Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò đùa

Tiểu thuyết gốc · 2300 chữ

5 phút sau cuộc trò chuyện của đám người.

Trên cơ thể khổng lồ của quái đá, Minh Huy lảo đảo, ngã vật xuống. Lòng bàn tay anh be bét máu, dao găm trong tay cũng rơi xuống bên cạnh. Tệ hơn nữa là cánh tay phải của anh cong vẹo, hiển nhiên là đã gãy. Anh há miệng, cố gắng hít thở từng hơi.

Phía bên kia, cách đó khoảng 50 mét, Thành Trung và Vô Danh cũng không khá hơn là bao. Cả hai quần áo rách tả tơi, trên gương mặt đầy những vết bầm dập, khắp cơ thể là những vết rách như bị dao kiếm chém trúng. Điều đáng mừng bây giờ là hai kiếm sĩ này lại trở nên hợp tác, giao phía sau lưng cho đối phương.

Người còn lại, Diệu Huyền, trong mấy phút vừa qua cô không nhớ nổi mình đã bắn bao nhiêu mũi tên năng lượng nữa. Chỉ biết là thành tựu "Gót chân Achilles" của cô đã được kích hoạt được một lát rồi.

Chỉ trong 5 phút mà cả bốn người đã trở nên te tua như vậy!

Nguyên nhân là ba người mải mê tấn công con quái đá. Một phần đúng là do bọn họ cố hết sức tấn công con quái đá. Nhưng cũng vì phần chịu ảnh hưởng của hiệu ứng "Trò đùa: Cupid và Satan" chết tiệt. Biết được thời gian không còn nhiều, nên cả 4 người đều cố hết sức tấn công con quái đá. Nhưng như vậy lại càng rơi vào bẫy. Con quái đá máu trâu bao nhiêu? 22k. Kể cả có đứng im cho họ công kích cũng không biết phải tới bao giờ mới giết được.

Đằng này khi cả 4 đã rơi vào tình trạng điên cuồng, con quái đá lại như "khôn" ra, trên lưng nó đột nhiên mọc ra rất nhiều cây gai nhọn, bất ngờ quất về phía đám người. Mặc dù gai nhọn này không có lực sát thương kinh khủng của quái đá, nhưng cũng không yếu một chút nào. Cả 4 người đều có chỉ số tốc độ kha khá, mà Minh Huy và Vô Danh càng có tới hơn 20 chỉ số tốc độ, nhưng khi lâm vào trạng thái điên cuồng cũng không còn bao nhiêu lý trí để né tránh.

Dường như qua 5 phút "chiến đấu", con quái đá cũng có phần mệt mỏi. Gai nhọn không quất ra nữa. Cả đám mới nhân cơ hội này nghỉ ngơi trên chính thân quái đá.

Minh Huy lúc này mới được dịp thở phào. Anh nằm đó, đột nhiên lại phát hiện ra mình vừa lâm vào trạng thái điên cuồng! Sự mệt mỏi do hoạt động cường độ cao thì đúng là có thể, nhưng cánh tay bị gãy của anh lại không phải do gai nhọn gây ra! Chính anh trong trạng thái điên cuồng, sau khi phi dao găm ra thì nhào tới dùng nắm đấm đánh lên lưng con quái đá. Kết quả là hệ thống lập tức mô phỏng cho anh một cánh tay què quặt!

Đột nhiên trong đầu Minh Huy nảy ra một "thuyết âm mưu" vô cùng đáng sợ: Trò chơi này rõ ràng là có thể tác động vào trí não con người. Nếu cái "kiểm soát" này mà có thể điều khiển não bộ con người, để con người làm việc phạm pháp thì sao?

Ầy. Kệ nó, đấy không phải việc mình phải lo! Hơn nữa cũng làm gì có chuyện phạm pháp rõ ràng thế mà không ai ra tay chứ! Minh Huy gạt suy nghĩ ngu ngốc ra khỏi đầu, quay lại kiểm tra tình trạng của bản thân mình.

Thật khó đối phó! Tính sơ sơ thời gian chỉ còn lại khoảng 4 phút. Ôi thôi kệ, tới đâu thì tới, cùng lắm là cả đám thua cái nhiệm vụ này thôi!

Khoan! Ngay khi anh có suy nghĩ thả lỏng tâm tình, tâm trí anh lại cảm thấy cực kỳ bình tĩnh. Bình tĩnh tới không thể bình tĩnh hơn nữa. Anh lập tức suy xét.

Mấu chốt vấn đề là nằm ở đâu?

Cupid và Satan. Một vị thần của La Mã. Một ác quỷ của những đạo giáo Tây Âu. Điểm chung của hai vị này ở đâu?

Phải rồi!

Khi tâm trạng bình tĩnh lại, Minh Huy suy nghĩ, ngay lập tức anh hiểu ra. Cupid là vị thần tình yêu, thần ham muốn và cũng là vị thần của cảm xúc tích cực của con người. Còn Satan, theo như anh từng đọc một bộ kinh thánh, hắn là một thiên thần sa ngã, chuyên lừa lọc, kích động, khiến người ta có những cảm xúc tiêu cực, bộc lộ ra bản chất tham lam, xấu xa nhất!

