Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh chỉ muốn cô khỏe mạnh

Phiên bản Dịch · 1625 chữ

Xe việt dã thực mau chạy vào một căn biệt thự.

Mục Duyên Đình xuống xe trước, vòng qua thân xe, đi đến bên kia của Hứa Niệm An, giúp cô kéo ra cửa xe, lại lần nữa vươn tay phải về phía cô.

Lúc này, Hứa Niệm An mới phát hiện, tay của anh cư nhiên cũng giống như mặt của mình, lớn lên rất đẹp, chỉ là cũng không quá tinh tế, bàn tay cùng lòng bàn tay đều có chút vết chai.

Hứa Niệm An ngẩng đầu mắt nhìn người hầu cùng vệ sĩ chung quanh, nghĩ thầm nếu cô lần này lại cự tuyệt anh, ở trước mặt những người này, anh thực thật mất mặt đi?

Bàn tay nhỏ mềm mại bị bàn tay lớn của Mục Duyên Đình bao lại.

Mục Duyên Đình ý xấu dùng ngón trỏ ở trong lòng bàn tay Hứa Niệm An nhẹ nhàng gãi gãi.

Hứa Niệm An bị anh cào có chút ngứa, theo bản năng muốn rút tay về, chỉ là cô vừa kéo, nam nhân này ngược lại nắm càng chặt.

Hứa Niệm An nghiêng đầu trừng anh liếc mắt một cái.

Mục Duyên Đình lại hướng về cô lộ ra một nụ cười vô tội.

Hứa Niệm An: ………….

Chuyện này cùng trong truyền thuyết không giống nhau.

···············

Tiến vào biệt thự, Mục Duyên Đình liền nói với Hứa Niệm An, “Có đói bụng không? Muốn ăn trước một chút gì hay không?”

Hứa Niệm An thật là có chút đói bụng, nhưng mà rốt cuộc cùng người ta cũng không quá quen thuộc, vì mình phải đi làm một chút này nọ cũng không tốt, vì thế liền nói, “Còn tốt, tôi và anh cùng nhau chờ ăn bữa tối là được.”

Mục Duyên Đình lập tức xoay người phân phó A Xá, “Dì A Xá đi chuẩn bị cho phu nhân một ít salad xoài, còn nữa từ nay về sau, bữa tối sớm hơn nửa giờ, bữa tối hôm nay, thêm món canh cá.”

A Xá cung kính nói đáp lời, xoay người đi chuẩn bị.

Hứa Niệm An lại nhìn Mục Duyên Đình, có một lát ngây người, anh như thế nào sẽ biết, cô thích ăn canh cá?

Đặc biệt là sau khi mang thai, Hứa Niệm An đặc biệt thích ăn canh cá.

Mục Duyên Đình đem Hứa Niệm An đưa tới phòng ngủ lầu hai.

Toàn bộ phòng ngủ, là trang hoàng theo phong cách hai màu xám trắng, giản lược mọi thứ, nhẹ nhàng nhưng lại đầy khí chất, chỉ liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được, đây là phòng ngủ của nam nhân.

Hứa Niệm An có chút khó hiểu nhìn thoáng qua Mục Duyên Đình.

Mục Duyên Đình minh bạch cô muốn hỏi cái gì, anh gật gật đầu, “Đúng vậy, đây là phòng ngủ của anh.” Nói xong, hắn ngẩng đầu xoa xoa tóc cô, bổ sung nói, “Cũng là của em, em trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi trong chốc lát, dì A Xá làm xong salad xoài sẽ đem đến cho em, anh muốn đi gặp Bạch Khải Thần làm một chút chuyện, em ăn xong, ngoan ngoãn ở chỗ này nghỉ ngơi, chuyện khác, chờ em nghỉ ngơi tốt, chúng ta lại nói, ân?”

Mục Duyên Đình nói giống như là mang theo ma lực nào đó, Hứa Niệm An rõ ràng trong lòng cảm thấy không thể tùy tiện ngủ ở trong phòng ngủ của một nam nhân, nhưng nghe được Mục Duyên Đình nói như vậy, cô lại chỉ có thể theo bản năng gật đầu.

Thẳng đến khi Mục Duyên Đình nhẹ nhàng đóng cửa lại, đi ra ngoài, Hứa Niệm An mới hồi phục lại tinh thần, cô vừa rồi như thế nào sẽ nghe lời như vậy đây? Nhất định là bởi vì cái người tên gọi là Mục Duyên Đình kia dùng mỹ nam kế.

Thời điểm cô quyến rũ anh, có phải hay không cũng là vì trúng mỹ nam kế của anh?

Phi phi phi, cô sao có thể quyến rũ nam nhân?

Nếu cô thực sự có bản lĩnh kia, kết hôn hai năm, cô đã sớm đem Quý Thừa Ngọc quyến rũ rồi.

“Đem Quý Thừa Ngọc quyến rũ?” Nghĩ đến câu nói này, Hứa Niệm An đột nhiên sửng sốt, không đúng rồi, cô đột nhiên ý thức được một vấn đề, Quý Thừa Ngọc giống như chưa từng có nói qua đứa bé trong bụng cô là con của anh ta, không chỉ có Quý Thừa Ngọc không có nói qua, trong trí nhớ của cô cũng không có bất luận một ký ức nào là cô cùng Quý Thừa Ngọc thân mật.

Không có hành vi thân mật, như thế nào sẽ có đứa bé?

Cho nên, đứa bé trong bụng này rốt cuộc là như thế nào tới?

