Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Mưu

Tiểu thuyết gốc · 1689 chữ

Chương 68: Âm Mưu

“ khí ! khí Công thành hình! Ngươi ngươi là Võ Quân!” tên võ tướng kia sắt mặt ngay lập tức tái nhợt run rẩy nói.

“ ngươi! Ngươi muốn là gì! Ta là Phó Tướng Quân thống lãnh 2000 kỵ binh! Ngươi dám động đến ta Sỹ Thái Thú sẽ không tha cho ngươi!” tên kia hoảng sợ liền lấy chức quan ra đè người.

“ Ta cốc cần biết ngươi là cái tướng quân rắm cho kiều gì! Động đến huynh đệ của ta! Thì ngươi phải trả giá!” Nguyễn Hữu Cảnh quát lạnh, đồng thời cũng thay thế chủ công thành huynh đệ.

“ Phạm phó quân! Không Phạm đại nhân! Tha ! tha cho ta lần này! Ta vâng lệnh Huy công tử mời ngươi đến phủ thành chủ bàn chuyện! ta !ta không có ác ý!” thấy Nguyễn Hữu Cảnh nói là vì Phạm Long mới tức giận, ngay lập tức cụp đuôi với Phạm Long.

Phạm Long đương nhiên sẽ không giết tên kia rồi, nhưng cũng phải cho tên kia một trận hơn nữa còn phải cho Sỹ Huy biết được thực lực của mình không hề tối chút nào. Tuy hắn sẽ có chút nghi kỵ. nhưng nghi kỵ thì sao chứ, phải bộc lộ rõ thực lực, như vậy mới có thể lọt vào tầm mắt của cha con nhà họ Sỹ. từ có mới có thể từng bước leo lên địa vị cao hơn.

“ Sư Huynh! như thế là được rồi, ta chỉ xuất tý huyết mà hồi, nếu dùng một ít Huyết Nhân Sâm hay Xich1 huyết Linh chi hẳn sẽ phục hồi lại thôi ấy mà!” Phạm Long mắt nháy nháy với Nguyễn Hữu Cảnh.

“ Ah! Thế sao mà được! Sư đệ! Ngươi không công bị người ta đánh thổ huyết! lại phải nhịn à! Tướng quân cái chó mà gì chứ! Sư Đệ cứ để huynh phế tên này!” Nguyễn Hữu Cảnh không những không ngừng mà còn hùng hùng hổ hổ.

“ Ah! Vị đại nhân này! Trong nhà ta còn nửa gốc Huyết Nhân Sâm 200 năm! Tuy chỉ còn một nữa, nhưng dược hiệu không hề tồi, việc bồi bổ máu huyết là chuyện rất dễ dàng!” tên sơ cấp võ tướng kia ngay lập tức hoảng sợ nói.

“ Hử! ngươi nói là sự thật!” Nguyễn Hữu Cảnh nheo mắt uy hiếp.

“ là sự thật! ta có thể dùng danh nghĩa của Sỹ Huy công tử làm đảm bảo!” tên kia chắc nịch nói.

“ vậy thì tốt! nếu như ta nghe nói sư đệ của ta vẫn không có nhận được gốc huyết nhân sâm kia! Thì cho dù ngươi có trốn trong quân doanh, ông đây cũng lôi đầu ngươi ra!” Nguyễn Hữu Cảnh uy hiếp.

“ vâng! Vâng! Tiểu nhân hiểu rỏ! hiểu rỏ, nhất định trong vòng 5 ngày sẽ mang đến cho Phạm đại nhân!” nói đoạn hắ ta lên ngựa cùng đám tùy tùng bỏ chạy như chó nhà có tang.

“ Chủ Công! Ngươi có sao không!” khi tên kia vừa đi Nguyễn Hữu Cãnh ngay lập tức tỏ thái độ.

“ không sao! Chỉ là khí huyết có một chút không lưu thông thôi!”

“ Hữu Cảnh! Hiện tại chuyện cũng không có gấp là bao, thế nhưng tên Sỹ Huy kia, cha hắn là người nắm đại quyền trong tay, việc làm chủ Mê Linh trấn phải nhờ đến hắn, khi làm việc không nên quá tuyệt mà phải chừa đường lui cho bản thân!” Phạm Long nhắc nhở.

“ một lát nữa! ta sẽ cho người dẫn ngươi về Nam Linh Trấn, khảo sát tình hình và cách xây dựng thôn trang của ta! Ta hy vọng Hữu Cảnh có thể vận dụng phương pháp trên mà xây dựng hai thôn khác là Sùng gia thôn và Đỗ Gia thôn.!”

“ Tốt! ta cũng rất muốn xem những thứ mà chủ công nói!” Nguyễn Hữu Cảnh tò mò.

…………………………………………………….

“ Công Tử!” tên võ tướng kia vừa mới trở về thì ngay lập tức chạy như một con chó cung cung kính kính vào thông báo cho Sỹ Huy đang ngồi đánh cờ với một vị văn nho.

“ Hà Tướng quân! Chuyện gì mà khiến ngươi hốt hoảng thế!” tên văn nho ngồi cùng Sỹ Huy đánh cờ chợt hỏi.

“ là Đại công tử! là Túc Quân Sư! Đại sự có chút không ổn!” tên Võ tướng kia sắc mặt có chút tái xanh nói.

“ Oh! Có chuyện gì mà khiến Hà tướng quân ra nông nổi này!” Sỹ Huy cũng không có nhìn hắn ta mà vẫn chăm chú vào bàn cờ.

“ Là tên Phạm Long kia! Dưới trướng của hắn có có một vị Võ Quân!” Hà tướng quân lúc này còn có chút hoảng sợ.

