Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Mưu Nối Tiếp Âm Mưu.

Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Chương 52: Âm Mưu Nối Tiếp Âm Mưu.

“ Vườn Ao Chuồng! là như thế nào ?” Nguyễn Chích đây là lần đầu tiên nghe thấy khái niệm này.

Quả thật vào cái thời đại này, khi tài nguyên vẫn còn rất nhiều, vào cái thời đại mà chỉ cần ra ngoài bìa rừng, đi dạo một vòng là có thể tìm thấy thức ăn. Thì khái niệm chăn nuôi theo mô hình là một điều không thể tưởng tượng được.

“ Vườn Ao Chuồn là thể loại làm kinh tế theo quy mô liên kết với nhau, vừa bổ trợ cho nhau để tạo ra hiệu quả cao nhất.

“ đầu tiên phế thải của nấu rượu chính mà Hèm. Hèm sau khi lên chưng lấy rượu xong, nếu dùng để nuôi heo, heo sẽ rất chóng lớn.

Mà heo chất thải của nó chính là phân, phân sau khi ủ cùng với lá cây, võ trấu, rơm sẽ thành phân bón. Phân bón này sẽ dùng để bón cho cây tăng năng suất.

Còn đào ao thả cá, chính là tận dụng nguồn nước, để tưới tiêu cho vườn cây, thậm chí là có thể dùng phân heo dùng để làm thức ăn nuôi cá.

Cứ như thế thứ thừa thải của loại này chính là vật có lợi cho thể loại khác, không ngừng bổ trợ cho nhau, giảm thiểu chi phí chi ra, tăng giá trị sản phẩm!” Phạm Long dùng cách khái quát nhất, đơn giản nhất để giải thích cho Nguyễn Chích.

“ Chủ Công quả thật là một người học rộng tài cao! Không có gì mà nhìn không thấu, không có gì mà nhìn không hiểu!” Nguyễn Chích thật lòng khen ngợi.

“ Tiên Sinh nói quá lời! không biết công việc bên tiên sinh như thế nào rồi!” Phạm Long chợt hỏi.

“ ha ha ha! Không phụ lòng công tử. lần này ta mang đến tổng cộng 50 con bồ câu, chỉ cần nuôi nhốt bọn chúng một thời gian chừng nữa tháng, chúng có thể truyền tin được rồi!” Nguyễn Chích nói.

“ nhưng công tử! có một vấn đề này ta cần phải hỏi công tử!”

“ Xin tiên sinh thỉnh giáo!” Phạm Long cung kính.

“ Chim là của thiên, nhưng chim vẫn có thể bị thợ săn bắn giết, nếu chẳng may chim bồ câu trong lúc truyền bị bị bắt, thông tin cơ mật bị bại lộ thì như thế nào!” quả thật mấy ngày nay, vấn đề này ông đã suy nghĩ suốt nhưng vẫn không thể nào tìm ra được lời giải đáp.

“ ngoài ra vật liệu dùng để viết là loại gì, thẻ tre thì quá nặng, không gian viết lại chật hẹp khó mà truyền được tin tức nhiều!”

“ ha ha ha Chuyện này thật là đơn giản!” Phạm Long suy nghĩ một hồi rồi cười sảng khoái nói.

“ hơn nữa! để phòng tránh mật thư bị ướt trong quá trình chim bay, ta có thể dùng một chiếc ống trúc nhỏ, nhét mật thư vào rời đậy thật kín. Như thế khó bị phát hiện mà cũng rất an toàn!” Phạm Long dùng những kiến thức của mình để hướng dẫn Nguyễn Chích.

“ ta có thể dùng giấy gói để viết, hơn nữa là bút để viết cũng phải thay không thể sử dụng bút lông cùng mực. ta phải dùng loại bút khác có nét mãnh hơn,mau khô hơn có thể dùng tại dã ngoại! ta có một đề nghị là dùng bút làm bằng than”

“ còn về chuyện sợ thông tin bị tiết lộ ta đã có một phương pháp chính là dùng mật mã. Chúng ta sẽ biên soạn ra một quyển sách mật mã, dùng các ký hiệu thay thể chữ viết, chỉ cần dựa theo những ký tự trên mật thư dò với quyển sách mật mã là có thể đọc được tin tức, đồng thời cho dù kẽ địch có bị phiện cũng không thể nào đọc được thông tin bên trong!” Phạm Long cười đắc ý.

