Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Sinh Sẽ Mất Hứng

Phiên bản Dịch · 692 chữ

Editor & Beta: HaiAnh0990

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Kiều Mạch Sanh không hăng hái lắm, nhưng là quản gia ngã lời nói với cô: “Tôi nghe Lão gia nói, phu nhân giống như mẹ mình, nấu ăn rất ngon, tiên sinh có lúc rãnh rỗi ở nhà, phu nhân cũng nên làm cho tiên sinh ăn một chút, tiên sinh rất thích ăn thức ăn ở nhà làm.”

Kiều Mạch Sanh coi như là nghe hiểu, vì quản gia là hy vọng cô quan tâm Giản Thâm Dương nhiều một chút.

Cô cắn đũa, không cần suy nghĩ liền gật đầu đáp ứng.

Cô cảm thấy, cô là vợ của anh, cô quan tâm anh cũng là lẽ phải.

Kiều Mạch Sanh vui vẻ gật đầu, quản gia đang rất cao hứng, lại thấy cô lại cắn đũa, không chán phiền tiếp tục nhắc nhở: “Phu nhân, quy củ của nhà là không thể cắn đũa, tiên sinh thấy được sẽ mất hứng.”

Kiều Mạch Sanh đã ăn no, nghe vậy đứng dậy vỗ vỗ bả vai quản gia, cười cười nói: “Anh ấy có thời gian đâu mà mất hứng, hơn nữa ông giúp tôi không nói cho anh ấy biết, anh ấy cũng không biết? Ừ?”

Nói xong, cô liền xoay người lên lầu, đi đọc sách của cô. Lưu lại mặt đầy khó xử của quản gia nhìn cô rời đi, lúc quay đầu lại, đúng lúc thấy Giản Thâm Dương xuất hiện khi nào đang đứng ở cửa nhìn ông, sửng sốt một chút, “Tiên.. Tiên sinh.”

Giản Thâm Dương mím môi, cũng không nói gì, đi thẳng lên lầu. Quản gia: “Tiên sinh đây là ý gì?”


Hôm nay là thứ bảy, Kiều Mạch Sanh không cần đi học, cho nên ngủ dậy đã gần trưa.

Lúc cô xuống lầu, người giúp việc đã chuẩn bị xong bữa ăn sáng phong phú cho cô.

Khi xuống lầu, cô mang theo một quyển sách, vốn là muốn ăn điểm tâm sau đó ra vườn ngồi đọc, khi lật không cẩn thận, liền rơi khỏi tay, rơi ngay vào điểm tâm, quản gia nhanh chóng bảo cô đứng dậy, làm cô mất hứng không muốn đọc nữa, nhưng là, bên trong phòng bỗng nhiên có cảm giác bị áp bách, cô dừng lại, tầm mắt từ quyển sách dời đi, nhìn về phía cửa, Giản Thâm Dương đang mặc một bộ đồ thể thao, trên người toàn mồ hôi.

Chẳng biết tại sao, cô đối với với sự xuất hiện của anh cực độ nhạy cảm, khi anh tiến vào phạm vi tầm mắt cô, làm cô tâm tư rối loạn.

Tầm mắt của anh chú ý tới cô, sau khi quét cô một cái, cũng nhanh thu về, lên lầu.

Cho đến khi không còn nhìn thấy nữa, cô mới thu hồi tầm mắt của mình nhìn anh lại. Cô ăn xong hết, vốn muốn rời đi, còn chưa có đứng lên lại lần nữa ngồi xuống lại.

Khoảng nửa giờ, anh đi xuống lại.

Bất quá, trên người anh đổi một bộ đồ khác, là một áo sơ mi trắng phối quần tây đen, ôm sát người không có một nếp nhăn, trên tay còn có thêm một áo vest đen.

Nhìn bộ dạng của anh như vậy chắc lại đi công tác.

Thấy anh tới, cô bận bịu thu dọn sách của mình, cúi đầu làm bộ uống sữa, sau khi anh ngồi xuống, mới cười một tiếng, cùng anh chào hỏi: “Chào buổi sáng.”

Giản Thâm Dương rất lãnh đạm, không trả lời cũng không nói gì.

Kiều Mạch Sanh cũng không ngại vẽ lãnh đạm của anh, liếc thấy trên bàn người giúp việc mới vừa bưng điểm tâm ra, cầm một mảnh sandwich, giúp anh quét tương, đưa cho anh, cười nói: “Cho anh.”

Người bình thường, đối với người khác lấy lòng, nếu như không có đặc biệt không thích đối phương, coi như không nhận, cũng sẽ giải thích một chút nguyên do, coi như ghét, cũng sẽ châm chọc một phen, bất quá, anh một chữ đều không nói.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Ấm Áp Tổng Tài Bá Đạo Của Tôi (Dịch) của Nhật Mộ Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HuyenLauMongCac
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.