Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuyết Phục Nguyễn Chích

Tiểu thuyết gốc · 1829 chữ

Chương 45: Thuyết Phục Nguyễn Chích

“ Phạm Công tử cũng biết chiêm tinh thuật!” Nguyễn Chích kinh hãi nói.

“ Tiên Sinh quá lời, về chiêm tinh thuật là một chữ cũng không biết, nhưng thứ kia chỉ là do những tin tức truyền về từ bên kia mà thôi!” Phạm Long tỏ ra thầm bí.

“ Hán thất lụng bại, các thế lực quân phiệt ngày càng nỗi lên như nấm mọc sau mưa, chỉ cần một trận kinh biến, nhà Hán tức tan rã! Đó chính là thời cơ của chúng ta!” Phạm Long tự tin nói.

“ Công tử nói vậy là sai rồi! nhà Hán tuy tàn như không yếu, bất kỳ một châu quận nào cũng mạnh hơn Giao Chỉ chúng ta, quân bọn chúng đến hàng vạn, cho dù công tử dựa vào hiểm địa để tử thủ cũng khó khăn!” Nguyễn Chích nói.

“ Chuyện tiên sinh lo ngại, ta cũng đã tính đến! Nhà Hán tuy tàn nhưng không yếu là chính xác, nhưng ta cũng không có dự định giấy cờ vào lúc này, mà là nuôi dưỡng lực lượng, xây dựng tinh quân, gom lương tích bạc chuẩn bị đại kế!” Phạm Long hào hùng nói.

“ Giao Chỉ là một vùng đất xa xôi, hầu hết quyền lực đều tập trung vào các Mục Châu, Thái Thú, Đo Úy hay là Hiệu Úy. Trong số này đa phần chính là con cháu danh môn vọng tộc, đại sự thì ích mà quái sự có thừa, suốt ngày chỉ dựa vào danh tiếng danh môn của mình mà ăn chơi.

“ ta chỉ cần đi theo một tên, vừa giúp hắn ăn chơi, giúp hắn mua danh chuộc tiếng, một mặc khác ta lại âm thầm nuôi lực lượng phía sau. Nhưng thế chúng ta có thể danh chính ngôn thuận từ từ ăn sâu vào hệ thống quyền lực!” Phạm Long chỉ qua âm kế của mình.

Nguyễn Chích gật gù nghe, trầm tư cả buổi.

“ Thật không giấu gì tiên sinh, hiện nay ta đan giữ chức Phó Quân trấn Mê Linh chưởng chấp quan binh trấn, dưới tay ta có thể danh chính có 500 quân. Ngoài ra tạis Phục Hưng Thôn cũng có 300 Ưng Sát Vệ, chỉ trong vòng 3 năm ta tin chắc rằng ta sẽ tạo dựng một động quân ít nhất 5000 người, hơn nữa toàn bộ là tinh quân một có thể chọi mười.” Phạm Long nói.

“ Xin thú thật với công tử! ta đã từng dành ba năm đi khắp đất Giao Chỉ này rồi, ngay cả Lâm Ấp , Hợp Phố, Hải Nam cũng đi qua không ít.

Tình hình thương nguồn Như Nguyệt Giang không được tốt cho lắm, xung quanh bao bọc bời núi, giao thông khó khăn, chỉ thuận tiện cho việc phòng thủ làm khu căn cứ địa, nếu như phát triển thành một nơi nuôi quân, tích lương quả thật rất khó khăn.” Nguyễn Chích phân tích.

“ Quả thật Phục Hưng thôn có địa hình không thích hợp để xây dựng lực lượng! nhưng Tiên Sinh hảy xem, ngoài Phục Hưng Thôn, không phải ta còn một cái chức Phó Quân hay sao, ta có thể dùng danh nghĩa luyện quân mà xây dựng một đồn điền tích lương nuôi dân!” Phạm Long cười tà nói.

“ không thể nào! Hiệu Úy nơi này sẽ không cho làm như thế!” Nguyễn Chích không tin.

“ ha ha ha! Tiên Sinh cứ nghe ta nói hết đã!” Phạm Long cười giải thích.