“ ah! Thật sự là đơn giản như thế! Chủ công thật là kỳ tài Chích đây bái phục, bái phục!” Nguyễn Chích dường như đại ngộ ra chân lý, hắn không có ngần ngại Phạm Long mà trực tiếp lấy giấy viết ra chuẩn bị biên soạn một cuốn mật thư đầu tiên trong lịch sử nhân loại.

……………………………

Trấn Mê Linh đêm hôm nay là một đê, mất ngủ với biết bao nhà, một số người nhạy bén bắt đầu có dấu hiệu muốn rời khỏi nơi thị phi này một thời gian.

Nửa đêm canh ba từ trong ba nhà Sùng, Đỗ, Cao có mấy bóng đen lén lén lút đi ra ngoài, ngay cả phủ Tham Chính cũng có mấy bóng đen đi ra, mà điểm đến chính là một đền thờ thủy thần cách bến thuyền không xa.

Tham Chính Hứa Đông choàng lên người một chiếc áo choàng màu đen, che kính cả đầu, chỉ để lộ ra hai con mắt. sau lưng hắn là hai tên hộ vệ có cấp bậc Võ Sư tương tự như Phạm Long.

Đêm 30 không trăng trời tối đen như mực cả ba người này đều lấp lấp ló ló ẩn mình tại mấy góc khất trong đên mà đi.

Nhưng bọn họ nào biết rằng phía sau bọn họ luôn có một cái bóng đen luôn luôn đi theo bọn họ một quãng không xa.

Quả thật không khác gì Phạm Long dự đoán, khi biết Hầu Chính muốn chỉa mũi nhọn vào ba nhà Cao, Đỗ Sùng, thì ba nhà này ngay lập tức tìm đến Hứa Đông để nói chuyện, thậm chí dường như những chuyện gặp nhau lúc nửa đêm như thế này đã làm nhiều lần.

Đề thờ Thủy Thần nằm ở phía nam bến cảng, là một nơi ít người lui tới thuộc địa phẩn quản lý của Hứa Đông. Hôm nay trấn thủy thần tối hơn mọi khi rất nhiều, từ xa cả nửa dặm cũng có thể nghe thấy mùi hương khói lan toả.

Bên trong chính điện chính là một tấm bài vị rất lớn, bên trên khắc ký tự gì đó rất là khó hiểu dừng như là tượng hình gì đó , không ai phân biệt được, chỉ biết rằng cái đền này đã có từ rất lâu có từ tời vua Thục Phán ( An Dương Vương).

Bên dưới bài vị là rất nhiều đèn cầy được thắp lên, khói hương nghi ngút. Gia chủ ba nhà đang chia nhau những nén hương sau đó không ngừng khấn vái bài vị thủy thần.

“ Các Ngươi đã tới!” bên ngoài Hứa Đông bước vào trên đầu vẫn trùm chiếc áo choàng màu đen chỉ để lộ ra hai con mắt.

“ Hứa đại nhân! Ngài đã đến!” cả ba gia chủ cung kính.

“ không biết nửa đêm đại nhân gọi bọn ta tới có chuyện đại sự gì!” gia chủ Đỗ gia lên tiếng đầu tiên.

“ các gị gia chủ! Đã có chuyện đại sự xảy ra!” Hứa Đông trầm giọng.

“ hã! Chuyện gì! Có phải tên nhãi ranh Phó Quân kia không ?” cả ba gia chủ đều tức giận.

Hứa Đông gật đầu, trầm giọng “ không những thế tên kia dường như đã là tâm phúc của tên Hầu Chính. cả ngày hôm nay hắn cùng Hầu Chính bàn bạc chuyện gì đó, dường như rất hệ trọng”

“ ah! Tên khốn này! Ta phải cho người ám sát hắn mới được!” Cao gia chủ là người nóng tính nhất liền quát mắn.

