Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gỡ Bỏ và Tiếp Bước

Tiểu thuyết gốc · 1791 chữ

“Chàng không phải con trai ta phải không?”

Câu nói vừa vang lên đã khiến Ngạo Thiên chết lặng, lắp ba lắp bắp:

“Nàng nói gì vậy? ta không hiểu a”

“Đến giờ mà chàng vẫn còn không chịu nói ra sự thật” Long Tuyết chu môi, rồi véo cho hắn một cái thật đau cho bõ ghét.

“Á, sao nàng lại nói vậy, chẳng phải đêm hôm đó, sau khi sinh, nàng bế ta giong ruổi suốt một tháng chạy khỏi Diễm gia…” chỉ là hắn chẳng nói hết câu thì Long Tuyết đã ngã ập xuống, thì thầm vào tai hắn

“Quả nhiên, chàng vẫn luôn lừa thiếp”

Ngạo Thiên nghe đến đây cũng biết mình mắc sai lầm khi nói như vậy. Dù sao lúc đó hắn mới là đứa trẻ sơ sinh làm sao có thể có ký ức lúc đó chứ.

Nhớ đến câu nói của nàng ban nãy, dường như nàng đã phán đoán được sự thật và quyết định cùng hắn ngã bài. Nàng dám cùng hắn ngả bài thì tại sao một nam nhân như hắn lại trốn tránh chứ. Nghĩ vậy, hắn cương quyết ôm chặt lấy nàng.

“Đúng vậy”

Ngạo Thiên vừa nói xong cũng cảm nhận được cơ thể nàng hơi run rẩy. Hắn quay sang, hôn lấy đôi môi của nàng rồi nói:

“Xin lỗi vì đã giấu nàng suốt thời gian qua.”

Chỉ là ngoài ý muốn, nàng lại lắc đầu: “thật ra ta phải cảm ơn chàng. Lúc mới rời khỏi Diễm gia, chàng chính là nghị lực sống của thiếp, nếu lúc đó thiếp biết sự thật thì thiếp sợ bản thân sẽ sụp đổ mất. Cảm ơn chàng đã trở thành đứa trẻ suốt ngày tươi cười bên thiếp”

Nàng nói xong liền hiến dâng đôi môi cho hắn, bốn cánh môi lại khoá chặt, hai đầu lưỡi như hai con tiểu xà quấn quýt lại với nhau.

Mãi đến hồi lâu sau hai người mới tách nhau ra, Long Tuyết mỉm cười vuốt ve khuôn mặt của hắn rồi bất ngờ véo má hắn một cái thật đau.

“Á, ta làm gì sai sao?” Ngạo Thiên nhìn trợn mắt nhìn nàng giọng uỷ khuất nói.

“Thiếp thích vậy thì sao?”

Ngạo Thiên thấy vẻ mặt trêu tức của nàng thì á khâu, nàng nói vậy thì bó tay a, quả nhiên là nữ nhân, luôn khó hiểu như vậy.

“Thiếp đùa vậy thôi. Thế chàng không định nói gì về thân phận của mình sao?”

Hắn đang định nói thì giọng Linh Nhi chợt vang lên trong đầu hắn:

“Ca bình tĩnh a, muội có ý kiến…”

Sau khi nghe nha đầu này nói hắn cũng thấy hợp lý, có thể hợp lý hoá đống đò đạc mà hệ thống cho mà cũng không có thay đổi sự thật.

Long Tuyết thấy hắn thẫn thờ cứ nghĩ hắn không muốn tiết lộ cho biết: “nếu chàng không muốn nối cho thiếp biết thì cũng không cần phải khó xử như vậy.”

Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì cảm động không thôi: “ta sao lại không dám, chỉ là lúc nghĩ lại ta cảm thấy như mình đang nằm mơ vậy.”

Thế rồi hắn kể hết truyện của bản thân cho Long Tuyết. Từ việc hắn chỉ chết đi ở kiếp trước đến việc nhập vào thân xác này kể toàn bộ trừ việc hệ thống là hắn thay đổi bảo rằng hắn dung hợp với một truyền thừa thần bí nào đó.

