Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHAP 19

Phiên bản Dịch · 3257 chữ

CHAP 19

Đỡ Taeyeon ngồi dậy trên giường Miyoung đưa tay tháo đai lưng, cởi y phục cho Taeyeon. Miyoung cố hết sức kiềm chế đôi tay đang run rẩy của mình. Mấy ngày trước do Taeyeon còn hôn mê nên nàng không lúng túng như bây giờ khi Taeyeon đang nhìn nàng chằm chằm.

-Nàng… ta…ta tự làm được rồi – Taeyeon chụp lấy tay Miyoung khi nó đang ở trên áo mình.

-Tay và chân Tae đều bị thương, Sooyeon đã dặn dò thiếp là không cho Tae cử động nhiều nếu muốn Tae mau hồi phục.

-Vết thương này nhỏ mà, nàng ra ngoài đi. Ta tự lau người mình được rồi. Ta không quen khi có người nhìn mình thay y phục – Taeyeon xuống nước năn nỉ.

Miyoung mặc kệ Taeyeon đang ra sức chống đối nàng vẫn cố gắng cởi y phục của Taeyeon ra bằng được. Chẳng mấy chốc Taeyeon đã không còn gì che chắn trên người, trừ vải băng bó vết thương. Taeyeon không dám nhìn Miyoung mà chỉ cúi đầu ngại ngùng nhìn sang nơi khác. Tuy cả hai đều là nữ nhi nhưng việc nhìn thấy thân thể như thế này cũng không tránh khỏi bị đỏ mặt.

-Nàng nhìn đủ chưa vậy – Thấy người trước mình đang bất động nên Taeyeon nhìn sang.

-Chưa – Miyoung vô thức nói.

-Hả ? – Taeyeon mở to mắt.

-À…Uhm…– Miyoung hắng giọng – Để thiếp giúp Tae thay băng trước rồi lau người sau.

Miyoung cẩn thận gỡ từng lớp vải đang băng vết thương ra, do mãi chăm chú vào vết thương nên đến khi trên người Taeyeon không còn mảnh vải nào che chắn nữa thì Miyoung mới sực tỉnh với tình huống vô cùng ngại ngùng như thế này. Tại sao lúc Taeyeon hôn mê thì nàng không sao nhưng hiện giờ Taeyeon đã tỉnh, tự nhiên nàng thấy thân thể Taeyeon thật là câu dẫn mà

~Sau khi cẩn thận làm sạch và băng bó lại các vết thương cho Taeyeon thì Miyoung mới thở phào nhẹ nhõm, nàng cứ sợ mình làm đau Taeyeon. Còn Taeyeon thì cảm thấy bớt xấu hổ hơn vì ít ra cơ thể mình cũng không lộ ra toàn bộ trước mặt Miyoung.

-Hmmm… Miyoung nàng lau nhanh hơn được không ? – Taeyeon khó khăn nói.

-Thiếp sợ Tae đau nên không dám làm nhanh – Miyoung nở nụ cười tinh nghịch.

-Nàng…

Taeyeon cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng, đợi đến khi bản thân mình hồi phục hoàn toàn, Taeyeon sẽ trả thù hành động ngày hôm nay của Miyoung. Nhưng Miyoung vẫn không ngừng hành động chọc phá của nàng lại khi tay nàng đang di chuyển xuống lau lên cơ bụng săn chắc của Taeyeon và có xu hướng tiến xuống phía dưới người Taeyeon.

Vì sức chịu đựng có hạn và không cầm lòng được nữa nên Taeyeon xoay người đẩy Miyoung xuống giường, đặt nàng dưới thân rồi nhanh chóng cúi xuống chiếm lấy đôi môi Miyoung mà hôn cuồng nhiệt, làm cho Miyoung bất ngờ vì hành động này.

-Đừng Tae, tay Tae đang bị thương mà – Miyoung khó nhọc nói giữa nụ hôn khi tay Taeyeon đang luồn vào trong y phục mình nhẹ nhàng xoa nắn khối mềm mại. Nàng sợ hành động ban nãy của Taeyeon đã đụng đến vết thương.

-Dạo này nàng vì giận ta nên gầy đi rất nhiều, chỗ này cũng nhỏ đi rồi – Taeyeon ngưng hành động của mình lại, ngước mặt lên nhìn Miyoung.

-Yahhh, Kim Taeyeon – Miyoung đỏ mặt.

-Không được rồi, ta phải vỗ béo cho nàng lại mới được. Có như vậy thì “ăn” mới ngon.

-Tae mà nói nữa là thiếp nhét cái khăn này vào miệng Tae đó – Miyoung xấu hổ.

