Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia đình của Vu Tuệ

Tiểu thuyết gốc · 1241 chữ

Sau một ngày mua sắm mệt nhọc, Vu Tuệ trở về nhà.

Trong căn biệt thư rộng lớn lại chỉ có một mình cô, cô nằm dài trên sô pha mệt mỏi nhắm mắt lại. Một hồi lâu, cô giơ tay lấy ra một viên kẹo dẻo cho vào miệng, rồi ngồi dậy nhìn tờ giấy trên bàn.

Trên tờ giấy ghi ngắn gọn hai dòng:

‘Mẹ đi du lịch với bạn.

Bố đi họp.’

Vu Tuệ chẳng để ý, bước vào phòng bếp lục tủ lạnh lấy ra một hủ kem lạnh ăn. Cô không thích tiếp xúc với nhiều người, khi nhỏ còn cần bảo mẫu chăm sóc, lúc ấy từng bị bảo mẫu dùng làm cầu nối để lên giường bố mình nên cô cực kỳ ghét trong nhà có người làm.

Mẹ cô giống với những quý bà nhà giàu khác, suốt ngày đi ăn chơi và chăm sóc nhan sắc, những việc như chăm sóc con cái đều giao cho người làm. Cho nên Vu Tuệ thân với bảo mẫu hơn cả mẹ mình, coi cô ta như người thân cận nhất. Cho đến cái ngày cô ta nhìn thấy người bảo mẫu kia lợi dụng lúc cô sốt mà gọi bố cô về rồi lên giường với ông ta.

Sau khi khỏi bệnh việc đầu tiên cô làm là bắt buộc họ đuổi cổ người bảo mẫu và tất cả người giúp việc đi. Chỉ có người giúp việc tạm thời, đến giờ sẽ đến dọn dẹp nhà cửa và nấu thức ăn sau đó lại rời đi.

Đang ngồi ăn, thì điện thoại cô lại reo lên. Là Cảnh Tuân một trong những đứa bạn của cô gọi đến.

Cô lau tay rồi bắt máy: “Alo, có chuyện gì?”

Bên đầu dây bên kia vang lên giọng nói cười cợt nói: “Chị à, có phải khi nào có chuyện em mới gọi chị đâu. Em đang có tin vui muốn nói cho chị biết nè.”

Vu Tuệ nhíu mày, xoa trán nói: “Nếu đi quán bar thì thôi, mai tôi còn làm kiểm tra hóa.”

Cảnh Tuân thật sự nể phục Vu Tuệ, vừa giàu có xinh đẹp, học tập lại giỏi, mà ăn chơi cũng giỏi. Đúng kiểu nam thần trong lòng cậu, nhưng đáng tiếc dù cậu khuyên mãi nhưng Vu Tuệ vẫn không chịu chuyển giới, nếu không cậu cũng chấp nhận gả cho Vu Tuệ rồi:

“Chị à, tối nay tụi Tóc Đỏ sẽ tham gia trường đua đó. Tụi nó lại dám thách thức chúng ta, đây là cơ hội để cho họ biết ở thành phố Nam Hạ này ai mới là kẻ đứng đầu đó. Chỉ một trận đua còn chưa đến một tiếng mà chị.”

Vu Tuệ thở dài quả nhiên lại dụ dỗ cô đi ăn chơi: “Không, cúp máy đây.”

Cảnh Tuân chưa kịp nói gì thì chỉ nghe thấy chuỗi dài âm thanh ‘Bíp…’, cậu ta chỉ đành lắc đầu đối với mấy ánh mắt mong đợi của những người khác. Nhóm bọn họ đều là những cậu ấm ăn chơi, nhưng ăn chơi giỏi chỉ có Vu Tuệ, đua xe, đánh bạc, đánh nhau,… Môn thể thao ăn chơi nào cô cũng đứng đầu, ít nhất từ trước tới giờ họ chưa từng thấy cô thua.

Có điều bà chị này lại có một quy tắc, ăn chơi không ảnh hưởng việc học.

Khác với họ những thiếu gia ăn chơi vẫn có cha mẹ làm hậu thuẫn và Giang Vĩ Kỳ có ông bà yêu thương thông cảm.

