Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên qua, Thế Giới mới

Tiểu thuyết gốc · 1084 chữ

Nguyễn Nam là một thanh niên 18 tuổi, hắn cùng mẹ đang đi chơi nhân nhịp hắn đậu đại học quân đội hằng đầu cả nước. Tuy nhiên, khi mà hắn đang cùng nàng đi chơi thì gặp phải khủng bố. Chúng xả súng điên cuồng do đang bị truy bắt, không may mà hắn cùng mẹ hắn đều bị bắn trúng. Hắn sẽ vĩnh viễn không quên được ánh mắt của mẹ hắn, dù sắp nhắm mắt vẫn nhìn hắn tràn đầy yêu thương.

Trong lòng hắn đầy bi thương, cố gắng lê lết đến bên cạnh nàng nhưng rồi ngã quỵ mà chỉ kịp nắm lấy bàn tay nàng. toàn thân hắn vô lực để rồi ánh mắt hắn dần chìm vào bóng tối vĩnh hằng.

Đột nhiên Nam cảm thấy tri giác của mình có thể cảm nhận xung quanh. Hắn cảm thấy có nước đang rơi lên mặt mình"có lẽ trời đang mưa ?", hắn cũng nghe thấy tiếng khóc của một người phụ nữ nào đó, nghe tiếng khóc tê tâm liệt phế của nàng mà trong lòng hắn cũng đau nhói khi nhớ về mẹ hắn, người phụ nữ đã tần tảo nuôi hắn suốt 18 năm.

Đột nhiên hắn cảm thấy toàn thân đau nhức, mọi cảm xúc của hắn đều ngắt quãng, hắn cố gắng mở miệng ra nói nhưng chỉ mở ra nhưng chẳng thể nói được gì. Nhưng rồi hắn cảm thấy có cái gì đó chảy vào miệng hắn khiến cơ thể thoải mái vô cùng.

Dần dần tri giác của Nam ngày càng rõ ràng hơn, thì hắn cũng nhận ra chuyện gì xảy ra mình. Hắn vậy mà chuyển thế thành một đứa trẻ sơ sinh, dường như người đang bế hắn chính là mẹ của thân thể mà hắn nhập vào. Mặc dù trong lòng còn tràn đầy bi thương do cái chết của mẹ ở kiếp trước nhưng hắn cũng đành chấp nhận thực tại mới.

Nam mở mắt ra nhìn mẹ hắn. Một mỹ nhân thành thục chín mùi, nhìn qua có lẽ ở độ tuổi 30, ngũ quan hài hoà, đôi mắt vẫn còn đẫm lệ nhưng vẫn ẩn chứa tia vui mừng. Nam cảm thấy mẹ hắn lúc này di chuyển rất nhanh dường như đang chạy trốn điều gì đó.

Tuy nhiên thứ khiến hắn khiếp sợ cũng không khỏi lo lắng chính là mẫu thân hắn vậy mà di chuyễn liên tục mấy ngày liên tuc gần như không ngừng nghỉ, mỗi ngày đều dừng lại chút thời gian cho hắn bú sữa rồi lại tiếp tục di chuyển. Bất quá, thấy mẫu thân hắn ngày càng di chuyển xa thì nét mặt của mẫu thân ngày giãn ra, thi thoảng còn nở nụ cười mặc dù nhìn nàng có chút tiều tuỵ đi đôi chút.

Sau khoảng nửa tháng di chuyển liên tục thì cuối cùng mẫu thân cũng đã dùng chân ở một nơi lâu hơn. Nàng cho hắn bú sữa xong thì ăn một viên gì đó rồi nhắm mắt lại.

"Ở đây cũng cách xa Diễm gia, chỉ cần ta không lộ thân phận thì cũng không lo lắng bị phát hiện. ta cũng nên nghỉ ngơi một ngày ở đây ở đây tiện thể chuẩn bị ít đồ đạc cho hài tử"Long tuyết thầm nghĩ

Sau đó nàng xuống một thành nhỏ mua y phục cho mình và cả con trai, một ít đồ đạc như nện, bếp.... dù một số là nàng không cần nhưng dù sao hài tử mới sinh vẫn ăn ở như người bình thường cho đến khí đan điền tụ thành. Chuẩn bị xong nàng cũng lập lên đường, trên đường đi nàng cũng đồng thời tiêu huỷ mọi dấu vết có dình dáng đến Diễm gia trên người mình kể cả y phục đắt tiên dù khi bán chúng cũng được một lượng tài sản đáng kể. Nhưng nếu giữ nó trên người hay bán ra ngoài thì chẳng khác nào mang bên người một cái loa lúc nào cũng phát ra tiếng :" ta chính Long Tuyết đang chạy hướng này, đang ở đây chờ các ngươi Diễm gia đến bắt này" như vậy thì lợi bất cập hại.

Thoáng chốc mà đã 5 năm trôi qua, Ngạo Thiên cũng đã trở thành 1 đứa trẻ đáng yêu. Dù kiếp trước đã từng đến 18 tuổi nhưng sau khi chuyển thế sang kiếp này được mẫu thẫn sủng ái, bao bọc nên tính cách của hắn chẳng lớn lên mà chỉ thấy càng nhỏ đi. Khóc nhè, làm nũng, lúc nào trên miệng cũng treo nụ cười, phá làng phá xóm dù vậy thì trong căn nhà của hắn bầu không khí lúc nào cũng vui vẻ.

Giờ đây Ngạo Thiên đang ngồi trên đồi suy nghĩ về thế giới mới.

Nơi Ngạo thiên đang ở là biên giới phía tây của nước Đại Việt với Đại La, nằm ở bán đảo Đông dương thuộc Nam vực

Thế giới mới này khác với thế giới cũ của hắn, tại thế giới này có tồn tại thứ được gọi là linh khí giúp cho con người có thể tu luyện không chỉ gia tăng tuổi thọ mà còn giúp người tu luyện có sức mạnh huỷ thiên diệt địa. Ban đầu hắn trợn mắt há hốc mồn khi không thích nghi với hoàn cảnh nhưng giờ thì hắn nhìn nhiều nên cũng quen rồi.

Các cảnh giới tu luyện gồm Luyện thể - Tụ linh - hoá linh - niết bàn

" Không biết trên niết bàn cảnh còn bao nhiêu cảnh giới nữa, qua ta có hỏi mẫu thân thì nàng nói là cũng không biết" hắn ngẫm nghĩ một lúc rội thôi:" dù còn mấy cảnh giới nữa cũng không quan trọng dù sao biết trước cũng chả giúp được việc gì"

Còn về con người làm sao để biết được là có thể tu luyện được hay không chính là khi sinh ra đứa trẻ có khí đan hay không. Khí đan là hình dạng sơ khai của đan điền, sau khi được sinh ra, khí đan sẽ dần hình thành đan điền cùng với kinh mạch trong co thể đứa trẻ. sau khi, quá trình đó hoàn thành thì đứa trẻ có thể bắt đầu tu luyện.

--------------------------------------------------

Đến đây mình cơ bản set up xong. chap sau sẽ vào mạch chính.

Anh em nào đọc đến đây cảm ơn anh ủng hộ.

Bạn đang đọc Hỗn Độn Thần Đế sáng tác bởi yy21912867
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy21912867
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.