“ giết hắn là chuyện đương nhiên, nhưng lúc này không phải lúc!” Hứa Đông thâm trầm nói.

“ tên tiểu tử kia không phải là một tay đơn giản, hắn là một kẽ luyện võ có cấp bậc Võ Sư, không thể kinh thường, hơn nữa tên này xuất thân thần bí, là học trò của La Sơn Phu Tử, nếu như hắn chết một cách không minh bạch, lúc đó chúng ta sẽ bị vạ lây!” Hứa Đông nói.

“ ah! Thật là rắc rối!” Sùng gia chủ nói.

“ à! Không được giết hắn, ít nhất phải moi ra phương pháp ủ rượu ngon, cùng phương pháp nấu thức ăn của hắn!” Cao gia chủ thâm độc nói.

“ đúng đúng! Đúng! Nhưng thứ kia phải moi cho ra bằng hết, quả thật thức ăn ơ túy tiên lâu đúng là mỹ vị nhân gian, ăn hoài không chán.!” Diệp gia chủ cũng lau máu con mắt.

“ các vị gia chủ chưa kịp moi tin tức từ tên kia thì đã bị hắn cùng Hầu Chính moi sạch tiền của các vị rồi!” Hứa Đông không cho là đúng nói.

“ Hứa Tham Chính! ngài có chuyện gì cứ nói! Chúng ta cũng không phải ngày một ngày hai mới quen biết nhau!” Cao gia chủ là người ăn nói bạo gan lên lớn tiếng nói.

“ các vị cũng biết! Hầu Hùng lần này cống vận gặp chuyện chẳng may, cả người lẩn hàng đều mất tích! Ta thấy tám chín phần Hầu Hung đã vong mạng!” Hứa Chính nghiêm nghị nói.

“ chuyện này chúng ta biết! nhưng tên tiểu tử kia lại tính toán gì với chúng ta!” Sùng gia chủ hỏi.

“ ta có thông tin mật báo! Hắn cùng Hầu Chính có âm mưu muốn các vị gia chủ phải quyên tiền, không phải nói chính xác hơn là ép các vị giao tiền tài vật lực để bù vào số cống phẩm bị thất thoát.” Hứa Đông nói.

“ ah! Không thể nào! Chuyện cống phẩm bị cướp là do bọ chúng vô năng! Nhưng tại sao bắt chúng ta phải chịu, lần này chúng ta phải báo lên thái thú đại nhân!” Cao gia chủ nói.

“ ta thấy Hầu Chính không có gan làm như thế! Sau lưng chúng ta cũng không phải không có người chống lưng!” Sùng gia chỉ không cho là đúng.

“ vậy các vị quên tại sao Cổ gia bị diệt rồi sao! Nếu ta nhớ không nhầm chuyện của Cổ gia các vị cũng dính liếu không ích!” Hứa Đông khinh bỉ nói.

Nhắc đến chuyện Cố gia, sắc mặt ba vị gia chủ ngay lập tực tái đi. Cao gia chủ là người nóng tính nhất, hắn lạnh lùng nói

“ vậy ý Hứa Tham Chính là gì cứ nói thẳng! đừng có vòng vo như thế!”

“ Hầu Chính muốn dùng biện pháp kia để tiêu diệt ba nhà các vị, nếu các vị không có hành động sớm, thì Cổ gia chính là kết cục của ba vị!” Hứa Đông băng lãnh.

“ ah!” ca ba đều cả kinh thốt lên.

p/s: tác giả. Mấy bác tin được hok. Tối hôm qua lúc nữa đêm lại phải chạy đi mua phở. Trời ơi cái dòng 1 giờ sáng thì chỗ nào bán. Mua về ăn thì không tức, chỉ húp có hai muỗn nước rồi bảo “ em no rồi ! anh ăn đi! Ah! Mình đang giảm cân mà. Ăn đêm, ăn phở bò. Trời ơi! Chắc tau chết!”

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 282

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.