Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sổ Hộ Khẩu

Tiểu thuyết gốc · 1836 chữ

Chương 55: Sổ Hộ Khẩu.

Sáng sớm ngày hôm sau, tại sân phơi lớn tại Cao gia thôn đã sựng lên một cái bình đài thật lớn, bên trên còn cắm mấy cái cọc lớn, trên đỉnh cột là dùng những tấm vài bố che đi, không ai biết được bên trong tấm vải đen có chứa thứ gì.

Thôn dân mới đến không biết gì cứ nhao nhao cả lên, nếu không phải vì thôn trưởng ra lệnh tất cả mọi người phải trình diện thì có lẽ bọn họ chỉ cử người đại diện đi mà thôi.

Cho đến khi mặt trời lên cao ước chừng đến giờ mẹo mọi người tụ tập gần đông đủ, Nguyễn Chích mới từ trong bước ra, đứng trên bình đài cao phía trên mà lớn tiếng quát.

“ Tất cả mọi người im lặng!” hôm nay Nguyễn Chích mặc một bộ văn nho bằng vải thô nhưng lại vô cùng chỉnh chu phát lên khí chất của một bậc đại hiền.

Hơn cả một vạn người tại chổ này, đương nhiên cũng sẽ có người không nghe thấy hoặc cố tình không nghe tiếp tục náo loạn nói chuyện rôm rã.

“ Im Lặng!” bất ngờ cả chục Ưng Sát Vệ gầm lên thật lớn, thanh âm giống như tiếng trâu rống cực kỳ phá cách chấn động toàn thể thôn dân nơi này.

“ Đại nhân! Ngài có gì thì nói lẹ lẹ lên, bọn ta còn rất nhiều việc phải làm!” một tên tráng đinh có thân hình mạnh khỏe đứng đầu hàng với giọng điệu không vui nói.

“ Bạch Ngưu!” Nguyễn Chích không có trả lởi người kia ma trực tiếp ra lệnh cho Bạch Ngưu.

Ngay lập tức Bạch Ngưu kéo mấy tấm vải che trên nhưng chiếc gột lớn kia.

“ Ah! Nhất thời có những tiếng hét kinh hãi vang lên

“ Là Cao Tiến! ha ha ha! Là Cao Tiến! hắn đã bị giết! ha ha ha! Kèm theo đó là những tiếng cười thư sướng, sung sướng đến phải gầm thét lên.

“ Đùng” lại một âm thanh cực kỳ chấn động vang lên, đó chính là thanh âm Bạch Ngưu dùng một cây thiếc bản gõ lên một thấm thiếc thuẫn phát ra âm thanh chói tai.

“ Cao Tiến đã âm mưu cùng Sùng gia, Đỗ gia, Tham Chính Hứa Đông có ý đồ tại phản, nhân chứng vật chứng đầy đủ. Cao gia bị tru di tam tộc tất cả tài sản của cao gia được xung công!” Nguyễn Chích thanh âm cứng rắng vang lên.

“ đây là cái kết cho kẽ phản loạn. nếu trong lòng các ngươi có dị tâm thì ngay dẹp bỏ ý nghĩ đó đi! Ta nói có đung không Cao Lâm thôn trưởng!” Nguyễn Chích ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Cao Lâm.

“ tiểu nhân nào có ý đó! Mong đại nhân minh xét!” Cao Lâm thân hình run lên cầm cập.

“ kề từ ngày hôm nay Cao gia thôn chính thức do Phạm Long Phạm Phó Quân cai quản! Cao Gia thôn từ này đổi tên thành Nam Linh Thôn thôn!” Nguyễn Chích Cao giọng.

“ các ngươi dưới sự cai quản của Phạm Đại Nhân, đương nhiên phải thực hiện đúng yêu cầu của Phạm Đại Nhân!”

“ ah! Lại là một tên ác bá muốn hút máu chúng ta nữa rồi!”

“ Ta nói! Là không có tên nào làm quan tốt cả! bọn chúng làm gì muốn chúng ta sống chứ!”

“ bọn khốn quan lại! bọn mày sẽ chết không toàn thây!”

Bên ngưới không ngừng có những tiếng nghị luận, mắng chửi.

