Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6

Tiểu thuyết gốc · 1275 chữ

Kể từ sau ngày hôm ấy, ngày định mệnh ấy, không chỉ là kí túc xá số 3 mà toàn trường Đại học Hồng Lạc vẫn chưa thể nào trở lại những ngày êm ả trước kia. Những lời đồn đại về 5 cái chết của 5 cô gái trong căn phòng 303 ngày một nhiều và lan truyền với tốc độ chóng mặt bên trong trường, giữa các sinh viên, thậm chí là các giảng viên.

Qua điều tra, có thể thấy cả 5 nạn nhân và người sống sót duy nhất Thiên Trúc là những người bạn học cùng chung một lớp với nhau, điều trùng hợp hơn nữa khi cả 6 người đều là những người đồng hương, cùng thôn, cùng xã với nhau.

Điều đó chứng tỏ rằng mối quan hệ giữa họ thật sự rất khăng khít và thân thiết nên Đội Hình sự bỏ qua phương án đầu tiên mà Chí Toàn đã nêu ra trong cuộc họp của đội, rằng có thể Thiên Trúc đã hạ độc những người bạn chung phòng và bỏ trốn ngay sau đó.

Chỉ còn phương án thứ hai, sau khi Thiên Trúc về quê vì chuyện gia đình, cả 5 người đều xảy ra sự cố và toàn bộ đều qua đời bên trong căn phòng 303 kia. Nhận định như vậy nên ngay lập tức Hạ Thy cho lão Lâm, Tuệ Giang và Lê Khanh - “Mọt” sẽ tiếp tục lấy lời khai cũng những người có liên quan đến 5 nạn nhân.

Còn mình cùng với Chí Toàn và Tiến Khang - “Chuột” sẽ kiểm tra camera của kí túc xá để điều tra về tình hình của căn phòng 303 khi xảy ra vụ án nêu trên. Và theo như camera ghi lại, thời điểm Thiên Trúc rời đi là vào 21h30 tối ngày 21/4, tiếp theo đó căn phòng 303 cũng chẳng có gì đáng ngại cho đến khi phát hiện ra cái chết của những người bên trong căn phòng vào ngày 25/4.

Ghi nhận hoạt động cuối cùng liên quan đến căn phòng 303 là 20h ngày 23/4, khi mà một trong số 5 nạn nhân mua đồ ăn từ bên ngoài về và sau đó không còn thấy động tĩnh gì từ bên trong căn phòng 303. Tức là các nạn nhân đã xảy ra chuyện trong khoảng từ 20h ngày 23/4.

Và từ bây giờ, mọi sự chú ý của Đội Hình sự sẽ chuyển từ một vụ hạ độc giết người thành vụ ngộ độc thực phẩm dẫn đến cái chết cho nạn nhân bên trong căn phòng 303. Lần theo dấu vết, “Chuột” với biệt tài của mình đã tìm được nơi mà nạn nhân bên trong căn phòng 303 đã mua thức ăn và trở về căn phòng của mình vào đêm ngày 23/4.

Ở đây, Hạ Thy và Chí Toàn chẳng phát hiện ra bất cứ một chi tiết nào khả nghi liên quan đến vụ án 303 kia. Mọi thứ lúc này bủa vây Đội Hình sự chỉ là những manh mối có phần chắp vá nhưng họ chẳng thể nào biết được vá ở đâu cho đúng.

“Mệt quá. Cả một ngày rồi mà chẳng thu được gì.”

Vừa về đến đội, lão Lâm cùng hai tên “nhóc” Chuột và Mọt đã đăng lưng xuống ngay chiếc ghế của mình rồi thở dài. Từ lúc 5 nạn nhân trong căn phòng 303 được tìm thấy vào đêm ngày 25/4 thì đã hơn một ngày một đêm trôi qua mà cả đội Hình sự vẫn chưa tìm ra được manh mối nào thực sự có giá trị cả.

“Nào nào, mọi người. Bây giờ tất cả về nghỉ ngơi đi. Mai chúng ta sẽ tiếp tục điều tra vụ án lần này.”

