Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vây Quét

Tiểu thuyết gốc · 1864 chữ

Chương 53: Vây Quét

Cả ba gia chủ sắc mặt như gan heo, tức giận có, sợ hãi có, đôi mắt ánh lên sự hung tàn.

“ nếu như Hứa Tham Chính gọi ta đến đây chắc không phải chỉ là nhắc nhở bọn ta như thế!” Sùng gia chủ là người thận trong nhất trong ba người liền hỏi.

“ Đúng! Ta biết ba nhà các ngươi đều có người phía sau chống lưng hơn nữa gia đinh hộ vệ trong phủ cũng không kém cạnh gì so với quân lính trong trấn!” Hứa Đông tỏ ra vô cùng am hiểu hoàn cảnh ba nhà này.

“ Hứa Tham Chính đại nhân! Ta nghĩ ngài tốt nhất nên nói vào trọng điểm! bọn ta cũng không có thời gian rảnh rổi đôi co với ngài!” Vao gia chủ trầm giọng, trong ba người Cao gia chủ chính là người nóng tính nhất, Sùng gia chủ điềm tĩnh nhất còn Đỗ gia chủ là người âm hiểm nhất.

Trước kia tại trấn Mê Linh còn có một nhà họ Cỗ nữa, nhưng sau khi Hầu Chính vừa tới nhận chức ngay lập tức lấy thế sét đánh ngang tai tiêu diệt Cổ gia chiếm đi phần lớn gia sản cũng như phân cho ba nhà Đổ, Sùng, Cao một chén từ sự suy tàn của Cổ gia.

“ ta muốn các ngươi! Đồng ý cho Hầu Chính tài vật để bù vào trong cống phẩm thất thoát!” Hứa Đông lạnh nhạt nói.

“ hừ! không thể nào! Ngươi xem ba nhà chúng ta là cái miếu phát cơm miễn phí sao ?” Cao Gia chủ tức giận.

“ Cao Tiến! ngươi câm miệng cho ta!” Sùng gia chủ quát lạnh.

“ mời đại nhân cứ nói tiếp!”

“ sau khi các ngươi quyên góp tiền, cũng như thuận lợi cho Hầu Chính giải quyết công việc liên quan, thậm chí còn cung cấp hộ vệ cho hắn vận cống phẩm!” Hứa Đông cười nham hiểm nói.

“ ý đại nhân là!” ánh mắt Đỗ Gia chủ ánh lên tia dị quan.

“ ha ha ha! Chỉ có Đỗ gia chủ là hợp ý ta!” Hứa Đông cũng cười âm hiểm.

“ lần này toàn bộ quân lính trong Trấn Mê Linh đã không còn là bao, còn tên Phạm tiểu tử kia trong tay không có một quân một tốt, chỉ là một cái chức không có thực quyền! không đáng lo ngại tên kia!”

“ vì thế không có quân linh bắt buộc Hầu Chính lần này phải tự mình vận cống phẩm. mà người hắn mang theo chỉ có thể là hộ vệ cùng một ít quân sĩ mang từ Luy Lâu tới mà thôi, số lượng không quá 50 người!”

“ để đề phòng bất trắc hắn ta đương nhiên phải mượn người từ các vị. đến lúc đó các vị cứ thẳng tay cho mượn người, cung cấp tài lực cho hắn!”

“ đến khi đến chổ rừng vắng đêm khuya , các vị có thể lấy lại những gì đã mất, hơn nữa trên đầu các vị cũng không còn một tên trấn trưởng ngu ngốc tham tài nữa.

“ mà ta cũng tiếp quan trấn Mê Linh, đến lúc đó chỗ lợi của các vị cũng không hề ít !” Hứa Đông cười gian.

“ mà tên họ Phạm Kia không có Hầu Chính đứng phía sau thì hắn lam được gì nữa! cứ tùy tùy tiện tiện gán cho hắn cái tội cấu kết với phản tặc bắt giam, sau đó dùng cung hình ép hắn nói ra bí phương ủ rượu làm thức ăn ngon!”

