Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho uống thuốc

Phiên bản Dịch · 1888 chữ

Bên trong xe bảo mẫu, Long Lạp Vi rúc vào trong lòng ngực của Mạc Ni Tây Vương Hậu, khuôn mặt hạ xuống nói, “A mẫu, Mục tiên sinh tựa hồ không quá thích con.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu ôn nhu vỗ vỗ phía sau lưng Long Lạp Vi, ôn nhu nói, “Cũng không phải là hắn không thích con, chỉ là An An tiểu thư vừa mới qua đời, hắn một chốc còn không có biện pháp tiếp thu những người khác, Lạp Vi, kỳ thật a mẫu cũng không phải thực tán thành chuyện con gả cho Mục Duyên Đình, hắn tuy rằng thân phận tôn quý, nhưng mà đã đem tình cảm của mình dành cho An An tiểu thư, a mẫu sợ con sau khi gả qua, sẽ chịu ủy khuất.”

“A mẫu.” Long Lạp Vi từ trong lòng của Mạc Ni Tây Vương Hậu rời ra, cúi đầu, như một tiểu nữ nhi thẹn thùng, cô ta nói, “A mẫu, kỳ thật lần đầu tiên con nhìn thấy Mục tiên sinh, con đã bị anh ấy thu hút, chỉ là khi đó bên cạnh anh ấy có Hứa tiểu thư, cho nên, con đã cố ý đem phần tình cảm này giấu ở đáy lòng, nhưng mà hiện tại Hứa tiểu thư đã không còn nữa, con thấy Mục tiên sinh khổ sở như vậy, lòng con cũng không chịu nổi, cho nên con nghĩ, có phải khi có một đoạn tình cảm mới, sẽ có thể làm cho Mục tiên sinh một lần nữa thức tỉnh hay không.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu thở dài, nhàn nhạt nói, “Làm khó con vì Mục Duyên Đình suy nghĩ như vậy, chỉ là ta nhìn thái độ của hắn, tựa hồ không muốn đáp ứng việc hôn nhân này.”

“Không quan hệ.” Long Lạp Vi nói, “Con cũng không nghĩ tới làm Mục tiên sinh nhanh như vậy liền đáp ứng con, nếu anh ấy nhanh như vậy liền quên mất Hứa tiểu thư mà muốn cùng con kết hôn, Lạp Vi ngược lại cảm thấy anh ấy là cái người bạc tình bạc nghĩa, Lạp Vi chính là thích anh ấy thâm tình như vậy.”

Chiếc xe chậm rãi dừng lại ở trước một căn biệt thự.

Thư ký của Mạc Ni Tây Vương Hậu, Bình Thải Na từ trên xe xuống trước, sau đó thật cẩn thận cùng Long Lạp Vi đỡ Mạc Ni Tây Vương Hậu xuống xe.

Quản gia nghe được thanh âm ra chào đón, “Phu nhân, bác sĩ Phổ Lâm vừa tới, đang ở phòng khách chờ ngài.”

Vừa dứt lời, bác sĩ Phổ Lâm đã từ phòng khách đi ra, hắn hướng đến Mạc Ni Tây Vương Hậu hơi hơi gật đầu, sau đó đứng dậy nói, “Phu nhân, ngài lại không có nghe lời bác sĩ dặn dò, chính mình đi ra ngoài.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu cười cười, “Ngốc ở nơi này thật sự là quá buồn, cho nên, ta liền đi gặp một lão bằng hữu, cậu lần này là tới kiểm tra đo lường thân thể cho tôi sao?”

Phổ Lâm gật đầu, “Trừ bỏ vì ngài kiểm tra thân thể, tôi còn có một chuyện khác, muốn tranh thủ sự đồng ý của ngài.”

“Được.” Mạc Ni Tây Vương Hậu nói, “Đi vào thư phòng đi.”

Trong thư phòng, Phổ Lâm nhìn thoáng qua Long Lạp Vi đứng ở bên cạnh Mạc Ni Tây Vương Hậu, ý tứ muốn đuổi người thực rõ ràng.

Mạc Ni Tây Vương Hậu cười nói, “Không có chuyện gì, Long Lạp Vi là con gái của tôi, về sau mọi chuyện của tôi, đều sẽ là của con bé, con bé không cần tránh đi.”

