Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến hóa (1)

Tiểu thuyết gốc · 1486 chữ

Tống Thư Liễu đang căng mình chống đỡ loạt công kích của Chân Hoàng Thiên thì một giọng nói ấm áp quen thuộc vang lên trong đầu y.

- ... Liễu Nhi ... ngươi làm sao lại bị một con giun truy đánh thế kia ?

- ... khục ... sư phụ ...

Y hiểu rõ vị sư phụ của y từng là tồn tại rất mạnh, tuy nhiên, gọi Chân Long Thần Tộc là một con giun thì cũng có chút hơi quá đáng, nhất là khi hắn đang bị đối phương đuổi đánh tới tấp như hiện tại, thành thử ra hắn có chút xấu hổ.

- ... không cần nhiều lời, ngươi đứng quan sát là được ta mượn thân thể ngươi một chút ...

- Vâng thưa sư phụ.

Vẫn là Bạch Hạc Du Vân bộ pháp nhưng trong tay của lão lại hoàn toàn khác biệt với Tống Thư Liễu, lúc này nhìn lão, di chuyển trong đợt tấn công dày đặc của Chân Hoàn Thiên vô cùng nhàn hạ, khác hẳn với dáng vẻ chật vật lúc nãy.

Không ít vị trưởng bối cũng nhận ra điểm khác biệt này của Tống Thư Liễu, nhưng mà hầu hết đều cho rằng có lẽ là hắn đã quen với nhịp điệu của trận chiến.

Khoảng cách của Tống Thư Liễu và Chân Hoàng Thiên dần dần bị kéo giãn ra trong sự hoài nghi của nhiều người, nhất là tên Chân Hoàng Thiên.

"Cái quái gì vậy ? ... chẳng lẽ nãy giờ y chỉ thăm dò ta?"

Chân Hoàng Thiên nghi hoặc nhìn về phía Tống Thư Liễu, trong lòng có chút nghi hoặc.

"Tống Thư Liễu" vung tay chém một chiêu Phong Sát Tứ Phương về phía trước, bốn đạo phong hệ kiếm khí hung hãn vây lấy Chân Hoàng Thiên.

"Hả?"

Chiêu Phong Sát Tứ Phương này hắn vừa đối mặt không lâu, nhưng bây giờ lại cảm thấy khác biệt, bốn đạo phong hệ kiếm khí đều nhằm vào điểm yếu trong di chuyển của hắn mà tấn công.

Chân Hoàng Thiên lúc này không thể không lùi lại.

Kỹ thuật này, chỉ có cao thủ Hóa Thần kỳ trở lên mới có khả năng thi triển ra.

Không ít trưởng bối của Tống gia lẫn Hoa Sơn Cổ Phái biểu lộ cảm xúc kinh ngạc lẫn phấn khích không thôi, quả nhiên Tống Thư Liễu vẫn là kỳ tài kiếm đạo tuyệt đỉnh của bọn họ.

Trận chiến lần trước với Vũ Phàm nếu không phải vì sư phụ của Tống Thư Liễu bị trọng thương ngủ say, e là Vũ Phàm cũng khó mà chiến thắng được y.

Sắc mặt của Chân Hoàng Thiên đanh lại, con ngươi hắn ngưng trọng nhìn thân ảnh của Tống Thư Liễu trước mặt, hắn cảm nhận được một khác biệt rõ rệt trong khí chất của đối phương.

Ngay khi y vừa lùi lại, "Tống Thư Liễu" liền chớp thời cơ truy kích.

"Lạc Nhạn - Thủy Kích"

"Lôi Phù"

"Sa Bàn - La Võng"

Đối với Tống Thư Liễu có lẽ hắn chưa đủ tinh thông để sử dụng nhiều thuật pháp cùng lúc, nhưng với lão lại là chuyện khác, thân chinh bách chiến vạn năm của lão, không phải là để làm cảnh a!

Chân Hoàng Thiên như lạc vào mê trận của lão, bị lão khóa chặt lại không lối thoát.

Liên hoàn chiêu ? Không ít người ngỡ ngàng nhìn màn trình diễn hết sức kinh diễm kia của "Tống Thư Liễu".

Chân Hoàng Thiên rõ ràng đang áp đảo hoàn toàn Tống Thư Liễu, vậy mà trong phút chốc, trải qua mấy nhịp thở ngắn ngủi, người nắm giữ thế trận lại là "Tống Thư Liễu".

Tống Thư Liễu quan sát sư phụ y phản công mà trong lòng thở dài không thôi, khoảng cách giữa hắn và lão quả thực là vực sâu không đáy.

Bị Sa Bàn pháp bảo của Tống Thư Liễu khóa chặt, Chân Hoàng Thiên không có cách nào lui lại, hắn chỉ đành hóa thành bản thể, mượn lực lượng của bản thể mà phá trận lui về sau.

Bởi vì hắn cảm nhận được một khi hắn để cho Tống Thư Liễu đánh trúng một chiêu này hắn liền sẽ bị trọng thương.

"... hô ... thằng nhãi này ..."

Lão tặc lưỡi nhìn con mồi vụt mất trước mặt, rồi lão bỗng cười lạnh.