-Nàng nỡ đối xử với người bị thương như vậy sao ? – Taeyeon ra dáng ủy khuất nói.

-Có ai đang bị thương mà còn nói chuyện biến thái như Tae không chứ ? – Miyoung trừng mắt.

-Mà xét cho cùng thì ta bị lỗ nhỉ !!! – Taeyeon đưa tay sờ cằm ra vẻ suy nghĩ.

-Lỗ gì ? – Miyoung thắc mắc.

-Thì tính ra nàng đã thấy toàn bộ thân thể của ta mấy lần rồi còn ta chưa thấy của nàng lần nào cả.

-Yahhh, Tae còn chưa chịu thôi ý nghĩ nó nữa hả ? – Mặt Miyoung đã đỏ càng đỏ hơn.

-Nàng thấy ta nói đúng không ?

-KHÔNG.

-Sao không ? – Taeyeon bĩu môi.

-Ai nói là Tae chưa thấy lần nào, vậy cái lần Tae núp trong phòng tắm của thiếp lúc Soonkyu bước vào đó, Tae đã thấy hết rồi còn gì. Đừng tưởng là thiếp không biết nha

~-Erhh lần đó không tính vì ta không thấy rõ gì hết mà. Tất cả đều mờ mờ ảo ảo, ta muốn được nhìn lại lần nữa a

~-Đã vậy thiếp cho Tae biết tay.

Miyoung không nhẹ nhàng nữa mà mạnh bạo lau người cho Taeyeon, thậm chí nàng không quan tâm nó có đụng trúng vết thương hay không. Taeyeon biết Miyoung đang giận nên không dám chọc ghẹo nữa.

-Đừng, nhẹ tay thôi Miyoung, ta còn đau đó.

-Hứ cho Tae đau chết luôn.

-AAAAAA.

---------------

Sau khi mặc y phục lại chỉnh tề cho Taeyeon, Miyoung thắc mắc lên tiếng hỏi.

-Tae bắt đầu cải nam trang từ khi nào vậy ?

-Từ lúc ta biết mọi sự việc.

-Kể cho thiếp nghe gia cảnh nhà Tae được không ? – Miyoung ngẫm nghĩ từ lúc thành thân đến nay nàng chưa hỏi thăm về vấn đề này với Taeyeon.

-Uhm, ta sẽ kể nàng nghe.

---------------

Hoàng Cung

-Bẩm Hoàng thượng, có tin vui – Lee ngự sử hối hả nói.

-Tin gì ? – Hoàng thượng đưa tay ngăn chén thuốc Hoàng hậu đang đưa ình uống.

-Đã đến ngày Nhị hoàng tử Hwang Suk Ho có thể quay trở về hoàng cung rồi thưa Hoàng thượng.

-Đúng rồi. Trẫm quên mất, mới đây đã mười năm rồi. Chừng nào Suk Ho về tới cung ?

-Bẩm khoảng ba ngày nữa thôi là Hoàng thượng đã có thể gặp lại Hoàng tử.

-Tốt, thật là tốt quá. Nàng nói đúng không Hoàng hậu – Hoàng thượng nhìn sang Hoàng hậu.

-À vâng đúng ạ – Hoàng thượng vì quá vui mừng nên không để ý sắc mặt Hoàng hậu đang có biến chuyển.

-Thần nghe nói lúc ở Suju quốc Hoàng tử học tập rất giỏi, dự đoán Hoàng tử sẽ là nhân tài sau này cho đất nước – Lee ngự sử khen ngợi.

-Suk Hee đã giỏi mà Suk Ho cũng giỏi. Chúc mừng Hoàng thượng – Hoàng hậu bắt đầu lo lắng vị trí Thái tử sau này.

-Đợi Suk Ho về, trẫm sẽ xem hắn với Suk Hee ai giỏi hơn rồi sẽ phong cho đứa đó làm Thái tử điện hạ của đất nước Soshi này.

--------------

Phủ Hwang Suk Min

-Nhị Hoàng tử đã về, ngươi nói ta phải làm sao đây ? – Hoàng hậu bí mật gặp gỡ Hwang Suk Min.

-Người đừng hoảng hốt như vậy chứ Hoàng hậu. Mọi chuyện vẫn còn đang nằm trong lòng bàn tay của thần mà.

-Nhưng ta nghĩ Hoàng thượng sẽ chết trước khi tên Suk Ho đó trở về chứ ?

-Thần nghĩ từ hôm nay trở đi người nên tăng thêm lượng thuốc đi. Trước khi Hoàng huynh của thần có thời gian để ghi chiếu sắc phong Thái tử.