“Vâng.” Phổ Lâm lên tiếng, trước lấy ra dụng cụ, vì Mạc Ni Tây Vương Hậu tiến hành rồi kiểm tra đơn giản thân thể, xác định Mạc Ni Tây Vương Hậu thân thể đang ở chậm rãi chuyển biến tốt đẹp, mới bắt đầu nói ra mục đích chủ yếu lần này tới, “Phu nhân, tôi muốn đi một chuyến đến Xiêm Quốc.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu ngẩn ra, ngay sau đó thở dài nói, “Được, quá hai ngày nữa chính là ngày giỗ của em gái cậu, Tạp Mạn Ni, đi đi, thân thể của ta đã không có việc gì rồi.”

“Phu nhân.” Phổ Lâm nói, “Kỳ thật tôi lần này trở về Xiêm Quốc, cũng không phải vì ngày giỗ của Tạp Mạn Ni, mà là bởi vì, tôi đêm qua nhận được một cuộc điện thoại kỳ lạ, sau khi nhận điện thoại, người đó không có nói lời nào, lại thực mau cắt đứt, cái số điện thoại kia tôi đã mấy năm chưa từng dùng qua, là số điện thoại của tôi ở Xiêm Quốc.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu có chút khó hiểu, “Cậu chỉ vì một cuộc điện thoại không ai nói chuyện như vậy, liền muốn trở về Xiêm Quốc?”

Phổ Lâm trầm tư một lát, nói, “Tôi hoài nghi, cuộc điện thoại đêm qua, là em gái của tôi Tạp Mạn Ni gọi tới, tôi vẫn luôn tin tưởng vững chắc con bé còn sống ở trên thế gian này, bởi vì chúng tôi là song bào thai, nếu con bé thật sự không ở thế giới này, tôi hẳn là có cảm giác, nhưng mà từ khi con bé mất tích đến bây giờ, tôi cũng không có cái loại cảm giác này, cho nên lần này, tôi muốn trở lại Xiêm Quốc lần nữa tìm kiếm con bé.”

Nghe được bác sĩ Phổ Lâm nhắc tới Tạp Mạn Ni, Long Lạp Vi sắc mặt thực rõ ràng thay đổi, cô ta biết Tạp Mạn Ni đương nhiên không chết, nhưng mà hiện tại, cùng với cái chết cũng không sai biệt lắm, ai biểu cô ta phản bội chủ nhân?

Long Lạp Vi nghĩ đến Tạp Mạn Ni cùng Tống Bạc Sơn đang bị nhốt cùng nhau ở tầng hầm ngầm, không khỏi sảng khoái.

Hơn nữa hiện tại liền người chướng mắt nhất là bác sĩ Phổ Lâm cũng muốn rời khỏi đế đô, cô ta rốt cuộc có thể yên tâm tiến hành bước tiếp theo.

Trước khi bác sĩ Phổ Lâm rời khỏi biệt thự, lại đem một số chuyện cần chú ý ngày thường nói với Mạc Ni Tây Vương Hậu.

Mạc Ni Tây Vương Hậu từ trên cổ tay cởi ra một chuỗi Phật châu nhỏ, đưa cho bác sĩ Phổ Lâm, “Đây là hai mươi mấy năm trước, ta khi còn ở Xiêm Quốc, được một vị cao tăng tặng, có thể giữ an toàn, cậu cầm lấy.”

Bác sĩ Phổ Lâm kinh hãi, vội quỳ một gối xuống dưới, “Vương hậu, đây là đồ vật bên người ngài, tôi không thể nhận.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu cười nói, “Tôi cho cậu cái này cũng đều không phải là chỉ vì cậu, kỳ thật tôi có một việc muốn cho cậu giúp tôi hoàn thành.”

Bác sĩ Phổ Lâm vội nói, “Vương hậu thỉnh ngài phân phó.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu ngẩng đầu, xuyên thấu qua lớp kính cửa, nhìn hoàng hôn bên ngoài, “Tôi muốn nhờ cậu mang theo này tiểu Phật châu này, đi đến Ngọc Phật tự tìm cao tăng bên trong, vì Bạc Sơn siêu độ.” Mạc Ni Tây Vương Hậu nghẹn ngào nói, “Bạc Sơn tuy rằng không xem như chết tha hương, nó chết ở cố thổ, nhưng lại chết không minh bạch, tôi không hy vọng linh hồn của nó bất an, cho nên, tôi muốn mời cao tăng giúp nó làm một hồi pháp sự siêu độ.”