“ một khi có những bí phương đó, với các mối quan hệ của ta, chúng ta có thể hợp tác làm ăn mở rộng tửu điếm khắp xứ Giao Châu này! Các vị nghĩ coi! Lợi tức sẽ nhiều đến mức nào!” Hứa Đông vẻ ra một cái bánh ngọt cực lớn khiến ba gia chủ động tâm.

Ánh mắt ba vị gia chủ nổi lên sự tham lam đến tột độ.

“ ha ha ha! Quả thật là một diệu kế! diệu kế! một nước đi này ta tin chắc rằng không một ai có thể đở nổi!” Sùng gia chủ vỗ mông ngựa.

“ hai vị thấy thế nào ?” Hứa Đông hỏi.

“ ta tham gia!” “ Ta cũng tham gia!” hai người còn lại cũng đồng thanh.

“ mỗi nhà chúng ta cử ra 200 hộ vệ cùng một lượng hàng hóa trị giá 400 tiền vàng!” các vị thấy thế nào ?” Sùng gia chủ hỏi.

“ con số này chỉ là chúng ta làm mồi dụ cho con cá lớn Hầu Chính mà thôi! chỉ cần con cá mập kia cắn câu chúng ta có thể tùy tiện nuốc trọn bầy cá lớn phía sau!” Hứa Đông cổ vũ hai người còn lại.

“ tốt! ta đồng ý! Thật không ngờ mấy vị gia chủ thật tốt bụng à!” ba người đang bàn chuyện đại sự thì bất ngờ nghe thấy bên ngoài truyền vào một âm thanh khinh miệt.

“ ah!” cả ba gia chủ chùng nhau thất thanh la lên.

“ Ầm!” bất ngờ chiếc cửa đã đóng chặt được cài them cẩn thận mà bị một cước đá văng ra một bên.

Chỉ thấy kẻ thô bạo kia cao một thước bảy, trên người là một bộ hắc y thân người cao bảy thước, trên tay là một thanh Độc Long thương sáng óng ánh.

Theo sau lưng Võ Tánh chính là hai thân ảnh quen thuộc là Phạm Long cùng Hầu Chính. mà thanh âm vừa rồi chính là Hầu Chính phát ra.

“ hay lắm cho ngươi! Hứa Đông, Cao Tiến, Đỗ Bằng, Sùng Man! Các ngươi dám âm mưu tạo phản! người đâu! Còn không mau bắt bốn tên này về trị tội!” Hầu Chính quát lớn.

“ ha ha ha! Hầu Chinh! Ngươi cấu kết với phản tặc nhằm ăn chặn cống phẩm cho triều đình! Ta đã điều ta ngươi là cầm đầu chứng cứ vật cứ đều có! Ngươi còn không mau quỳ xuống nhận tội!” Hứa Đông cũng không phải dạng vừa quát lớn.

Chỉ thấy xung quanh chạy khoảng 50 tên hộ vệ, loan đao sáng bóng chạy từ hậu diện chạy ra, nhất thời bao vây lấy đám người Phạm Long.

Ngay lập tức sắc mặt Hầu Chính tái nhợt, còn Phạm Long cùng Võ Tánh vẫn như thường không coi đám kia ra gì.

50 tên hộ vệ kia tuy số lượng khá đông, nhưng thực lực rất kém chỉ là Võ Đồ cao giai mà thôi, trong số đó có hai tên Võ Sư đi theo hộ vệ cho Hứa Đông.

“ Người Đâu! Mau bắt Hầu Chính cho ta! Hắn chính là phản tặc!” ba cái gi chủ cũng gầm lên, lần này bọn họ mang theo không ít người, nên muốn cùng Hứa Đông sống mái, chỉ cần ngày hôm nay giết được Hầu Chính cùng tiểu tự họ Phạm kia, thì đại kế của bọn họ sẽ thành.

Thế nhưng cho dù đám người bọn họ có kêu gào đi chăng nữa, thì cũng chẳng có tên hộ vệ nào đi vào cả.

“ người đâu! Người của ta đâu!” Cao Tiến tức giận nhìn chằm chằm Hầu Chính.

“ ý ngươi nói mấy tên phế vật ngoài kia!” Phạm Long châm biếm.

