Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không chỉ có bắt được người cô còn có dạ dày của cô

Phiên bản Dịch · 2058 chữ

Cắt đứt điện thoại, Mục Duyên Đình trầm tư một lát, đứng ở phía trước Bạch Khải Thần nói, “Mau chóng kết thúc chuyện bên này, chúng ta trở về đế đô.”

Bạch Khải Thần hỏi, “Là phát sinh chuyện gì sao?”

Mục Duyên Đình nói, “Cao Dương tra ra Long Lạp Vi vô cùng có khả năng giả mạo công chúa, nếu đây là thật sự, như vậy Long Lạp Vi liền vô cùng có khả năng là người được ông Kira, chú của Tống Bạc Sơn an bài, tôi sợ cô ta sẽ gây bất lợi cho Mạc Ni Tây Vương Hậu.”

Bạch Khải Thần hỏi, “Cho dù Long Lạp Vi là công chúa giả, tiên sinh vì cái gì sẽ cảm thấy cô ta là người của ông Kira, theo tôi biết, trong hoàng tộc của Đậu Sơn gia tộc tuy rằng đại bộ phận đều lưu vong ở Hoa Quốc, nhưng mà ông Kira lại là số ít trong đó kiên trì lưu lại Xiêm Quốc hoàng tộc, hắn không có đi qua Hoa Quốc, Long Lạp Vi như thế nào sẽ là người của hắn đây?”

Mục Duyên Đình chuyển chiếc bút trong tay, đứng ở góc độ của Bạch Khải Thần, có thể thấy được, tư thế Mục Duyên Đình kẹp chiếc bút kia cũng giống như đang kẹp điếu thuốc, Bạch Khải Thần đột nhiên phát giác, chủ tử giống như không còn hút thuốc nữa.

“Bang” một tiếng, Mục Duyên Đình đem chiếc bút trong tay quăng ở trên bàn, thanh lãnh mở miệng, “Cậu quên là ai truyền ra tin tức Tống Bạc Sơn tử vong sao? Chính là chú của anh ta, ông Kira, trừ bỏ hai anh em Tống Bạc Sơn, hắn lúc ấy còn bắt cóc An An, An An đã từng cùng tôi nhắc qua, trong lúc bị bắt cóc, Long Lạp Vi biểu hiện rất kỳ quái.”

Bạch Khải Thần hiểu rõ gật đầu, rồi lại nói, “Chỉ là ……, tiên sinh, này dù sao cũng là chuyện của Đậu Sơn gia tộc, Mục gia chúng ta chỉ sợ không quá tốt nếu nhúng tay vào?”

Mục Duyên Đình nhàn nhạt nói, “Tôi tự nhiên sẽ không nhúng tay quá độ, nhưng mà nếu Long Lạp Vi thật là người của ông Kira, tôi đây liền không thể mặc kệ, bởi vì một khi mưu kế của ông Kira thực hiện được, thị trường Xiêm Quốc chỉ sợ cũng muốn một lần nữa náo loạn, đến lúc đó, lợi ích Mục gia cũng sẽ bị hư hao, cho nên, cậu mau chóng an bài tốt chuyện bên này, chúng ta mau chóng rời Xiêm Quốc.”

Bạch Khải Thần gật đầu, “Vâng tiên sinh, tôi hiểu được.”

Mục Duyên Đình an bài xong những việc này, liền rời khỏi thư phòng, hoàng hôn xuyên thấu qua cửa kính chiếu vào toàn bộ đại sảnh.

Dưới lầu người hầu đang chuẩn bị nguyên liệu nấu bữa tối.

Thời điểm Mục Duyên Đình ra khỏi thư phòng, A Bích đang ở dưới lầu hỗ trợ ngẩng đầu hướng bên này nhìn lại, từ góc độ của cô ta chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt của Mục Duyên Đình.

Nhưng cho dù chỉ là một bên mặt, cũng như cũ làm cho người ta không thể nào rời mắt được.

Cô ta nhìn thấy Mục Duyên Đình bước dài chân, đi đến một căn phòng khác, đứng ở trước phòng ngủ, duỗi tay đẩy ra cửa phòng.

Anh hướng bên trong nhìn lướt qua, không có tìm được người muốn tìm.

Mặt không biểu tình một lần nữa đóng cửa lại, xuống lầu.

“Dì A Xá, phu nhân đâu?” Mục Duyên Đình hỏi.

A Xá vội buông việc đang làm, nói với Mục Duyên Đình, “Phu nhân sau khi ngủ trưa, liền đi hậu hoa viên, lúc này hẳn là chuẩn bị trở lại.”

Mục Duyên Đình gật gật đầu, bước dài chân, hướng ra ngoài.

