Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Con ông cháu cha

956 chữ

Chương 4: Con ông cháu cha

Kể đến lúc ba tuổi năm ấy, tôi đã giác ngộ:

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ

Mặt trời chân lý chói qua tim

Hồn tôi là một vườn hoa lá

Rất đậm hương và rộn tiếng chim...

Tôi đã thấm nhuần tư tưởng Mac-Lenin, à nhầm tư tưởng cẩu đến đại kết cục. Tôi luôn, đang và đã thực hiện đúng theo tư tưởng ấy, hành động theo ba phương châm mà tôi cho là chân lý:

+tự biết mình (tự phê bình và phê bình)

+vừa đủ(không cao, không thấp, khiêm tốn làm người)

+cẩu(chắc thắng thì đánh, không chắc thắng không đánh)

--------------

Sau khi chui trong bụi cây, quay lén nơi bí ẩn, lắng nghe chỗ xì xào, tập trung gần 120% cả ngày lẫn đêm 24 giờ và giờ đây cuối cùng cũng phát hiện ra sự thật về thế giới này.

Ngôi thành tôi ở tên là Đại Việt(nghe thấy sai sai) nghe đã có trăm năm lâu, quy mô mấy vạn người, nó năm ở vị trí đắt địa(à nhầm), dễ thủ khó công. Nó có hình hồ lô số tám gồm một vòng hình tròn nhỏ và một vòng hình tròn to. Bao quanh thành các là dãy núi cao chót vót đến tận mây xanh. Muốn đi vào thành cần đi qua hai cổng chính gọi là tiểu môn và đại môn. Đại môn là cửa chắn bên ngoài khi từ bên ngoài vào trong vòng tròn lớn. Tiểu môn là cửa nối vòng tròn lớn và vòng tròn nhỏ. Nơi này có vị trí chiến lược trọng yếu, được bố trí trọng binh canh gác.

Vì vậy cho nên thành Đại Việt chia thành nội thành và ngoại thành. Ngoại thành rộng lớn là nơi sinh hoạt của người dân. Điểm đặc biệt của ngoại thành là con đường rộng lớn(16 làn xe) nối thẳng tiểu môn và đại môn. Ở giửa con đường là bãi đất rộng(quảng trường) có dựng bia đá khắc ghi những tổ tiên và những anh hùng có công với Đại Việt. Người ta gọi con đường đó là con đường chiến thắng. Nội thành là nơi được tổ chức những sự kiện quan trọng của Đại Việt và có kiến trúc chung tiêu biểu của thành như nhà lớn Diên Hồng nơi tổ chức hội, đền tế Tổ,...và đặc biệt cây đa Tân Trào cao khủng khiếp che hết cả nội thành.

Kết cấu xã hội thì già làng là chức cao nhất-là người uy tín nhất làng(Không phải trở thành già làng sẽ khiến mọi người công nhận, chính vì được mọi người công nhận nên mới trở thành già làng). Tiếp theo là hội nghị các bô lão(gồm 12 người) vận hành theo cơ chế giơ tay biểu quyết và có nhiệm vụ hiệp trợ già làng làm việc. Bô lão là người có công lao lớn mới được bổ nhiệm. Các chức trách như Lạc tướng, Lạc hầu,... sẽ do hội nghị bô lão thông qua.

Tôi thuộc loại con ông cháu cha. Ông nội tôi Yết Ngạo là đương nhiệm già làng thứ 5 của Đại Việt và với biệt hiệu "Thiên thủ kim cương Vương" nghe nói nếu truyền tên biệt hiệu ra ngoài sẽ gây khủng hoảng cực độ. Ông ấy lúc nào cùng nhìn chằm chằm tôi, mặt lúc nghiêm túc thì rất đáng sợ và lúc nào ông ấy vui thì cứ mãi lải nhải "Việt chi ý chí"(giống mặt Hokge đệ tam Hiruzen Sarutobi ).

Bố tôi Yết Hạo là đương nhiệm bô lão một trong và nổi danh với biệt hiệu "Kim thủ Lạc tướng". Tôi thấy lúc ở nhà mặt hiền lành đến dễ sợ(đần đần), có vẻ ông rất sợ ông nội tôi và sợ vợ nữa. Nhưng lúc ở ngoài, ông đĩnh đạc, thông minh, tài giỏi, đào hoa và người ta còn gọi là "Tiểu tướng quân". Suýt nữa tôi không nhận ra, ông bố này là "Đại trí nhược ngu"(Quách Tĩnh đây là đâu).

Bà nội tôi Yết Kiều(đổi theo họ chồng) là đương nhiệm bô lão một trong, là mỹ nữ đẹp nhất trong tộc Bách Việt thế hệ trước và biệt hiệu "Thiên chi hoa". Bà cài gì cũng tốt nhưng chỉ mỗi cái tật xấu duy nhất là hay bóp véo và sờ xoạng tôi(trong sạch của tôi).(Sa ẩn Chiyo đẹp không)

Mẹ tôi Yết Vân(đổi theo họ chồng) là đương nhiệm bô lão một trong, là mỹ nữ đẹp nhất trong tộc Bách Việt thế hệ này và biệt hiệu "Địa chi hoa". Mẹ tôi rất thích cười, mỗi lần bà cười, tôi dường như tan chảy nên tôi quyết định sẽ không làm truyện mà bà buồn(Thần tiên tỷ tỷ).

Em gái tôi Yết Hồng kém tôi một tuổi, con bé có tính cách rất bạo lực và luôn chống đối tôi trong mọi việc. Thật đau đầu. (Hokage Đệ Ngũ Senju Tsunade)

Cuối cùng tôi Yết Minh Tuệ...(xin lỗi đã hết giờ)

Lúc đó, tôi đã bành trướng, con cha cháu ông đấy(Ai dám coi thường anh). Anh bỏ nhà ra đi lúc bốn tuổi thì đúng lúc gặp con gà xổng chuồng bị điên cứ khạc lửa lung tung. Má ơi, con muốn về nhà. Từ đó, tôi không dám ra ngoài nữa.

Kể từ truyện đó, cái từ "con cha cháu ông" đã không còn trong từ điển của tôi nữa bởi vì một nỗi lo lắng vô cớ rằng tôi là nhân vật phản diện không còn là nhân vật chính nữa. Thế giới quá nguy hiểm, tôi sẽ tiếp tục thực hiện ba phương châm một tư tưởng thống nhất.

Bạn đang đọc Hồng Trần Luyện Tâm Pháp của Chiếu Tâm Đại Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BietTaoLaAi
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.