“Ah! Không thể nào, bên ngoài có tất cả 30 hộ vệ, làm sao! Làm sao các ngươi có thể giết chết bọn chúng không một tiếng động” Sùng Man có chút hoảng sợ.

“ hừ! nội tình ba nhà các ngươi, bổn thành chủ đã từ lâu nắm trong lòng bàn tay rồi! Hứa Đông! Ngươi khá lắm! ta đối với ngươi hết lòng, mà ngươi lại đâm sau lưng ta một nhát!” Hầu Chinh lấy lại bình tĩnh tức giận quát.

“ hừ! Hầu Chính! ngươi là cái thá gì chứ! Ta chỉ làm thoe lệnh của Sỹ đại công tử mà thôi!” Hứa Đông cực kỳ tự tin nói.

“ ha ha ha! Hứa Đông ngươi coi ta là con nít ba tuổi ư! Nếu Sỹ đại công tử muốn lấy đi chức quan của tha thì chỉ cần một tờ công văn là xong, cần gì phải hưng sư động chúng đến như thế!”

“ Hứa Đông cấu kết với phản tặc! giết bất luận tội, kẽ nào giết được bốn tên kia thưởng 50 đồng vàng, kẽ nào bắt sống thưởng 100 đồng vàng!” Hầu Chính gầm lên.

“ xông lên! Giết tên Hầu Chính cho ta! Giết hắn là được! con tên nhãi kia phải bắt sống!” Hứa Đông cũng quát lớn.

“ sưu! Sưu Sưu Sưu!” bất ngờ hai bên cửa sổ có cả trăng mũi tên bắn vào, mà mục tiêu chính là nhóm người Hứa Đông.

“ ah Ah Ah!” những tiếng hét thảm vang lên.

Chỉ trong vòng một loạt tên ban đầu đã có đến hơn phân nữa hộ vệ của Hứa Đông bỏ mạng, số còn lại không quá 10 người.

Hứa Đông cùng ba vị gia chủ được bao bọc bên trong, nên thoát được một mạng.

“ còn không mau bó tay chịu trói!” Hầu Chính quát lớn.

Mấy tên hộ hệ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, sau đó nhìn xung quanh.

“ Đại nhân mau trốn! bọn ta ở lại chặn Hậu!” thật không ngờ giữa tình thế như thế này hai tên hộ vê kia lại muốn ở lại cho Hứa Đông thoát thân.

“ Hừ! các ngươi tưởng rằng có thể chạy được à! Nơi này đã được bọn ta bao vây cả rồi!” Hầu Chính khinh thường.

“ ah! Đại nhân tha mạng! đại nhân tha mang! Tiểu nhân bị tên kia đầu độc! tiểu nhân một mực trung thanh 2 với đại nhân!” Đỗ gia chủ là người quỳ xuống cầu xin, tiếp theo là hai gia chủ còn lại/

“ tiểu nhân nguyện dùng 2/3 gia sản để đổi lấy sự trung thành của mình!”| Đỗ gia chủ biết cầu xin không thôi cũng không có tác dụng, phải dùng tiền tài để làm mở mắt Hấu Chính.

Nhìn thấy thần sắc Hầu Chính có chút thay đổi Đỗ gia chủ tưởng chừng âm mưa của mình có thể thực hiện. nhưng Phạm Long bất ngờ nói một câu làm cho cả ba người đứng hình.

“ Hầu Ca! nếu chúng ta giết toàn bộ chúng không phải là 2/3 mà là toàn bộ gia sản của ba nhà. Dẹp loạn ba cái nhà này, không phải đại ca có thể dễ dàng vung tay múa chân thi triển lực lượng hay sao?”

“ Ah! Ta giết ngươi! Ta muốn giết ngươi! Tiểu tử xấu xa! Tất cả chuyện này đều do ngươi ám hại bọn ta! Là do ngươi! Đại nhân! Tên kia mới chính là phản tặc cấu kết với sơn tặc! đại nhân minh xet! Minh xét đại nhân!” mấy con chó dại không ngừng cầu cứu xin tha mạng.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 301

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.