Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1777 chữ

Thấp thoáng vậy mà ngày Thục Ly nhập học cũng đã đến gần. Xuyên suốt một tháng vừa qua, Thục Ly chưa từng được gặp anh Dương lấy một lần. Anh Thiên chị Nguyệt không nhắc đến, em cũng không tiện hỏi. Lúc ấy Thục Ly đã nghĩ có lẽ tất cả chỉ là do trùng hợp nên anh Dương mới thường xuyên ghé nhà chơi như vậy. Anh Dương lớn rồi, đương nhiên công việc sẽ bận rộn thôi.

“ Nên anh mới không nói sẽ hẹn gặp lại em".

Chị Nguyệt sớm đã giúp em ủi thẳng chiếc áo đồng phục trắng, treo gọn gàng vào tủ quần áo cho em. Thục Ly ngồi trên chiếc bàn học cố gắng chỉnh đài phát từ chiếc radio cũ. Vài ngày trước em cùng anh Thiên đi chợ đồ cũ đã vô tình nhìn thấy một ông lão đang ngồi bày bán những chiếc radio này. Ông lão nói tuy cũ nhưng chất lượng rất tốt, anh Thiên thấy Thục Ly có vẻ thích nên đã mua cho em một cái. Kể từ ngày hôm đó em lại cứ ngắm nghía nó mãi.

Chị Nguyệt mang cho Thục Ly một ly sữa bò nóng, hy vọng ngày đi học đầu tiên của em ở Hà Nội sẽ diễn ra suôn sẻ.

Thục Ly tắt đèn bước lên giường, kéo chăn che kín cả mặt. Hai tay em ôm trọn lấy cơ thể mình, khẽ co chân lại mà ngủ. Mãi cho đến khi tiếng chim ngoài cửa sổ ríu rít kêu không thôi. Hôm nay anh Thiên sẽ đưa em đến trường, sau đó mới đi làm. Chị Nguyệt sớm đã gấp một chiếc ô nhỏ, bỏ vào trong cặp sách của Thục Ly, vì ở Hà Nội vẫn còn đang là mùa mưa, tuy rằng không kéo dài giống như lúc trước nữa.

Hôm nay đến trường cũng chỉ là tiện thể gặp mặt giáo viên chủ nhiệm mà thôi nên Thục Ly sẽ được về sớm nhưng em không nói việc này với anh Thiên và chị Nguyệt, cả hai anh chị đều đi làm vất vả bao nhiêu lại phải tốn công lo lắng cho em:

- Xin chào các bạn, thầy tên là Ngân. Chủ nhiệm của các bạn năm nay, cùng cố gắng cho học kỳ sắp đến nha.

Thục Ly ngồi thu người lại trên chiếc ghế nhỏ, em không thể ngồi một cách tự nhiên như khi ở nhà được. Lớp học tuy đông người nhưng sao lại khiến em cảm thấy trống rỗng, ký ức về đoạn sân bay ngày có mưa hôm ấy lại tràn về. Thục Ly lại cảm thấy dường như nơi đây chẳng phải thế giới của em, mọi thứ đều thật xa lạ. Giọng nói của thầy giáo trên bục giảng, tiếng xì xào nói chuyện của những người bạn cùng trang lứa, tất cả đều được che lấp đi bởi âm thanh rè rè của chiếc radio.

“Hôm nay trời có mưa không?”.

Thục Ly ngồi ở đấy, đôi mắt luôn luôn hướng ra bên ngoài cửa sổ. Trời trong xanh thật. Mãi cho đến khi tiếng chuông báo hiệu vang lên. Mọi người đều thu dọn cặp sách và nộp lại tờ phiếu lý lịch trích ngang cho giáo viên chủ nhiệm. Có bạn thì nhiệt tình rủ rê mọi người cùng nhau đi uống nước, có bạn thì đã nhanh chóng rời khỏi lớp ngay khi thầy vừa dứt câu dặn dò. Bạn nam ngồi kế bên Thục Ly đứng dậy kéo ghế, cậu gõ gõ vào bàn chỉ ra ngoài cửa:

- Không tranh thủ về thì sẽ mắc mưa đấy.

