Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bày Mưu Ly Gián

Tiểu thuyết gốc · 1848 chữ

Chương 51: Ly Gián

“ Hầu Huynh! ta tin chắc rằng tên kia ganh tỵ với huynh! vì huynh được Thái Thú nhìn trúng còn hắn chỉ được con trai Mục Châu nhìn chúng, huynh thử nghĩ mà coi Sỹ Mục Châu là một người có trí cao, mà ông ta lại vào độ tuổi hùng phong nhất, thì con trai hắn Sỹ Huy làm sao có cơ hội mà phát triển. còn huynh được Thái Thú chú ý trọng điểm bồi dưỡng. như thế Hứa Đông hẳn là ganh ghét, muốn ám hại huynh! sau khi huyh bị sa cơ người hưởng lợi nhất là ai! Đương nhiên là hắn rồi!” Phạm Long đánh tiếng.

“ ách! Tên này thật là âm hiểm!” Hầu Hùng tức giận.

“ hơn nữa ta thấy ba nhà Đỗ, Sùng Cao cũng có dính liếu đến chuyện này! Dường như bọn chúng đã thương thảo gì đó với nhau, cùng nhau hạ bệ huynh sau đó bọn chúng sẽ chia chác lợi ích!” Phạm Long lại bỗ sung.

“ Phạm Hiền đệ! Ngươi là học trò giỏi của La Sơn Phu Tử! Phạm Hiền Đệ có cao kiến gì xin chỉ giáo!” Hầu Chính nghiêm túc nói.

“ Cách đương nhiên là có! Nhưng qua trọng huynh có dám làm hay không thôi!” Phạm Long thâm trầm nói.

“ Xin Phạm hiền đệ chỉ giáo!”

“ Trước mắt việc huynh cần phải lo chính là cống phầm lần này, việc lương thực thì cũng dễ, đệ có thể bóp bụng dùng 5 vò rượu lớn là vật thay thế, ta tin chắc rằng rượu tốt sẽ làm hài long bên trên. Còn về các loại quăng kim loại khác thì phải nhờ Chân gia cùng Mi gia góm sức lực! còn tiền tài cùng một số thứ khác ta phải gõ đầu ba nhà kia.!” Phạm Long nói.

“ việc thứ hai chính là tăng cường lực lượng quân chính quy, ta nghi ngờ ba nhà kia cấu kết với sơn tặc, nên phải xây lực quân đội hùng mạnh để đánh giết ba nhà kia! Nhưng lúc này quân doanh trống rỗng, tất cả đều bị Hùng ca mang đi cả rồi, giờ trong quân daonh không khác gì một cái vỏ trống cả!” Phạm Long nhắc nhở.

“ ah! Đệ nói ta mới chú ý! Quân doanh không có quân làm sao vận cống phẩm!” Hầu Chính gấp rút.

“ huynh có thể mang theo đội cận vệ của mình phục trach! Hơn nữa đệ sẽ sai Võ Tánh cùng một ít thân binh của đệ giúp huynh!”

Ngừng một hơi rồi Phạm Long nói tiếp.

“ nuôi quân, huấn luyện quân lính không phải là một chuyện dễ dáng hơn nữa còn phải chi tiêu một lượng lớn tài lực và vật lực, nhưng hiện tại chúng ta không có đủ cũng khó mà luyện quân cho được. đệ có ý này không biết ý kiến của Hầu Huynh như thế nào!”

“ Phạm hiền đệ cứ nói!” Hầu Chính ánh mắt hiện lên tinh quan.

“ việc chiêu một quân lính thì khá là dễ dàng, dọc theo Trấn Mê Linh, đặc biệt là ngoài bến cảng có rất nhiều lưu dân, chỉ cần tuyển một bọn họ là được, chỉ cần cho bọ nhọ ăn uống no là được.

