Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiệu Quả Bất Ngờ Tam Dương Tửu

Tiểu thuyết gốc · 1970 chữ

Chương 72: Hiệu Quả Bất Ngờ Tam Dương Tửu

“ Mau chuẩn bị cho ta một bồn nước lạnh!” Phạm Long ngay sau khi rời khỏi phủ thành chủ thì trực tiếp trở về Túy Tiên Lâu .

Hiệu lực của Tam Dương Tửu quả thực cực kỳ mạnh mẽ, đoạn đường từ phủ thành chủ đến Túy Tiên Lâu chỉ chừng 4 dặm mà thôi, thế nhưng cho dùng hắn có đẩy nhanh hết tốc độ khi về đến nơi hỏa khí đã dâng trào, muốn được sung sướng thoải mái.

Thế nhưng hắn biết lúc này hắn tiết nguyên dương sẽ ảnh hưởng cực kỳ đến tu luyện võ công của hắn. hơn nữa lúc này hắn chỉ mới có 16 tuổi, nếu như làm chuyện lúc này quá sớm thứ nhất võ công sẽ chậm tăng tiếng, hơn nữa sinh lý vẫn chưa vững chắc rất dễ gậy hậu hoạn sau này.

Hắn đành phải dùng nước lạnh đế trấn áp tà hỏa. quả thật đây là một quá trình thống khổ, trên bảo dưới dưới lại không nghe cho dù có ngâm trong nước lạnh, bên dưới vẫn không xuống, hỏa khí ngùn ngụt.

Phạm Long cắn răng lao ra ngoài, hạ thân giương cao như một cái lều, hắn không ngừng thi triển võ công để giảm đi hỏa khí trong cơ thể.

“ Ầm Ầm Ầm!” gọc gỗ luyện binh không ngừng bị hắn đánh ngã, thậm chí bị hắn đánh nát.

“ Chủ Công! Dẫn khí hóa trụ!” Phạm Long không biết cách nào áp chế hỏa khí trong người, thì một thanh âm điềm đạm vang lên chấn nghiếp.

Dường như chỉ trong chớp mắt một thân ảnh to lớn xuất hiện trước mặt hắn, cánh tay thô to của người kia áp chặt lên vai Phạm Long, một luồn kinh lực theo hai bả vai truyền khắp cơ thể.

Phạm Long trợn mắt nhìn người kia.

“ Mau dẫn khí! Ta giúp chủ công!” Nguyễn Hữu Cảnh nhỏ giọng.

Rất nhanh Phạm Long cố khí định thần theo lời chỉ dẫn của Nguyễn Hữu Cảnh mà áp khí điều tức khí hỏa. dường như có sự dẫn dất kình lực của Nguyễn Hữu Cảnh mà luồng tà hỏa kia đã dịu xuống thậm chí Phạm Long còn có dấu hiệu đột phá cảnh giới Đại Võ Sư.

“ Ah!” Phạm Long hét lên một tiếng một quyền đánh ra, quyền kinh chấn nát xung quanh, quyền chưa đến nhưng gió đã chấn động phát ra những tiếng nổ lốp đốp.

“ Ầm!” ngay lập tức một quyền hình quả đấm đã in trên một khối đá gần đó.

“ ha ha ha ! chúc mừng chủ công đột phá cảnh giới!” Nguyễn Hữu Cảnh thu tay chúc mừng.

Phạm Long cũng thở phào nhẹ nhõm “ cũng may là nhờ có Hữu Cảnh!” Phạm Long cảm khái.

“ Chủ Công! Thật không ngờ ngươi lại có thể ủ ra loại rượu có hiệu lực kinh khủng như thế, nếu như có thể điều chỉnh một chút có thể giúp cho võ si đột phá bình cảnh rèn luyện thân thể!” Nguyễn Hữu Cảnh cảm khái.

“ gì! Tam Dương Tửu có tác dụng như thế!” Phạm Long trợn mắt ngạc nhiên vô cùng.

“ Đúng! Chủ công! Lúc chủ công đến Phủ Thành Chủ ta đã lẽn theo sau, nghe được tất cả, hơn nữa lúc chủ công mang ra Tam Dương Tửu ta có thể cảm nhận được dược tính kia! Hẳn là không sai biệt có thể giúp võ giả tu luyện. nhưng có điều dương khí quá nặng, nếu không điều chỉnh thích hợp sẽ gây đại họa!” Nguyễn Hữu Cảnh giải thích.

