Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma đạo thiếu nữ

Phiên bản Dịch · 1595 chữ

Lại qua mấy ngàn năm, Thần Sơn đột nhiên chấn động lên, nương theo Thần Sơn lay động càng ngày càng kịch liệt, vô số vết nứt hiện ra, không ít cự thạch rơi loạn trên núi.

Bạch Nha đứng tại một đám mây bên trên Thần Sơn, nhìn xem hết thảy những gì phát sinh ở phía dưới, không nói thì hắn cũng biết đây là Linh Bảo sắp xuất thế.

Oanh...

Một tiếng vang thật lớn, vạn trượng Thần Sơn đột nhiên đứt gãy, một đạo khe nứt to lớn hiện ra, trong nháy máy đó Thần Sơn đã hóa hai phần.

Một vệt kim quang xông thẳng mà lên, chiếu rọi bầu trời Hồng Hoang nơi đó, Hỗn Nguyên Kim Đấu chậm rãi từ bên trong núi đổ mà bay ra.

Vừa mới bay ra, cái kia Hỗn Nguyên Kim Đấu liền muốn muốn chạy trốn, thế nhưng Bạch Nha đã đợi chờ nơi đây rất lâu, làm sao sẽ đứng nhìn, để cho Cực Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo đào tẩu.

Hai tay lay động, trong nháy mắt trên bầu trời xuất hiện vô tận phong bạo bao vây Hỗn Nguyên Kim Đấu vào giữa, Bạch Nha từ từ đi đến, nắm lấy Hỗn Nguyên Kim Đấu vào trong tay.

"Bần đạo há lại sẽ để ngươi đào thoát" Nhìn xem trong tay Hỗn Nguyên Kim Đấu, Bạch Nha ý cười càng đậm, vật này thế nhưng là bảo bối a, thật tốt kiếm lời a.

Hơn ai hết, Bạch Nha hiểu được tác dụng to lớn của món bảo vật này.

Vụt!

Mang theo ý cười, Bạch Nha hóa thành bản thể, tiếp tục hướng phương Bắc bay đi. Đơn giản hắn biết thời khắc Thần Nghịch ngã xuống sắp đến, khi đó đi góp vui một trận, biết đâu lại nhặt được cây trường thương nào đó.

Đến từ Bạch Nha ảo tưởng +1

. . .

Hồng Hoang đại địa, vô số hung thú gầm thét, hiển nhiên là bọn chúng nghe lệnh của Hung Thú chi Hoàng - Thần Nghịch, đối với Hồng Hoang sinh linh làm ra một phen đuổi tận giết tuyệt.

Ngoại trừ Thần Nghịch ra, tất cả hung thú đều là không có trí tuệ, chỉ biết dựa theo bản năng dã thú mà cắn giết sinh linh khác, cho nên một trận gió tanh mưa máu của Hồng Hoang cứ dễ dàng như vậy được mở ra.

Đây là Khai Thiên mới bắt đầu, tu vi phổ của các tu sĩ biến đều không phải là rất cao, mà những vị kia Hông Hoang đại thần hiện tại đều trong quá trình thai nghén (Bạch Nha xuyên việt dẫn đến cốt truyện sai lệch, Phục Hy - Nữ Oa so với những người khác xuất hiện sớm hơn), nhờ những vị kia chưa ra nên mới tạo cơ hội cho đám hung thú đó một phen phách lối.

Mà đối với tất cả những thứ này, Ngọc Kinh Sơn Hồng Quân Đạo Nhân lại là thờ ơ, đạm mạc nhìn xem tất cả những thứ này.

Cuối cùng mà nói, phổ thông sinh linh trong mắt hắn chỉ là sâu kiến, mà tồn vong của sâu kiến có liên quan gì đến hắn. Mà bây giờ ở trong mắt của Hồng Quân Đạo Nhân, lĩnh ngộ pháp tắc bên trong của Tạo Hóa Ngọc Điệp mới là trọng yếu nhất.

Hồng Quân Đạo Nhân luôn cảm giác cơ duyên của chính mình là ở trong Tạo Hóa Ngọc Điệp này.

Tây Ngưu Hóa Châu, Tu Di Sơn, Thiên Ma Cung.

Ma Tổ La Hầu đang tu luyện bỗng dưng mở mắt, hướng phía bắc mà nhìn, tựa hồ nhìn xuyên qua tất cả.

"Vẫn chưa ra tay sao?" Ma Tổ La Hầu thần sắc trầm ngâm tự nói, sau đó lại nhắm mắt, tiếp tục tu luyện.

Thiên Ma Cung lần nữa lâm vào im lặng.

Biên giới Bắc Câu Lô Châu, nơi đó thấp thoáng xuất hiện một người, à không… một con quạ trắng!?

Vù! Bạch!

Con quạ trắng ngừng lay động đôi cánh trắng tinh, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.

"Nơi đây hẳn là Bắc Câu Lô Châu đi" Con quạ trắng nhìn đại địa phía trước, miệng nói tiếng người nghi vấn.

Vèo!

Con quạ trắng nhẹ lắc người, nơi nó đứng không còn gì nữa, à không, nơi đó nhiều thêm một thân ảnh. Người mặc trắng tinh đạo bào thanh niên đạo nhân, tóc buột chuẩn chỉnh, khuôn mặt hoàn mĩ. Không phải ai khác, chính là Bạch Nha của chúng ta.

Xào xạc!

