Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHAP 20

Phiên bản Dịch · 3183 chữ

CHAP 20

Sooyeon đang nhắm mắt cảm nhận nụ hôn của Yuri thì khi vừa nghe câu nói đó, nàng lập tức mở to mắt nhìn về phía Yuri, đẩy Yuri ra kết thúc nụ hôn.

-Yul vừa nói cái gì ?!!!

-Ta nói gì ? – Yuri vẫn chưa nhận thức được lời nói của mình.

-Yul nói Yul yêu Sica.

- Ta… ta có nói như vậy sao ? – Yuri sửng sốt.

-KWON YURI TA HẬN NGƯƠI – Sooyeon giận dữ tát vào mặt Yuri.

-Ta xin lỗi Sooyeon à, ta cũng không biết tại sao mình lại buộc miệng mà nói câu đó nữa – Yuri đưa tay ôm một bên má vì Yuri biết mình đáng bị như thế này khi lại thốt ra cái tên ấy trong thời khắc nhạy cảm như vậy.

-Thì ra bấy lâu nay ta chỉ là kẻ thế thân, thật nực cười, Kwon Yuri ngươi ra ngoài cho ta – Sooyeon lấy chăn che thân thể mình lại và ngồi thu người vào góc giường, lệ sa hai hàng.

-Không phải như vậy đâu Sooyeon à, nàng nghe ta giải thích đi. Ta thật sự yêu nàng mà. Ta không biết vì sao lúc ấy những tiếng nói của Sica trong quá khứ lại vang lên trong đầu của mình nữa nên ta … ta xin lỗi nàng Sooyeon.

-Ta nghĩ ngươi nên nhận định rõ ràng, đừng ảo tưởng. Ta là Sooyeon, chứ không phải là Jessica !!!

-Sooyeon à. Cái đó chỉ là tiềm thức khi xưa nhất thời ùa về mà thôi. Ta không muốn sự việc lại xảy ra như vậy đâu. Nàng đừng khóc Sooyeon à. Nhìn nàng khóc lòng ta đau lắm – Yuri định đưa tay ôm lấy người Sooyeon.

-Tránh xa ta ra. Ngươi mau ra khỏi đây. Ta không muốn nhìn thấy mặt ngươi nữa. Đi ra đi – Sooyeon gạt tay Yuri ra khỏi người mình và chỉ tay về phía cửa. Đồng thời nhìn Yuri với ánh mắt đầy căm phẫn.

-Sooyeon à, ta xin lỗi mà, tất cả đều do ta không tốt. Thà nàng cứ trách cứ mắng ta đi, ta sẽ nhận hết chứ nàng đừng để cho ta không được gặp nàng.

Sooyeon nhìn vẻ mặt vô cùng hối hận và cũng giàn giụa nước mắt giống như mình của Yuri nên cơn giận cũng dịu được đôi chút và lên tiếng nói bằng chất giọng yếu ớt còn sót lại của mình.

-Ta sẽ cho ngươi thời gian để suy nghĩ xem hiện tại vị trí của ta và Jessica trong trái tim của ngươi là như thế nào.

Sooyeon nghĩ đây có lẽ là cách tốt nhất hiện giờ, nàng biết nàng không nên hơn thua với người đã mất nhưng dù sao nàng vẫn không muốn mình bị nhìn nhầm, xem như là một người thay thế. Cho Yuri một cơ hội để nhìn nhận lại vấn đề cũng chính là nàng tự ình một cơ hội, cơ hội để xem tình cảm của mình dành cho Yuri là như thế nào, vì rõ ràng Yuri luôn ở cạnh nàng làm cho nàng có cảm giác mình lúc nào cũng cần có Yuri. Do đó tập sống cách xa một chút âu cũng là một cách hay.

-Sooyeon à, ta…

-Có lẽ chúng ta đến với nhau hơi nhanh đúng không Yuri, cho nên ta nghĩ chúng ta cần cân nhắc suy xét kỹ mối quan hệ này. Bây giờ cả ta và ngươi đều thật sự cần thời gian để suy nghĩ lại cho nên tạm thời chúng ta đừng gặp nhau nữa. Có được không ?

-Ta nghĩ nàng nói đúng – Yuri cúi đầu đáp.