“ Quân Doanh lúc này chỉ là một cái xác không hồn, tất cả những gì có ích, trước khi Hầu Hùng rời đi đã mang theo cả rồi, nếu như chỉ dựa vào sức lực của mình ta! Đương nhiên có thể gầy dựng lại một quân doanh tốt nhất.

Nhưng ta sẽ không làm như thế, lúc này chuyện quân doanh ta không quản, đợi cho đến lúc Hầu Chính biết tin Hầu Hùng bị cướp, hắn sẽ nổi giận yêu cầu ta đi điều tra, nhưng quân doanh trống rỗng, ta cũng sẽ không làm được gì. Lúc đó sẽ gửi thư cho gia sư tại Luy Lâu cũng như báo tin này cho Sỹ Huy con trai Mục Châu Sĩ Nhiếp.

Một khi bên trên biết chuyện cống vận bị cướp, kẽ đầu tiên đứng mũi chịu sào đương nhiên là Hầu Chính, nhẹ thì bị phạt bỗng lộc, nặng thì bị cách chức quan. Đến lúc đó ai cũng khó mà sống. lúc đó ta sẽ lợi dụng tìn thế cấp bách mà xây dựng một đội quân chuyên để phụ trách diệt trừ phản tặc.. vì lý do lương tiêu không đủ nuôi quân, phải tăng cường sản xuất, xây dựng đồn điền.

Còn về dân trong đồn điền cũng là một chuyện rất dễ giải quyết, không phải trong trấn Mê inh có nhiều nhà Phú Hộ, Phú Thương hay sao, ta tin chắc bọn chúng sẽ không bao giờ kê khai toàn bộ nông nô trong nhà mình cả. bọn họ sẽ che giấu ẩn nấp nhằm để trục lợi khỏi đóng thuế.

Ta sẽ lấy danh nghĩa phủ thành chủ truy tra, xét nhà, xét nhân khẩu, nếu bọn chúng không khai báo thì sẽ quy đám người kia là sơn tặc, bắt hết, còn khai báo, thì ta sẽ mang những người đó mang đi, nhập sỗ khuẩ, trực tiếp mang vào đồn điền.!”

Phạm Long hào hứng nói lên kế hoạch của mình.

“ một kih Hầu Chính sa cơ, cũng chính là lúc chúng ta thay hắn nắm Mê Linh trong tay, lấy Mê Linh làm cắn cơ phát triển các loại thương nghiệp, nông nghiệp. tích lương đúc vũ khí.”

“ Diệu! Diệu! quả thật là diệu kế! ha ha ha! Quả thật công tử không hổ danh là đệ tử cùa đại nho bậc nhất xứ Giao Chỉ này. Với kỳ tài mưu lược như thế, làm sao không thành đại sự!” Nguyễn Chích cũng thật lòng khen ngợi.

“ Thế nhưng một mình ta cũng khó làm nên sự nghiệp!” Phạm Long thờ dài.

“ lúc này đi lại là một quá trình rất khó khăn, tin tức không được lưu thông! Như thế làm việc đại sự rất khó! Không biết tiên sinh thấy thề nào!” Phạm Long chợt thay đổi chủ đề.

“ Ách! Ý Phạm công tử là như thế nào ?” Nguyễn Chích cau màu.

“ thật không giấu gì tiên sinh, ta từng biết được tiên sinh có nuôi một bầy chim bồ câu rất thông minh!” nói đên đây Phạm Long ngưng lại, mắt chăm chú nhìn Nguyễn Chích.

“ ta quyết định xây dựng toàn tửu lâu này, là một trung tâm tin tức tính báo, có thể thu thập thông tin từ các nguồn cũng như làm một cái sinh ý tích góp của cải! tất cả mọi cơ sợ vật chất đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu mỗi tiên sinh!”

Nói đoạn Phạm Long đứng lên chắp tay cuối mình thật sâu “ Mong Tiên Sinh hãy giúp cho kẽ này, vì đại mộng phục quốc, vì đại cuộc thương sinh! Mong tiên sinh giúp đỡ!”