Vừa rồi, bốn người Minh Huy bị cuốn theo những suy nghĩ tệ hại: nhiệm vụ thất bại, 10% cảm giác đau đớn trước khi chết, sự phí công.... khiến họ không bình tĩnh, kết quả là Satan chiến thắng, khiến họ mất đi lý trí. Còn Minh Huy, anh vừa bình tĩnh lại, lập tức các cảm xúc tích cực khiến anh thư giãn và tìm ra đối sách. Vậy thì Cupid đã chiến thắng!

Hiểu rồi!

Ôi vui quá. Vui méo chịu được. Vui kinh khủng! Minh Huy sung sướng, trước mặt như nở hoa. Bầu trời thì như trở nên cao hơn, xanh hơn. Mây trắng bay lững lờ. Gió thổi hiu hiu. Chim hót líu lo. Thật thanh bình và yên tĩnh!

Ây. Khoan khoan! Đừng có lố thế chứ. Minh Huy giật mình tỉnh táo lại. Móa. Cái buff này khiến người ta như kiểu... "hất cùn" ấy. Buồn thì lâm ly bi đát. Đau thì như xé lòng xé dạ. Điên thì còn hơn mấy tên chuyên nhặt lá đá ống bơ ở trong Châu Quỳ. Mà vui thì á, ôi thôi, đúng kiểu thứ gì cũng trở thành Chúa Hề! Minh Huy đứng bật dậy, cố gắng giữ tâm trạng của mình bình thường nhất có thể! Anh ước tính một chút. Chỉ còn 3 phút! Minh Huy thầm nhủ. 3 phút thì sao mà kịp? Mà thôi! Kệ. Chiến tới đâu thì chiến. Hết sức là được! Anh không sợ đâu!

Ngay khi Minh Huy có suy nghĩ này, hiệu ứng "Trò đùa" lập tức mang tới cho anh một cảm giác hết sức "anh hùng".

- Hahaha. Chiến thì chiến! - Minh Huy cười như bố đẻ em bé.

- Sao! Nhận ra rồi hả?

Một giọng nói bình tĩnh khác vang lên.

Là Thành Trung, đang sóng vai với Vô Danh.

Khoan hãy nói, hai tay kiếm sĩ này cũng rất có hình tượng. Cả hai đều rất cao, lại khá điển trai. Chỉ khác là một tên có phong cách cổ trang chuối cả nải. Còn một tên khác thì lại có phong cách rất Tây. Hai tên đứng cạnh nhau, kiếm gác lên vai. Phong cách tương phản hoàn toàn nhưng lại có một vẻ hợp lý rất kỳ lạ.

Thấy cảnh này, Minh Huy có cảm giác như mình đang xem poster của Superman vs Người dơi vậy!

Hóa ra Minh Huy không phải người duy nhất nhận ra cái hiệu ứng kỳ quặc này. Hai tên kia cũng đã nhận ra, thậm chí còn sớm hơn anh. Haizz. Xem ra mình không phải thiên tài rồi!

Nhưng không sao. Minh Huy đâu cần trở thành thiên tài. Anh chỉ cần là anh mà thôi!

Kỳ thật, xã hội này là vậy. Ai cũng muốn trở thành một cái gì đó, trở thành một người nào đó. Chúng ta không nhận ra rằng, chỉ có trở thành bản thân mình, mới là tốt nhất, thoải mái nhất!

Ba người tập trung lại sẵn sàng chiến đấu!

Theo thói quen, Minh Huy phát động kỹ năng "Quan sát". Nhưng khi mở "Quan sát" thì anh ngạc nhiên! Trước đó chỉ thấy con quái đá có một điểm yếu duy nhất ở chính giữa cổ họng. Bây giờ thì khác rồi! Trong mắt Minh Huy xuất hiện 17 vị trí yếu ớt của con quái.

Trước đó họ lâm vào điên cuồng, chỉ có đánh phá lung tung, mà không dùng "Quan sát"! Họ ngay lập tức nhớ ra một đặc điểm của đám quái đá này: Khi cuộn người lại thì trở nên bất khả xâm phạm. Nhưng con quái đá này lại "trải dài" cơ thể ra thì lập tức phòng thủ của nó lộ ra nhiều sơ hở lắm!

Minh Huy lấy tất cả số thuốc của Diệu Huyền cho trước đó ra, một hơi uống hết không còn một giọt. Cả Thành Trung và Vô Danh cũng cần uống thuốc khôi phục lại. Nếu vừa rồi, ba người không tỉnh táo kịp, chắc chắn họ sẽ chết. Nhìn xem, ai cũng chỉ còn mấy chục máu!

Minh Huy cảm thấy có một dòng nước mát lạnh chảy chầm chậm từ cổ họng anh tới bụng. Hễ nó chảy tới đâu, là người anh được khôi phục tới đó. Chỉ chốc lát, Minh Huy đã cảm thấy cơ thể thoải mái rất nhiều. Máu và Năng lượng hồi phục!