Lão tung một hơi hơn chục cái Thủy Trọc Phù lên trên trời cao, rồi lại dùng Phong Trảm kiếm chém vỡ tan, giọt nước bắn tung tóe, tạo thành một cơn mưa rào.

Lão niệm chú ấn, Hạc Mai Kiếm trong tay lão lập lòe lôi điện nổ lách tách.

Lão hét lớn:

- Lôi Trảm!

Xoạt! ĐOÀNG ... Đoàng ... Đoàng ... Đoàng ...

Ba tiếng nổ lớn làm chấn động cả khán đài, thân thể Chân Hoàng Thiên lưu lại từng tia lôi điện đang công kích lập lòe.

Hắn cảm nhận được từng cơn tê dại đang truyền đi khắp người, lực công kích lần này hoàn toàn khác biệt so với lần trước, nhưng hắn không nghĩ ra được điểm khác biệt xuất phát từ đâu.

Chân Hoàng Thiên cẩn thận bay lui về sau, nếu như đối phương đã dốc toàn lực, vậy thì hắn cũng không lưu thủ nữa.

Hắn nói:

- Tống Thư Liễu, ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của Chân Long Thần Tộc chân chính !!!

Bản thể của Chân Hoàng Thiên cong lên thành ba đoạn, nhìn như ba ngọn núi nối tiếp nhau, hắn há to cái miệng như chậu máu, một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa nhanh chóng hội tụ trước miệng hắn.

Dần dần áp súc lại thành quả cầu chân khí, càng lúc càng nồng đậm, càng lúc càng nén lại.

Lão sư của Tống Thư Liễu cũng phải một ngụm khí lạnh, bản thể của Tống Thư Liễu tuyệt đối không đủ sức để chống đỡ một chiêu này.

Một tia sáng chợt lóe lên trong phút chốc, chóa cả quang cầu quan sát bên ngoài, không ít người phải dụi mắt để ổn định lại nhãn lực.

"... mẹ kiếp ..."

Lão sư của Tống Thư Liễu văng một câu chửi tục, lão huy động toàn bộ pháp bảo và phù lục phòng ngự mà Tống Thư Liễu có gần như cùng một lúc, để chống đỡ một chiêu này của đối phương.

Chân Lưu Hoàn của Chân Hoàng Thiên xuyên thủng lớp bùa phòng ngự đầu tiên của lão, rồi nhanh chóng chấn nát 9 lá bùa phòng ngự còn lại, đâm thẳng đến pháp bảo Mục Quang Kính.

Lão sư của Tống Thư Liễu ổn định thân hình, liên tục quán đỉnh chân khí vào bên trong Mục Quang Kính chống đỡ Chân Lưu Hoàn chiêu thức.

Mục Quang Kính run rẩy dữ dội, bên góc trên bên phải của nó dần dần xuất hiện một vết nứt nhỏ bằng một đốt tay.

Mục Quang Kính là pháp bảo Địa giai tinh phẩm, vậy mà dưới một kích này của Chân Hoàng Thiên cũng khó lòng chống đỡ nổi.

Lão sư của Tống Thư Liễu ngược lại không hề nao núng trước chuyện này, lão chỉ khẽ cười, thúc đẩy lần quán đỉnh chân khí cuối cùng vào bên trong Mục Quang Kính, rồi bản thân thì lại dùng Bạch Hạc Du Vân bộ pháp di chuyển sang chỗ khác, thoát khỏi quỹ đạo công kích của Chân Lưu Hoàn.

Lão vừa buông tay, mặt kính nứt vỡ tràn lan, rồi nhanh chóng vỡ tan, Chân Lưu Hoàn sượt qua vạt áo của Tống Thư Liễu, lão đã kịp thời né tránh chiêu này của đối phương trong gang tấc.

Ở bên ngoài bí cảnh tỷ võ, tu sĩ quan chiến hô lên từng đợt thích thú:

- Hảo, hảo a ...

- Hay quá, đúng là đại sư huynh của Hoa Sơn Cổ Phái nha ...

- Thật không nghĩ có thể làm như vậy a ...

Chiến pháp của lão, thanh thiếu niên hai mươi mấy tuổi đầu như bọn họ, không có cách nào so sánh, như là lạch nhỏ so với đại dương a!

Chân Hoàng Thiên nhất kích tất sát thất bại trong lòng có chút nóng nảy, hắn cứ ngỡ, một chiêu này đã có thể hạ gục Tống Thư Liễu, nhưng không ngờ đối phương lại có thể chống đỡ và tránh thoát hoàn hảo như vậy.

Phải biết là từ lúc hắn tụ lực xuất chiêu cho đến lúc phá nát Mục Quang Kính của Tống Thư Liễu chỉ có hơn 30 giây thời gian, điều này chứng tỏ Tống Thư Liễu nghĩ ra đối sách cực kỳ nhanh.

Trong khi đó hắn chưa từng giao đấu với Chân Long Thần Tộc trước đây bao giờ cả.

Điều này đã giúp cho Tống Thư Liễu ghi điểm trong mắt nhiều vị trưởng bối có mặt ở đây.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Thiên Đế sáng tác bởi AnCuLaoSi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnCuLaoSi
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.