-Ta biết rồi.

-Còn nữa người nên bảo Suk Hee hoàng tử bớt đam mê tửu sắc lại nếu hắn còn muốn làm Thái tử.

Đúng lúc đó Yuri có việc muốn tìm Hwang Suk Min thì thấy trong phòng hắn có một nữ nhân đang lén lút bước ra ngoài. Chính vì vậy Yuri nấp vào phía cột gần đó và cẩn thận quan sát người ấy. Yuri cảm thấy người này rất quen mặt, hình như Yuri đã gặp ở đâu đó trong cung rồi. Yuri quyết định những lần vào cung sau này sẽ cố gắng nhận diện ra người đó.

Với sự giúp đỡ của Jung Ji Hoo nên Yuri dễ dàng hạ được các đối thủ để lên nắm chức Võ trạng nguyên. Yuri cũng khá thuận tiện trong việc đầu quân dưới trướng của Hwang Suk Min như dự tính ban đầu. Cũng vì Yuri mới vừa đỗ Võ trạng nguyên chưa lâu nên những người trong cung Yuri vẫn chưa nhớ mặt hết.

Những cuộc họp kín của Hwang Suk Min với các quan lại khác Yuri vẫn chưa được tham gia nhưng Yuri sẽ cố gắng lấy lòng tên Hwang Suk Min này. Hắn ta là một tên cáo già, hắn đều dè chừng tất cả mọi người trừ tên Ok Taecyeon, người cực kỳ trung thành với hắn.

Dạo gần đây vì để kết thân với các quan lại khác nên Yuri thường xuyên cùng bọn chúng tới lui kỹ viện, Yuri muốn dẫn đến kỹ viện khác nhưng bọn chúng cứ khăng khăng đòi đến kỹ viện SooHoo vì đây được xem là kỹ viện bậc nhất ở kinh thành lúc bấy giờ. Yuri cũng phải đành miễn cưỡng đồng ý.

Đang ngồi trong phòng cùng ba tên quan khác, mỗi người đều có hai người kỹ nữ kế bên hầu rượu. Tất cả bọn chúng đều đang say khước và vui vẻ nên rất thuận tiện cho Yuri hỏi han tình hình của Hwang Suk Min. Vì để không ọi người nghi ngờ nên Yuri cũng phải gần gũi với hai kỹ nữ bên cạnh mình sao cho thật tự nhiên nhất.

Trước kia Yuri suốt ngày đều đi bên cạnh Sooyeon nên số kỹ nữ trong viện biết mặt Yuri cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Yuri tuy thân mật với hai người kia nhưng cũng hạn chế tối đa tay của họ chạm vào người mình, vì Yuri rất sợ bị lộ thân phận nữ nhi.

-Kwon đại nhân không thích hai nàng này sao ? – Một tên quan thấy Yuri có vẻ khó chịu nên hỏi.

-À, không phải, ta thích lắm chứ – Yuri cười cười.

Cùng lúc đó bên ngoài có tiếng gõ cữa, Yuri mừng rỡ vì có thể ngưng lại vấn đề này.

-Tiểu nữ được phụng mệnh đến đây để đánh đàn cho các đại nhân nghe, tiểu nữ tài hèn nên có gì sai sót mong các ngài bỏ qua cho – Tiếng nói đầy êm dịu vang lên làm cho cả bốn người trong phòng đều ngước mắt nhìn về người vừa bước vào.

-Vào đi vào đi – Các tên quan khác mắt sáng rỡ.

-Sooyeon nàng ta vào đây làm gì vậy ?

Tiếng đàn của Sooyeon vang lên làm cho tất cả mọi người đều im lặng lắng nghe đặc biệt là Yuri đang say sưa ngắm nhìn. Yuri không hề biết Sooyeon cũng biết đánh đàn mà âm thanh lại còn vô cùng tuyệt diệu đến như vậy. Tên quan lúc nãy thấy Yuri cứ ngây ngốc nhìn ngắm Sooyeon nên khi chờ tiếng đàn kết thúc hắn ta lên tiếng.

-Thì ra Kwon đại nhân đây không thích hai nàng kia chính là bởi vì bị mê đắm bởi nàng ấy.

Yuri không biết trả lời sao nên chỉ biết cười gượng gạo với hắn.

-Hai người các ngươi lui ra đi, còn ngươi – Hắn chỉ vào Sooyeon – qua đây phục vụ cho Kwon Yul đại nhân đây, nghe rõ chưa.