Thục Ly ngơ ngác giật mình, nhanh chóng gật gật đầu. Em đứng trước sảnh lớn, may mắn rằng bạn ngồi cùng bàn đã nhắc nhở em nhưng không thể ngờ được rằng, ông trời lại nhanh chóng ồ ạt xuống như thế. Thục Ly mang cặp sách ở trước ngực, loay hoay để lấy ra chiếc dù nhỏ mà chị Nguyệt đã gấp sẵn. Học sinh đông quá, đứng chen chúc đến nghẹt thở. Thục Ly đứng ở gần cầu thang lên xuống chỗ sảnh lớn, vài giọt mưa tạt vào khiến em lạnh run cả đầu gối:

- Ly!

Thục Ly ngẩng đầu lên theo phản ứng, có phải ai đó vừa gọi tên của em không?

- Đứng nhích vào trong.

Người vừa nãy chính là anh Dương. Dáng người cao cao ấy mặc chiếc áo sơ mi trắng, tay cầm một chiếc dù màu đen. Thục Ly nghe lời anh Dương, chân lại ngoan ngoãn bước lên trên vài bậc cầu thang. Anh Dương từ bên ngoài đi vào hạ dù xuống:

- Sao em đứng mà không để ý? Giày ướt mưa cả rồi – Anh Dương cúi người nhìn Thục Ly – đi thôi, anh đưa em về.

Thục Ly ngạc nhiên nhìn anh, tay của em nhanh chóng kéo khóa chiếc balo của mình lại, rúc người vào đi phía trước của anh Dương. Tuy rằng áo có dính chút mưa, đôi giày có bị ướt đến mức nghe cả tiếng bì bạch đi chăng nữa, trong lòng Thục Ly vẫn cảm thấy vui vẻ. Tất cả chỉ vì được anh Dương che dù cho. Anh Dương mở cửa xe cho Thục Ly, lại sẵn tiện kéo ra chiếc khăn bông từ chiếc túi giấy ở hàng ghế sau đưa cho em. Thục Ly nhận lấy, gật đầu nói cảm ơn với anh Dương:

- Em ướt như vậy, xe của anh sẽ không sao chứ? Hay là... hay là anh cho em ngồi tạm trong cóp xe cũng được. Em sẽ không để ý đâu. - Thục Ly đội chiếc khăn bông lên đầu, xoa xoa nhẹ đuôi tóc.

- Nhưng mà anh để ý – Anh Dương phì cười, giúp Thục Ly thắt dây an toàn.

Trong xe lại bắt đầu yên lặng, ngay cả tiếng radio hằng ngày anh Dương cũng không bật nữa. Thục Ly cũng lại ngại bắt chuyện vì trông anh Dương có vẻ chăm chú lái xe lắm. Thục Ly thật ra rất muốn hỏi, có phải cả tháng vừa qua anh rất bận rộn không? Vốn dĩ em đã không suy nghĩ đến vấn đề này nữa, vậy mà anh đột nhiên xuất hiện thế này, em phải làm sao đây?

- Sao anh biết em về? Em còn không nói với anh Thiên mà.

- À, đây – Anh Dương đưa điện thoại cho Thục Ly, là tin nhắn điện tử của trường học gửi về, thông báo về giờ giấc của học sinh - gần đến giờ rồi nhưng anh không thấy Thiên có động tĩnh gì cả, nên anh sang đây xem sao.

Lúc trước anh Dương đưa Thục Ly đi làm thủ tục nhập học, quên mất mà ghi số điện thoại của bản thân vào mục đăng ký tin nhắn điện tử. Lúc nhận được thông báo từ nhà trường, anh Dương cũng ngạc nhiên lắm, sau đó mới chợt nghĩ đến vấn đề này.