Yuri biết lỗi lần này của mình thật quá đáng và rất đáng bị trách phạt. Và câu hỏi đó của Sooyeon đặt ra đã làm cho Yuri thật sự rối bời. Ngay cả bản thân Yuri cũng không thể đưa ra câu trả lời thỏa đáng ngay lập tức cho Sooyeon được. Thật sự Yuri cũng lo sợ bản thân mình nhiều lúc đã tự huyễn hoặc xem Sooyeon chính là Jessica do bởi diện mạo tương đồng. Chính vì vậy đây có lẽ là lúc cả hai nên dành cho nhau một khoảng lặng suy nghĩ về tiếng nói của con tim mình.

------------------

Hoàng cung

-Suk Ho con đã về – Hoàng thượng mừng rỡ ôm lấy Hoàng tử của mình.

-Thần nhi nhớ Phụ hoàng nhiều lắm.

-Ta cũng vậy, để ta ngắm con tí nào – Hoàng thượng nhìn Suk Ho từ trên xuống – Đã ra dáng nam nhi đại trượng phu lắm rồi… Khụ khụ.

-Long nhan của Phụ hoàng nhìn khá kém, khi còn ở Suju quốc, thần nhi có nghe nói Phụ hoàng đã bệnh mấy tuần nay. Vậy người có uống thuốc đầy đủ không ạ ? – Suk Ho quan tâm hỏi.

-Ta không sao … khụ khụ – Hoàng thượng tiếp tục ho những tràng dài.

-Hoàng thượng tới giờ uống thuốc rồi – Hoàng hậu cùng thái y đang bưng chén thuốc vào trong.

Nhìn Hoàng hậu tận tình đút từng muỗng thuốc cho Hoàng thượng nên Suk Ho quay sang hỏi thái y về bệnh tình của Hoàng thượng.

-Thuốc của Phụ hoàng đều do ngươi kê sao ?

-Dạ vâng thưa Hoàng tử.

-Vậy Phụ hoàng ta bị bệnh gì mà uống thuốc không khỏi ? – Suk Ho nghi hoặc hỏi.

-Bẩm do Hoàng thượng tuổi đã cao cộng với sức khỏe của Hoàng thượng bị suy giảm nhiều do áp lực từ công việc triều chính.

-Công việc triều chính hiện giờ ta đã giao cho Suk Hee đảm nhiệm, chưa kể bây giờ có thêm con nên Suk Hee Hoành huynh con sẽ nhẹ bớt được gánh nặng phần nào – Hoàng thượng mỉm cười hiền từ nhìn Suk Ho.

-Vâng con biết rồi, con sẽ hết lòng phụ giúp Hoàng huynh Suk Hee, Phụ hoàng cứ yên tâm tịnh dưỡng au hết bệnh.

Cùng lúc ấy Miyoung cùng Taeyeon bước vào, vì vừa nghe tin Suk Ho đã về nên Miyoung lập tức kéo Taeyeon nhanh chóng thẳng tiến đến hoàng cung. Do đó khi thấy Suk Ho, Miyoung vô cùng mừng rỡ.

-Suk Ho à … tỷ thật là nhớ Hoàng đệ – Miyoung chạy lại và ôm chầm lấy Suk Ho.

-Đệ…cũng…nhớ…Hoàng tỷ …– Suk Ho khó khăn nói do bị Miyoung ôm quá chặt.

-Được rồi Miyoung, ta thấy Hoàng tử không thể thở được kìa – Sau khi diện kiến hành lễ Hoàng thượng cùng Hoàng hậu xong thì Taeyeon thấy Miyoung ôm Suk Ho quá lâu nên lên tiếng nhắc.

-Hoàng đệ của tỷ bây giờ thật cao lớn a ~

Sau khi rời khỏi cái ôm Miyoung cũng giống như Hoàng thượng ngắm nhìn Suk Ho nhưng ánh mắt Suk Ho lại hướng đến Taeyeon. Vì Suk Ho cũng có nghe qua việc Hoàng tỷ của mình đã được gả ột người vô cùng khôi ngô, tuấn tú rất xứng đôi với Công chúa nhưng khi thực sự gặp mặt Suk Ho đã nghĩ mình sẽ nhìn nhầm nếu như trước đó, lúc mà Miyoung cùng Taeyeon bước vào phòng, bọn thái giám và cung nữ không gọi Taeyeon là Phò mã gia.

-Hoàng tỷ, người này là … – Suk Ho vẫn là không chắc chắn hỏi lại.

-À để tỷ giới thiệu với Hoàng đệ, đây là Kim Taeyeon, Phò mã của tỷ – Miyoung mỉm cười đầy tự hào và kéo Taeyeon về phía nàng và Suk Ho.