“ xem ra thôn dân nơi này bị Cao gia bóc lột đến không còn gì cả rồi!” Nguyễn Chích thầm than sau đó hắn cao giọng.

“ Cư Dân sống tại Nam Linh Thôn phải thực hiện đầy đủ quyền và nghĩa vụ của một công dân tại Nam Linh Thôn!”

Điều thứ nhất Cư Dân Nam Linh Thôn phải hoàn toàn nghe theo lệnh của Phạm Đại Nhân, kẽ nào trái chém.

Điều Thứ hai tất cả đất đai đều thuộc quyền sở hữu của Phạm Đại Nhân. Cư dân Nam Linh Thôn có thể làm công cho Phạm Đại nhân để đổi lấy tiền.

Điều thứ ba Tất cả cư dân Nam Linh thôn phải được kê khai đầy đủ danh tính, thân phận.

Nguyễn Chích vừa đưa ra ba điều trên, khiến cho toàn bộ cư dân Nam Linh thôn đùng đùng nổi giận.

“ không được! quân giết người! các ngươi chính là bọn tham quan. Các ngươi muốn ép ta tạo phản sao! Các ngươi làm như thế chúng ta còn đường nào mà sống được chứ!”

“ Đùng!” Bạch Ngưu tại gõ lên tấm thuẫn phát ra một tiếng chói ta.

“ Các ngươi im lặng! ta còn chưa nói xong!” Nguyễn Chích tức giận quá lớn.

“ Bạch Ngưu! Mang ra!” Nguyễn Chích ra lệnh.

“ ầm! ầm! Ầm! liên tiếp những tiếng ầm ầm vang lên. Đó không phải thanh âm đánh người đó chính là thanh âm của những chiếc rương lớn được mang lên trên bình đài.

Bạch Ngưu không ngần ngại mà mở ra từng chiếc rương lớn kia, bên trong có rất nhiều tiền đồng, chí ít một rương có cả vạn tiền đồng.

“ các ngươi khi làm việc cho Phạm Đại nhân! Đại nhân sẽ chi trả một ngày 3 tiền đồng, cơm bao ăn ngày hai bữa!” Nguyễn Chích trầm giọng.

“ah! Thật sự! thật sư như thế! Làm việc một ngày được ba tiền đồng!” nhất thời người bên dưới lại có những tiếng gầm thét, nhưng lần này là một sự kinh hỷ.

Bạch Ngưu lại tức giận gõ vào tấm thiếc thuẩn một cái, thanh âm chói tai lại vang lên, khiến cho mọi người im lặng.

“ các ngươi có thể để ta nói hết được không! Tấm khiên kia không chịu được nữa rồi!” thanh âm Nguyễn Chích có chút hài hước.

“ ha ha ha! Nhất thời bên dưới vang lên những tiếng cười dí dõm.

Nguyễn Chích giơ tay lên báo hiệu mọi người im lặng.

“ Phạm Đại nhân là người Việt, chính là đồng bào chung giống nòi với chúng ta. Phạm Đại nhân đề ra những điều kia đều nghĩ cho mọi người cả!” Nguyễn Chích cảm thán.

“ một ngày làm công ba tiền đồng là công việc lao động chân tay, nếu như những công việc yêu cầu khó khăn hơn như thợ mộc, thợ đóng thuyền, côn tượng thì mức lương là 5 đồng một ngày.

Những ai biết chữ khi làm việc sẽ có mức lương 10 tiền đồng một ngày!” Nguyễn Chích không ngừng thông báo giá lương theo từng nhóm người riêng biệt.

“ thế nhưng trước tiên các vị hương thân muốn báo danh làm việc, bắt buộc phải báo danh nhân khẩu. Phạm Đại Nhân biết được trong số các vị có rất nhiều người còn chưa đăng ký nhân khẩu, thậm chí còn có một số người đang bị mang cái danh nô lệ, tá điền.

Phạm Đại Nhân có lòng thương xót, muốn một lần nữa cấp phát lại thân phận cho các vị. trở thành một thôn dân chính thức của Nam Linh Thôn!”

