Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không muốn gã nữa?

Phiên bản Dịch · 681 chữ

Editor & Beta: HaiAnh0990

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Thân là anh hai chồng tương lai của cô, cô không gọi anh hai chẳng lẽ còn có thể gọi khác sao?

Nhưng mà, trước kia anh rất ít mở miệng, lần đầu tiên cô ở gần như vậy nghe được giọng nói của anh, Kiều Mạch Sanh chỉ cảm thấy giọng nói của anh trầm thấp rất dễ nghe.

Khi cô còn đang trầm tư, anh liếc cô một cái, đi thẳng về phía trước, mà Kiều Mạch Sanh, còn ngẩn người ở đó.

Anh mím môi, dừng lại bước chân nghiêng đầu trở lại nhìn cô: “Làm sao còn không đi?”

Kiều Mạch Sanh ngạc nhiên: “Sao vậy?”

Lúc này, ở sau lưng cô, người đàn ông hôm qua ở tiệm áo cưới đã gặp khom người nói: “Kiều tiểu thư, cô cùng tiên sinh nên đi vào đăng ký.”

Mới vừa rồi, Giản Thâm Dương vừa xuống xe đã cướp đi toàn bộ sự chú ý của cô, bây giờ cô mới chú ý tới ông, chỉ là, đầu óc cô có chút loạn, vẫn không thể phản ứng được, theo bản năng nói: “Đăng ký, nhưng người cùng tôi đăng ký không phải..”

Nhưng Giản Thâm Dương không có cho cô cơ hội nói quá nhiều, cắt đứt lời cô: “Thời gian của tôi không nhiều, đi thôi.”

Nói xong, Giản Thâm Dương mím môi nhìn cô, Kiều Mạch Sanh mới phản ứng được, ngực bỗng ngừng một lát, chạy tới, nắm lấy vạt áo anh: “Anh hai!”

Anh quay đầu, mắt ma mị nhìn thẳng vào cô, nhẹ liếc cô một cái: “Thay đổi ý định, nghĩ không muốn gả nữa?”

Kiều Mạch Sanh liên tục lắc đầu không ngừng: “Không phải, em chỉ là muốn hỏi...”

Bây giờ cô còn chưa kịp phản ứng, tại sao người xuất hiện ở nơi này lại là anh, nói như vậy, người kết hôn với cô không phải Giản Duệ Vân, mà là anh?

Nghĩ tới đây, cô ngực khó hiểu run nhẹ.

Cô nói chuyện rất kích động, nhưng anh vô cùng lãnh đạm, kéo ống tay áo của mình bị cô nắm về: “Đi thôi.”

Kiều Mạch Sanh không đi theo sau, cắn môi dưới, đứng ở tại chỗ, người đàn ông phía sau cau mày khuyên cô: “Kiều tiểu thư, tiên sinh không có nhiều thời gian, một chút nữa phải lên máy bay, không nên chậm trễ lịch trình của tiên sinh.”

Trước mặt Giản Thâm Dương hình như nghe được lời nói của ông ta, không vui mím môi: “Giản Thâm Dương tôi không thích miễn cưỡng người khác, nếu như em không muốn cưới, bây giờ có thể đi, đừng lãng phí thời gian của tôi.”

Nói xong, anh dừng lại, thấy Kiều Mạch Sanh không nhúc nhích, mím môi đi trở về, không nhìn cô lấy một cái, đi qua cô trở về cạnh xe.

Lúc anh đi qua cô, Kiều Mạch Sanh không biết tại sao mình lại xúc động, kéo tay anh lại: “Không, em.. Chúng ta vào đi thôi.”

Giản Thâm Dương nhìn cô một cái, lần này không có hất tay của cô ra, đi thẳng vào trong cục dân chính.

Kiều Mạch Sanh hoàn toàn không biết thủ tục như thế nào, cô vẫn luôn cầm lấy tay áo của anh, nghe có người kêu cô cười ngọt ngào một chút, cô nở nụ cười, không lâu sau, cùng anh từ bên trong cục dân chính đi ra.

Mới ra tới, anh bỗng nhìn nhẹ cô đang nắm vạt áo anh thật chặt, trong lòng cô căng thẳng, vội vàng buông ra.

Sau khi cô buông ra, anh lập tức liền tiến vào trong xe, mở máy vi tính nhìn vào, không nhìn cô một cái, không nói thêm một chữ, qua mấy giây, xe rời đi, để lại từng trận bụi bay.

Kiều Mạch Sanh nhìn xe rời đi, trong lòng rất loạn, hai tay nắm lại thành quyền, siết chặt lòng bàn tay của mình.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Ấm Áp Tổng Tài Bá Đạo Của Tôi (Dịch) của Nhật Mộ Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HuyenLauMongCac
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.