“ thế nhưng chi phí quá cao! Dùng đến 500 cân gạo cùng nhân sâm trăm năm! Như vậy quá lãng phí!” Nguyễn Hữu Cảnh có chút tiếc nuối.

“ ha ha ha ! không tốn! không tốn! những thứ kia chưa đáng một đồng vàng một bể! ta nói là một bể chứ không phải một bình nhỏ thế kia!” Phạm Long lúc này cực kỳ cao hứng.

Hắn thật không ngờ đến rượu ngâm lại có tác dụng kinh người đến thế. Hắn đánh bậy đánh bạ mà cũng ra ngô ra khoai.

Quả thật võ giả tu luyện từ võ đồ, võ sĩ, võ sư, đại võ sư là bước cơ sở để luyện vỏ, ở giai đoạn này chủ yếu là bồi dưỡng thân thể căn cốt, khi đạt đến một ngưỡng nhất định sẽ đột phá, thế nhưng từ cấp bậc Võ Tướng trở lên phải dẫn khí xuất khiếu đó không phải là do thể chất mà do ngộ tính thiên phú. Và đó cũng là ranh giới khó vượt qua của rất nhiều võ giả.

Mà rượu hắn điều chế chính là từ những vật chí dương chí cương như Nhân Sâm Núi, Dương Vật Hổ, Dương Vật Dê, không những có tác dụng bồ khổ khí huyết mà còn giúp cho sinh lực tràn đầy, lại được rượu nồng độ cao trung hòa, làm diệu đi một chút dược tính, khiến chúng không hề bị lãng phí mà cong nâng cao giá trị.

“ Tam Dương Tửu! quả thật cần đến 500 cân gạo, thế nhưng làm ra không chỉ một bình mà là một bể to như bể nước tắm, hơn nữa chỉ cần nhâm sâm từ 30 năm trở lên ngâm cùng với Dương Vật Hổ cùng Dương Vật Dê, chi phí không vượt quá 1 đồng tiền vàng!” Phạm Long không một chút dấu diếm nói.

Lúc này đến lược Nguyễn Hữu Cảnh ngạc nhiên “ Ah chủ công! Cho ta một chén ! ta muốn! ta muốn kiểm tra dược tính! Từ có có thể thay độ một chút nồng độ để bồi dưỡng cho binh sĩ!” Nguyễn Hữu Cảnh gấp gáp nói.

“ ha ha ha! Được! được! ta ngâm rượu ngay trong này!” Phạm Long ngay lập tức đồng ý.

Rất nhanh Phạm Long dắt Nguyễn Hữu Cãnh đến một căn phòng bí mật, bên trong chứa đầy đồ vật thậm chí có một ít bụi bên trong, chứng tỏ nơi này đã lâu rồi không ai đến dọn dẹp.

Phạm Long đến một nơi tối, rồi giờ dưới sàn lên một tấm gỗ lớn, tấm gỗ này thiết kế rất đặc biệt phải là người biết đường, nếu không khó mà nhận biết nó so với những tấm gỗ khác.

Một đường hầm được hiện ra bên dưới tấm gỗ. cả hai người danh chóng đi xuống bên dưới. dưới ánh đèn lập lèo dần dần hiện ra một khung cảnh khiến Nguyễn Hữu Cảnh choáng ngộp.

Bên dưới đường hầm chính là một không gian rộng lớn, có khoảng 30 người đang làm việc tại đây, hương rượu cực kỳ nồng nặc.

“ Hữu Cảnh! Đây là căn cơ của ta! Phần lớn tiền tài là từ đây mà ra!” Phạm Long thận trọng nói.

Lúc trước hắn xây dựng một xưởng nấu rượu, thế nhưng đó chỉ là ngụy tạo mà thôi, rượu được ủ nơi đó có chất lượng chỉ tốt hơn những loại rượu bán trên thị trường có một chút mà thôi. còn bên dưới Túy Tiên Lâu mới là nơi chưng cất rượu thật sự.

Hơn nữa rượu nơi này phần lớn được chưng cất với nồng độ cồn cực cao, đương nhiên là không dùng để uống mà dùng để trị thương, lúc này hắn đã có thể chưng cất rượu lên tới nồng độ 70% có thể đốt cháy được rồi.

Còn rượu dùng để ngâm chỉ khoảng 30% mà thôi, thế nhưng cũng đủ mạnh để điêu đứng bất kỳ một tên hủ hèm rồi.

“ Rượu! hảo rượu tốt!” Nguyễn Hữu Cảnh không nhịn mà phải khen một tiếng.