Đương nhiên trên cương vị của mình, Hạ Thy chẳng thể nào thúc ép tất cả mọi người trong đội thêm được nữa, điều đó có thể sẽ phản lại tác dụng nếu như tiếp tục vụ án thêm nữa. Chính vì vậy, đêm nay toàn đội Hình sự sẽ được xả hơi, ngày mai sẽ là lại là một trận chiến nữa của cả đội.

“Này, Chí Toàn, sao không về mà còn ngồi đó.”

Tiếng gọi Chí Toàn của lão Lâm đã thu hút sự chú ý của Hạ Thy, người đi trước lão Lâm rời khỏi Sở Cảnh sát. Cô cũng nán lại một hồi để nhìn xem Chí Toàn đang làm gì bên trong phòng họp của Đội mà không đi về như lệnh của cô.

Mặc cho tiếng gọi của lão Lâm, Chí Toàn vẫn trầm ngâm, đứng nhìn tấm bảng có dán hình các nạn nhân và những ghi chú chằng chịt ở trên đó. Hạ Thy đứng bên ngoài, chẳng mấy quan tâm gì tấm bảng trắng kia, mà chỉ chăm chăm nhìn về phía của Chí Toàn.

“Anh cứ vế trước đi, tôi sẽ tắt đèn cho.”

Lão Lâm rời khỏi Sở, giờ đây, trong một khoảng không tĩnh lặng ấy, cách nhau một lớp kính, ánh mắt của Hạ Thy không rời khỏi Chí Toàn, còn anh thì chỉ dán mắt đến tấm màu trắng mà không để ý gì đến ánh mắt phía bên ngoài tấm kính kia.

Nửa tiếng sau, Hạ Thy và Chí Toàn vẫn giữ nguyên những vị trí ấy mà chẳng để ý gì đến những người xung quanh. Lúc này, phía sau Hạ Thy, một ánh mắt tò mò đã xuất hiện khiến cho cô giật mình.

“Này, hai người đang làm gì vậy?”

“Bác sĩ Cao, anh làm tôi giật mình. Anh đến đây có chuyện gì không, mà sao anh còn ở đây?”

Cao Trọng từ phòng pháp y ở dưới tầng đi lên, mang theo hồ sơ báo cáo gửi cho Đội Hình sự mà không biết rằng tất cả đã rời khỏi Sở, chỉ còn lại Chí Toàn và Hạ Thy mà thôi. Anh nhìn vào bên trong, nhìn thấy Chí Toàn ở bên trong đang chăm chú nhìn những manh mối trên bảng trắng mà lên tiếng gọi.

“Này Đầu đá, vẫn chưa về à?”

Chí Toàn giật mình, làm rớt cây bút đang cầm trên này, phát hiện ra sự có mặt của Cao Trọng và Hạ Thy ở bên ngoài từ nãy đến giờ. Bước vào bên trong, Cao Trọng đặt tập báo cáo lên bàn rồi khoác vai cậu bạn thân của mình rồi nói.

“Đi ăn khuya không? Cũng trễ rồi, có gì thì để mai tính, giờ đi kiếm gì ăn đã, đói quá đói rồi.”

“Cũng được. Hay là đến tiệm ông Tám Xù ăn đi. Sếp, cô đi chung luôn cho vui.”

Chí Toàn tiếp lời Cao Trọng để mời Hạ Thy đi ăn khuya cùng với cả hai. Cho dù đã từ chối nhưng trước sự nồng hậu của Cao Trọng, Hạ Thy đành đồng ý tham gia buổi ăn khuya cùng với cả hai.

“Này, cậu có chuyện gì với sếp của mình à?”

Trên đường đi xuống dưới hầm để xe, Cao Trọng thì thầm vào tai Chí Toàn để hỏi anh về ánh mắt mà Hạ Thy dành cho anh lúc nãy. Nhưng đáp lại câu hỏi ấy, Chí Toàn chỉ lắc đầu vì bản thân anh cũng chẳng biết vì sao Hạ Thy lại nhìn mình chăm chú đến như vậy.

Và như định mệnh đã sắp đặt sẵn, bữa ăn khuya tưởng như bình thường ấy sẽ mở ra nhiều thứ mà đến bản thân Chí Toàn hay Hạ Thy đều sẽ không ngờ được tới.

Bạn đang đọc Hồ Sơ Trọng Án sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.