Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Tiểu thuyết gốc · 1553 chữ

“Đây, lòng heo của cô đây. Chồng đi công tác xa vẫn nhớ cô thích món này mà đặt chỗ chúng cô. Cô chỉ việc tới lấy thôi.”

Món lòng heo xào cải chua của quán ăn này là số một khu vực quanh sở cảnh sát nên dù đã khuya nhưng bàn ở đây đã chật cứng, đa phần là nhân viên cảnh sát đang đi tuần ở các khu vực xung quanh ghé đến ăn lót dạ trước khi tiếp tục công việc của mình.

Và đương nhiên Chí Toàn và Cao Trọng chính là khách “ruột” của quán ăn khuya này, và vừa ngồi xuống bàn, mùi thơm từ món lòng heo xào của chủ quán khiến cho bụng của cả ba như biểu tình vậy.

“Ông chủ, cho 3 phần lòng xào nhé.”

“Được, ba cô cậu đợi một chút.”

Suốt quãng thời gian đợi món ăn khuya được dọn ra, cả 3 tiếp tục bàn bạc về diễn biến của vụ án, nhưng tất cả đều là ngõ cụt khi mà tất cả đều chẳng thể nào giải thích thuốc đốc đưa vào căn phòng 303 ấy bằng cách và vì sao trong dạ dày của tất cả cô gái đều có thành phần độc tố.

“Thôi được rồi. Đến đây là để ăn tối chứ không phải đổi địa điểm để hai người suy luận.”

Cao Trọng so đũa, gõ cộc cộc xuống bàn, cắt đứt dòng suy nghĩ ấy của Chí Toàn và Hạ Thy và đó cũng là lúc cuộc đối thoại kia xuất hiện, cũng chính nó đã thu hút sự chú ý của cả ba.

“Chí Toàn, anh có nghĩ rằng thực chất chúng ta đã đi sai hướng rồi không?” - Hạ Thy bắt đầu suy luận.

“Ý cô tức là sao?” - Chí Toàn chăm chú vào suy luận của Hạ Thy.

“Chúng ta suy luận rằng các cô gái là những người đặt thức ăn tại nhà hàng ấy nhưng theo điều tra là nhà hàng ấy lại không liên quan đến vụ án này.” - Hạ Thy suy luận.

“Tức là hung thủ có thể hạ độc vào thức ăn trên đường giao đến phòng 303.” - Chí Toàn tiếp lời

“Hoặc có người đặt đồ ăn, mang đến và đưa vào phòng 303. Nếu đúng thì kẻ đó có khả năng là hung thủ.” - Hạ Thy đưa ra thêm một suy luận của mình.

“Hoặc còn một khả năng nữa, thực chất đồ ăn được đặt trực tiếp tại cửa hàng, không qua app và khi giao thức ăn, ai đó đã hạ độc và thức ăn.” - Cao Trọng cũng góp lời.

Và lúc này, ba khả năng được cả ba vẽ ra cũng là lúc món lòng heo xào nóng hổi cũng vừa được chủ quán dọn ra. Họ thưởng thức món ăn nổi tiếng ấy, với sự hài lòng và sự hứng thú khi vừa phát hiện ra hướng mới cho vụ án bên trong căn phòng 303.

Sáng hôm sau, khi những thành viên khác vừa đến Đội Hình sự, cũng là lúc họ được trông thấy cảnh tượng Hạ Thy, Chí Toàn đang hì hục xem lại đống hồ sơ và video ghi lại những gì xảy ra ở cổng trường Đại học và trước căn phòng 303. Còn Cao Trọng thì đang thiếp đi trên chiếc ghế bên trong phòng họp.

“Cả ba người đêm qua không về hay sao?” - Tuệ Giang là người đầu tiên bước vào bên trong.

“Chào mọi người, Tuệ Giang, cô qua đây một chút.”

Vừa trông thấy cả ba, Hạ Thy lập tức kéo Tuệ Giang đến sát cạnh bên mình để cùng nhau theo dõi đóng tài liệu trên bàn kia. Còn “Mọt” và “Chuột” thì bị Chí Toàn kéo về một góc để xem lại những gì đang diễn ra trong camera kia.

“Tìm thấy rồi, tôi tìm thấy rồi.” - Hạ Thy la lớn lên khiến người đang ngủ say là Cao Trọng giật mình.

Tiếng hét lớn ấy thu hút sự chú ý của tất cả, Hạ Thy đặt một tập tài liệu lên bàn và tất cả ánh mắt trong phòng họp lúc này hướng về phía một tờ đơn xin việc của một cô gái có tên là Thu Thảo.

“Thu Thảo? Cô gái này là ai?”

Cô gái tên Thu Thảo này là sinh viên của trường Đại học Hồng Lạc, cùng niên khóa với các nạn nhân. Nhưng điều mà Hạ Thy chú ý đến cái tên này lại chính là dù học khác khoa nhưng cô gái ấy là đồng hương của nạn nhân và trùng hợp lại chính là nhân viên của cửa hàng kia.

