Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tại Sao Hoàng Quyền Ngày Càng Mất Đi

Tiểu thuyết gốc · 1742 chữ

Chương 57: Tại Sao Hoàng Quyền Ngày Càng Mất Đi

“ Thẻ bài thân phận ta đã thiết kế một cái! Tiên sinh nhìn xem!” Phạm Long lấy ra trong ngực một sợi dây chuyền, trên mặt dây chuyền chính là một thấm thẻ bài to bằng ngón tay cái. Bên trên tấm thẻ bài chi làm hai mặt trước sau. Mặt trước viết tên cùng năm sinh, mặt sau là giới tính cùng nơi sinh.

“ cái này ta gọi là thẻ bài thân phận! vật này có thể chứng minh thân phận của chúng ta cũng như rất phù hợp để phân loại đều tra dân số!” Phạm Long chậm rãi giải thích.

Phạm Long có ý định ban đầu vật này chính là một cái chứng minh thư, một khi có thể chứng minh tốt thân phận, như thế có thể thực hiện tốt các công tác về sau.

“ chuyện này ta dự định sẽ phổ biến tại Nam Linh thôn trước, nếu như thuận lơi, thì toàn bộ thế lực chúng ta đều làm thứ này!” Phạm Long giải thích.

Nguyễn Chích trầm mặt không biết ông đang suy nghĩ gì bên trong, ông liền gạt bỏ ý định đó trong đầu bắt đầu chuyển sang vấn đề tiếp theo.

“ Chủ Công! Chúng ta hành động thế có phải rất là tiêu hao tiền của hay không ? nếu theo như giá cả kia, một ngày chúng ta phả trả ít nhất 6 vạn tiền đồng! đây là một chi phí cực lớn với chúng ta trong lúc này!” Nguyễn Chích không tán thành quyết định của Phạm Long về vấn đề thu hồi đất đai, rồi thuê người lao động của Phạm Long.

“ Tiên Sinh! Sẽ có lúc ngươi hiểu được ý đồ của ta!” Phạm Long cố tỉnh tỏ ra vẽ bí hiểm.

“ Tiên Sinh ta hỏi ngươi câu này! Nếu ngươi trả lời tốt sẽ hiểu được ý của ta!” Phạm Long không muốn trực tiếp giải thích mà cho Nguyễn Chích ngộ ra chân lý, giống như phương pháp giảng đạo của phật giáo. Chính tự giác tự ngộ ra chân lý.

“ mời chủ công!” Nguyễn Chích cũng rót cho Phạm Long một chén trà rồi sau đó cũng tự rót cho chính mình một chén.

“ Tiên Sinh co biết nguyên nhân dẫn đến một triều đại bị sụp đỗ hay không?” Phạm Long chợt hỏi đến một chuyện không đâu vào đâu.

Nguyễn Chích trầm ngâm một hồi lâu rồi nói.

“ để một vương triều bị sụp đỗ có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến, nhưng ta có thể chỉ ra bốn điều chính.

Thứ nhất hôn quân vô đạo không lo việc nước chỉ lo việc ăn chơi

Thứ hai đại thần lộng quyền cướp đoạt

Thứ ba bị lâng bang xâm chiếm tiêu diệt.”

“ Vậy theo tiên sinh nguyên nhân nào dẫn đến Đại Thần Lộng quyền!” Phạm Long cười cười hỏi.

“ vấn đề này lại có nhiều nguyên nhân khác, đầu tiên chính là quân vương quá tin vào thần tử của mình, mà không có lòng để phòng dẫn đến hậu họa.

“ hay là quyền thần nắm đại quyền trong tay, trong lòng sinh phản!”

Phạm Long cười cười không nói chỉ lắc đầu.

“ Chủ Công! Ngươi có chủ kiến gì!” Nguyễn Chích thắc mắc hỏi.

“ để một vương triều bị sụp đỗ có thể chia làm hai loại đó chính là nội sinh và ngoại sinh!”

“ nội sinh là tất cả vấn đề bên trong quốc gia, mà nguyên nhân chủ yếu chính là phân chia đất phong hầu. sau khi các hầu gia được phân đất, đất đó chính là của bọn họ con cháu của bọn được thừa hưởng vùng đất đó, kinh doanh qua một đời hai đời.

Những thế hệ đầu tiên đương nhiên sẽ không sinh lòng mưu phản, nhưng về sau thì chưa chắc, không có bất kỳ một vương triều nào thịnh trị ngàn năm cả. cũng sẽ có thời khắc suy yếu, một khi hoàng quyền suy yếu thì các vương hầu đứng lên giấy binh tạo phản!”

“ còn ngoại sinh chính là các thế lực lân bang, những thứ này thuộc về đại cuộc giửa các quốc gia, nếu một quốc gia suy yếu, thì chuyện diệt vong chính là điều tất yếu!” Phạm Long thoe những kiến giải của mình mà giải thích cho Nguyễn Chích nghe.

“ lấy Đại Hán làm ví dụ, cả một Đại Hán rộng lớn thế kia thế nhưng những phần đất mà Hán Đế nắm giữ thực sự thì có là bao, không phải đều phân chia cho các đại thài tiệt quân công quân hầu hay sao.

Như Tây Lương Đổng Trác, Đinh Nguyên, Bột Hải Viên Thiệu, Hàn Phúc Ký Châu, Lưu Đại ở Duyện Châu. Tất cả đều một câu chư hầu nghe lệnh thiên tử, nhưng nếu Thiên tử không còn, thì bọn họ sẽ nghe ai ?” Phạm Long hỏi Nguyễn Chích.

“ ý chủ công là!” Nguyễn Chích dò hỏi.

