Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn về tốc độ vả mặt

Phiên bản Dịch · 1986 chữ

Phần lớn ngoại hình của Trình Gia Hợp được thừa hưởng từ Hứa Tín, vì vậy Hứa Niệm An cảm thấy cô rất quen thuộc với Trình Gia Hợp khi lần đầu tiên nhìn thấy anh ta.

Chính vì thừa hưởng ngoại hình của Hứa Tín mà Trình Gia Hợp trông dịu dàng hơn, tuy không phải là nữ tính nhưng đúng với mẫu mỹ nam mà hầu hết các cô gái đều thích bây giờ.

Đối với bề ngoài không có tính công kích của Trình Gia Hơp, khi anh nói rằng, "Anh chính là cổ đông lớn nhất của Thạch Ngọc Tường”, Viên Đông quả thực nhất thời không thể chấp nhận được.

Rốt cuộc, trong mắt Viên Đông, người thanh niên này luôn sinh hoạt trên xe lăn, làm sao có thể hứng thú với chiến trường không khói bụi như thương trường này được.

Hơn nữa, cho dù có hứng thú, hắn cũng không có năng lực và khí lực, rốt cuộc người ngồi xe lăn có thể giống như người bình thường sao?

Nhưng người thanh niên ngồi xe lăn này đã giáng cho ông một đòn tại thời điểm mấu chốt nhất, khi ông nghĩ rằng ông đã sẵn sàng cho mọi thứ, cuối cùng lại bị hố một phen.

Trình Gia Hợp được Cao Minh Thành đẩy vào giữa phòng họp, ở hai bên phía sau anh là hai người đàn ông tinh anh với tây trang và giày da.

Trình Gia Hợp nở một nụ cười ấm áp với những người trong phòng họp, sau đó đưa mắt nhìn Viên Đông đang ngồi trước mặt, nụ cười vẫn không thay đổi, “Viên tổng, à không, sau cuộc họp hội đồng quản trị này, ông sẽ không còn là tổng giám đốc của Thạch Ngọc Tường nữa, vị trí tổng giám đốc của Thạch Ngọc Tường, từ bây giờ tôi sẽ đảm nhận."

Viên Đông cảm thấy đây là một chuyện viễn vông, ông ta chế nhạo, "Tiểu tử thúi miệng còn hôi sữa, cậu có biết Thạch Ngọc Tường đã ở dưới tay tôi bao nhiêu năm không? Chỉ bằng cậu, mà cũng dám đoạt với tôi?"

Trình Gia Hợp cũng không tức giận, trên mặt vẫn nở nụ cười ấm áp, anh nói, "Viên tổng thật sự có thể nói cười, chuyện trong thương trường, nói muốn đoạt là đoạt được sao? Tất cả đều phải dựa vào bản lĩnh mới được, tất nhiên, Viên tổng với những thủ đoạn thất tín bội nghĩa đó, thật không có gì để nói. Ông có thể thắng trong một lúc, nhưng không thể thắng cả đời.”

Anh nói xong, vẫy tay với hai người đàn ông tinh anh phía sau, "Đưa cho Viên tổng xem qua.”

Một trong hai người đàn ông tinh anh đặt tập tài liệu trên tay trước mặt Viên Đông, mặt không biểu tình tuyên bố, “Đây là quyết nghị được ký trong cuộc họp hội đồng quản trị lần trước, Trình tiên sinh đã nhận được sự đồng ý ủy quyền và chữ ký đầy đủ của 80% cổ đông. Ngoài ra, Trình tiên sinh hiện sở hữu 51,3% cổ phần của Thạch Ngọc Tường, vượt quá 31% số cổ phần hiện Viên tổng sở hữu, vì vậy Trình tiên sinh hiện là cổ đông lớn nhất của Thạch Ngọc Tường."

Mỗi khi người đàn ông tinh anh nói điều gì đó, mặt Viên Đông lại đen lại.

Cuối cùng, khi người đàn ông tinh anh nói xong, mặt Viên Đông đã hoàn toàn biến thành màu gan lợn.

Ông khó có thể kiềm chế được cơn tức giận, nếu phía trước ông không tin Trình Gia Hợp, thì hiện tại văn kiện này đang ở trước mắt ông, hầu như mọi chuyện diễn ra đều đã được cố định trên tấm sắt.