Lời của Phạm Long cấp thiếc, bi thương.

“ Được rồi! nếu như công tử có thể trả lời ta ba câu hỏi! ta sẽ đồng ý giúp công tử!” Nguyễn Chích nói.

“ Xin mời tiên sính” Phạm Long nghiêm trang.

“ Chuyện thứ nhất sau khi nắm được Mê Linh trong tay! Công tử sẽ làm gì tiếp theo!”

“ Giành lấy Mê Linh là một chuyện không hề dễ dàng ít cũng phải cuối năm nay, muộn cũng phải 3 năm. Sau khi có được Mê Linh, lúc này ta sẽ một lần nữa cải biến các thế lực tại Trấn Mê Linh,gom nhân lập ấp kiến thiếc các đồn điền và đại đồn điền chuyên canh các loại cây lương thực, vải vóc, thúc đẩy thương nghiệp.

Một khí có tiền tài nhân lực làm cơ sở vững chắc, ta sẽ xây một phòng tuyến vững chắc tại Chi Lăng cửa ngỏ Thập Vạn Đại Sơn.

Chi Lăng chính là một cửa ải hiểm trở một người thủ, vạn người khó qua. Một phòng tuyến Chi Lăngs được dựng lên sẽ ngăn cản dược bước tiến của địch nhân từ phương bắc.

Sau Chi Lăng tiếp đó là Khúc Dương, trấn Khúc Dương nằm sát biên giới giữa Giao Châu, Hợp Phố cùng Nam Hải, một khí nắm được Khúc Dương trong tay xây dựng một hạm đội thủy quân chính quy. Một mặt có thể hướng ra phương bắc đánh cướp các thành trấn ven biển gây náo loạn, mặc thứ hai là tăng cường ảnh hưởng của chúng ta ngoài biển đông, bắt buộc các thương thuyền vận chuyển phải cống nộp cho chúng ta.”

Phạm Long chậm rãi nói.

“ theo ý công tử! làm như thế không khác gì đi cướp!” Nguyễn Chích bất bình nói.

“ Đúng chúng ta là phải đi cướp! cướp lại những gì thuộc về chúng ta, ta chỉ cướp quan lại, cướp phú thương, cướp kho lương quan phủ, còn người dân ta không động đến!” Phạm Long chậm rãi nói.

“ vậy nếu như công tử thống nhất được toàn cõi Giao Chỉ thậm chí là toàn bộ Giao Châu! Công tử sẽ làm gì tiếp theo!” Nguyễn Chích đề ra câu hỏi tiếp theo.

“ nếu may mắn làm được đại nghiệp như thế,việc đầu tiên chính là an cư con dân chúng, tiến hành xây dựng các đồn điền cở lớn có thể chứa đến 1000 dân, khai hoang tích ruộng, phát triển tất cả các nghành nghề, nông nghiệp, thủ công nghiệp, thương nghiệp. xây trường mở lớp khai sáng cho nhân dân, truyền bá tư tưởng Đại Việt, Tất cả người Việt đều về một mối, đều chung một nguồn, chuẩn bị cơ sở lý luận thống nhất tất cả các bộ lạc Nam Việt.”

“ Tư Tưởng Đại Việt ?” Nguyễn Chích cau mày.

“ Tư Tưởng Đại Việt do ta gần đây nghĩ. Không phải phía nam nhà Hán có đến tất cả 100 bộ lạc người Việt sao, người ta thường gọi đó chính là Bách Việt,như Âu Việt, Lạc Việt, Dương Việt, Mân Việt….. tuy đều có một chữ Việt nhưng từ lâu đã không có liên hệ gì với nhau, thậm chí là thù địch.

Còn tư tưởng Đại Việt, chính là tất cả người Việt đều chung một nguồn, là con một mẹ sinh ra, cha là Thần Long dưới biển, mẹ là thần tiên trên non. Mẹ sinh ra trăm trứng nở ra trăm con, 50 xuống biển, 50 nên non. Tất cả đều là người một nhà!” Phạm Long giải thích.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 314

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.