“ Ah! Phạm đại nhân vạn tuế! Vạn tuế!” nhất thời không ai biết bên dưới vang lên khẩu hiệu kia, ngay lập tức có nhiều người cùng hô theo, nhất thời cả vạn người đồng thanh hô lên.

Nguyễn Chích giơ tay lên báo hiệu mọi người ngưng lại.

“ Những ai biết chữ thì bước lên đài, các ngươi có thể làm việc từ ngày hôm nay!” Nguyễn Chích thông báo.

Nhất thời bên dưới thôn dân nhìn nhau, sau một hồi có khoảng 20 người bước lên đài.

“ tốt! các người vào trong! Ta sẽ phân phó công việc lúc này cho các ngươi!” Nguyễn Chích ra lệnh.

“ công việc của các ngươi chính là thống kê, ghi lại thông tin toàn bộ thôn dân trong Nam Linh thôn này.

Nguyễn Chích lấy ra một cuốn thẻ tre, mặt ngoài thẻ tre có ghi một dòng chử lớn

Sổ hộ khẩu, kế bên là một dòng chữ nhỏ ghi nơi sinh sống.

“ các ngươi nhận ra những chử này!” Nguyễn Chích hỏi.

Tất cả đều gật đầu.

“ tốt!”

“ ta sẽ làm mẫu trước cho các ngươi!” sau đó Nguyễn Chích ra lệnh cho một nhóm thôn dân vào, bọn họ chính là một đại gia đình. Bao gồm ông bà, cha mẹ cái, dâu con tất cả khoảng 12 người.

“ các ngươi nhìn kỹ chổ này phải ghi rõ họ tên chủ hộ!

Sổ hộ khẩu : Ông Kiến

Địa chỉ: Thôn mùi – Nam Linh thôn.

Chủ hộ: Ông Kiến

Tuổi : 45

Nghề nghiệp: thợ mộc

Vợ: Tạ Bí

Tuổi: 40

Nghề nghiệp: làm nông.

Con:

…….

Sau khi kê khai xong một gia đình thì phải ghi rõ có bao nhiêu người, bao nhiêu nam, bao nhiêu nữ, bao nhiêu tráng đinh….

Nguyễn chích làm mẫu một lần cho 20 người kia hiểu rỏ, sau đó Nguyễn Chích tận tay chỉ bảo từng người từng người một rồi cứ để bọn họ cùng nhau kê khai với các thôn dân. Nguyễn Chích chỉ giám sát mà thôi.

Ban đầu làm việc còn khá là lóng ngóng, nhưng sau một giờ làm việc, công việc ghi chép cũng khá là trôi chảy, công việc được đầy cao nhanh đáng kinh ngạc.

Với tộc độ này thì trong vòng ba ngày có thể kê khai toàn bộ cư dân nơi này.

……………………………………………………….

Cho đến xế chiều cuối cùng Phạm Long cũng đến được Nam Linh thôn, khi nhìn thấy dòng người lớn đến đáng sợ, lòng Phạm Long cực kỳ phấn khời. đây chính là cơ nghiệp của hắn, hắn phải cố gắng phát triển nơi này thành một căn cứ địa hùng mạnh, nuôi dân tích lương rèn vũ khí. Một hậu phương vững mạnh se tạo ra một tiền tuyến vững như sắc thép.

“ Chủ Công! Ngươi đã tới!” Nguyễn Chích khi nhìn thấy Phạm Long ngay lập tức đi ra đó.

“ Tiên Sinh cực khổ cho ngươi!” Phạm Long khích lệ Nguyễn Chích.

“ Chủ công quá lời! ta chỉ là tốt công việc của mình mà thôi!” Nguyễn Chích khiêm tốn.

“ tình hình như thế nào rồi” Phạm Long hỏi.

“ Nhân tâm đã được ổn định, ngày hôm này ước chừng có thể kiểm đếm thống kê được khoảng 4000 thôn dân!” Nguyễn Chích nói.

“ ngày mai triệu tập một nhóm thợ mộc ta muốn làm lệnh bài thân phận cho bọn họ!” Phạm Long nói.

“ ah! Lệnh bài thân phận!” Nguyễn Chích khó hiểu hỏi.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 313

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.