Thì bố mẹ Vu Tuệ lại không chấp nhận giới tính của cô, nếu tương lai cô cưới vợ thì sẽ không được hưởng bất cứ gia sản nào. Họ cho rằng bây giờ cô còn nhỏ nên yêu đương với phụ nữ cũng chỉ là học đòi ăn chơi mà thôi.

Vì hạnh phúc của vợ tương lai, Vu Tuệ đã ra sức học tập để có thể tự lập. Đối với Vu Tuệ, yêu một người là dốc lòng suy nghĩ vì người đó.

Cúp máy xong, Vu Tuệ lên phòng lấy mấy cuốn sách hóa ra ôn lại. Do tập trung học tập nên cô không để ý thời gian, chẳng biết đã qua bao lâu thì một âm thanh khiến cô chú ý.

Mở cửa nhìn xuống lầu, sắc mặt cô lập tức trở nên lạnh lẽo. Bố cô đang bế một nữ thư ký vào phòng mình. Bắt gặp gương mặt lạnh lẽo của cô, bố cô chỉ lạnh mặt đóng cửa lại.

Vu Tuệ đoán nếu không phải ông ta đã bị vô sinh và cô là con gái một thì chắc cô và mẹ cô đã bị đá văng ra khỏi cái nhà này. Mà cô thì có cả trăm đứa em trai em gái, giống như Lạc Long Quân và Âu Cơ vậy.

Vu Tuệ không còn tâm trạng học tập nữa, dù sao cô cũng đã ôn bài xong. Nhìn đồng hồ vừa điểm chín giờ. Cô lấy điện thoại gọi cho Cảnh Tuân: “Mấy giờ bắt đầu?”

Cảnh Tuân còn đang thương lượng nên chơi xấu làm sao cho đối phương thua, hay nên mạo hiểm tính mạng đến nhà bắt cóc Vu Tuệ thì nghe Vu Tuệ gọi hỏi thế, cậu vui mừng nhanh miệng nói: “Mười giờ, chỉ một tiếng đua xe thôi…”

Cậu còn chưa nói xong bên kia đã ngắt máy.

Cảnh Tuân lại không bận tâm, cậu hét lên ăn mừng. Vu Tuệ đến họ nhất định sẽ thắng.

Giữa trường đua, hàng trăm chiếc siêu xe thể thao đậu khắp nơi. Ba con siêu xe Ferrarri màu đỏ tươi in hình sư tử oai hùng phóng đến trung tâm những chiếc siêu xe, bước ra khỏi xe là ba thanh niên tóc đỏ. Họ chính là hội Tóc Đỏ có tiếng ăn chơi ở Nam Hạ, chuyên lập hội đua xe.

Cảnh Tuân nhìn mái tóc đỏ chói của họ thì cảm thấy cay mắt, lẩm bẩm: “Lại không phải chọi gà, nhuộm cái mào gà đỏ chót đó thì thắng chắc à!”

Nói xong ánh mắt cậu ta lại nhìn đến một chiếc xe McLanren F1 màu cam rực rỡ đang dùng tốc độ nhanh chóng và tinh chuẩn lướt qua những chiếc siêu xe nằm ngổn ngang tiến đến gần chỗ cậu ta.

Mắt Cảnh Tuân sáng rực lên, đứng dậy vẫy tay hô to: “Chị Vu, chị Vu ở đây nè!!!”

Mấy chàng trai sau lưng Cảnh Tuân cũng đứng lên reo hò.

Nhóm Tóc Đỏ mắt lạnh nhìn sang người được mệnh danh là Ma Tốc Độ Vu Tuệ.

Chỉ thấy chiếc xe màu cam dừng lại, một đôi chân thon dài xuất hiện, sau đó là một đại mỹ nữ vóc dáng như người mẫu bước ra. Gương mặt tinh xảo dưới ánh đèn đêm như ánh lên một tầng lóng lánh, mái tóc đen dài được buộc cao lên lộ rõ ra cái cổ thiên nga xinh đẹp. Nhưng cùng với dung mạo xinh đẹp đó là một vẻ mặt và khí chất vô cùng lạnh lẽo, bước chân vững vàng và theo nhịp điệu như một vị đế vương đang du tẩu trong địa bàn của mình. Mắt phượng sắc bén khẽ lướt nhìn qua nhóm Tóc Đỏ, khiến ba chàng trai đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.

Bạn đang đọc Kẹo Ngọt Trị Thương sáng tác bởi Haclongduhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclongduhi
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.