“ nhưng điều quan trọng là quân lương để nuôi quân, trang bị để đánh trận tất cả đều cần đến tiền. đệ thiếc nghĩ ngoài việc chúng ta chiêu một 500 quân lính theo chính sách. Ta còn thu thêm 2000 người nữa, thành lập một cái trại nhỏ, cái trại này không dùng để huấn luyện quân lính , mà dùng để làm công tác hậu cần cho quân lính, ví như trồng lương thực, trồng rau, nuối heo, nuôi gà. Ta chỉ cần cho bọn họ ăn là được!” Phạm Long nêu ra ý kiến.

“ như thế hẳn là không được, như vậy ban đầu chúng ta phải chi ra rất nhiều, nhưng lúc này trấn kinh phí rất là eo hẹp!” Hầu Chính muốn phản đối.

“ huynh thử nghĩ mà coi 2000 người làm gì ăn bao nhiêu, thức ăn cá có sẳn ngày ngày ra sông bắt cá, cho bọ họ một ít gạo, ngày ba bửa cháo ăn thêm rau dại thì làm gì tiêu tốn quá nhiều.

Đại ca thử nghĩ là coi, 2000 người kia có thể trồng được 50 ,mẫu đất, nuôi ít nhất là 200 con lợn béo, 1000 con gà lớn. số đó ta không cho quân lính ăn, cuối năm mỗ thịt một lần bán lấy tiền! vã lại đây là lấy danh nghĩa hậu cần cho quân linh không tính vào biên chế nộp thuế!” Phạm Long cười gian.

“ ah! Diệu! diệu Diệu!” Hầu Chính mắt nóng như lửa nhìn chằm chằm Phạm Long giống như hắn là một vị đâng cứu thế.

“ Đại Ca ta còn một ý này nữa! ta thấy ba nhà Cao Sùng Đỗ đều là thổ địa nơi này kinh doanh tại đất Mê Linh này từ rất lâu rồi. ta tin chắc rằng bọn chúng khai báo nhân khẫu với quan phủ không hề đúng. Hơn nữa đất đai của bọn họ kê khai cũng rất thiếu.

Ta có thể lợi dụng điểm này điều tra sơn tặc, kiểm tra xem nhân khẩu đất đai có điểm nào khả nghi, chỉ cần tìm ra điểm mấu chốt có thể thẳng thừng thịt mỡ bọn chúng một vài khối!” Phạm Long lại cười âm hiểm.

“ ah! Đúng! Phạm Hiền đệ chính là phúc tin của tá” Hầu Chính vỗ vai Phạm Long.

“ Vậy Phạm hiền đệ lão huynh lúc này cần phải làm gì ?” Hầu Chính hỏi.

“ ha ha ha Đầu tiên chính là đến nhà ba tên kia quyên góp tài vật rồi, lần này phải là lão huynh ra mặt, sau khi quyên góp xong xuôi thì ngày hôm sau mang quan quân đến, kiểm tra nhân khẩu, đất đai, kiểm thuế! Phải mang theo thật nhiều người, quan binh, bộ đầu, càng đông quần chúng càng tốt, thanh thề làm sao phải cho lớn, tên nào chống đối cứ quy vào tội phản tặc bất luận tội.

Những tên nào không có trong sổ nhân khẩu trực tiếp bắt nhốt thu biên gia sản, góp vào đội hậu cần phục vụ cho quân doanh!”

“ còn về phần Tham chính Hứa Đông muốn lên tiếng thay bọn họ, thì đại ca cứ cứng răn điều tra phản tặc sơn tặc cướp cống phẩm nếu như Hứa Đông muốn nói thay bọn họ đồng nghĩa với việc đồng mưu. Đại ca cứ chụp một cái mũ lớn như thế,. Ta tin tưởng Hứa Đông không dám ngọ nguậy!”

Phạm Long vẽ đường cho Hầu Chính chạy.

“ còn nữa đại ca! quân lính cần phải có trang bị, mà trang bị phải có kim loại để rèn đúc. Mà những thứ kia đều là hàng quốc cấm! đệ không thể nào tùy tiện sử dụng được! nếu được Huynh có thể liên hệ với phía vên mỏ quáng mang về một ít để đệ rèn đúc binh khí!” Phạm Long nhất thời trực nhớ nói.