Nàng nghe hắn giãi bày tâm sự trong lòng vui vẻ vô cùng chỉ là nàng ngẩng mặt lên mỉm cười trêu hắn:

“Hoá ra cả hai kiếp chàng vẫn là một tiểu tử, tuổi cộng lại cũng không bằng thiếp vậy mà mặt dày cưa cẩm thiếp trong khi chúng ta lúc đó vẫn chưa ngả bài.”

Hắn nghe nàng nói như vậy nhếch mép cười liền lật người đè nàng xuống dười thân:

“Ta mặt dày nhưng ai đó lại ngã vào lòng ta và đang nằm ở dưới đây này.”

Không cho nàng cơ hội giải thích hắn lập tức đặt một nụ hôn lên môi của nàng, mút lấy từng cánh môi của nàng.

Chụt Chụt

Không chịu dừng lại, Ngạo Thiên đưa lưỡi của mình sang tìm tòi khám phá khắp miệng nàng, tham lam thưởng thức ngọc dịch của nữ thần trong lòng hắn tiếp tục đưa lưỡi vào sâu hơn, hung hăng bắt lấy cái lưỡi ngọt ngào của nàng mà cuốn lấy.

Chụt Chụt Chụt

Ngạo Thiên vừa hôn nàng, một tay đặt ở bầu sữa nàng, xoa bóp nhào nặn nó thành môn hình vạn trạng, cấu nhẹ lấy hạt anh đào trước ngực nàng rồi trượt tay xuống nhẹ nhàng vuốt ve tiểu huyệt giữa hai chân nàng.

Ưm ưm ưm

Long Tuyết liên tục rên rỉ, sảng khoái trước các động tác vô cùng thuần thục của hắn.

Hắn nhả môi của nàng ra, lấy tay của nàng dặt lên côn thịt của hắn.

“Nàng chăm sóc nó cho tốt…ta sẽ tiếp tục chăm sóc nàng…” Ngạo Thiên trượt lưỡi xuống cổ nàng hôn cái xương quai xanh rồi lại trượt xuồng ngậm lấy một bên nhũ hoa của nàng, một tay còn lại liên tục gãi bên nhũ hoa còn lại.

“Ưm, mút nó mạnh lên chút nữa…ưm cắn nó…ưm mạnh lên một chút nữa…”

Nàng rên rỉ thoải mái khi hắn ngậm lấy, cắn lấy nhũ hoa đã săn cứng của mình. Đến đây nàng cũng bắt đầu chủ động vuốt ve cây côn thịt, tay còn lại của nàng đi khắp cơ thể của hắn, cảm nhận cơ thể của hắn. Nghĩ đến hắn từ một đứa bé nhỏ xíu mà nàng còn bế trên tay đến giờ mới mười ba năm đã cao lớn hơn cả mình còn cái côn thịt từ như cái ngón tay giờ đã trở hên hung tợn, to lớn đang nằm trong tay mình. Trái tim nàng đập thình thịch.

Một lát sau, hắn chợt dừng lại, tách hai chân cửa nàng ra để lộ ra bờ môi dọc mũm mĩm hồng hào rồi đâm thẳng vào lên tậm hoa tâm của nàng, cùng lúc đó cả tinh thần và thể xác cả hai đều thăng hoa

“Ưm…… Thiếp sướng…Ưm…tuyệt quá…” Long Tuyết rùng mình thoải mái, người dướn về phía trước, tiếp nhận từng cú nhấp của hắn.

Ngạo Thiên cảm thấy côn thịt của mình tiến vào tiểu huyệt chật chội, trong lòng hưng phấn tột cùng, đem hai chân của nàng tách ra hết cỡ, môtc lần nhấp đều đến cực hạn.

Nhọp nhẹp nhọp nhẹp

Tiếng rên rỉ, tiếng làn nước ở phía dưới liên tục truyền ra những âm thanh vô cùng gợi tình. Sau những lần nhấp đầu còn nhẹ nhàng, hắn bắt đầu mạnh dần, nhanh dần.

Bạch Bạch Bạch…..

“Tiểu Tuyết, ta sướng, của nàng thật kít … hộc hộc hộc… ta yêu nàng, rất rất yêu nàng…” Ngạo Thiên vừa nhấp cũng không quên chăm sóc nàng, miệng hắn lập tức ngậm lấy một bên nhũ hoa của nàng.