- Ư ư kimochi.

- Thoải mái!

- Sướng thật...

Ba tên đàn ông sung sướng rên lên thành tiếng! Ai mà nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ đồn ầm lên kiểu: "Mọi người biết gì không, ở trung tâm đảo tân thủ, có 3 gã đực rựa biến thái và một con quái đá đang ư ư a a với nhau đấy"!

Thuốc đã tiêu hóa xong. Cả 3 giật mình tỉnh lại. Nhớ tới mình vừa nghe thấy thằng bên cạnh "rên rỉ ướt át", cả ba liền cảm thấy buồn nôn.

Mẹ nó! Ông Cupid! Có nhất thiết phải khốn nạn thế không?

- Hây!

Minh Huy là người dẫn đầu phá vỡ không khí đáng ghét này! Dao găm trong tay anh lóe sáng. Mặc dù vết thương anh đã khỏi nhưng máu nhuộm vào con dao thì vẫn còn nguyên đó. Qua màn tấu hài thì Minh Huy vẫn được tính là một người chơi sát thủ hợp cách. Anh lợi dụng tốc độ của mình, nhanh chóng tiến tới một điểm yếu của con quái vật, vung dao muốn đâm tới!

Xoẹt!

Một cây gai nhọn thình lình đâm từ người con quái đá ra, muốn xiên người Minh Huy thành "chả cá viên".

Minh Huy cười nhạt. Vừa nãy anh bị thương chẳng qua là do "phát điên", đâm đầu vào tấn công. Còn bây giờ tỉnh rồi, cái trò trẻ trâu cũng làm được này tuổi gì mà sát thương anh?

Minh Huy khẽ lắc người. Gai nhọn vụt qua sát người anh. Minh Huy né tránh xong thì cũng kệ nó. Dao găm đâm thẳng xuống, dễ dàng xuyên qua lớp đá trông có vẻ vô cùng cứng cáp kia!

Một ánh sáng đỏ phát ra rồi vụt tắt! Con quái đá gầm rú! Dĩ nhiên là đau. 1 xiên 3.5% máu tối đa trong 5 giây. Ai dám khinh thường? Mặc kệ chú có 22k máu hay 220k máu thì đã làm sao. Anh quất hết!

Thành Trung quay ra cười với Vô Danh:

- Nhìn thằng em năng nổ chưa kìa. Chẳng nhẽ anh em ta kém nó à?

Vô Danh không đáp, nhưng trong mắt lại ánh lên cảm xúc. ờm... rất tưng bừng.

Hai kiếm sĩ rút kiếm, chia nhau lao về hai hướng khác nhau.

Đột nhiên Thành Trung trượt người một cái, vừa vặn né khỏi một cây gai nhọn, thanh kiếm trong tay bao bọc năng lượng màu đỏ. Một đòn "Chém", Một đòn "Quét kiếm" chuẩn xác vạch vào một điểm trên người con quái đá. Con quái đá đau đớn gầm lên. "Mặt đất" mà ba người đang giẫm lên rung lắc dữ dội.

Vô Danh đang chuẩn bị ra tay thì phát hiện "mặt đất" đột nhiên từ từ dựng đứng lên - con quái đá thu người lại, muốn chiến đấu với ba người. Vô Danh bị hất ngã. Gã hoảng hốt, vội vàng dùng thanh kiếm trong tay, mạnh mẽ đâm vào người con quái đá, muốn giữ mình không bị rơi ra. Con quái đá to lắm. Nó tung người lên thu lại bản thể. Ba người đang đứng trên lưng nó, rủi mà bị hất ngã xuống, không chết cũng què quặt nhá!

Nhưng "da thịt" của con quái vững chãi tới thế nào? Ngay cả thanh kiếm đặc biệt của Vô Danh đâm cũng không thủng. Gã bị hất rơi xuống đất.

- Aaaa... Cái đồng cỏ mênh mông con quái đá cắt moi oi oi oi oi.... - Vô Danh vừa ngã, vừa chửi.

Bẹp! Gã ngã xuống mặt đất, đập ra một cái hố hình người.

Minh Huy và Thành Trung thì kịp phản ứng, bám theo thân hình của con quái đá cho tới khi nó đứng vững mới từ từ tụt xuống.

Vô Danh bò từ cái hố lên, ho sặc sụa. Cú ngã kéo lượng máu vừa hồi phục đủ của gã lại trở thành con số 20 tròn trĩnh! Cơn nóng giận xông lên, khiến hắn suýt thì lại mất đi khống chế, lại tìm tới con quái đá kia mà "tỷ thí". Rất may Thành Trung túm được gã.

Con quái đá gầm lên, nó biết nếu cứ mặc kệ đám người này tấn công vào các điểm yếu thì nó chẳng mấy thì trở thành một đống đá vụt. Nó bỏ qua nhiệm vụ mài món ý chỉ của Cupid trên chiếc cung thần mà đứng lên, chắn trước mặt ba người Minh Huy.

Bạn đang đọc Hư Vực Thần Giới - Hắc Y Nhân sáng tác bởi Huydamvan1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huydamvan1
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.