Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bồi Thường Tổn Thất

Tiểu thuyết gốc · 1058 chữ

“Ngươi bắt Li Minh Hô, còn đánh hắn thành bộ dạng kia. Khụ khụ. Ta ra tay cứu người mà thôi” Cô bé này hao hết thể lực, nói chuyện cũng trở nên có hơi không có sức, Thái Hòa lập tức dứt khoát buông ra nàng, dù sao nàng trước mắt đã trở thành như vậy, cũng sẽ không còn có tính uy hiếp gì.

“Ta cũng không phải bắt hắn, là hắn trước ra tay với ta trước.”Thái Hòa nói, chỉ vào ánh mắt của mình, “Thấy không?”.

Nhìn thấy cặp mắt Thái Hòa còn đỏ hồng như trước, cô bé này sửng sốt một chút, sau đó cười một tiếng có hơi không có sức, “Bột tiêu cay của cũng có tác dụng nha?”.

“Biện pháp này ngươi nghĩ ra được?”Thái Hòa sửng sốt một chút.

“Hừ.” Cô bé này hừ khẽ một tiếng, đột nhiên nói ra, “Nếu như hắn không có hướng xin lỗi với ngươi, ta ở nơi này giải thích với ngươi. Ta xem ngươi đã đánh qua hắn một trận, có thể thả hắn hay không?”.

“Không vội, ta có việc muốn hỏi ngươi.”Thái Hòa mỉm cười, mà cô gái này thì lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

Tên tiểu bạch kiểm gọi là Li Minh Hô lại rống lên, “Ngươi muốn làm gì? Đừng chạm vào nàng!”.

Nữ hài ho khan hai tiếng, nói rằng, “Li Minh Hô ngươi đừng quan tâm lung tung, ngươi không thấy hắn mang theo hai vị mỹ nữ hay sao? Còn để mắt ta hay sao”.

“Có thể để mắt rồi sao.”Li Minh Hô mặt đỏ tới mang tai tranh luận nói.

“Được rồi, đánh thì không đánh lại, tránh lại không tránh thoát, khụ khụ.” Cô bé nhìn qua bị bệnh rất nặng, chỉ có điều Thái Hòa lại cảm thấy, dường như nàng còn bị thương rất nặng, tay trái cũng ra vẻ bất lực.

Nghe giọng điệu của Li Minh Hô, dường như đã từng xảy ra qua có người sống sót từng nảy lên lòng xấu xa với cô bé này.

Chỉ có điều ngược lại là cô bé này thật thông minh, đừng nói Thái Hòa không thiếu đàn bà, coi như bên người không có đàn bà, cũng sẽ không ra tay với nàng, nhìn qua nàng dường như đã bệnh đến bất kỳ lúc nào cũng có thể ra đi về quê bán muối.

Hắn cũng không phải loại người coi sắc như mạng thấy sắc quên nghĩa háo sắc thành tánh như tên đầu trọc kia.

Thái Hòa lập tức hiếu kỳ trong lòng, bất quá hắn có chuyện quan trọng hơn muốn hỏi, “Ngươi là một dị năng giả hay sao?”.

Cô gái bất ngờ nhìn Thái Hòa một cái, chỉ có điều rất nhanh nàng lập tức hiểu rõ ra, “Đúng rồi, mới vừa rồi không phải mắt của ta hoa, là bị dị năng của ngươi ảnh hưởng. Ngươi cũng là một dị năng giả.”.

Nghe được câu này, Li Minh Hô kia lập tức mở to hai mắt nhìn không thể tin được, ánh mắt của hắn nhìn về phía Thái Hòa, lập tức trở nên hết sức phức tạp.

“Ta biết cách hành xử của Li Minh Hô có khả năng hơi cực đoan, nhưng hắn tốt với ta, có thể thả hắn hay không?” Cô bé này lại hỏi.

Thái Hòa sờ lên cái mũi, “Là đối xử tốt với ngươi, nhưng có liên quan gì với ta? Như vậy đi, ta rất hiếu kỳ với dị năng của ngươi.”.

“Đạn thời gian, dị năng của ta tên là đạn thời gian.” Cô gái này rất dứt khoát đáp.

Thái Hòa sửng sốt một chút, đạn thời gian, ngược lại là hắn cũng hiểu rõ một số. Có thể đem động tác giảm chậm? Nếu như loại dị năng này có thể sử dụng tốt, tuyệt đối là đại sát khí!.

Nhưng nhìn thân thể của cô gái này hỏng bét như thế, ngược lại là dị năng này không có tác dụng bao nhiêu.

“Ngược lại là ngươi cũng sảng khoái.” Có thể nói cho người khác biết dị năng của mình không e dè, Thái Hòa không khỏi hơi kinh ngạc.

Cô gái cười cười, “Dù sao ngươi cũng là dị năng giả, nói cho ngươi cũng không có gì, chớ nói chi là ta hiện giờ là tù binh của ngươi, bằng hữu của ta cũng trong tay ngươi. Chẳng lẽ ta còn có thể nói không hay sao?”.

Quả nhiên cô gái này cũng thông minh. Lúc trước đó Thái Hòa còn cảm thấy, Li Minh Hô là tên người sống sót rất bình tĩnh tỉnh táo, nhưng lúc này trông thấy cô gái này, Thái Hòa lại cảm giác được mơ hồ, chỉ sợ những biểu hiện đó của Li Minh Hô, đều là nhận lấy cô gái này chỉ điểm mới đúng.

Lúc trước nàng đột nhiên nhảy lên, cũng là gom góp lại tất cả sức lực của chính mình, ỷ vào dị năng của mình, bất ngờ không đề phòng, người bình thường là rất dễ dàng trúng chiêu.

Chỉ có điều nước cờ của nàng kém một bước, không nghĩ tới thế mà Thái Hòa cũng là dị năng giả, hơn nữa đè ép nàng về mọi mặt.

Sau khi thất bại, cô bé này biểu hiện ra thản nhiên hiếm thấy, điều này để Thái Hòa cảm thấy, nếu như cô bé này thân thể khỏe mạnh, tuyệt đối sẽ không luân lạc tới tình trạng trốn ở nơi này.

Cái này trong kho hàng cũng bố trí được không tệ, mặc dù âm u, nhưng cũng không ẩm ướt.

Thái Hòa để Lê Bống buông ra Li Minh Hô, chính mình thì không khách khí chút nào ngồi xuống một cái giường duy nhất trong phòng, loại giường chỉ một người ngủ.

Hiện giờ ánh mắt của hắn vẫn còn cảm thấy rát rát và hơi đau, không nghỉ ngơi một chút đoán chừng trong thời gian ngắn cũng sẽ không dễ chịu lại, “Chính là nhờ bột tiêu cay của ngươi ban tặng, hiện giờ ta nghỉ ngơi ở nơi này một lát, thuận tiện nghiên cứu một chút làm sao bồi thường tổn thất của ta.”.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 2050

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.