Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp đoạt linh bảo

Phiên bản Dịch · 1576 chữ

Bạch Nha chính là một kẻ không giống người khác, làm việc không hề dựa theo lẽ thường mà suy nghĩ, nếu như là người khác hẳn là sẽ đánh lén, nhưng không, hắn không muốn Vũ Hóa Lão Tổ dễ như vậy trọng thương nặng mà chết.

Sở dĩ hiện thân, bởi vì Bạch Nha muốn chính là quang minh chính đại giết người đoạt bảo, đồng thời cũng xem như lấy đối tượng để thử nghiệm những thần thông kia, cái này mới là mục đích chính của hắn.

"Hồng Hoang bảo vật đều có duyên với người, bần đạo xem đạo hữu cũng không có phúc phần này, khí vận cũng không tốt là mấy" Bạch Nha lời nói tựa như là chân lý, bĩnh tĩnh nói: "Bần đạo đưa đạo hữu tới là muốn thay đạo hữu giữ lấy bao vật"

"Hừ, ai giữ của ai Linh Bảo cũng chưa chắc được" Vũ Hóa Lão Tổ hừ nhẹ một tiếng, trực tiếp xuất thủ, dẫn động thiên địa pháp tắc vào trên thân Thanh Vũ phất trần, hướng phía Bạch Nha mà đánh ra một đạo thần thông.

Đột nhiên, cuồng phong bạo khởi, Thanh Vũ phất trần hóa thành vạn trượng, hướng Bạch Nha quấn quanh mà tới.

"Như thế trò mèo cũng đem ra đối phó bần đạo?" Bạch Nha cười lạnh, hai tay nhẹ lay động, một trận phong bạo nổi lên, trực tiếp hóa giải công kích đối phương.

"Phong chi Pháp Tắc!" Vũ Hóa Lão Tổ cả kinh, ánh mắt kinh dị nhìn Bạch Nha, không thể tin mà nói: "Làm sao lại là Phong chi Pháp Tắc chứ?"

Phải biết tu sĩ tu luyện pháp tắc và không tu luyện pháp tắc là hai phạm trù khác nhau, đồng dạng tu vi nhưng vẫn có chênh lệch rất xa.

Bạch Nha cười khổ không thôi, hắn lĩnh ngộ Phong chi Pháp Tắc là thật, bất quá hiểu sơ sơ mà thôi, dùng để công kích cũng tạm được, mà tác dụng chủ yếu đối với hắn chính là gia tốc.

Thân là một con quạ trắng, tốc độ không nhanh còn đi góp cái gì vui a. Hồng Hoang có Côn Bằng là chạy nhanh nhất, mà Bạch Nha muốn đi góp vui, đương nhiên là tốc độ phải siêu việt Côn Bằng rồi.

Nếu để Vũ Hóa Lão Tổ biết ý nghĩ này của hắn, có lẽ trực tiếp tức chết đi thôi. Hàng này có pháp tác nhưng chỉ dùng để chạy?

"Làm sao lại không thể chứ?" Bạch Nha cười lạnh, tế ra Hồng Mông Lượng Thiên Xích, trực tiếp đánh tới.

"Không…" Vũ Hóa Lão Tổ kinh hô, vận chuyển pháp lực, Thanh Vũ phất trần lay động, tạo thành một màn chán bảo vệ trước người.

Ầm!

"Phốc!" Vũ Hóa Lão Tổ bay ngược, phục ra nghịch huyết, ánh mắt khó tin nhìn lấy Bạch Nha. Hắn sợ hãi, phi thường sợ hãi, lần đâu tiên cảm giác tử vong như thế gần.

“Cảm giác có chút không đúng, ta mạnh như vậy sao?" Bạch Nha nhìn một chút Vũ Hóa Lão Tổ, lại nhìn trong tay Hồng Mông Lượng Thiên Xích, bỗng nhiên tinh quang lóe lên, nghĩ ra được đều gì.

"Thì ra là như vậy a"

Cũng không có chuyện gì, chỉ là con hàng này dạo gần đây hay quên, bỗng nhiên nhớ tới tác dụng khác của Hồng Mông Lượng Thiên Xích.

Hồng Mông Lượng Thiên Xích là Hậu Thiên Công Đức Chí Bảo, ngoại trừ việc giết người không dính nhân quả thì còn một tác dụng khác. Không nhìn cùng cấp, trực tiếp tổn thương bản nguyên của đối phương.

Bạch Nha suy đoán, Huyền Tiên sơ kỳ tu vi đại khái có thể nhẹ nhàng trảm sát Chân Tiên sơ kỳ tu vi, mà Chân Tiên sơ kỳ tu vi có thể thương tổn Kim Tiên sơ kỳ tu vi, về phần Đại La Kim Tiên thì khỏi phải nói, dù là Chuẩn Thánh cũng có sức đánh một trận ra trò.

Mà suy đoán của hắn cũng không có sai, Hồng Mông Lượng Thiên Xích này là có lực lượng như vậy.

Nó có tác dụng chuyển hóa tiên nguyên lực lượng trở thành hỗn độn lực lượng, đồng thời gia trì vào đòn công kích.

Mà một khi đã có hỗn độn lực lượng gia trì, trực tiếp bỏ qua một cái đại cảnh cũng chỉ là một cái thao tác cơ bản mà thôi.

"Đây là không có khả năng, ta ngươi đồng dạng Đại La Kim Tiên trung kỳ, làm sao ngươi như vậy mạnh?" Vũ Hóa Lão Tổ suy yếu, thều thào nói.