Chẳng lẽ thật sự giống như lời của Mục Duyên Đình, đứa bé trong bụng cô là của Mục Duyên Đình?

Tại sao lại như vậy?

Hứa Niệm An cảm thấy đầu lại đau.

“Thịch thịch thịch” có người gõ cửa.

“Mời vào.” Hứa Niệm An tạm thời đem ý tưởng này đó phóng tới một bên.

Có một người hầu gái tuổi trẻ bưng đến một cái mâm, trong phòng ngủ, lập tức bị một cổ chua chua ngọt ngọt hương vị tràn ngập.

Hứa Niệm An ngửi được cái hương vị này liền có loại cảm giác muốn ăn ngay.

A Bích đem mâm thức ăn để ở trên bàn cạnh đầu giường.

Hứa Niệm An nói tiếng cảm ơn, dùng nĩa nhỏ lấy một khối quả xoài bỏ vào trong miệng.

Miếng xoài thực sự rất ngon.

Chua chua ngọt ngọt, phi thường nồng đậm mùi vị, thanh thúy ngon miệng, Hứa Niệm An thoải mái híp híp mắt, cô cười đối với hầu gái nói, “Cảm ơn cô, đúng rồi, cô tên là gì?”

A Bích cả kinh, vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn Hứa Niệm An, “Cô, cô không quen biết tôi? Tôi là A Bích.”

Hứa Niệm An cười cười, trong lòng cũng đã minh bạch, xem phản ứng của người hầu tên A Bích này, cô liền biết, Mục Duyên Đình không có lừa cô, bọn họ hai người thật sự có quan hệ không nhỏ.

Hứa Niệm An không có nói thêm cái gì nữa, cô cảm thấy cô không cần phải cùng người khác hỏi thăm quan hệ của cô cùng với Mục Duyên Đình.

Nếu Mục Duyên Đình để cô ăn xong salad xoài rồi hảo hảo mà ngủ một giấc, kia cô cũng phải hảo hảo ngủ một giấc mới được.

Chỉ là cô không nghĩ hỏi thăm, cũng không đại biểu đối phương không nghĩ nói.

A Bích cẩn thận nhìn sắc mặt Hứa Niệm An, nhỏ giọng nói, “Hứa tiểu thư, hai tháng này, cô đã làm gì? Chúng tôi đều cho rằng cô đã không còn ở trên thế giới này.”

Hứa Niệm An ăn một ngụm salad xoài, hỏi lại A Bích, “Phải không? Vì cái gì cảm thấy như vậy?”

A Bích nói, “Sau khi cô rơi xuống biển, Mục tiên sinh phái rất nhiều người đi vớt cô, đều không có vớt lên được.”

Hứa Niệm An nhàn nhạt nói, “Không vớt lên được, đó là bởi vì tôi được người khác cứu.”

A Bích tươi cười có điểm ngượng ngùng, “Hứa tiểu thư thật là phúc lớn mạng lớn, rơi xuống đáy biển đều có thể sống sót, tiên sinh lần này vì cô, chính là đau thương thấu tâm.”

Hứa Niệm An nhíu nhíu mày, cảm thấy tiểu cô nương nói chuyện có chút quái quái.

Nhưng mà cô cũng không nghĩ nhiều, rốt cuộc cô ấy lấy tiền lương của Mục Duyên Đình, vì Mục Duyên Đình suy nghĩ, cũng không có gì đáng trách.

Trong thư phòng.

Bạch Khải Thần đứng ở một bên, Mục Duyên Đình đôi tay giao nhau, để ở trên trán mình, tựa hồ lâm vào trầm tư.

“Tiên sinh.” Bạch Khải Thần nói, “Ý tứ của ngài là ký ức của Hứa tiểu thư xuất hiện lệch lạc?”

Mục Duyên Đình, “Chuẩn xác mà nói, là hỗn loạn, cô ấy giống như đem những ký ức liên quan tới tôi cùng cô ấy toàn bộ đều quên mất, nhưng ký ức về cô ấy cùng Quý Thừa Ngọc, giống như lại không đúng lắm, cô ấy thậm chí còn cho rằng, cô ấy cùng Quý Thừa Ngọc còn không có ly hôn.”

Bạch Khải Thần có chút không rõ, “Chẳng lẽ đây là di chứng khi rơi xuống biển sao?”

Mục Duyên Đình lắc đầu, “Tôi sợ không phải đơn giản như vậy, Khải Thần, cậu đi tìm Hình Giản Ninh.”

Bạch Khải Thần cả kinh, “Tiên sinh, ngài tìm hắn làm cái gì?”

Mục Duyên Đình lại nói, “Cậu đã quên Hình Giản Ninh làm như thế nào để nắm giữ Hình gia sao?”

Bạch Khải Thần đương nhiên sẽ không quên, anh nói, “Hình Giản Ninh am hiểu nhất chính là các loại vu thuật không thể đưa ra ánh sáng của Đông Nam Á, hắn như thế nào nắm giữ Hình gia, chỉ sợ không thể tách ra với cái loại này.”

“Đúng vậy.” Mục Duyên Đình đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt thâm thúy, “Đây là chuyện tôi sợ hãi.”

Anh không sợ hãi Hứa Niệm An quên mất anh, chỉ cần Hứa Niệm An có thể khỏe mạnh tồn tại, chỉ cần anh có thể tìm được cô, nhưng tiền đề là khỏe mạnh.

Lời Nhắn Chương 248
Cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện. ^^
Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.