-À, Suk Ho xin diện kiến Tỷ phu, hi vọng người bảo hộ cho Hoàng tỷ của ta thật tốt.

-Hoàng tử khách khí rồi, chăm lo cho Miyoung là nhiệm vụ của ta mà – Taeyeon thận trọng đáp lại.

Lần này Suk Ho công khai nhìn Taeyeon chằm chằm từ trên xuống dưới, không hề bỏ sót điểm nào, cẩn thận đánh giá quan sát người được gọi là Tỷ phu của mình. Thật sự mà nói nhìn Taeyeon Suk Ho không hề ưng ý được điểm nào của Taeyeon cả. Từ ngoại hình trắng trẻo y hệt như một tiểu bạch kiểm, yếu đuối, không hề có chút khí khái nam nhi cho đến vóc người thấp bé hơn hắn cả một cái đầu. Hắn nhìn Miyoung với Taeyeon đang đứng cạnh nhau về chiều cao của cả hai không xê xích nhau là bao.

-Con vào mà không diện kiến lão già này sao ? – Hoàng thượng lên tiếng cắt ngang màn chào hỏi có phần kì lạ của Taeyeon và Suk Ho.

-Xin lỗi Phụ hoàng, thần nhi quên mất còn có người và Hoàng hậu ở đây – Miyoung cười hối lỗi.

-Ta thấy hiện giờ trong mắt con chỉ có mình Suk Ho.

-Hì hì, Phụ hoàng sức khỏe người sao rồi, mấy bữa nay thần nhi bận chăm lo cho Taeyeon nên không thăm người được.

-Ta không sao, còn Taeyeon bệnh của ngươi đã khỏe hơn chưa ? – Hoàng thượng hướng Taeyeon nói.

-Bẩm Hoàng thượng, thần đã khỏe hoàn toàn rồi.

Bởi vì Taeyeon bị thương quá nặng không thể thượng triều được nên Miyoung đã nhờ Soonkyu chuyển lời nói với Hoàng thượng rằng Taeyeon bị cảm phong hàn nên phải ở phủ tịnh dưỡng vài ngày. Hoàng thượng định cử thái y đến xem bệnh cho Taeyeon nhưng Miyoung đã nhất quyết từ chối vì nàng sợ như vậy thân phận của Taeyeon sẽ bị phát hiện.

-Uhm, trẫm đây có việc cần nói riêng với Taeyeon.

-Vậy chúng thần xin cáo lui.

Mọi người đều hiểu ý tứ của Hoàng thượng nên nhanh chóng ra khỏi phòng. Suk Ho cũng rất muốn nói chuyện riêng với Miyoung nhưng ngại Taeyeon nên nhờ vậy vội kéo Miyoung vào ngự hoa viên, trước là hỏi thăm về cuộc sống sau là hỏi về Taeyeon. Trong phòng hiện tại chỉ còn lại Taeyeon và Hoàng thượng nhưng cả hai đều không biết rằng ở đâu đó bên ngoài có người đang nghe lén cuộc nói chuyện của họ.

----------------

Ngự hoa viên

-Uhm, Hoàng tỷ …

-Hoàng đệ muốn hỏi tỷ chuyện gì sao ? – Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Suk Ho làm Miyoung ngạc nhiên.

-Taeyeon và Hoàng tỷ … hai người … sống hạnh phúc không ?

-Dĩ nhiên là rất hạnh phúc rồi – Miyoung không hiểu sao Suk Ho lại hỏi nàng chuyện này.

-À hmmm – Suk Ho hắng giọng đôi chút – Chuyện chăn gối … của Hoàng tỷ và Phò mã…. Nói chung Phò mã có gì không ổn không ?

-Yahhhh…sao Hoàng đệ lại hỏi chuyện này ? – Mặt Miyoung lúc này đã phiếm hồng, nàng không ngờ Suk Ho lại nói chuyện thẳng thắn như vậy.

-Hoàng tỷ trả lời đi.

-Ta phải trả lời sao đây, chẳng lẽ ta lại nói là ta và Taeyeon, cả hai thật sự vẫn chưa … sao ? – Miyoung thầm nghĩ.

-Chúng ta vẫn tốt mà. Taeyeon vẫn bình thường.

-Uhm ... – Suk Ho gật gù đâm chiêu suy nghĩ.

-Chẳng lẽ đệ ấy đang nghi ngờ thân phận của Taeyeon sao ?! – Miyoung quan sát Suk Ho – Có lẽ ta đã suy nghĩ quá rồi. Dù sao đệ ấy cũng chỉ mới gặp Taeyeon lần đầu tiên thôi mà.