Viên Đông rống lên, "Họp hội đồng quản trị, họp hội đồng quản trị khi nào? Các người thật sự dám lén lút sau lưng tôi tổ chức họp hội đồng quản trị? Các người còn để tôi vào mắt không?"

Khi nói lời này, ánh mắt ông lạnh lùng nhìn các vị giám đốc khác trong phòng họp.

Lúc này, không ai đứng lên trả lời câu hỏi của ông.

Tuy rằng những người này không đứng ra khi Viên Đông chiếm đoạt "Thạch Ngọc Tường", nhưng không có nghĩa là trong lòng bọn họ thực sự nghe theo Viên Đông, lúc đó bọn họ không đứng lên chống lại Viên Đông, là vị bọn họ đang suy nghĩ phán đoán tình hình.

Chỉ cần công ty có thể kiếm tiền cho bọn họ, bọn họ cũng không quan tâm tới việc nội bộ hào môn thế gia đấu đá nhau, nhưng hơn mười năm nay, "Thạch Ngọc Tường" nằm trong tay Viên Đông ngày càng lụi bại. Viên Đông người này tham lam ích kỷ, chỉ lo kiếm tiền cho bản thân mà mặc kệ sự sống hay cái chết của người khác, nên những người này đối với Viên Đông từ lâu đã không thể nhịn được nữa.

Đúng lúc này, Trình Gia Hợp xuất hiện.

Trình Gia Hợp trên mặt đều chứa nụ cười châm chọc, nhẹ nhàng gõ ngón tay lên tay vịn xe lăn, trong phòng họp yên tĩnh phát ra âm thanh đều đặn, nhưng lời nói lại vô cùng lạnh lùng, "Tự nhiên là không có ai đem ông đặt vào mắt, Viên tổng, ông không nghĩ rằng ông đang làm nhục bản thân khi hỏi những lời như vậy sao?”

Hứa Niệm An không kìm được mà “phụt" một tiếng, bật cười.

Mặc dù không có quá nhiều thời gian tiếp xúc với Trình Gia Hợp nhưng cô luôn nghĩ anh là một cậu ấm ít nói, không ngờ cậu ấm đó lại có thời điểm độc miệng như vậy.

Trình Gia Hợp trao cho Hứa Niệm An một nụ cười khích lệ, rồi nói, "Về người phát ngôn của Thạch Ngọc Tường tại “Nữ thần giá lâm”, tôi đồng ý với giám đốc Hứa. Trước khi sự việc có kết luận, chúng ta tùy tiện thay đổi người phát ngôn, quả thật không phải là cách làm sáng suốt, vì vậy tôi đồng ý tiếp tục sử dụng người phát ngôn trước đây."

Hứa Niệm An nở một nụ cười cảm kích.

Trình Gia Hợp nói tiếp, "Đối với cái gọi là thẩm tra tài vụ, Viên tổng đã không tuân theo các thủ tục theo quy định. Tôi có quyền nghi ngờ rằng cuộc thẩm tra này được thực hiện hoàn toàn dưới sự kiểm soát của Viên tổng. Tôi sẽ giao vấn đề này cho luật sư của tôi, anh ấy sẽ toàn quyền phụ trách vấn đề này. Hơn nữa, đối với bộ phận tài vụ, tôi muốn tiến hành đại thanh tẩy, Thạch Ngọc Tường là một xí nghiệp hiện đại, không phải một xí nghiệp gia tộc cạp váy quan hệ.”

Nghe thấy Trình Gia Hợp muốn dọn dẹp bộ phận tài vụ, Viên Đông hét lên, hai mắt đỏ hoe, “Cậu dám!”

Sau hơn mười mấy hai mươi năm sắp đặt bố cục, bộ phận tài vụ của "Thạch Ngọc Tường” từ lâu đã trở thành hang ổ của Viên Đông, tất cả nhân sự trong bộ phận tài vụ đều là tay chân của Viên Đông, lần này Trình Gia Hợp muốn làm sạch bộ phận tài vụ, hoàn toàn không nghi ngờ gì là Trình Gia Hợp đang cố gắng đẩy ông ra khỏi "Thạch Ngọc Tường".

Trước sự tức giận của Viên Đông, vẻ mặt của Trình Gia Hợp vẫn không thay đổi, anh nói một cách thờ ơ, "Viên tổng, thay vì lo lắng cho bộ phận tài vụ, ông nên lo lắng cho chính mình, tội tham ô, tội nhận hối lộ, tội đưa hối lộ, tội tham ô công quỹ, tội gian lận hợp đồng, tội lợi dụng chức vụ, mấy cái này ông đều có, chỉ cần một cái trong số đó thôi cũng đủ để ông cả đời ngồi tù rồi.”

