Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt U Văn Báo

Tiểu thuyết gốc · 1538 chữ

CHƯƠNG 6: DIỆT U VĂN BÁO

Dựa theo lời đám người kia nói, ắt hẳn là ở gần chỗ này. Một lúc sau, Tần Vũ đã nhìn thấy hai con U Văn Báo đen xì nằm cách nhau mười mét, nhất thời ngừng thở.

Con U Văn Báo trong sơn động lớn đến đáng sợ, chỉ riêng đầu nó thôi đã bằng một vại nước, hai con mắt như hai cái chuông đồng nổi vằn những chùm mạch máu, thô bạo hung tàn.

Tần Vũ lao lên, bổ một kiếm vào U Văn Báo.

Liền sau đó là đao quang ánh tuyết, kiếm quang dày đặc, nhận quang vặn vẹo, như triều thủy công xuất, con U Văn Báo vốn đã bị Tần Vũ đánh lùi tru lên liên tiếp, đã lùi nay càng lùi thêm, phẫn nộ vô cùng, há miệng phun ra một đám khói độc lấp lánh lửa lửa quang màu tím. Tần Vũ giật mình, lập tức vận chân khí toàn thân, giữa hai tay thấp thoáng xuất hiện một đường hồ quang màu đen, tất cả khói độc màu tím phun ra chạm vào hồ quang lập tức nổ tung, khiến hắn phải liên tiếp lùi lại phía sau, cánh tay tê rần, những người khác đâu ai dám đứng yên một chỗ, chật vật tháo chạy. Đúng lúc này, hắn chợt lao về phía trước, thân thể lướt ra, kiếm xuyên vào cái miệng vẫn còn chưa kịp khép vào của U Văn Báo, nhảy lên cao, cắt như cắt đậu phụ. U Văn Báo giãy dụa mấy cái không cam lòng, đầu nghiêng sang một bên, khí tuyệt mệnh tàn.

“Cũng may có kinh nghiệm đối phó U Văn Báo!” Tần Vũ thở một hơi, nhìn con U Văn Báo lớn còn lại.

Con U Văn Báo này thực lực đã đạt đến nhị giai, khó đối phó hơn con U Văn Báo kia rất nhiều.

Con U Văn Báo kia thấy thấy Tần Vũ, cái miệng như bồn máu mở rộng ra, thân hình dài mười mấy mét của U Văn Báo lao về phía Tần Vũ, lưu lại dấu vết cực lớn ở trên đất.

Tần Vũ lạnh lùng nhìn qua U Văn Báo đang xông lên, chờ đợi thời cơ để tấn công nó.

Tần Vũ dừng lại ở vị trí cách U Văn Báo hơn mười mét, vị trí này đối với nó là khoảng cách an toàn nhất, đã có thể công kích được địch nhân, mà địch nhân lại không đánh được nó.

Mở miệng rộng ra, trong chốc lát, một làn khói độc màu tím phóng tới vị trí của Tần Vũ.

Thân hình chợt lóe, Tần Vũ né qua phạm vi công kích của khỏi độc, thân hình lao về hướng bên trái của U Văn Báo, đại kiếm trong tay kéo lê trên mặt cát, lưu lại một đạo dấu vết tinh tế rất dài.

Lại là một làn khói độc phun đến, thân hình Tần Vũ lại lóe lên, khỏi độc sượt qua cánh tay thiếu chút nữa làm cho Tần Vũ không cầm được đại kiếm trong tay.

U Văn Báo thấy phun độc hai lần cũng không thể làm gì được địch nhân, lập tức có chút căm tức, thân thể khổng lồ quét ngang, cái đuôi to chừng nửa thước quét ngang ra, kình phong kịch liệt đem mặt cát dày đặc lột bỏ một tầng lớn.

Đại kiếm giơ lên, chân khí quán chú lên thân kiếm, Tần Vũ đón cái đuôi của U Văn Báo chém ra một kiếm.

“Két...!”

Tần Vũ ngăn không được thân thể, nhanh chóng thối lui mấy bước, cẩn thận nhìn chằm chằm vào đối phương.

Trên cái đuôi của U Văn Báo lưu lại một vết nứt sâu gần nửa thước, đại kiếm sắc bén cộng thêm năng lượng lôi điện có thể gia tăng lực cắt kim loại, khiến nó bị thương ngoài da không nhẹ.

“Rống...!”

U Văn Báo rống lên tức giận, tứ chi phat lực, đánh tới Tần Vũ.

“Đang muốn cận chiến với ngươi đây!” Tần Vũ lộ ra nét mỉm cười, cũng cầm theo đại kiếm xông lên.

Cái miệng như bồn máu mở rộng ra, một làn khói độc mãnh liệt vọt tới, bao phủ không gian mấy mét quanh thân thể Tần Vũ.

“Súc sinh thật giảo hoạt...!” Tần Vũ chém ra một kiếm, hai chân mãnh liệt đạp lên mặt đất, thân hình bắn về phía U Văn Báo, tốc độ cực nhanh, chuyển biến đột nhiên làm cho U Văn Báo còn chưa có lấy lại tinh thần.

"Đi chết đi! Thanh Phong Phất Diện...!" Thân hình uốn lượn, Tần Vũ hai tay cầm ngược đại kiếm, hung hăng đâm vào phần gáy của U Văn Báo.