“ ah! Đúng rồi! đánh trận cũng không thể dùng gậy gọc mà đánh. Bên trong kho thành chủ có một ít quáng thạch đệ cứ tùy ý mà sử dụng! ha ha ha!” Hầu Chính cười sảng khoái.

Cả hai người bàn luận thêm một hồi, nhưng lần này chủ yếu về việc mất tích của đoàn vận cống phẩm cùng Hầu Hùng. Tuy Phạm Long không hề nói đích xác là đám người ba gia tộc kia, nhưng lời nói lại ý bảo như thế.

Ngoài ra còn Hầu Chính cẩn thận Hứa Đông cố gắng tìm thêm chứng cứ phạm tội của hắn, chỉ cần có thì phải lập tức báo cáo lên trên, để cho Thái Thú đại nhân xử lý.

Cho đến tận đêm khuya Phạm Long mới trở lại tửu quán, lần náy hắn trở về chỉ có một mình, còn Võ Tánh sẽ ở lại bên Hầu Chính giúp hắn ta lo việc trong đại.

Lúc này Túy Tiên Lâu đèn đuốc đã lên, thắp sáng cả một vùng, thanh danh của Túy Tiên Lâu đã được khẳng định, rượu ngọn, thức ăn tốt, nơi này chính là nơi tụ họp của giới quyền quý thương gia trong trấn Mê Linh.

Quả nhiên người xứ Giao Chỉ rất nghèo, dân chúng đói khổ, thế nhưng giới cầm quyền đặc biệt là bọn tay san Hán gian lại tài phú cực kỳ kinh khủng, mỗi một bình rượu nhỏ có giá trị lên đến 50 tiền bạc, vậy nhà hằng ngày Túy Tiên Lâu bán ra đến 100, riêng tiền rượu đã lên đến 50 đồng tiền vàng, ngoài ra còn có thức ăn thức uống các loại, chỉ tính sơ sơ một ngày Túy Tiên Lâu thu nhập hơn 100 đồng tiền vàng quả thật là một con số cực kỳ kinh khủng đối với một tửu lâu.

“ Chủ Công! Ngươi đã về! bên trong nội viện Nguyễn Chích đang ngồi đọc một quyể sách bằng thẻ tre dưới ánh nến.

“ Tiên Sinh! Ngươi còn chưa nghĩ ngơi!” Phạm Long hỏi thăm, hắn ngồi xuống tự rót cho mình một chén trà.

“ Không biết chuyện bên kia như thế nào!” Nguyễn Chích hỏi.

“ ha ha ha! Chuyện tốt!” Phạm Long cười hả hả kể lại chuyện khi sáng đồng thời kế hoạch của bản thân nhằm lập mưu chia rẻ đám người kia.

“ kế sách của công tử quả thật là diệu! nhưng một khi làm thế ba cái gia tộc kia sẽ phản ứng kich liệt, đến lúc đó mọi người sẽ cùng nhau khó sống!” Nguyễn Chích nói ra suy nghĩ của mình.

“ Tiên sinh yên tâm, ta chỉ đề mưu còn làm hay không đều do Hầu Chính cả. nếu hắn không làm sẽ không có tiền bù vào khoảng kia. Mà cho dù hắn có làm thì tội đều do hắn lãnh. Ta chỉ phụ trách việc luyện quân!” Phạm Long nói.

“ như vậy công tử dự đinh nuôi gia súc, trồng rau cho quân sĩ à!” Nguyễn Chích chợt hỏi.

Quả thật Nguyễn Chích về mặt binh pháp, cách nhìn thế cục rất chuẩn, nhưng phương thức huấn luyện quân sĩ cũng như các công tác bên trong đều không hề nắm rõ.

“ chúng ta vừa lập một cái lò nấu rượu, mà nấu rượu phầm còn dư đó chính là hèm đã lên men, nếu như bỏ thứ kia đi thì quá phí phạm. thứ kia dùng để nuôi heo rất tốt. heo ăn vào sẽ ngủ, heo ăn rồi ngủ sẽ rất chóng lớn.

Hơn nữa ta dự kinh nuôi heo thoe kiểu tập trung kếp hợp hình thức vườn ao chuồng.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 228

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.