"Hả?" Bạch Nha cảm nhận được phía trước không xa có động tĩnh, vội vàng ẩn nắp, sau đó thả ra thần niệm dò xét tình hình phía trước.

"Đó là…" Thần niệm ngoại phóng, rất nhanh Bạch Nha thấy được tình hình phía trước. Nơi đó có một nữ tu sĩ đang chiến đấu với gần hai trăm đầu hung thú, mà nữ tu sĩ nọ một thân tràng ngập Ma Khí, hiển nhiên người của Ma Môn.

"Ma Môn sao?" Bạch Nha nhìn thấy đối phương Ma Khí nồng nặc, không quá quan tâm, dù là hung thú hay là Ma Đạo tu sĩ thì hắn đều ra tay diệt sát. Chỉ là…

"Ma Tổ La Hầu khí tức?" Bạch Nha ánh mắt kinh dị nhìn nữ tu sĩ nọ, không thể tin nói: "Làm sao có thể?"

Bạch Nha có một ý tưởng lớn mật. Không lẽ giới tính thật của Ma Tổ La Hầu là nữ? Còn nguyên nhân Ma Tổ La Hầu bị Hồng Quân truy giết là vì…

Khụ khục… Có lẽ nói ra gì đó không thể nói, chỉ đơn thuần là nói đùa, thật sự là nói đùa mà thôi.

"Không phải sao?" Bạch Nha lần nữa dò xét đối phương, tu vi đại khái là Kim Tiên đỉnh phong, chỉ thiếu nữa bước nữa sẽ tiến vào Thái Ất chi cảnh. Mà trên người của nàng, từng luồng Ma Khí kia tuy cùng Ma Tổ La Hầu rất tương tự, nhưng nếu chân chính so sánh thì có thể dùng từ "khá thuần khiết" để hình dung.

"Thật sự là kỳ lạ" Bạch Nha lần nữa nhíu mày, hắn thật sự không hiểu đối phương tình huống là gì, không dám tùy tiện xuất thủ.

"Aaaaa…"

Ma Đạo thiếu nữ kêu thảm, mặc dù nàng so với trước kia Ngao Tề tu vi cao hơn một chút, bất quá đây là quần công, là một người đấu với gần hai trăm đầu hung thú a.

"Thôi được rồi, gặp nhau là duyên đi" Bạch Nha lắc đầu cười, trong lòng không hiểu vì sao lại có cảm giác muốn giúp người nọ. Là vì thiếu nữ xinh đẹp để hắn động tâm sao? Không, không phải vậy, loại cảm giác này tựa hồ trong mong lung đã định sẵn, hắn nhất định phải xuất thủ.

Hưu…

Bạch Nha thân hình thoắt một cái biến mất tại chỗ, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Ma Đạo thiếu nữ, một tay cầm Hồng Mông Lượng Thiên Xích xuất thủ, một tay kéo người nọ vàp trong ngực mình. Nam nhân a, có tiện nghi không chiếm còn có gì nghĩa gì, chỉ là…

"Hả?" Cánh tay Bạch Nha truyền đến một xúc cảm khó tả, mềm mềm lại co dãn, chạm vào cảm giác thật lạ.

"Ưm… A…"

Nương theo âm thanh quái lạ của Ma Đạo thiếu nữ, Bạch Nha cúi đầu nhìn xuống người đang tựa trong ngực mình, một khuôn mặt đỏ ửng nhìn hắn, tựa hồ rất tức giận, nhưng cũng rất ngại ngùng nhìn hắn.

Bạch Nha lại nhìn xuống một chút, lúc này mới thấy tay mình đang nắm lấy thứ gì, tay hắn vật mà đang… đặt trên ngực đối phương. Mà đâu chỉ đơn giản là đặt vào, vì để giữ nàng lại, hắn còn bóp chặc đây. Mơ hồ có thể thấy được sự biến dạng…

"Ta…ta…" Bạch Nha nhất thời lúng túng, quên cả buông tay ra ra. Nói thật, lần trước lúng túng với Nữ Oa chỉ là vô tình, thậm chí nhìn còn chưa kịp nhìn, huống chi là trực tiếp đụng vào như bây giờ.

"Ngươi còn không buông ra" Ma Đạo thiếu nữ thấy hắn ngây người, càng tức giận hơn, cắn răng nói.

"À…à phải, ta buông…" Bạch Nha lấy lại tinh thần, vội buông tay ra, chỉ là hắn lại vô thức bóp ngực nàng thêm một cái.

"Ưm…" Ma Đạo thiếu nữ vô thức rên một tiếng, mặt đỏ bừng bừng, trợn trừng mắt nhìn Bạch Nha, tức giận nói: "A! Tên dâm tặc khốn kiếp này!"

Trong lòng nàng liên tục hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Bạch Nha. Đã sờ ngực nàng thì thôi đi, còn bóp mạnh như vậy làm gì, người ta thế nhưng là thiếu nữ, sẽ thẹn thùng a.

Tức giận là vậy, nhưng thực lực không bằng người, nàng chỉ có thể tức giận dùng hay tay liên tục đánh vào người đối phương để trúc giận.

"...." Bạch Nha im lặng không nói, hắn hoài nghi tay của mình có phải hay không bị người khác điều khiển, làm sao có thể làm ra chuyện này chứ.

Mà khi Bạch Nha nhìn lại Ma Đạo thiếu nữ, hắn cười khổ không thôi, cô nương này làm sao giống như là đang yêu thiếu nữ giận dỗi tình nhân một dạng.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.