Bác sĩ Phổ Lâm sau một lúc trầm mặc, rốt cuộc duỗi tay tiếp nhận tiểu phật châu của Mạc Ni Tây Vương Hậu, hơn nữa bảo đảm nói, “Phổ Lâm nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, không làm cho Vương hậu thất vọng, hơn nữa để linh hồn điện hạ được an giấc ngàn thu.”

Mãi cho đến buổi tối sau khi Mạc Ni Tây Vương Hậu ngủ say, Long Lạp Vi mới từ trong phòng của Mạc Ni Tây Vương Hậu đi ra, cô ta đi vào phòng ngủ của mình, mở tay ra, bên trong là thuốc mà bình thường Mạc Ni Tây Vương Hậu ngày thường uống.

Long Lạp Vi đem viên thuốc màu đỏ bên trong toàn bộ vứt đi, sau đó một lần nữa thay những viên thuốc màu đỏ mình đã sớm chuẩn bị bỏ vào.

Buổi sáng ngày hôm sau, Long Lạp Vi từ bình thuốc lấy ra một viên thuốc màu đỏ, bỏ vào trong sữa bò hâm nóng mà người hầu gái mang lên, nhẹ nhàng gõ cửa phòng ngủ của Mạc Ni Tây Vương Hậu.

Mạc Ni Tây Vương Hậu vừa mới rời giường rửa mặt, nhìn thấy Long Lạp Vi bưng một ly sữa bò lại đây, ôn nhu trách nói, “Con nha, chuyện gì cũng muốn tự tay làm lấy, những việc này, để hầu gái tới làm liền được rồi, con không cần giống ta loại lão nhân gia này dậy sớm như vậy, ta ở cái tuổi của con, thích nhất là ngủ nướng.”

Long Lạp Vi ngoan ngoãn đem sữa bò đưa tới tay của Mạc Ni Tây Vương Hậu, cười nói, “Con ngủ sớm dậy sớm, đều có thói quen, hơn nữa, nếu con dậy sớm, có thể đổi về sự khỏe mạnh của a mẫu, con tình nguyện mỗi ngày buổi sáng 5 giờ liền rời giường.”

Mạc Ni Tây Vương Hậu vỗ vỗ tay cô ta, ngửa đầu đem ly sữa bò uống.

Long Lạp Vi hai tròng mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm bà đem sữa bò uống xong, trong lòng mới xem như chân chính mà thả xuống.

Mạc Ni Tây Vương Hậu sau khi uống xong sữa bò mới nói, “Ta như thế nào cảm thấy sữa bò hôm nay, hương vị có chút không đúng?”

Long Lạp Vi che miệng nở nụ cười.

Mạc Ni Tây Vương Hậu nói, “Làm sao vậy?”

Long Lạp Vi cười nói, “A mẫu, mẹ uống thuốc quá lao lực, cho nên con liền suy nghĩ biện pháp, đem thuốc bỏ vào trong sữa bò, như vậy khi uống, có phải đơn giản nhiều hay không?”

Mạc Ni Tây Vương Hậu cười mắng, “Con cái nha đầu cổ linh tinh quái này.”

Long Lạp Vi cong cong khóe miệng, thầm nghĩ: Mỗi ngày đem loại thuốc này bỏ vào trong sữa bò, không đến một tháng, tôi là có thể đưa bà đi quy thiên, đến lúc đó, Đậu Sơn gia tộc sở hữu hết thảy, đều là của tôi.

················

Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Mục thị.

Bạch Khải Thần cửa cũng chưa kịp gõ, trực tiếp chạy vào, bởi vì vội vàng, hô hấp của anh có chút dồn dập, anh nói, “Tiên sinh, máy theo dõi m,ang trên tay của Hứa tiểu thư, có tín hiệu.”

Mục Duyên Đình đột nhiên cả kinh, bởi vì anh dùng sức quá mạnh, cây bút đang ký tên lập tức làm rách văn kiện phía dưới, “Ở đâu?”

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.