Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Khúc Dương

Tiểu thuyết gốc · 1707 chữ

Chương 73: Thành Khúc Dương

Phạm Long lại dắt Nguyễn Hữu Cảnh đến một gian phòng khác rộng rãi hơn rất nhiều, đây chính là phòng nghị sực được bố trí tại một nơi riêng biệt.

Căn phòng được bày trí khá là đơn giản chỉ là một chiếc bàn hội nghị hình hạt sồi lớn ngay vị trí trung tâm. Phía trên tường lại được treo một tấm bản đồ cực lớn thể hiện toàn bộ Giao Châu. Còn một phía tường khác là bản đồ toàn bộ nhà Hán bao gồm các thế lực Tiên Ti, Đột Khuyết, Man Di Tây Thục.

“ Đây là vị trí của chúng ta!” Phạm Long chỉ tay về một chấm đỏ có dấu hiệu của một thành trì loại nhỏ được kỳ hiệu trên bản đồ Giao Châu.

Hai chiếc bản đồ này là Phạm Long dựa và bản đồ trong hệ thống thế lực mà vẽ ra, bản đồ nhà Hán chỉ phân ra đại loại hình dáng và địa hình mà một dãy hệ thống các núi lớn, sông suối lớn mà thôi.

Còn bản đồ Giao Châu đặc biệt là phần Giao Chỉ và Trấn Mê Linh được biểu thị cực kỳ rõ ràng, hệ thống sông ngòi, các đỉnh núi lớn, thậm chí là các thôn trấn phân bố cũng được thể hiện một cách cặn kẽ.

“ Mê Linh trấn tuy nó chỉ là một thành trấn kiểu nhỏ, nhưng lại có một địa thế vô cùng quan trọng là một điểm nút mấu chốt lưu thông thừ bắc xuống nam từ tây sang đông.

Hơn nữa dòng Như Nguyệt Giang phân cách giữa hai phần lãnh thổ đó chính là một phòng tuyến tự nhiên ngăn chặn bước tiến của quân phương bắc.”

Phạm Long lại chỉ tay về một chấm màu đen thể hiện trên bản đồ, nơi này chỉ là một trấn, không phải nói chính xác hơn nó là một cái thôn nhỏ mà thôi.

“ Nơi Này ta gọi nó là Chi Lăng! Nơi này là một nơi có địa thế vô cùng hiểm trở, là cửa ngỏ đi vào Thập Vạn Đại Sơn. Các dãy núi liên kết chỉ chừa một khe hẹp duy nhất, ngăn cản bước tiến của quân phương bắc. thế nhưng lại không được tận dụng triệt để. Nhưng muốn xây dựng nơi này thành một cửa ải bắc buộc phải huy động nhân lực vật lực một lượng rất lớn. với tình hình chúng ta hiện tại khó mà hoàn thành chuyện này!”

“ còn nơi này chính là Thành Khúc Dương!” Phạm Long lại chỉ về một địa điểm giáp với biển. nơi này chính là vị trí của Thành Phố Hải Phòng tại thời hiện đại.

Nhưng lúc này nơi này chỉ là một thành trì cỡ nhỏ, phía bắc, Đông Bắc là hai dãy núi lớn bao bọc là dãy Bắc Sơn và dãy Đông Triều.

Phía nam chính là một vùng đồng cỏ rộng lớn được bồi đắp từ hệ thống sông Phù Lan ( sông Thái Bình. Lúc này chưa được gọi là sông Thái Bình). Hệ thống sông Phù Lan chính là tập hợp của sáu con sông lớn tại Đông Bắc sông Như Nguyệt, Sông Thương, Sông Lục Nam, Đuống và Kinh Thầy.

Phía đông là giáp với biển cả, hơn nữa vùng vịnh Khúc Dương là một vùng vịnh kín gió tàu thuyền có thể vượt biển, ngoài ra tại chỗ này chính là một quần đảo cở lớn rất thích hợp xây dựng một đội hải quân tinh nhuệ. Chỉ cần chiếm được Thành Khúc Dương thì cơ hội quản lý thắt chặt toàn Giao Chỉ đó chính là chuyện dễ như trong tầm tay.”

Phạm Long thao thao bất tuyệt nói, nhưng lúc này Nguyễn Hữu Cảnh đã muốn phát mộng rồi, ánh mắt hắn sáng rực nhìn chằm chàm bức bản đồ giống như đang ngắm nhìn một đại mỹ nữ vậy.

“ Hữu Cảnh! Này Hữu Cảnh!” Phạm Long nhìn thấy Nguyễn Hữu Cảnh ngây người thì liên tiếp vỗ vào vai hắn.

“ Ah! Chủ Công! Từ nơi nào! Ngươi có được tấm bản đồ này! Diệu! quả thật là diệu!” Nguyễn Hữu Cảnh thao thao bất tuyệt nói.

“ ah! Chuyện này! Do ta du lịch mấy năm mới có thể vẽ ra được!” Phạm Long không ngại mặt dày nói.

“ Chủ Công chính là một thiên đại kỳ tài! Hữu Cảnh đi theo chủ công đó chính là phúc phận của Hữu Cảnh này!” Nguyễn Hữu Cảnh chắp tay.

“ ha ha ha!” Phạm Long cười ngượng.

“ Hữu Cảnh! Cái tên Sỹ huy kia muốn ngươi nhậm chức tại Khúc Dương. Mà Khúc Dương không phải là một nơi tầm thường, nó là nơi thâm căn cố đế của rất nhiều đại tộc, trong đó những đại tộc thế gai từ phương bắc cũng có không ít.