A Bích tầm mắt dính ở trên người Mục Duyên Đình, mãi cho đến khi Mục Duyên Đình ra khỏi biệt thự, cô ta mới lưu luyến thu hồi tầm mắt.

A Xá tựa hồ đã nhận ra tầm mắt của cô, dùng khuỷu tay hất hất cô một chút nhỏ giọng nói, “A Bích, nếu còn muốn tiếp tục lưu lại nơi này, liền thu hồi cái tâm tư nhỏ của con đi.”

A Bích nghẹn nghẹn miệng.

Mục Duyên Đình vừa ra khỏi biệt thự, vừa vặn cùng Hứa Niệm An gặp mặt.

Anh đi về phía trước một bước, xoa xoa đầu tóc Hứa Niệm An, thấp giọng hỏi, “Mệt sao?”

Hứa Niệm An cười lắc đầu, “Không mệt, bác sĩ nói hoạt động nhiều một chút, đối với bảo bảo sẽ tốt.”

“Ân.” Mục Duyên Đình nhàn nhạt trả lời, cánh tay dài duỗi ra, đem cả người cô đều ôm vào trong lòng ngực, “Vào đi thôi.”

Hai người tiến vào biệt thự, A Xá liền đi lên đón, cười nói, “Tiên sinh, phu nhân, bữa tối đã chuẩn bị xong, muốn hiện tại mang lên tới hay không?”

Mục Duyên Đình cúi đầu đối với nữ nhân trong lòng ngực nhẹ giọng nói, “Anh cùng em đi lên lầu thay đổi quần áo, sau đó xuống dưới ăn cơm.”

A Xá nhìn bóng dáng hai người rúc vào cùng nhau, cảm thán nói, “Phu nhân thật là may mắn, có thể tìm được một nam nhân tốt như tiên sinh.”

A Bích cũng nhìn thoáng hai người đang đi lên cầu thang, cắn răng, cuống quít cúi đầu che giấu trong mắt ghen ghét cùng không cam lòng.

Thực mau hai người xuống lầu.

Người hầu đã đem bữa tối dọn xong.

A Xá tuy rằng là người Xiêm Quốc, nhưng lại nấu đồ ăn Hoa Quốc rất ngon.

Hứa Niệm An mấy ngày nay phản ứng nôn nghén có chút nghiêm trọng, cho dù trước mặt này là một bàn đồ ăn sắc thái mùi hương đều rất ngon, nhưng Hứa Niệm An như cũ cảm thấy không muốn ăn uống gì.

Cô cầm một ly nước chanh, cái miệng nhỏ uống từng ngụm một.

Mục Duyên Đình gắp cho cô một khối cá xốt chanh, cá xốt chanh là anh cố ý phân phó A Xá làm, thịt cá tươi ngon hơn nữa còn có vị chua ngọt của chanh, thực thích hợp khẩu vị của thai phụ.

Mục Duyên Đình thậm chí thực tri kỷ giúp Hứa Niệm An đem xương cá đều loại ra hết, mới đưa thịt cá bỏ vào đĩa trước mặt Hứa Niệm An, “Đừng chỉ uống nước, em gần đây gầy quá nhiều, dì A Xá làm cá xốt chanh ăn rất ngon, em ăn một chút đi.”

Hứa Niệm An cũng không muốn ăn, cô cầm chiếc đũa ở trên đĩa đẩy tới đẩy lui, động tác chậm rì rì, giống như là bị buộc làm việc giống nhau.

Mục Duyên Đình đều bị cô làm cho tức cười, anh nói, “Xương anh đều đã lấy ra tới.”

“Nga.” Hứa Niệm An trả lời, đành phải đem thịt cá bỏ vào trong miệng, một bên nhai thịt cá tươi ngon chua ngọt, cô nói, “Mục Duyên Đình, kỳ thật em muốn ăn nước đường trứng gà anh làm.”

Lần trước ở trên đảo nhỏ cùng Quý Thừa Ngọc, liền muốn ăn tới, chỉ là Vu thẩm làm hương vị không đúng.

A Xá sau khi nghe thấy lập tức nói, “Phu nhân muốn ăn nước đường trứng gà sao? Tôi đây hiện tại liền đi làm.”

“Không cần.” Mục Duyên Đình thanh âm nhàn nhạt, anh vừa nói, đã đứng lên, “Tôi tới làm, An An thích ăn món tôi làm.”

Hứa Niệm An cười mi mắt cong cong, ngẩng đầu nhìn anh.

Mục Duyên Đình tức khắc cảm thấy, vì nụ cười này của cô, đừng nói là nước đường trứng gà, chính là cô hiện tại muốn ăn một miếng thịt trên người anh, anh đều chấp nhận.

