Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 811 chữ

Đột nhiên bị sốt lại kèm theo chảy máu mũi thế này, dạo gần đây anh làm gì có áp lực nào đâu. Riêng chỉ có hạnh phúc là cảm nhận mãi không hết thôi. Anh nhanh chóng đưa tay che mũi của mình lại, đợi mẹ Nhã mang hộp thuốc y tế có sẵn đến. Anh Dương lấy bông gòn chườm vào mũi, mắt nheo lại. Trông thấy dáng vẻ vô cùng lo lắng của mẹ Nhã ở phía đối diện, anh Dương lúc này mới thều thào lên tiếng:

- Mẹ nuôi, con không sao. Có lẽ do bị sốt nên vậy thôi. Dạo này con hơi mệt.

Anh Dương khẽ hà hơi một tiếng lại tiếp tục nói:

- Cuối tuần này cùng nhau ăn cơm nhé? Ý con là có một người con muốn giới thiệu với mẹ.

Nghe đến đây, mẹ Nhã đã phần nào bớt đi sự lo lắng trên gương mặt của mình, bà ngơ ngác nhìn anh Dương gật gù:

- Con... có bạn gái rồi à? Con cái nhà ai thế? Mẹ thấy chuyện yêu đương bây giờ đừng quá vội vàng, mẫu cô gái như Anh Thi vẫn phù hợp với con nhất.

Anh Dương ngập ngừng, anh biết chứ. Trước giờ mẹ nuôi của anh gặp qua bao nhiêu người thì vẫn cứ ưng ý Anh Thi nhất. Cô ấy vừa tài năng lại giỏi giang, tài nghệ đánh đàn cũng có thể xem là xuất sắc. Mẹ của Anh Thi mất sớm, ba lại hay đi công tác xa nên từ nhỏ cũng đã sống ở đây cùng với mẹ Nhã giống như anh Dương, bây giờ vẫn như thế. Anh Dương ngẩng cao đầu:

- Em ấy là em họ của Thiên. Với lại con biết là Anh Thi rất tốt nhưng cô ấy không phù hợp với con đâu. Sau này con không muốn mẹ nói như thế nữa.

Mẹ Nhã tỏ ra ngạc nhiên vô cùng, trước đây bà vẫn hay nhắc đến cô con gái cưng trước mặt anh Dương mà có thấy anh nói lại câu nào đâu, ấy vậy mà bây giờ anh Dương lại ngang nhiên nói thẳng thừng như thế. Trước đây không lâu, mẹ Nhã đã từng nghe chị Dạ nhắc qua về Thục Ly, em vừa đáng yêu lại dễ mến, con người lại vô cùng lễ phép. Bà nghe thế cũng vô cùng cảm thấy yêu thích Thục Ly nhưng việc không ngờ ở đây chính là anh Dương và Thục Ly lại đến với nhau. Không chỉ dừng lại ở đó, bà còn biết được Thục Ly hiện tại rất ít tuổi, gốc gác lại xa tắp mù tít ở tận Sài Gòn. Vẫn là Anh Thi chiếm cảm tình hơn. Mẹ Nhã lắc đầu không hài lòng:

- Quen thì được nhưng sau này có tính đến việc kết hôn này nọ thì mẹ không có đồng ý đâu.

Anh Dương cười, máu ở mũi vậy mà lại tiếp tục chảy rồi, ướt thấm đỏ cả miếng bông mềm. Anh nghĩ Thục Ly mà nghe được mấy câu này sẽ thấy buồn lòng biết bao nhiêu, chuyện ăn cơm cùng nhau có lẽ cũng không được nữa rồi. Mẹ Nhã không quan tâm đến anh Dương hiện tại đang cảm thấy thế nào lại lên tiếng tiếp:

- Nếu mà giống cha ông hồi xưa ấy, thì con có muốn lấy con bé đó cũng được thôi. Nhưng Anh Thi phải vào nhà trước. Mẹ nuôi chỉ ưng có con bé đó thôi.

Gì vậy chứ, anh Dương nhíu mày, không ngờ người có ơn dưỡng dục anh Dương từ nhỏ đến lớn, trong lòng anh bà cũng quan trọng không kém gì mẹ ruột cả mà bây giờ bà lại có thể thốt lên những lời không hay như thế. Anh Dương thực sự không thể nghe thêm được câu nào nữa. Bình thường đối với những gì mà anh làm, bà còn luôn ủng hộ hết mình mà bây giờ lại thể hiện ý nghĩ gay gắt như vậy. Cảm thấy bản thân không thể nào tiếp tục câu chuyện này nữa, anh Dương liền đứng dậy:

- Nhưng mà con đâu có thích Anh Thi. Chuyện đến đây thôi, con có việc phải đi rồi. Mẹ nuôi giữ gìn sức khỏe, hôm khác con lại đến.

Mẹ Nhã vẫn không kịp phản bác lại gì, nhất thời càng không biết nói gì. Nếu như không yêu thì cũng dễ dàng xử lí thôi, cưới nhau trước rồi ở chung, dần dà cũng sẽ có cảm tình. Ngoài kia vẫn có bao nhiêu cặp vợ chồng giống như thế đấy. Bà lấy điện thoại gọi cho chị Dạ, muốn bàn bạc với chị một số chuyện:

- Dạ đó à? Hôm nào thì con hẹn em Dương nó ăn cơm cùng thế?

Bạn đang đọc "Hold Me" sáng tác bởi QTMN2411
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QTMN2411
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.