-Rồi Hoàng đệ trả lời tỷ đi, tại sao đệ lại hỏi chuyện của Taeyeon ?

-À, không có gì đâu, đệ chỉ là tò mò thôi mà.

-Nếu tỷ ấy đã khẳng định như vậy thì ta thôi không suy nghĩ nữa. Có lẽ trực giác lần này của ta đã sai

-Yahhhh, chuyện tế nhị này mà đệ lại đi tò mò hả ? – Miyoung đánh vào vai Suk Ho.

-Thì ra nàng đang ở đây.

Đúng lúc đó Taeyeon bước tới vòng tay quanh eo Miyoung sau khi dạo một vòng đi tìm kiếm Miyoung. Suk Ho nhìn thấy cử chỉ thân mật của cả hai cũng như gương mặt hạnh phúc của Miyoung nên khá tin tưởng vào lời nói ban nãy của Miyoung là sự thật.

Taeyeon cảm giác hình như Suk Ho đang nhìn mình nên khi quay sang thì thấy Suk Ho đang nhìn vào vị trí tay của mình đang đặt trên eo Miyoung. Taeyeon quên mất đây là Hoàng cung chứ không phải trong phủ Phò mã và trước mặt còn có Suk Ho nữa nên Taeyeon ý tứ rút tay về.

-Tối nay Tỷ phu có thể cho Hoàng tỷ của ta ở lại cung một hôm được không ? Lâu rồi không gặp nên ta có nhiều chuyện muốn nói với tỷ ấy.

Nhìn gương mặt nhăn nhó suy nghĩ của Taeyeon nên Miyoung định lên tiếng từ chối giúp nhưng chưa kịp mở lời thì Taeyeon đã nói trước.

-Uhm, được mà – Taeyeon gượng cười.

-Như vậy thì Tỷ phu đành phải chịu khó một hôm rồi – Suk Ho cười.

-----------------

Kỹ viện SooHoo

Taeyeon bước vào không thấy Jung Ji Hoo đâu, chỉ thấy Sooyeon đang chăm chú đọc sách nên lên tiếng hỏi.

-Sư phụ đâu rồi Sooyeon ?

-Vì mấy ngày nay Taeyeon bị thương phải tịnh dưỡng nên muội không nói cho Taeyeon biết. Thật ra phụ thân đã tìm ra được tung tích của một cung nữ khi xưa hầu hạ cho Park Hoàng hậu cho nên phụ phân đã đi tìm bà ta rồi.

-Tại sao lại tìm bà ấy ? – Taeyeon thắc mắc vì từ đó đến giờ Taeyeon chưa hề nghe Jung Ji Hoo đề cập đến việc này.

-Muội nghe phụ thân nói là vị cung nữ này khi xưa được phụ thân của Taeyeon cứu ra từ trong cung nhưng sau đó phụ thân của Taeyeon mất nên tung tích của bà ấy cũng không rõ.

-Chẳng lẽ việc cả nhà ta bị sát hại có liên quan đến việc phụ thân ta cứu cung nữ đó sao ? Nếu như vậy thì không lẽ Park hoàng hậu cũng có liên can ?!! – Taeyeon sửng sốt.

-Việc này thì muội không biết. Có gì Taeyeon hãy đợi phụ thân muội về rồi hỏi rõ xem sao.

Nghe giọng Sooyeon hôm nay nói chuyện với mình có gì đó không ổn nên Taeyeon hỏi thăm.

-Muội sao vậy ? Ta nghe ra giọng muội là đang không vui.

-Không có chuyện gì đâu.

-Muội đừng giấu ta, từ lúc nào mà muội xem ta là người lạ vậy. Có phải muội với Yuri cãi nhau không ?

-Sao Taeyeon biết ? – Sooyeon ngạc nhiên.

-Thì những người thân với muội chỉ có sư phụ, ta và bây giờ có thêm Yuri nên việc muội buồn ta đoán là do tên Yuri đó làm. Muội nói đi, Yuri đã làm gì muội, ta sẽ giúp muội xử tội nàng.

Một lúc sau khi nghe Sooyeon kể lại, Taeyeon đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Taeyeon không ngờ Yuri và Sooyeon đã tiến đến bước này, xem ra còn nhanh hơn chuyện tình cảm của mình và Miyoung. Khó khăn lắm Taeyeon mới thuyết phục được Sooyeon kể ra chuyện tế nhị này nhưng khi nghe rồi thì tới lượt Taeyeon cảm thấy xấu hổ và gương mặt Sooyeon cũng đã phiếm hồng.

