứ gì và tập trung cho nó đến mức gọi là thần còn sầu mà quỷ cũng phải khóc. Con người vốn không phải lúc nào cũng có thể mang kè kè theo vũ khí, trong chiến trận, ví dụ một Kiếm tu khi mất kiếm thì xem như là mất tất cả, và cả những loại năng lực phải phụ thuộc vào vũ khí. Vương thì xưa giờ vốn không thích lệ thuộc vào vũ khí, với cậu, thứ luôn bên mình luôn tốt hơn tất cả. Và Quyền tu nó lại đáp ứng hoàn toàn yêu cầu của cậu.

Quyền tu sử dụng chính nấm đấm của Vương để thi triển ra những cổ năng lực kinh người. Hơn nữa cậu xem trong phim chưởng hay các trò chơi từng chơi, Quyền tu là sự vận dụng từ nội đến ngoại, cả cơ thể sẽ hòa thành một khối chặt chẽ. Quyền tu mang sức công phá kinh khủng cũng kèm theo đó là sự linh hoạt cùng sự phòng vệ đáng kinh ngạt.

Vì vậy mà Vương đã không ngần ngại chọn Quyền tu là thứ đầu tiên mình tu luyện. Cậu không biết liệu khi nào mình sẽ đưa Quyền tu trở thành cảnh giới đỉnh phong, nhưng theo ngộ tính, Vương tự tin vỗ ngực mà nói. Với hào quang nhân vật chính thì chuyện này vốn chỉ là sớm muộn mà thôi.

Cách ba ngày trước khi giải đấu diễn ra, tức ba ngày trước đó. Vương đã tự mình tìm tòi học các loại võ thuật, may mắn rằng bằng tiềm thức, cái gọi là năng lực của một võ sư Kungfu tuyệt đỉnh vẫn còn đó, Vương cơ bản đã nắm được cái gốc rễ của võ đạo là gì nên chẳng mấy chốc mà lĩnh hội được gần như toàn bộ tất cả loại võ có mặt trên trần đời và đã dám tự vỗ ngực xưng mình là một tay đấu võ MMA siêu cấp vô địch.

Ít nhất thì đó là những gì mà Vương ảo tưởng, bởi cậu không thể ra đường tìm ai đó mà tỉ thí để biết được trình độ của mình hiện giờ đang ở đâu. Thêm vào đó, cậu cũng chỉ vừa hoàn thành xong quá trình lĩnh hội tinh hoa võ thuật vào cái đêm trước ngày sơ loại hôm nay.

Nhưng với Vương, chỉ cần gặp kẻ địch mạnh là được, cậu sẽ dùng hết khả năng mà đấu với họ.

Sys đã nói rằng, người ở thế giới này tu luyện thăng cảnh bằng cách hấp thu linh khí trời đất cùng việc rèn luyện nhục thể. Nhưng vì Vương đã phá bỏ cấm chế, đã không còn chịu sự giám sát của Thiên đạo nên cơ chế hấp thu linh khi mà thăng cảnh đã không thể sử dụng nữa. Cậu chỉ có một cách duy nhất là đánh nhau mà lên cấp. Nếu so sánh thì với người ở đây Linh khí chính là điểm kinh nghiệm, với Vương thì khi đánh nhau sẽ sinh ra điểm kinh nghiệm, càng đánh nhiều thì sẽ càng thu được nhiều, đánh với đối thủ mạnh thì sẽ thu được nhiều hơn. Bên cạnh đó, thăng cảnh cũng chẳng phải là điều dễ dàng. Bởi khi lượng kinh nghiệm đạt ngưỡng, người ở đây phải cần các Thiên tài Địa bảo như một điều kiện mà thăng cấp thì Vương lại cần thọ nguyên để thăng cảnh, và lượng thọ nguyên cần để làm vậy thì hoàn toàn không hề nhỏ. Sys vẫn không rõ cần bao nhiêu vì chưa mở khóa được lần đầu tiên thăng cảnh sau khi tiến vào cảnh giới Nhập giới. Chỉ sau khi Nhập giới thì mới có được thông tin chi tiết lượng kinh nghiệm cũng như thọ nguyên cần để lên cấp.

Vương cảm thấy cuộc đời mình từ lúc Sys giải thích những vấn đề đó thì nó chẳng khác gì một trò chơi nhập vai đời thực. Sẽ phải đánh nhau, sẽ phải tích lũy để lên cấp.

Chỉ cần nghĩ đến thế thôi thì Vương đã trở nên nóng máu vô cùng. Nó hoàn toàn khác với cậu trước đó, có lẽ khi không còn là con người, nhiều phần tính cách của Vương cũng theo đó mà thay đổi.

Bạn đang đọc Hệ Thống Wibu sáng tác bởi WibuSystem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WibuSystem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.