“ Sỹ Nhiếp đã nhập chức Giao Chỉ được hơn một năm, thế nhưng bọn chúng vẫn chưa có thể nắm giử Khúc Dương Trong tay, âu cũng có lý do của nó. Đó là một nơi cực kỳ bất ổn! ngay cả Hải Tặc cũng có đến hai đoàn lớn hoành hành trên biển cướp bóc rất nhiều truyền buôn! Ngăn cản thông thương giữa ta với thị trường lớn phương bắc!” Phạm Long chậm rãi nói.

“ tuy Chân gia cùng Mi gia cũng có những đội thương thuyền, thường xuyên lui tới, thông thương, thế nhưng bọn chúng lại muốn lũng đoạn ép mua ép bán. Như thế cực kỳ bất lợi cho đại kế sau này của chúng ta.!”

“ Sỹ Huy muốn thu phục ngươi, lam việc cho hắn. nói cách khác đúng hơn hắn muốn ngươi làm một cái đao bén dọn đường cho hai cha con bọn hắn tiếp quản lấy Khúc Dương mà không tốn một binh một tốt nào cả, thậm chí là có thuận lợi thu phục ngươi vào trướng của bọn chúng!”

“ Không thể! Hữu Cảnh này lòng trung như một! xin chủ công an tâm!” Nguyễn Hữu Cảnh vỗ ngực nói.

“ Ta tin tưởng ngươi! Ta biết đó là ý đồ của bọn hắn, nhưng ta cũng có ý đồ của ta! Ngươi xem!” Phạm Long lại chỉ về một điểm trên bản đồ.

“ khu vực này phân bố rất nhiều một loại đá màu đen như hắn thiếc, rứng rắn, nhưng lại rất giòn có thể dùng búa hay đá đều có thể đập vở.

Thứ này được gọi là than đá, tên gọi y như tính chất của nó. Nó là một loại than do thiên nhiên hình thanh cứng rắn như đá, nhưng một khi đốt cháy sẽ sinh ra nhiệt lượng lớn gấp 3 , 4 thậm chí 5 lần so với than củi thông thường. đó chính là một thứ tài nguyên quan trọng để chúng ta phát triển.

Một khi có than đá chúng ta có thể dễ dàng nung chảy sắt, thép, luyện chế binh khí sắc bén hơn, luyện kim dễ dàng hơn, thậm chí là đột phá công nghệ chế tạo ra những công cụ vượt bật làm tiền đề cho đại cuộc sau này!”

“ Vì thế Khúc Dương là thành trì bắc buộc chúng ta phải có trong tay. Nhất quyết không để nó rơi vào tay địch nhân!” Phạm Long để lộ ra vẽ cương quyết.

“ Chủ Công! Nhưng lúc này trong tay ta không có một binh một tốt làm sao có thể áp chế được đám địa đầu xa tại Khúc Dương!” Nguyễn Hữu Cảnh có chút thắc mắc.

“ Chính vì thế tạm thời ngươi không cần phải vội đi Khúc Dương, dù sao năm cũng sắp hết tết cũng sắp đến. cứ đợi sang năm sau dễ dàng hành động! trong khoảng thời gian này ngươi có thể đến Thôn Nam Linh học tập phương pháp quản lý cùng với Nguyễn Chích. Nguyễn Chích cũng là một đại tài có thể quản lý một phương, hơn nữa tầm nhìn cực xa cực rộng là một mưu sĩ tài cao!” Phạm Long không nhịn mà phải khen ngợi Nguyễn Chích một câu.

“ Chủ Công! Ta biết!” Nguyễn Hữu Cảnh cung kính chắp tay tuân mệnh.

“ ah! Ta nghe nói ngươi còn có mười tên đệ tử được danh xưng là thập đại hổ tướng có tu vi là võ tướng ?” Phạm Long chợt nhớ đến lời nói lúc sáng của Sỹ Huy.

“ Ah! Là chuyện này! Ta quả thật có mười tên đồ đệ, tên có tu vi thấp nhất là sơ cấp Võ Tướng, nhưng lúc này bọn chúng đều đã xuống núi lịch luyện cả rồi! nhưng chỉ cần chủ công có ý ta sẽ triệu bọn chúng về!” Nguyễn Hữu Cảnh nói.

“ ah! Vậy thì tốt! ngươi triệu bọn hắn về đi! Trong lúc này là khoảng thời gian ta gây dựng lực lượng, thêm một người chính là thêm một lực không thể bỏ qua!” Phạm Long nói.

“ Rõ! Ta sẽ truyền tin cho bọn chúng ngay!” Nguyễn Hữu Cảnh cung kinh đáp.

Sau đó cả hai cùng nhau bàn luận về những việc trước mắt, ví như là điều kiện để Nguyễn Hữu Cảnh gia nhập dưới trướng Sỹ Huy, phải làm cao như thế nào, phải dùng rượu như thế nào đế chuốc hắn say, thậm chí còn bày mưu chia rẽ giữa Túc Anh cùng Sỹ Huy.

Hai người cùng bàn cho đến tận cuối ngày, Nguyễn Hữu Cảnh mới rời đi, còn Phạm Long sau khi xử lý một số thông tin từ Nam Linh Thôn, Phục Hưng Thôn, Như Nguyệt Thôn, cũng như nhiệm vụ của đám người Nguyễn Xí, Phạm Ngũ Lão rồi cũng trở về thư phòng của mình tiếp tục vẽ vẽ trên tấm da thú.

Lúc này trên tấm da thú đã hiện ra nguyên hình , đó là một bản thiết kế vũ khí cho một đội quân, bao gồm, một ngọn giáo, một tấm khiên, một chiếc đoãn đao, mũ trụ, áo giáp, giày cùng áo choàng.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 287

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.