Ngay khi Sooyeon vừa ngồi xuống kế bên Yuri thì Yuri nhìn Sooyeon và nói bằng giọng bụng chỉ có mình Sooyeon nghe được.

-Nàng vào đây làm gì ? Nguy hiểm lắm.

-Thiếp vào để canh chừng Yul – Sooyeon ngoài miệng cười cười còn tay thì đang rót rượu cho Yuri.

-Canh chừng ta ? – Yuri tay nhận chén rượu và cười cười.

-Chẳng phải ai vừa mới hai tay hai cô nương sao ? – Sooyeon rót chén khác cho Yuri.

-Nàng ghen sao – Yuri mỉm cười – Nhưng ta đang làm việc mà.

-Nhưng thiếp vào cũng đúng lúc mà, không phải Yul đang bị hai nàng lúc nãy làm phiền sao ?

-Nhưng làm sao nàng biết mà vào hay vậy ? – Yuri thắc mắc.

-Đó là chuyện của thiếp, Yul đừng tò mò.

-Erhh.

-Nè nè, hai người các ngươi thì thầm to nhỏ gì đó ? – Một tên quan khác lên tiếng.

-Xem ra Kwon đại nhân đây thực rất thích nàng ta – Tên kia cũng hùa theo.

-Ta đây có mang theo một bình nữ nhi hồng thượng hạng, ta mời các vị đại nhân cùng các cô nương đây thưởng thức – Tên quan thứ ba lên tiếng.

-Uhm rượu ngon – Mọi người đều khen và Yuri cũng gật gù đồng ý sau khi uống cạn chén rượu đó.

Chẳng mấy chốc bình rượu ấy đã sạch bóng và mọi người hầu như đều say khướt, duy chỉ có Yuri và Sooyeon là còn tỉnh táo đôi chút.

-Chúng ta cáo từ trước, nhường phòng này lại cho ngài đấy Kwon đại nhân.

Nói rồi cả ba tên đều cười lớn, lảo đảo cùng những kỹ nữ bước vào những gian phòng khác.

-À, vâng, đa tạ, các vị đại nhân đi thong thả – Yuri mừng rỡ vì cuối cùng ba tên đó đã chịu rời khỏi.

Sau khi chắc chắn bọn chúng đã đi hết, Yuri bước lại chốt cửa cẩn thận rồi ngồi xuống nói chuyện với Sooyeon.

-Nàng có biết vừa rồi ta vô cùng lo lắng cho nàng không ?

-Thiếp có bị gì đâu mà Yul phải lo lắng ?

-Nàng không thấy ánh mắt của ba tên kia nhìn nàng à, cũng may là hắn chịu nhường nàng cho ta nếu không ta thật sự không biết giúp nàng bằng cách nào nữa – Yuri nghiêm giọng.

-Thiếp biết rồi – Sooyeon bĩu môi.

-Rồi nàng nói mau, sao nàng biết ta đang trong tình thế khó xử mà vào ứng cứu ? “Thời này làm gì có camera mà quan sát chứ !!” Yuri thầm nghĩ.

Sooyeon kê miệng vào tai Yuri nói nhỏ : “Thật ra mỗi phòng đều có một lỗ nhỏ để quan sát phòng bên cạnh, chính vì vậy mà …”

-À thì ra là vậy – Yuri gật gù – Là chỗ nào vậy, ta muốn xem thử.

Sooyeon đứng dậy hướng về bức tranh treo gần đó rồi nhẹ đẩy sang một bên và xuất hiện một lỗ nhỏ để quan sát. Sooyeon đưa mắt nhìn vào làm mẫu để hướng dẫn Yuri nhưng nàng không ngờ nàng lại bị trông thấy tình cảnh mà nàng không muốn nhìn thấy nên nhanh chóng để bức tranh lại chỗ cũ. Thấy mặt Sooyeon đang đỏ bừng bừng Yuri cảm thấy kì lạ nên hỏi.

-Nàng sao vậy ?

Yuri định đưa mắt lại nhìn nhưng Sooyeon cản lại không cho xem.

-Phòng trống, không có gì trong đó đâu, Yul khỏi nhìn.

Nhưng Yuri vẫn mặc kệ lời Sooyeon nói mà đưa mắt vào và đã hiểu lý do vì sao Sooyeon lại phản ứng như vậy.

-Nhìn nàng đỏ mặt đáng yêu quá Sooyeon à – Yuri cười gian.

Những âm thanh ám muội từ hai phòng bên cạnh cứ liên tục vang lên làm cho Yuri lẫn Sooyeon đều phải nuốt khan. Cả hai đều cảm thấy ngại ngùng và khó xử nên Yuri lên tiếng trước.