Máu đỏ vẩy ra, U Văn Báo đau đến lăn lộn trên mặt đất, âm thanh gào rú vang lên không ngừng.

Từ trên lưng U Văn Báo nhảy xuống tới, Tần Vũ kịch liệt thở phì phò, nếu không phải Thanh Phong Phất Diện uy lực cực mạnh, thì chỉ sợ không phá không được áo giáp rất dày của U Văn Báo.

...

“Vèo...!”

Thân thể nhẹ lướt, Tần Vũ bay người lên cao, như một con chim lớn, lướt đi hơn hai mươi mét, hung mãnh lao xuống phía sau một cây đại thụ.

“Phốc phốc...!” Cây đại thụ bị chém hai đoạn, lộ ra một con yêu thú như lang như hổ.

Nhất giai trung kỳ đỉnh phong - Hổ Lang!

Tần Vũ rung cổ tay, Kiếm hóa thành kiếm mang sáng chói đâm ra, kinh diễm vô cùng.

Hổ Lang đâu ngờ Tần Vũ lại ra tay nhanh như vậy, vừa mới di động thân thể, ngực đã bị đâm trúng, con thú bị thương hung hãn dị thường, một trảo chụp vào cánh tay Tần Vũ.

“Muốn chết...!”

Tần Vũ bỏ qua đòn công kích của đối phương, chân khí bơm vào kiếm, nhảy ngược về phía sau, làm vỡ lồng ngực con Hổ Lang, đồng thời thuận thế chém đứt móng vuốt đang vươn ra của đối phương.

Con yêu thú dưới hai chiêu liên tiếp của Tần Vũ, thân thể mềm nhũn, vô lực nằm co quắp trên mặt đất, rõ ràng không thể sống được.

Ngó vào vết thương của Hổ Lang, Tần Vũ sáng mắt, cuồng hỉ nói:

“Đúng là đổi vận, trong người con yêu thú này còn có yêu đan!”

Một kiếm bổ phanh thi thể Hổ Lang, Tần Vũ giơ tay tìm, lấy ra một miếng yêu đan lớn bằng quả trứng.

Lấy từ trong ngực áo ra một chiếc hộp ngọc, Tần Vũ cẩn thận bỏ miếng đan dược vào, sau đó đóng nắp hộp, đề phòng yêu khí và nguyên khí tiết lộ ra ngoài. Hít một hơi thật sâu, Tần Vũ tỉnh lại từ trong cuồng hỉ, ánh mắt dừng lại chỗ thi thể Hổ Lang.

“Nguyên liệu trên người yêu thú chắc cũng phải bán được kha khá, không được lãng phí!”. Tần Vũ vừa lẩm bẩm, vừa ngồi xổm xuống, thu thập nguyên liệu trên xác yêu thú, không để sót một chút nào.

Đợi nguyên liệu thu thập xong, Tần Vũ nhíu mày, cái túi da lớn mang theo gần như đã đầy, giá như có một cái nhẫn trữ vật thì tốt.

...

Tần Vũ đi vào chợ, chỉ thấy tiếng người ồn ào, người đi lại rất đông, vô cùng náo nhiệt. 

Tiến vào cửa hàng, lúc này liền có một vị thị nữ trẻ tuổi đón mời, nhìn thấy Tần Vũ, trên mặt lúc này cười nói:

“Công tử, bổn tiệm có Tụ Khí đan, Linh Nguyên hoàn tốt nhất thích hợp cho võ giả Luyện Thể tu luyện, Giải Độc đan lúc làm nhiệm vụ có thể để giải độc, Kim Sang dược, Hộ Tâm hoàn bảo hộ ý thức, không biết công tử cần loại đan dược nào?”

Tần Vũ trong lòng đã sớm có tính toán trước, nghe vậy nhẹ nhàng xoa tay một cái nói:

“Cho ta năm viên Tụ Khí đan!” Những loại đan dược này, đều là thích hợp cho hắn tu luyện lúc này.

“Xin công tử chờ một chút, tiểu nữ đi lấy đan dược cho công tử!” Nói xong, thị nữ xoay người, đến phía sau lấy đan dược.

Tần Vũ đợi một lát thì thấy hầu gái kia ôm một cái hộp gỗ tới, Tần Vũ nhìn qua gật đầu nói: “Đúng là các loại thuốc này, tất cả trị giá bao nhiêu kim tệ?”

“Tổng cộng là một trăm lẻ năm kim tệ, làm tròn thành một trăm, năm kim tệ kia coi như cửa hàng của ta biếu tặng công tử, mong ngài lần sau lại đến ạ!”

Tần Vũ thầm than trong lòng, hắn săn giết yêu thú mấy ngày này đi đổi mới chỉ được hơn 1000 kim tệ, vậy mà mới chỉ mua 5 viên Tụ Khí Đan đã tốn hơn 100 kim tệ, tu luyện thật là đốt tiền a. Tần Vũ nhìn hầu gái xinh đẹp này, gật đầu nói: “Có cơ hội sau này lại đến!”

Bạn đang đọc Hư Vô Ma Đế sáng tác bởi NguyetVuong

Truyện Hư Vô Ma Đế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyetVuong
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.