Viên Đông đột nhiên nhảy khỏi chỗ ngồi, chỉ tay vào Trình Gia Hợp tức giận nói, "Cậu nói nhảm nhí! Tôi muốn kiện cậu tội vu khống."

Trình Gia Hợp nhướng mày dửng dưng, "Có thể a, ông có thể kiện tôi tùy ý, nhưng trước khi kiện tôi tội vu khống, tôi sẽ đưa ông vào nhà tù trước."

Khi anh nói sẽ đưa Viên Đông vào tù, ánh mắt anh lóe lên vẻ thích thú.

Viên Đông không còn chịu nổi nữa, tiến lên một bước, muốn nhấc người thanh niên trên xe lăn ném xuống đất.

Chỉ là, người còn chưa tới gần Trình Gia Hợp, đã bị vệ sĩ phía sau Trình Gia Hợp khống chế.

Lúc này, cửa phòng họp lại bị đẩy ra, mấy nhân viên công vụ mặc đồng phục bước vào, đi thẳng tới chỗ Viên Đông, nhìn ông từ trên xuống dưới, hỏi, "Ông là Viên Đông?"

Viên Đông nhìn qua tư thế này, biết rằng không phải là chuyện gì tốt.

"Anh, anh muốn làm gì?"

Một người cảnh sát nói, "Có người báo ông tham ô và hối lộ, biển thủ công quỹ, lợi dụng chức vụ, tham ô tài sản của người khác. Bây giờ chúng tôi muốn đưa ông về để điều tra.”

Viên Đông hoàn toàn hoảng hốt, ông ta cũng muốn nói gì với Trình Gia Hợp nữa, ông nở một nụ cười nịnh nọt với nhân viên công vụ, "Đồng chí cảnh sát, anh có phải nhầm rồi không? Làm sao tôi có thể tham ô và hối lộ được? Biến thủ công quỹ càng không thể, tôi là người tốt.”

Khi Viên Đông nói rằng mình là người tốt, trong phòng họp vang lên một vài âm thanh kỳ quái.

"Di..."

"Nôn..."

"Phi..."

Viên Đông, “……”

Chờ sau khi âm thanh hoàn toàn biến mất, người cảnh sát trước đó lại nói với Viên Đông, “Ông hiện tại còn nghĩ chúng tôi bị nhầm sao?"

Viên Đông: Còn có loại vả mặt như vậy không?

"Đồng chí cảnh sát, tôi thực sự không..."

"Được rồi, ông có phạm tội hay không không phải nói là được mà dựa vào hành vi phạm tội, không cần cùng tôi nói." Người cảnh sát xua xua tay, nói với những người phía sau, "Đưa ông ta đi."

Viên Đông còn muốn nói gì nữa, cái còng lạnh lẽo đã được đeo vào cổ tay ông, hai nhân viên công vụ áp giải ông ra khỏi phòng họp với vẻ mặt không có cảm xúc.

Khi Viên Đông ra khỏi phòng họp, ông nhìn lại Trình Gia Hơp đang ngồi trên xe lăn, trong mắt hiện lên vẻ oán độc.

Trình Gia Hợp tươi cười ôn hòa vẫy tay với ông.

Cuộc họp hội đồng quản trị đã kết thúc sau khi Viên Đông bị bắt đi.

Một số nghị quyết sau đó đã được thông qua.

Trình Gia Hợp được bổ nhiệm làm chủ tịch kiêm tổng giám đốc mới của "Thạch Ngọc Tường", kể từ lúc đó, bộ phận tài vụ tạm thời ngưng các công việc đang làm, Trình Gia Hợp sẽ đích thân giám sát việc thanh tẩy, lập tức cử người đến nhận bàn giao.

Đối với mối quan tâm lớn nhất của Hứa Niệm An, thân phận người phát ngôn của Khương Sơ Tình cũng đã được Trình Gia Hợp giữ lại.

Hứa Niệm An không biết mình đã làm gì trong khoảng thời gian này, cô chỉ đi tham gia chương trình "Nữ thần giá lâm" một lần, sau khi trở về, cả công ty đều thay đổi.

Sau cuộc họp hội đồng quản trị kết thúc, Trình Gia Hợp gọi Hứa Niệm An lại.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.