- Anh bận ạ? - Thục Ly hỏi.

- Anh đi công tác. Anh vừa xuống sân bay vào sáng nay. May mắn là đón được em đấy – Anh Dương dừng xe vào sát lề đường rồi bảo Thục Ly cởi đôi giày ướt ra. Trong túi giấy đựng khăn bông ban nãy còn có một đôi dép nhựa, anh Dương đặt xuống dưới chân của Thục Ly – chân lạnh sẽ dễ bị cảm đó.

“ Hóa ra là anh đi công tác, nhưng mà em không biết điều đó. Anh cũng không có nghĩa vụ phải nói với em”.

Anh Dương đưa Thục Ly về đến nhà, đưa cho em mượn chiếc dù của mình. Thục Ly bung dù bước xuống xe, mưa lại tạt vào chân lạnh ngắt. Anh Dương vẫn ở trước cổng như lúc trước, mãi cho đến khi Thục Ly bước vào bên trong nhà. Em đóng cửa lại, đặt tay lên xoa rối mái tóc của mình.

Thục Ly dựng đứng đôi giày ra vách tường trước hiên nhà. Em kiểm tra chiếc điện thoại di động vừa được sạc đầy pin của mình. Thục Ly vừa được thêm vào nhóm trò chuyện của lớp học mới. Bạn nam ngồi kế bên em tên là Bảo, xem ra cũng là một con người có năng khiếu về thể thao. Thục Ly đã thấy rất nhiều huy chương và bằng khen của cậu ấy trên trang cá nhân.

“Anh Dương có giỏi thể thao không? Em để ý đến anh nhiều hơn mức mà em đã nghĩ".

Chị Nguyệt đã về đến nhà ngay sau khi công việc kết thúc, trên tay chị còn cầm không biết là bao nhiêu túi đồ. Nghe chị Nguyệt nói, đây là quà anh Dương mang về từ chuyến đi công tác xa, bên trong còn có cả không biết là bao nhiêu thứ để ăn. Chị lấy ra trong đống đồ vài túi đựng kẹo ngọt rồi đưa hết cho Thục Ly:

- Anh Dương mua cho em này. Thích nhé.

Em ôm hết cả thảy về phòng mình, ngắm nghía mãi cũng vẫn chẳng mở ra ăn một miếng, Thục Ly nghĩ nếu ăn hết mất rồi thì sẽ tiếc lắm nhỉ. Phải đợi đến khi nào thì anh Dương mới lại mua nhiều kẹo thế này mà tặng cho em? Thục Ly vốn là một cô bé hảo ngọt, bình thường đã không ăn thì thôi, một khi đã ăn vào rồi thì mãi cũng chẳng ngừng miệng của mình lại được. Thục Ly cầm vài gói kẹo lên xong lại nhanh chóng bỏ xuống ngay:

- Em sao đấy? - anh Thiên ló đầu vào - ban sáng em về sớm sao không nói với anh? Có dính mưa không?

- Không ạ, anh Dương đưa em về nhà, an toàn. Em đang xem mấy gói kẹo.

Anh Thiên gật gật đầu rồi không nói gì thêm cả, chỉ dặn dò em nhớ bỏ mấy cái thùng giấy ra bên ngoài cho trống chỗ đi lại. Câu nói này của anh Thiên đã khiến Thục Ly nghĩ ra vài thứ cần thiết cho lúc này. Thục Ly dùng kéo cắt nhỏ bìa carton ra, cẩn thận gấp thành một chiếc hộp nhỏ, em xé mấy gói kẹo rồi lấy mỗi thứ một viên mang bỏ vào trong túi zip, tỉ mỉ cẩn thận mà viết chữ.

“ Món quà đầu tiên từ chuyến đi công tác đầu tiên”.

- Vào chuyến đi công tác tới, anh có thể đến ôm em một cái rồi mới đi không?

Bạn đang đọc "Hold Me" sáng tác bởi QTMN2411
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QTMN2411
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.