“ Cái gì! Võ quân!” Sỹ Huy lúc này còn không thể nào giữ được bình tĩnh, ngay cả bàn cờ đang đánh cũng bị xáo trộn.

“ sự tình thế nào! Ngươi nói rõ cho ta!” Sỹ Huy trầm giọng.

Tên tướng quân họ Hà kia, ban đầu có ý định nói xấu Phạm Long có ý đồ mưu phản, thế nhưng nghĩ lại tên võ quân kia, một khi đắc tội với hắn thì cho dù hắn có trốn ở phủ thái thú cũng không thể đảm bảo an toàn mạng sống của hắn. Vì thế hắn đành lựa chọn nói thật.

“ thật không ngờ! tên kia có thân phận không hề nhỏ, lão sư chính là La Sơn Phu Tử, lại có thêm một tên sư huynh có cấp bậc Võ Quân.!” Sỹ Huy cau mày suy ngẫm.

Mà lúc này vị văn nho họ Túc kia lại khẽ mĩm cười.

“ Ta xin chúc mừng chủ công lại có thêm một nhân tài đầu nhập!” Túc tiên sinh liền chắp tay chúc mừng Sỹ Huy.

“ Ý quân sư là sao ?” Sỹ Huy cau mày hỏi.

“ tin tình báo truyền về! thì tên Phạm Long này tuy là một tên kinh tài mưu lược, thế nhưng lại là một tên tham tài, hơn nữa là một tên cực kỳ tham tài. Là con người cần phải có một điểm yếu, mà điểm yếu của hắn ta chính là tiền tài. Chỉ cần có tiền hắn ta sẽ làm việc cho chúng ta thôi!” Túc tiên sinh nói.

“ từ lúc hắn nhận chức tới giờ, quả thật hắn ta không hề có hứng thú với việc chiêu mộ quân lính, nếu như Hầu Hùng không xảy ra chuyện thì tên kia đến lúc này vẫn còn kinh doanh kiếm tiền rồi!”

“ hơn nữa mục đích lần này chúng ta đến đây xem xét Hầu Chính còn có khả năng làm việc không! Nếu không sẽ dùng người khác thay thế hắn ta!”

“ hơn nữa Phạm Long cũng là một ứng tuyển không tệ, đồng thời cái tên Võ Quân kia, chúng ta cũng có thễ mời chào, cái chức hiệu úy tại thành Khúc Dương vẫn còn trống, nếu dùng uy thế của một vị Võ Quân, thì ta tin chắn đám đại tộc bên kia không dám hó hé chuyện gì!”

“ ý quân sư rất tốt! thế như lỡ tên Phạm Long kia là một tên có lòng phản loạn thì như thế nào !” Sỹ Huy vẫn còn nghi ngờ.

“ ha ha ha! Không phải thầy hắn đang ở Luy Lâu hay sao? Hơn nữa quyền lực torng tay càng lớn, thì với tư cách của một vị Võ Quân sao có thể phục mệnh dưới trướng của một tên Võ Sư được.!” Túc Tiên sinh không cho là đúng.

“ hơn nữa Thành Khúc Dương là một thành tuy mang danh nghĩa thuộc về quận Giao Chỉ chúng ta, thế nhưng tên hiệu úy kia vẫn không có đầu nhập thậm chí có ý phản loạn, ta có thể dùng tên Võ Quân kia là đao, dọn đường.!”

“ ách đúng! Đúng! Thành Khúc Dương là một thành quan trọng, chỉ cần làm chủ được thành Khúc Dương việc thông thương sang Hợp Phố hay Hải Nam đều tốt cả.!” Sỹ Huy nói.

“ nhưng quan trọng là làm sao chiêu dụ được tê Võ Quân kia! Võ quân là một đại cao thủ, nếu dùng những vật thông thường sẽ không thể nào đánh động được tới hắn.!” Sỹ Huy lại cau mày.

“ ha ha ha! Chuyện này lại còn dễ hơn nữa! từ thái đội của tên Võ Quân kia đối với Phạm Long, hắn là tên Phạm Long này chính là tiểu sư đệ của hắn ta, thế nên hắn mới bảo vệ như gà mẹ bảo vệ con.!”

“ ta chỉ cần đánh động được Phạm Long nhờ hắn giúp đỡ thì đại sự sẽ thành, ta có thể dùng tiền tài, thảo được, để chiêu dụ!” Túc tiên sinh bày mưu.

“ với tình hình hiện tại Hầu Chính đã không còn khả năng chủ quản một phương được! ta có thể giao trấn Mê Linh cho Phạm Long đồng thời gia tăng thêm thếu lên đầu hắn, Công tử thử nghĩ mà coi, với một cái đầu tinh ranh như tên kia, kiếm tiền là một chuyện dễ dàng, chúng ta phải nai hắn ra để mà kiếm tiền chứ!” Túc Tiên Sinh âm hiểm.

“ hơn nữa! ta nghe nói rượu của tên này ủ rất tốt, hằng năm phải bắt hắn cống nộp 100 vò, cùng thuế phú cấp đôi hiện tại!” công tử ngươi thấy thề nào.

Sỹ Huy cau mày một hồi rồi mới nói.

“ Cứ gặp mặt hắn ta đã!”

p/s: bác nào thấy truyện hay có thể donate ủng hộ, mình cũng không có yêu cầu gì cao đâu, lâu lâu anh em cho cốc bia uống lấy cảm hứng là được rồi.

nhân vật tiếp theo đã xuất hiện. nếu như bác nào đoán được nhân vật kia là ai. Sẽ bạo chương.

1012944

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 21
Lượt đọc 329

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.