-Ờ…Uhm… Ta thấy muội quyết định như vậy thật đúng đắn. Quả là may mắn khi muội với Yuri chưa phát sinh chuyện gì nếu không ta sẽ không để yên cho Yuri như vậy đâu.

-Nhưng Taeyeon à, muội nhớ Yuri – Giọng Sooyeon thoáng buồn.

-Từ ngày hôm ấy đến nay cả hai nàng chưa gặp nhau sao ?

Sooyeon gật đầu : “Xem ra Yuri đã suy nghĩ thông suốt rồi. Cả hai vốn không thuộc về nhau, có lẽ … muội cũng nên từ bỏ thôi”.

-Muội đừng nói vậy, theo ta được biết mấy ngày nay Hwang Suk Min đang ở Pyeongyang nên có thể Yuri đã đi cùng hắn đến đó, ta nghĩ vì việc ấy nên Yuri không thể đến gặp muội được.

Thấy Sooyeon vẫn còn trầm tư lo lắng suy nghĩ nên Taeyeon nói thêm.

-Đợi khi Yuri về ta sẽ giúp muội hỏi rõ xem nàng ấy có thật sự yêu muội hay không, hay chỉ xem muội như kẻ thế thân. Ta sẽ không để muội chịu ủy khuất đâu. Ta hứa đó.

Vì không có việc gì làm nên Taeyeon cùng trò chuyện với Sooyeon đến tận tối khuya, ngay cả cơm tối Taeyeon cũng ăn ở đây. Sooyeon ngạc nhiên khi Taeyeon đã ở đây rất lâu, bình thường Taeyeon chỉ đến một lát rồi về ngay nên nàng thắc mắc và hỏi ra thì biết Taeyeon đêm nay chỉ ngủ có một mình vì vậy thừa dịp này Sooyeon chọc ghẹo Taeyeon.

-Taeyeon à ~ muội cũng ngủ có một mình hay là chúng ta cùng ngủ với nhau đi.

-Yahhhh … yahhh muội điên rồi hả ? – Taeyeon sửng sốt.

-Muội nói thật mà – Sooyeon giả vờ nghiêm túc.

Thấy Taeyeon vẫn còn bất động nhìn mình chằm chằm với vẻ mặt như sắp tin lời nói của mình nên Sooyeon nói tiếp.

-Ha ha ha, có uội cũng không thèm Taeyeon đâu – Sooyeon lè lưỡi trêu chọc.

-Hứ, thấy ghét. Ta về đây – Xấu hổ nên Taeyeon trả lời cộc lốc.

-Vậy Taeyeon nhớ ngủ ngon nga ~ – Sooyeon gọi với theo.

Về đến phủ Taeyeon chui vào phòng nằm trên giường lăn qua lăn lại cả một canh giờ nhưng vẫn không tài nào chợp mắt được. Từ lúc Taeyeon và Miyoung làm huề với nhau thì cả hai luôn bên cạnh nhau như hình với bóng. Taeyeon thật sự muốn tiến thêm một bước nữa với Miyoung nhưng Miyoung không cho phép vì vết thương của Taeyeon chưa hồi phục hẳn. Taeyeon định đêm nay sẽ làm cho Miyoung chính thức trở thành nữ nhân của mình nhưng ngặt nỗi Suk Ho lại hồi cung đúng lúc như vậy nên Taeyeon đành phải chịu ngủ một mình một hôm.

Taeyeon thật khó khăn lắm mới lim dim được một chút thì nghe tiếng mở cửa phòng ngủ nên Taeyeon mở mắt nhìn sang thì thấy Miyoung đang bước vào phòng. Taeyeon nhìn Miyoung chằm chằm vì cứ ngỡ bản thân mình vì nhớ Miyoung quá mà nằm mơ. Taeyeon đưa tay tự nhéo vào mặt mình một cái để xác định có đau hay không và hành động đó làm Miyoung bật cười.

-Ngốc.

----------------------

Chap sau, chuyện j đến nó cũng sẽ đến :">

♥ 7.11 ♥ Happy YoonHyun's Day ♥ Couple gà bông ♥

G9 mọi người ♥ Mà post khuya h này còn ai thức ko ta :3

Bạn đang đọc Hiệp Khách Phò Mã của TaeNy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.