“ đó chính là đất đai, đất đai là một nền tảng quan trọng của một quốc gia, nếu như đất nắm nằm trong tay nhà vua càng nhiều thì quyền lực của nhà vua càng lớn. đó là nguyên nhân tại sao khi mới thành lập vương triều thì hoàng uy luôn vững mạnh.

Nhưng sau này, do đất đai dần dần lại tập trung vào các nhà tài phiệt danh môn, dần dân hoàng quyền mất đi uy vọng vốn có của mình!” Phạm Long nghiêm túc nói.

“ Chủ Công có cái nhìn thật là cao minh! Chích đây bội phục!” Nguyễn Chích cũng ngộ ra một chút vấn đề. Tuy không rõ ràng cho lắm nhưng ông khi về sẽ tiếp tục nghiềm ngẫm.

“ Tiên Sinh! Sẽ có một ngày tiên sinh hiểu ta đang muốn làm gì mà thôi!” Phạm Long vỗ vai an ủi Nguyễn Chích.

“ Chủ Công! Cao Lâm thôn trưởng muốn gặp chủ công!” bên ngoài Bạch Ngưu thấp giọng thông báo.

“ Tốt! mời vắn vào trong!” Phạm Long đồng ý,

Ngay sau đó Cao Lâm với cái lưng còng của mình chậm rãi, chân run run bước vào.

“ Tham kiến Phó Quân đại nhân!” Cao Lâm cung kính báo chào.

“ Oh! Là Cao trưởng thôn! Không cần khách khí! Mời vào!” Phạm Long miễn lễ cho Cao Lâm cũng như mời Cao Lâm ngồi chung bàn với mình.

“ Phạm Đại nhân, không biết những gì sáng nay Nguyễn tiên sinh nói có phải là sự thật!” Cao Lâm rụt rè dò hỏi.

“ Là chuyện gì ?” Phạm Long nhíu mày.

Cao Lâm có chút ngưng trọng “ là chuyện thuê nhân công! Một ngày năm tiền đồng!”

“ ah! Là chuyện này! Đúng! Lời của bản quan không phải nói chơi!” Phạm Long khẳng khái nói.

“ nhưng trước hết mọi người phải khai báo dân số cũng nhưng kiểm kê lại toàn bộ nhân khẩu! như vậy ta mới có thể đề ra những kế hoạch thích đáng được!” Phạm Longs nghiêm túc nói.

“ Cao thôn trưởng, không biết từ trước tới nay Cao gia thu thuế phú các người như thế nào ?” Phạm Long dò hỏi.

“ Bẩm đại nhân! Bọn người Cao gia chính là một đám quỷ hút máu người, một năm chúng lấy đi tám phần lương thực chúng ta thu vào!” Cao Lâm ấm ức nói.

“ ah! Như vậy làm sao các ngươi đủ sống!” Phạm Long cực kỳ kinh ngạc.

Thông thường thu thuế đối với nông nghiệp sẽ phải thu lấy 4 phần hay 5 phần sản lượng thu hoạch, nhưng tại vùng đất thuộc địa như thế này bọn cần quyền sẽ thu 6 phần. nhưng bọn Cao gia còn lại tàng ác hơn thu đến tám phần, như vậy có khác gì dân mình lột da dân mình đâu.

“ các ngươi yên tâm! Có ta từ nay các ngươi sẽ không phải chịu cảnh đó đâu! Chỉ cần các ngươi không lười biến, các ngươi làm việc, các ngươi sẽ có tiền, sẽ có nhà tốt để ở, có quần áo tốt để mặc con cái các ngươi sẽ được đi học chữ đầu đủ.” Phạm Long ánh mắt kiên định nói.

“ Lão phu xin đa tạ đại nhân!” Cao Lâm quỳ mọp xuống dưới đất bái tạ Phạm Long.

……………………………………………..

Sáng ngày hôm sau việc kiểm tra dân số vẫn tiếp tục, số người đã xác minh thân phận cũng như cung cấp đầu đủ thông tin vào Sổ Hộ Khẩu, sẽ được cấp một cuốn,đồng thời cuốn còn lại thì quan phủ giữ lại đễ sau này dễ xác minh.

Đồng thời những người này cũng bắt đầu làm việc, ngay cả phụ nữ cũng được đi làm không phải chỉ thuê đàn ông.

Phụ nữ sẽ tạm thời đảm nhiệm chức trách nấu ăn cho toàn bộ người tại đây, còn số nam nhân thì trức tiếp thu dọn mặt bằng, một số khác thì vào rừng đốn gỗ, một số khác thì lại thi đi gom đá cùng rơm, đất sét.

Phạm Long đã quyết định xây dựng Nam Linh thôn trở thành một thôn kiểu mới tiên tiến do hắn quản lý.

Việc đầu tiên chính là xây dựng cơ sở hạ tầng thôn trấn.

Rất may cho Phạm Long là mùa vụ vừa mới thu hoạch cách đây không lâu, đất đai đang vào trong giai đoạn nghỉ đất chuẩn bị cho mùa vị tiếp theo, thế người người dân khá là rãnh rỗi. thế nên công việc không hề gián đoạn.

Những người được thuê phải đi thu gom những vật liệu mà bọn họ cảm thấy khó hiểu như đât sét, gỗ, đá những vật liệu hầu như không có liên quan gì tới nhau, như thế mà dùng để xây nhà.

Ban đầu có một số người nói ra nói vào, giống như là làm cho có công việc mà thôi.

Nhưng đi theo bọn họ chính là một số người bên trong Ưng Sát Vệ, bọn họ đã quá quen thuộc với chuyện này, bởi vì những căn nhà tại Phục Hưng thôn đều dùng những vật liệu này xây nên.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 281

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.