Long Tuyết hai mắt khép hờ, hai tay ôm chặt đầu hắn, hai chân kẹt chặt hông hắn, miệng nhỏ hét lên:

“Ưm … Thiếp sướng… thiếp sắp ra… ư… Thiếp ra … Aaaaa…”

Ngạo Thiên thấy nàng ra cũng dừng lại một chút, vuốt ve cơ thể của nàng để nàng tận hưởng cao trào.

Một lúc sau, thấy nàng ổn định lại, liền bế phốc nàng dậy, hai chân tay nàng vẫn ôm chặt lấy hắn, côn thịt hung dự thúc mạnh từ dưới lên.

Bạch Bạch Bạch Bạch…..

“Hừ hừ, sâu quá … chàng muốn giết thiếp sao? ... ưm … sướng …aaa chết thiếp … ưm…” Long Tuyết hét to khi hắn tiền công nàng vô cùng hung mãnh, mỗi lần đều đâm đến tậm hoa tâm, như muốn nhét cả hai hòn bi vào trong cơ thể nàng.

Ngạo Thiên sung sướng hai mắt đỏ ngầu, hắn hưng phấn gầm rú, dồn lực vào côn thịt dập mạnh…

Bạch bạch bạch bạch….

“Á, sướng chết thiếp…ra rồi…mau bắn đi Tiểu Thiên!” Long Tuyết hét lên oai oái, âm tinh trong tận cùng cơ thể nàng đang thoát ra xối xả…

Ngạo Thiên chạy nước rút thêm vài cái, mỗi lần đều đâm tận cùng nơi hoa tâm, gồng người bắn mạnh…

Tinh túy nóng chảy bắn đầy âm đạo giai nhân, tạo thành một hỗn hợp lầy lội không chịu nổi…

“Hừ, hừ…tuyệt vời quá…thiếp sướng chết rồi…” Long Tuyết mỉm cười mãn nguyện, ôm thật chặt lấy hắn.

Ngạo Thiên nằm xuống, để nàng nằm trên cơ thể mình. Côn thịt của hắn vẫn để trong tiểu huyệt của nàng.

Hắn tiếp tục vuốt ve nàng, đôi môi, đầu lưỡi của hai người tiếp tục dính với nhau một lúc sau mới tách ra:

“Nàng mê người quá, cứ thế này ta làm sao mà xuống giường được.” Ngạo Thiên nhìn nàng, cười đùa.

“Hứ, cứ như con trâu động dục, cả đêm qua hành hạ người ta rồi mà nãy vẫn mạnh bạo như vậy.” nàng giận dỗi, trách yêu hắn.

“Mới cả chàng nhập vào thân thể này phải chịu trách nhiệm với thiếp và cả con trai của thiếp nữa, chính vì vậy chàng phải cố gắng tu luyện để mạnh mẽ hơn trả thù cho thân thể mà chàng nhập vào.” Long Tuyết chợt nghiêm mặt nói

“Nhất định” hắn nghiêm túc gật đầu.

Sau đó hắn mỉm cười: “vậy chúng ta bắt đầu tu luyện”

“Ngay bây giờ” Long Tuyết nghi hoặc hỏi lại.

“Ừ, nàng thả lỏng tinh thần, ta truyền cho nàng bộ công pháp song tu rất tốt trong truyền thừa” hắn gật đầu nhẹ một cái.

Dù hơi khó hiểu nhưng nàng cũng nghe theo lời hắn, chợt nàng cảm nhận một luồng thần thức tiến vào cơ thể nàng mang theo một lượng lớn thông tin về công pháp có tên Âm Dương Hợp Hoan Thần Công.

Sau một thời gian nàng mở bừng mắt ra, bất ngờ nhìn hắn: “ Chàng sao lại có thần thức?”

“Cái này là phần thưởng khi ta tiếp nhận truyền thừa thành công.” Hắn cười nhìn nàng nói.

“Được rồi, chúng ta bắt đầu tu luyện, mội chuyện khác chúng ta sẽ bàn sau”

Nàng gật đầu đồng ý, rồi cùng hắn vận chuyển Âm Dương Hợp Hoan Thần Công, thật ra nàng cũng rất muốn tu luyện công pháp này.

--------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

--------------------------------------------

Cảm ơn mọi người.

Nếu thích mọi người cho truyện một tim nha

Bạn đang đọc Hỗn Độn Thần Đế sáng tác bởi yy21912867
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy21912867
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.