Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm Lý Vặn Vẹo

Tiểu thuyết gốc · 1066 chữ

“Chẳng phải ngươi đã đánh Li Minh Hô một trận rồi sao? Nhìn qua còn không chỉ đánh một cái, còn muốn bồi thường thế nào.” Giọng điệu của cô bé này có vẻ hơi bất đắc dĩ, nhưng thực lực của một đám Thái Hòa người quá mạnh, dưới tình huống thật không có cách nào phản kháng, nàng nói lên dị nghị đương nhiên cũng sẽ không có bất kỳ hiệu quả gì.

Nàng nói rất đúng, Li Minh Hô không chỉ bị đánh một lần, sau khi bị buông ra, hắn không chỉ có động tác hai tay rất kỳ quái, lúc đi đường cũng bị khập khiễng.

Li Minh Hô cảnh giác nhìn về phía Thái Hòa, sau đó chậm rãi đi về phía cô gái. Mặc dù đi lướt qua người Lê Bống và Yuna, nhưng dường như hắn đã mất đi lòng tin phản kháng. Hai cô bé nữ sinh nhìn bề ngoài thật nhu nhược này, đều là đối thủ hắn không cách nào chống lại.

Huống chi, lúc này que chọc lò sưởi của hắn còn trong tay Thái Hòa đây. Đã mất đi vũ khí, đối với loại người bình thường như hắn mà nói, thì tương đương với không có bất kỳ sức chiến đấu.

Bất quá khi Li Minh Hô đưa tay muốn đi đỡ dậy cô bé kia, cô bé kia lại lắc đầu từ chối. Li Minh Hô cũng không có tiếp tục, xem ra rất hiểu rõ tính cách của cô gái này. Thái Hòa thờ ơ lạnh nhạt, cũng mờ mờ hiểu rõ, cô gái này đại khái chính là loại người cứng cỏi rất hiếu thắng. Nhưng lúc nàng vừa mới nói chuyện, giọng điệu cũng ôn hòa, cho người ta cảm giác hoàn toàn khác biệt với lúc nàng ra tay. Loại khí thế sắc bén kia một khi thu liễm, hoàn toàn không nhìn ra vậy mà nàng lại là một dị năng giả.

Ngay từ đầu Thái Hòa có thể hoàn toàn ngăn cản nàng tập kích lần thứ nhất, vẫn chính là do phản ứng đặc thù của Lê Bống, để hắn sớm có phòng bị, dù vậy cũng suýt nữa trúng chiêu, bởi vậy có thể thấy được nếu như cô bé này có thể hồi phục, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.

Cô gái này rất là cực khổ chống lấy thân thể đứng lên, nàng cũng không ngại ngần gì, cứ như vậy chậm rãi đi tới bên người Thái Hòa, cũng ngồi xuống trên giường,”Không ngại nha? Ngươi cũng nhìn thấy, thân thể ta không tốt.”.

“Không ngại.” Thái Hòa nghĩ thầm ngươi cũng không ngại, làm sao ta lại để ý, hiện giờ người không có năng lực phản kháng chính là ngươi cũng không phải ta.

Li Minh Hô vội vàng khẩn trương đi theo, trợn mắt liếc nhìn Thái Hòa, chỉ có điều có vết xe đổ, hắn cũng không dám cách Thái Hòa quá gần, cũng không dám biểu hiện địch ý quá rõ ràng.

Thấy hắn kìm nén đến khó chịu, Thái Hòa không khỏi cảm thấy có hơi buồn cười.

Lúc giao thủ mới vừa rồi với Li Minh Hô, Thái Hòa cũng đã phát giác, người này đánh lén hoàn thành, cũng rất cẩn thận, nhưng muốn để hắn đi đến đường lớn đi lên đối mặt nhiều Zombie như vậy, đoán chừng cũng rất khó khăn.

Thấy hắn sưu tập những đồ ăn đó, cũng đã biết xác thực hắn không có loại năng lực kia. Thân thể của cô bé này cũng không cho phép nàng đi ra ngoài, xem ra nàng vẫn phải dựa vào gượng chống kéo đến bây giờ, sinh bệnh ở trong tận thế là một chuyện hết sức nguy hiểm, bởi vì đã không có bác sĩ, cũng rất khó tìm ra dược phẩm thích hợp. Nhất là thời điểm khi không có năng lực đi sưu tập dược phẩm, còn lại cũng chỉ có thể dựa vào ý trời. Chỉ có điều nhìn qua dáng vẻ cô gái này, dựa vào chính nàng đoán chừng là không chịu đựng được.

Chỉ có điều Thái Hòa luôn cảm thấy Li Minh Hô có hơi phản ứng quá kích, đại khái có liên quan với chuyện mà hắn nói tới “Chuyện lần trước” rồi.

“Thật ra ta có một chút ấn tượng với chị gái kia.” Cô gái đột nhiên đưa tay chỉ về phía Lê Bống, nói rằng.

Thái Hòa sửng sốt một chút, sau đó liếc nhìn cô bé này thêm hai lần, “Ngươi cũng là sinh viên đại học Sài Thành hay sao?”.

“Ừm. Ta nhớ được dường như nàng là hoa hậu giảng đường đi.” Cô bé khẽ cười cười, nói ra, “Ta tên là Lâm Á Hân, là sinh viên năm nhất Hệ Anh Ngữ. Li Minh Hô là khoa thể dục. Ngươi đừng trách hắn, thật ra hắn người rất tốt. Chỉ có điều thần kinh hơi quá nhạy cảm.”.

Bị Lâm Á Hân nói như vậy, Li Minh Hô lại không có một chút tức giận, ngược lại cũng phản ứng kịch liệt, “Không phải thần kinh ta quá nhạy cảm, mà là những người kia lần trước”.

Nghe Li Minh Hô lặp đi lặp lại chuyện lần trước, đại khái Thái Hòa cũng đoán được một ít. Đoán chừng cô gái này, đã từng gặp phải đám người giống như đầu trọc đi.

Nếu thật là như vậy, Li Minh Hô kia xem những người sống sót khác, nhất là đàn ông như hồ báo trường mẫu giáo, cũng không phải chuyện gì khó hiểu.

Phải biết ở trong tận thế, gần như trong lòng mỗi người đều căng thẳng một sợi dây cung. Nhất là thời điểm tận thế vừa mới đến, mà ngay cả chính Thái Hòa cũng tràn đầy mê mang, mỗi ngày ngơ ngơ ngác ngác, cầu sinh gian nan giống như chuột bọ. Trên thế giới này có lẽ có loại người tâm tính vô cùng tốt kia, nhưng tuyệt đối không phải đa số. Bởi vì trong lòng Thái Hòa còn có Lê Bống, cho nên bước qua được áp lực tâm lý này, một số người thì lại bởi vì không bước qua được, từ đó trở nên tâm lý vặn vẹo.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 2125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.