A Xá lại có chút khó hiểu, một bàn đầy đồ ăn, phu nhân không thích, còn thế nào phải bắt tiên sinh tự mình xuống bếp làm cái gì nước đường trứng gà, trời lại nóng như vậy, phu nhân đây không phải là cố ý làm khó dễ tiên sinh chứ?

Nữ nhân Xiêm Quốc bọn họ, không có giống cô ấy kiều khí như vậy, cũng mất công tiên sinh sủng ái cô.

Nhưng mà rốt cuộc với thân phận này của bà, chuyện của tiên sinh cùng phu nhân, bà nhiều lắm ở trong lòng phỉ báng hai câu, lại không dám thật sự nói ra.

Nhưng thật ra Mục Duyên Đình lại rất cao hứng kéo tay áo hướng phòng bếp đi, một bàn đồ ăn An An nhìn đều không nhìn một cái, lại tâm tâm niệm niệm món nước đường trứng gà của anh, này thuyết minh cái gì?

Không phải thuyết minh anh không chỉ có bắt được người của An An, còn bắt được dạ dày của cô sao.

Mục Duyên Đình thân cao chân dài, đứng ở trong phòng bếp sáng sủa sạch sẽ bận rộn, lui bớt sắc bén chi khí trên người, ngược lại cho người ta một loại cảm giác khác.

Hứa Niệm An cũng từ trên ghế đứng lên, dựa vào cửa phòng bếp, nhìn Mục Duyên Đình vì cô mà bận trước bận sau làm chén nước đường trứng gà kia.

Đám người hầu nhìn thấy cảnh tượng này, đều nhấp môi cười, yên lặng mà lui đi ra ngoài.

Hai chén nước đường trứng gà thực mau được làm tốt, chén thứ nhất làm có chút khó coi, Mục Duyên Đình cảm thấy không thể để thai phụ nhìn thấy đồ vật khó coi, liền bưng lên tới chính mình một ngụm ăn đi xuống, lưu lại chén thứ hai đưa tới trước mặt Hứa Niệm An.

Hứa Niệm An cười nói, “Làm nước đường trứng gà cho em, anh cư nhiên dám ăn vụng.”

Mục Duyên Đình giải thích nói, “Không phải ăn vụng, anh vừa rồi là giải quyết một cái tàn thứ phẩm.” Anh một bàn tay bưng chén, một bàn tay ôm lấy bả vai Hứa Niệm An, hướng bàn cơm đi, “Em hiện tại mang thai, nhìn vào mắt cần thiết đều là đồ tốt đẹp, những cái khó coi đó, đều để lại cho lão công em tới giải quyết đi.”

Hứa Niệm An ngẩn ra, lúc này mới chú ý tới một bàn đồ ăn trên bàn, phẩm tướng xác thật cùng với khi cô không mang thai không giống nhau.

A Xá nấu đồ ăn tuy rằng ngon, nhưng mà không quá chú ý cách trình bày, nhưng mà hiện tại không giống nhau, vẻ ngoài của các món ăn đều đặc biệt xinh đẹp.

Trong nháy mắt, Hứa Niệm An có chút cảm động.

···············

Sau bữa tối, Mục Duyên Đình có cuộc hội nghị video, hỏi Hứa Niệm An muốn ở trong thư phòng cùng anh mở cuộc họp hay không.

Hứa Niệm An trừng anh, “Mới không cần, vạn nhất các người mở cuộc họp đề cập đến bí mật thương nghiệp, bị em nghe xong, em còn phải thay anh bảo vệ cái bí mật thương nghiệp kia, vậy càng thêm mệt. Đã lâu không có xem phim, em muốn nằm ở trên giường xem phim.”

Mục Duyên Đình nhéo nhéo cái mũi của cô, “Heo con lười biếng.”

Hứa Niệm An tay nhỏ đánh lên ngực Mục Duyên Đình, mị nhãn như tơ oán trách, “Vừa rồi còn nói em gầy, mới ăn một bữa cơm, liền ghét bỏ em là heo con sao?”

Mục Duyên Đình bắt được tay cô, nắm ở trong lòng bàn tay, cúi đầu ở bên tai cô giọng nói khàn khàn, “Em lại câu dẫn anh, anh liền đem hội nghị video hoãn lại hai giờ, chúng ta hai người cùng đi phòng ngủ, anh nằm xuống, em có thể dễ dàng mà câu dẫn.”

Hứa Niệm An lui lại phía sau một bước, cười hì hì chạy về phía phòng ngủ, “Em muốn xem phim, anh làm việc đi.”

Lời Nhắn Chương 255
Cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện.
Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.