Và lúc này, “Mọt” cũng đã phát hiện ra một điều kì lạ từ camera quay lại cảnh ở tại cổng trường và trước phòng 303. Sau khi cẩn thận đối chiếu, cậu có thể chắc chắn có người đã động tay vào đoạn video đêm trước vụ án xảy ra.

“Có gì bất thường sao Mọt.”

Sự kì lạ mà “Mọt” phát hiện ra là có sự thay đổi thời gian của camera. Thời điểm 19:56:54 ngày 23/4, đoạn video đã có chút trực trặc trong khoảng 2 giây và sau đó thời gian hiển thị 19:57:24, tức là chênh lệch gần 30 giây.

Tất cả sẽ chẳng để ý đến sự chênh lệch ấy vì đoạn sự cố sẽ khiến chú ý đến nó mà quên quan sát thời gian đã có sự thay đổi và trong quãng thời gian 2 giây ấy, tất cả sự thật đã bị thay đổi.

Rất nhanh, tất cả chia nhau ra điều tra về cô gái tên Thu Thảo kia. Và chỉ sau nửa ngày, bí mật về Thu Thảo đã được phơi bày. Thu Thảo là sinh viên loại giỏi của trường Đại học Hồng Lạc, chuyên ngành Công nghệ Thông tin nên có thể dễ dàng thay đổi được camera của trường.

Thu Thảo là đồng hương của các nạn nhân vào thường xuyên lui tới căn phòng 303 để vui chơi và nói chuyện cùng với những người đồng hương của mình. Và cuối cùng là Thu Thảo là nhân viên đặt và nhận đơn hàng của kí túc xá 303, cũng chính cô gái này là người giao đồ ăn đến kí túc xá 303.

“Bây giờ cô gái này đang ở đâu, chúng ta phải tiến hành bắt giữ cô ta ngay lập tức.”

Tất cả chứng cứ và sự tình nghi lớn nhất đều hướng về cô gái Thu Thảo kia, việc bắt giữ bây giờ là điều cấp thiết để nhanh chóng kết thúc vụ án, trả lại công bằng cho những nạn nhân bên trong căn phòng 303 kia.

“Cô ta đang ở đâu?”

“Theo xác nhận của nhà hàng, hôm nay cô ấy xin nghỉ phép vì ốm. Nên chắc có thể là đang ở kí túc xá.”

Đã xác định được đối tượng tình nghi, Hạ Thy cùng Đội Hình sự lên đường đến trường Đại học Hồng Lạc để bắt giữ Thu Thảo. Nhưng ngay khi chuẩn bị xuất phát, một cuộc điện thoại từ Trung tâm báo án của Cục cảnh sát gọi đến đội.

“Đội Hình sự xin nghe.”

Đầu dây bên kia, một vụ án vừa được phát hiện ở Khách sạn Crown, có vẻ như đây là một vụ tự tử nhưng cảnh sát hiện trường phát hiện được một số khả nghi nên mới chuyển vụ án đến cho Đội Hình sự.

“Mọt, Chuột, hai cậu đến kí túc xá bắt giữ Thu Thảo rồi giải về đây. Tôi cùng với Chí Toàn và Tuệ Giang sẽ đến khách sạn Crown để xem tình hình như thế nào.”

Phân chia xong, tất cả lên đường. Và khi nhóm của Hạ Thy đi được gần nửa tiếng, điện thoại Hạ Thy vang lên và đó là cuộc gọi từ nhóm phụ trách việc bắt giữ Thu Thảo ở trường Đại học Hồng Lạc.

“Có chuyện gì, hai cậu cứ nói đi.”

“Sếp, quản lí kí túc xá báo lại, cô gái Thu Thảo này đã rời khỏi kí túc xá được 2 ngày rồi và chưa thấy trở lại. Khi đi cô gái ấy mang theo vali, chắc là định bỏ trốn.” - Mọt bên kia báo cáo.

“Được rồi, hai cậu đến khách sạn Crown đi, chúng tôi sắp đến nơi rồi.”

Hạ Thy ngắt máy và gọi ngay cho sếp Phan để phong tỏa lối ra vào thành phố Lâm Hạ ngay lập tức để Thu Thảo không thể nào ra khỏi được thành phố. Chiếc xe của Đội Hình sự dừng trước cửa khách sạn Crown.

“Nạn nhân tên Thu Thảo, theo xác minh ban đầu là sinh viên của Đại học Hồng Lạc, được tìm thấy là đã chết bên trong căn phòng 102, khách sạn Crown với nguyên nhân được xác định ban đầu là tự tử.”

Thu Thảo đã chết, mà còn là tự tử? Chuyện gì đã xảy ra, nghi can chính của vụ án lại được tìm thấy là đã tự tử cùng với thư tuyệt mệnh? Tất cả bây giờ lại bị kéo vào một vòng xoáy mới của vụ án kí túc xá 303.

Bạn đang đọc Hồ Sơ Trọng Án sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.