"Làm sao không thể chứ?" Bạch Nha cười như không cười nhìn Vũ Hóa Lão Tổ, hai tay khẽ vuốt ve Hồng Mông Lượng Thiên Xích, tựa hồ không quan tâm vấn đề.

"Ngươi khinh người quá đáng" Vũ Hóa Lão Tổ thấy hắn một vẻ không quan tâm, nổi giận đùng đùng, lại đánh tới một kích.

Bạch Nha không nói gì, phản kích cũng chẳng thèm, chỉ là lách người tránh né.

"Đạo hữu làm sao như vậy nóng tính?" Bạch Nha cười cười, bộ dáng xác thực rất muốn ăn đòn. Chỉ là… ai đánh đòn được hắn đây? Vũ Hóa Lão Tổ sao? Khẳng định không, người ta còn đang chật vật đứng trước mặt Bạch Nha đây.

Ầm! Keng!

Bạch Nha tế ra Trảm Linh Kiếm, một kiếm chém ra tới, đánh thẳng vào Thanh Vũ phất trần đang ngăn cản trước người Vũ Hóa Lão Tổ.

Lạch cạch!

Thanh Vũ phất trần bị chém thành hai nửa rơi trên mặt đất, nhìn bộ dáng hẳn không thể sử dụng nữa. Bạch Nha nhìn một màn này thầm hô đáng tiếc, cũng tự hỏi mình có phải hay không ra tay quá nặng, dù sao Thanh Vũ phất trần cũng là Thượng Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo.

Phốc!

Nương theo thanh âm đó, Vũ Hóa Lão Tổ nghịch huyết phun ra, hiển nhiên là vì pháp bảo bị phá hủy mà phản phệ.

"Hai ta không oán không thù, ngươi vì sao phải ép bần đạo như vậy?" Vũ Hóa Lão Tổ suy yếu cực điểm, thều thào nhìn Bạch Nha nói ra.

"Thù sao? Đương nhiên không có" Bạch Nha cười cười, bày ra một bộ dáng chân thành, nói: "Bần đạo là vì nghĩ tốt cho đạo hữu mà thôi"

"Nghĩ tốt cho ta?"

"Đúng a, đạo hữu vô năng như vậy, sống tại thế giới vĩ lực vi tôn này, sớm muộn cũng chết" Bạch Nha tế ra Hồng Mông Lượng Thiên Xích đánh tới, một bên nói ra: "Bần đạo liền vì đạo hữu tiễn một đường"

Ầm!

Đòn công kích của Hồng Mông Lượng Thiên Xích đánh trực diện vào thân thể của Vũ Hóa Lão Tổ. Không hoa mĩ như trong phim, đây là thực chiến, mạnh được yếu thua. Thân thể của Vũ Hóa Lão Tổ hóa thành một đám huyết vũ, thân thể phá toái, sinh cơ tiêu tán, bỏ mạng tại chỗ. Chỉ là…

Ngay lúc này, một bóng người nhạt nhòa hiện ra nơi đó, mà người này dung mạo y đúc Vũ Hóa Lão Tổ, không nói cũng biết đây chính là Nguyên Thần của lão.

"Ngươi rốt cuộc là ai?" Vũ Hóa Lão Tổ (Nguyên Thần) giận dữ nhìn Bạch Nha quát lớn.

"Bần đạo Bạch Nha tán tu" Bạch Nha trịnh trọng giới thiệu, bất quá trong lòng lại cười lạnh.

"Thì ra là ngươi" Vũ Hóa Lão Tổ vừa dứt lời, Nguyên Thần của hắn cũng trực tiếp tiêu tán.

Đến lúc chết đi rồi cũng không thể hiểu được, người như thế ác độc tại sao lại là người tốt Hồng Hoang được chứ?

Mà Bạch Nha nhìn xem Vũ Hóa Lão Tổ vẫn lạc, trong mắt không có một chút thương hại, như thế yếu, chết oan sao?

"Bần đạo cũng chưa từng nói qua chính mình là người tốt" Bạch Nha đi tới bên cạnh Vũ Hóa Lão Tổ thi thể, đưa tay tìm tòi, hai nửa của Thanh Vũ phất trần xuất hiện trong tay.

Quan sát tỉ mỉ một phen, vật này cũng là hiếm thấy, Thượng Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo, không dùng có thể tặng người khác. Chỉ là bảo đã hủy rồi không thể sử nữa. Bạch Nha đau đầu đem Thanh Vũ phất trần cất vào, đợi sau này có dịp thử sửa chữa một chút.

Qua một hồi lâu tìm kiếm, Bạch Nha một mặt buồn chán đứng dậy, chán ghét nhìn thỉ thể phá toái của Vũ Hóa Lão Tổ.

"Ngươi như thế nghèo, chết là đúng" Bạch Nha chán ghét đưa tay lên, một đoàn thanh hỏa xuất hiện trong tay, hướng phía trước mà ném vào, hủy thi diệt tích.

Hàng này hiển nhiên tức giận là vì tìm không được đồ tốt gì, Vũ Hóa Lão Tổ so với hắn còn muốn nghèo hơn, ngoại trừ Thanh Vũ phất trần là Thượng Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo thì chỉ có một lá cờ Hạ Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo.

Nếu mà để Vũ Hóa Lão Tổ biết suy nghĩ của Bạch Nha lúc này, hẳn là phải tức đến chết đi sống lại.

Đến từ Vũ Hóa Lão Tổ oán niệm +1

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.