-Ta nghĩ chúng ta nên ra khỏi đây, ở đây hơi …

-Thiếp cũng nghĩ vậy – Sooyeon gật đầu đồng ý.

Nói rồi Yuri nắm tay Sooyeon rời khỏi đó, chẳng mấy chốc họ đã đến hậu viên của kỹ viện SooHoo, Jung Ji Hoo thật tài tình khi cho xây nơi này biệt lập hoàn toàn với kỹ viện hỗn loạn kia. Yuri cùng Sooyeon trở về phòng của nàng.

-Yul thấy nóng không ?

-Uhm, hơi nóng thì phải – Yuri lấy tay quạt quạt.

-Để thiếp ra mở cửa sổ.

Sooyeon mở cửa, gió lùa vào làm nàng cảm thấy dễ chịu được đôi chút, trăng hôm nay vô cùng sáng nên nàng định lên tiếng kêu Yuri cùng ra ngắm trăng với mình thì nàng bất ngờ khi có vòng tay ôm nàng từ phía sau. Biết người ấy là Yuri nên nàng tựa người vào Yuri.

-Sooyeon à, tối nay Yul ở lại đây được không ?

Yuri thổi hơi nóng kèm theo mùi rượu vào tai Sooyeon, khiến nàng không khỏi rùng mình mà lắp bắp.

-Uhm…từ lúc Yul ở phủ trạng nguyên của mình thì thiếp luôn cho người dọn dẹp phòng ở đây của Yul sạch sẽ mà.

-Không, Yul muốn ở cùng phòng với nàng – Yuri hôn vào tai của Sooyeon rồi xuống cổ.

-Hmmm – Sooyeon cảm thấy người nàng cũng đang vô cùng bức rức khó chịu.

Yuri đưa tay xoay mặt Sooyeon về phía mình rồi nhanh chóng áp môi mình phủ lên đôi môi xinh đẹp kia. Nụ hôn kéo dài triền miên bất tận, Sooyeon cũng xoay hẳn người nàng đối diện với Yuri để nụ hôn dễ dàng hơn. Cảm thấy Sooyeon không thể thở được nữa nên Yuri chuyển nụ hôn xuống cằm của nàng và cắn nhẹ lên đó. Đôi tay của Yuri cũng lần mò theo thắt lưng của Sooyeon mà cởi ra.

Yuri đưa lưỡi liếm nhẹ vào cổ Sooyeon khiến cho nàng rên nhẹ, phấn khích nên Yuri đưa tay mình chu du vào bên trong lớp y phục của Sooyeon rồi chẳng mấy chốc người Sooyeon chỉ còn lại áo yếm. Yuri nâng Sooyeon lên, bế nàng về phía giường và cả hai vẫn không rời khỏi nụ hôn. Nhẹ nhàng đặt Sooyeon xuống, Yuri cởi hết tất cả những gì còn sót lại trên người Sooyeon và tiếp tục tiếp nối lại nụ hôn còn dang dở.

Yuri chuyển nụ hôn xuống cổ Sooyeon, ra sức mút mát rồi đưa lưỡi liếm dọc trên xương quai xanh gợi cảm của Sooyeon.

-Yul àhh

“Yul àhh”.

“Sau nhiệm vụ này Yul sẽ xin chuyển công tác, Yul sẽ không làm cảnh sát chìm nữa. Vì vậy chúng ta sẽ có nhiều thời gian dành cho nhau”.

Yuri ngậm chặt một bên ngực Sooyeon, đùa giỡn với đỉnh ngực làm cho nó căng cứng lên còn bên còn lại đưa tay xoa nắn.

“Yul à, tuần trăng mật này tụi mình đi Paris nha”.

-Hmmm….. Yul à

~Yuri lướt dọc nụ hôn từ ngực xuống bụng Sooyeon, để lại trên đường đi những vệt ẩm ướt và vô số vết hôn ngân của mình. Sooyeon rùng mình khi Yuri bất ngờ hôn vào nơi tư mật của nàng. Vì không quen với cảm giác ấy nên Sooyeon đưa tay nâng đầu Yuri lên, nối lại nụ hôn với mình. Yuri vô thức nói giữa nụ hôn.

-Sica, Yul yêu em.

---------------

♥ Happy TaeNy's Day ♥

Tội lỗi quá, ngày của TaeNy mà cho YulSic đất hơi nhìu =))))))

Mà lịch up chap của mình chắc sẽ là 7 ,17 ,27 ^_^

Bạn đang đọc Hiệp Khách Phò Mã của TaeNy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.