Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 928 chữ

Thục Ly ngồi ở yên xe sau, nghe Bảo luyên thuyên về những sự kiện sắp đến ở trường học. Sinh hoạt câu lạc bộ, Tết trung thu, ngày Nhà giáo Việt Nam và biết là bao nhiêu công việc cần làm trước mắt. Trong số ấy còn có cả kỳ thi tuyển sinh cấp ba. Các bạn trong lớp hầu như đều có dự định sẵn sàng trong đầu cả rồi. Riêng đối với Thục Ly, em không biết phải quyết định và lựa chọn làm sao. Thục Ly vừa chuyển trường đến chưa đầy mấy tháng vậy mà đã phải sắp đối mặt với kỳ thi quan trọng đầu tiên trong cuộc đời. Đối với Thục Ly thì có lẽ ngôi trường nào cũng như nhau cả, chỉ cần không đi quá xa nhà là được, càng không cần phải nội trú.

Thục Ly chớp chớp mắt, ngước lên trời lại trông thấy hai hàng cây hoa sữa dài tấp nập bên đường, mùa hoa sữa đã đến với Hà Nội từ bao giờ thế?

Bảo dừng lại sau khi không nghe thấy Thục Ly đáp lại tiếng nói của mình. Cậu nghĩ em vẫn còn buồn ngủ khi phải dậy sớm vào đầu tuần như thế này:

- Ly có dự tính sẽ về lại Sài Gòn để học cấp ba không?

À, vấn đề này ngay cả em còn chưa nghĩ đến vậy mà Bảo đã hỏi trước. Nói thật thì Thục Ly không muốn đi, dù rằng Hà Nội có mùa mưa lạnh đến tê tái da thịt thì bây giờ em cũng không hề có nguyện vọng quay trở về Sài Gòn. Thục Ly thẳng thắn lắc đầu đáp không:

- Nếu Ly có về Sài Gòn thật thì tui cũng có thể đi cùng Ly. Dù sao thì tương lai này tui cũng tự mình quyết định được, cũng không bị ràng buộc.

“Nhưng mà... Anh ấy thì không".

Bảo nói như vậy tự dưng cũng thấy ngại nhưng cậu cũng muốn nói ra cho Thục Ly biết, cho em hiểu rằng em quan trọng đối với cậu ra sao. Bảo sợ nhỡ như một ngày nào đó, Thục Ly rời đi vội quá thì cậu đến nửa câu cũng chẳng thể kịp tự mình nói ra với em được.

Thục Ly không hiểu Bảo nói như thế là có ý gì, vì cậu thấy sự nghiệp của mình sẽ dễ dàng phát triển khi ở Sài Gòn hay là do vì Bảo đơn giản chỉ là muốn đi cùng với em thôi:

- Thật đấy, nên là nếu Ly có muốn đi thật thì có thể nói trước với tui một tiếng không? - Thục Ly không đáp lời nên Bảo nói tiếp câu trên.

- Ừm, nhưng mà Bảo này, Sài Gòn khác Hà Nội lắm. Nên là nếu như thật sự nó giúp ích được gì thì hẳn đi nhé.

Con đường đến trường hôm nay sao mà xa quá, bầu trời hôm nay cũng không có những cơn mưa dài lê thê. Thục Ly lại lẩm nhẩm số điện thoại của anh Dương giống như một câu thần chú sẽ giúp tạo ra được phép màu kỳ diệu.

Giáo viên chủ nhiệm đứng lớp, thầy luôn không ngừng nhắc mọi người phải chú ý vào sức khỏe của bản thân, đặc biệt là việc học tập và những kỳ thi. Thục Ly được thầy giáo tin tưởng giao phó cho việc chấm sao đỏ mỗi tuần, em cũng thích như thế vì có thể vào lớp muộn hơn một tí, càng không phải đứng để đợi xếp hàng. Người bạn đi cùng em là một cậu con trai có nước da ngăm, học lại càng giỏi hơn, hiểu biết cũng sâu rộng không kém. Lần đầu tiên em cùng cậu bạn ấy nói chuyện là khi cả hai đứa gặp mặt ở tại cầu thang đi lên phòng tự học.

Quốc cầm quyển tập đã bị cuộn tròn lại đưa cho Thục Ly:

- Nay bà đi học văn phải không? Sẵn tiện đi chấm luôn đi.

- Ừ, vậy nhé. Gặp sau – Thục Ly nhận quyển tập về tay mình, lật lật những trang sớm đã được viết đầy chữ - Anh ấy thật sự sẽ hẹn hò à?

- Gì? Anh nào đấy? - Quốc quay sang hỏi.

Nghe thấy giọng của Quốc, em mới chợt nhận ra suy nghĩ của mình đã được nói ra thành tiếng. Thục Ly quay sang nhìn Quốc rồi liền lập tức đứng dậy, lắc đầu bỏ đi một mạch.

Bài tập hôm nay thật khó, đáp án mà em cần tìm cũng thật khó. Thục Ly chán nản nhìn từng dòng chữ trên tờ giấy mà mình đã viết ra, chẳng hay một chút nào cả. Chốc chốc em lại tự mình thở dài:

- Ly ơi! - Bảo ngó đầu vào bên trong phòng học, vẫy vẫy tay với em – ra đây một xíu.

Thục Ly đứng dậy xin phép cô giáo, nhận được sự đồng ý của cô thì em mới đi ra ngoài. Bảo mang đến cho Thục Ly một túi to chứa đầy bánh kẹo, vội vàng chấp tay cúi đầu xin lỗi Thục Ly:

- Thật đấy, tui không có cố tình đâu. Đột nhiên đội bóng có cuộc họp gấp. Nếu được thì Ly có thể ở lại đợi một lát rồi tui đưa Ly về được không?

Thục Ly huơ huơ tay từ chối:

- Không đâu, tui tự về được mà. Có khi họp sẽ tan trễ nên thôi, không sao cả.

Bạn đang đọc "Hold Me" sáng tác bởi QTMN2411
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QTMN2411
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.