“ Hữu Cảnh! Rượu này không dùng để uống, mà dùng để trị thương cho bĩnh sĩ!” Phạm Long giải thích.

“ Ah! Rượu cũng có thể trị thương !” Nguyễn Hữu Cảnh nhướng mày.

Phạm Long giải thích “ Rượu ở nồng độ thấp thì đương nhiên là không thể, nhưng rượu được chưng cất ở nồng độ cao, có thể tiêu độc, tiêu viêm sát trùng vết thương khiến chúng không thể bị hoại tử, thối rữa!”

“ ngoài ra ta còn đang nghiên cứu một loại rượu thuốc dùng để xoa bóp thân thể tránh bị mệt mỏi đau nhức khi luyện tập quá độ!” Phạm Long nói.

Nguyễn Hữu Cảnh lúc này mắt đã trợn thật to dường như không tin vào thế giới quan của mình nữa rồi.

“ Hữu Cảnh! Ngươi xem! Đây là Tam Dương Tửu!” Phạm Long Nguyễn Hữu Cảnh đến một cái bể lớn, bên trên còn có một cái nắp đậy được bịt kín bằng da thú, hơn nữa còn được đè một khối đá thật lớn bên trên.

“ để ta!” Nguyễn Hữu Cảnh không nhịn nỗi bước tới chỉ dùng một tay lấy khối đá to tướng mà hai người mới khiên nỗi ra. Sau đó một tay khác giở cái nắp bọc da thu kia.

Nắp vừa mở một mùi hương nồng đậm bay lên, hương rượu nồng nặc, chỉ cần hít một hơi cũng cảm thấy thân thể nóng lên.

Dưới ánh đèn mờ ảo có thể nhìn thấy bên dưới thùng rượu có rất nhiều lĩnh nghĩnh các thứ như nhân sâm, dương vật hổ, dê.

“ Rượu tốt! dược tính rất mạnh! Bổ thận tráng dương tăng cường sinh lực! rất thích hợp rất thích hợp!” Nguyễn Hữu Cảnh khen ngợi, rồi tự nay múc một chén lớn tư mình thưởng thức.

Cao nhân uống rượu cũng có phong cách của cao nhân, một chén lớn uống vào bụng, uống xong Nguyễn Hữu Cảnh cảm nhận dược lực đi vào trong cơ thể.

Không biết Nguyễn Hữu Cảnh có cảm giác như thế nào chỉ thấy toàn thân hắn ta bốc ra từng làm sương khói mở ảo.

“ nếu như pha loãng mười phần có thể dùng cho binh lính dùng để rèn luyện thể chất, chính là thứ tuyệt hảo nhất, thế nhưng không nên quá lạm dụng, một tháng chỉ có thể dùng tối đa 4 bốn, mỗi lần trước khi dùng phải luyện tập vắt kiệt sức lực, sau đó phục dụng mới đem lại hiệu quả tốt nhất!” Nguyễn Hữu Cảnh trầm giọng.

“ Tốt! không khổ đanh là nhất đại tông sư! Chỉ thử một ngụm có thể phán đoạn được đại lương dược tính cùng phấn bố liều lượng! bái phục!” Phạm Long cung kính bái một cái.

“ ha ha ha ! chủ công mới là người kỳ tài ngút trời! chỉ cần một bình rượu nhỏ nhoi mà có thể lấy không được cái chức Hiệu Úy, thậm chí còn có thể lấy được Thành Khúc Dương trong tay!”

Nhắc đến chuyện này sắc mặt Phạm Long trở nên nghiêm lại.

“ Hữu Cãnh! Ngươi cũng nghe thấy cả rồi! tên Sỹ Huy kia không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu! Chuyện ta lên là Hiệu Úy là chuyện ta đã tính trước! Hầu Chính thất thế, tuy cống phẩm vẫn cống nạp thế nhưng tin tức kia đã truyền đến Luy Lâu, việc hắn mất chức là chuyện sớm hay muộn mà thôi.”

“ chuyện ngươi xuất hiện chỉ là một biến cố nhỏ nhoi! Hắn muốn chiêu mộ ngươi đó là việc ngoài dự liệu của hắn. nhưng chủ yếu hắn nhìn ra được nôi lực của ta chính là kiếm tiền. hắn muốn ta làm Trấn Trưởng Mê Linh chủ yếu là kiếm tiền cho hắn mà thôi!” Phạm Long chậm rãi nói.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 334

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.