Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quản Gia, Anh Ấy Đang Quan Tâm Tôi Gia

Phiên bản Dịch · 704 chữ

Editor & Beta: HaiAnh0990

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Chẳng qua là, cô còn chưa nói tiếp, quản gia liền vội vã tới bước tới, cô mới vừa ngẩng đầu, liền thấy ông từ khúc quanh đi ra, rõ ràng biết cô ở chỗ này, đến tìm cô, bất quá, khi nhìn thấy cô cùng Giản Thâm Dương đều ở đây, ông kinh ngạc đi đến, nhưng đáy mắt ông mừng rỡ.

Quản gia bởi vì quá mức vui vẻ, thật thà cười, tới liền quên mất nói chuyện, Giản Thâm Dương một bên liếc ông một cái, ông mới tỉnh hồn, cung kính cúi đầu nói: “Tiên sinh, phu nhân, cơm tối chuẩn bị xong, xin hỏi bây giờ muốn đến đại sảnh dùng cơm chưa?”

Giản Thâm Dương không nói lời nào, liền xoay người đi thẳng vào trong phòng ăn, Kiều Mạch Sanh nhìn bóng lưng anh, đi theo.

Lúc ngồi xuống, người giúp việc đã đem chén đũa bố trí xong, liền bưng thức ăn lên.

Quản gia tự mình bày thức ăn, bày đầy một bàn ăn, nhìn qua sắc mùi thơm đều đủ.

Bàn cơm hình chữ nhật, ghế xếp trật tự, có thể ngồi hơn hai mươi người. Mà giờ khắc này, Giản Thâm Dương thì ngồi ở vị trí đầu, cô ngồi ở bên phải anh.

Cho dù nơi này chỉ có hai người bọn họ dùng cơm, anh như cũ lưng thẳng tắp, không khí cảm giác bị áp bách. Thậm chí cô cho là, những cái ghế dư có người ngồi, bọn họ đang cùng anh cung kính hành lễ.

Anh dùng cơm tư thế vô cùng ưu nhã, anh vốn có dáng dấp tốt, tư thái lại ưu nhã động lòng người, Kiều Mạch Sanh vốn là chẳng qua là làm một phen đánh giá, bất quá, nhìn thêm mấy lần sau, liền khó mà dời đi tầm mắt.

Đang dùng bữa Giản Thâm Dương động tác ngừng một lát, liếc cô một cái, mà cô còn không có động tới đũa.

Khi nhìn anh chằm chằm như vậy, còn bị phát hiện, Kiều Mạch Sanh khuôn mặt nhỏ nhắn quẫn bách hướng anh cười một tiếng, mới gắp thức ăn ăn cơm.

Anh nhìn cô một cái, liền trực tiếp thu hồi tầm mắt, một lát sau, thì để chén đĩa xuống, lúc đứng dậy, tầm mắt rơi vào trên người cô, Kiều Mạch Sanh đối với tầm mắt của anh cực kỳ nhạy cảm, sửng sốt một chút, nhìn về phía anh, “Sao vậy?”

Giản Thâm Dương lãnh đạm nhìn cô: “Không hợp khẩu vị cũng đừng ăn, để cho người cho ngươi làm lại làm.”

Nói xong, rồi đi. Kiều Mạch Sanh sửng sốt một chút, khóe miệng không tự chủ từ từ

vểnh lên, tâm tình tung tăng. Chốc lát nhìn quản gia ngây ngẩn, cắn đũa chớp mắt nói: “Quản gia, anh ấy là đang quan tâm cháu sao?”

Quản gia vừa muốn trả lời, nhưng nhìn đến động tác cắn đũa của cô, tận tình khuyên: “Phu nhân, quy củ của nhà là không thể cắn đũa, không lễ phép cũng quá đáng thô lỗ, tiên sinh cũng không thích có người làm như vậy.”

Kiều Mạch Sanh siết chặt đũa, ánh mắt rơi vào hướng Giản Thâm Dương rời đi, thật lâu mới tỉnh hồn cười một cái, không nói gì. Những lời này cơ hồ mỗi lần cô dùng cơm quản gia cũng sẽ nói, ông ngược lại không ngại mệt mỏi.

Tiếp tục ăn vài miếng sau khi ăn xong, cô cắn đũa, lại đánh giá nói: “Những thức ăn này quá thanh đạm, bất quá mùi vị không tệ, anh ấy vẫn luôn ăn thanh đạm như vậy sao?”

Quản gia nghe vậy, ngược lại là cười vui vẻ, trả lời vô cùng tích cực, không trách cứ chuyện cô cắn đũa nữa: “Những thức ăn này đều là tiên sinh thích ăn. Cậu có khuynh hướng thích ăn chay, thức ăn thanh đạm, thức ăn cay nóng cậu chưa bao giờ dính miệng.”

“Nga.” Kiều Mạch Sanh cau lại mi, thói quen ăn uống ngược lại với cô, thật không phù hợp.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Ấm Áp Tổng Tài Bá Đạo Của Tôi (Dịch) của Nhật Mộ Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HuyenLauMongCac
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.