Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tăng cấp (3)

Phiên bản Dịch · 2856 chữ

Chương 16: Tăng cấp (3)

Tháp ma pháp vô sắc là một thế lực người dùng phép sở trường năng lực không gian. Hiệp hội pháp sư vốn là một thể thống nhất, sau đó vì tranh đấu phe phái mà phân liệt thành vài tổ chức, thường đều lấy màu sắc chủ yếu mà ma pháp biểu hiện làm danh hiệu phân biệt. Như tháp ma pháp màu đỏ là thế lực của người dùng phép hệ hoả, tháp ma pháp màu lam là thế lực của người dùng phép hệ thuỷ, còn tháp ma pháp vô sắc là thế lực của những người dùng phép hệ không gian, cũng là thế lực có nhân số ít nhất trong các tổ chức sử dụng phép thuật.

Có thể nói, chỉ có người của tháp ma pháp vô sắc mới dùng trang bị không gian vì muốn mở ra hay khép lại không gian phải có tri thức nhất định về không gian học, hiểu cách dùng ma pháp không gian, còn phải có đủ tinh thần lực. Người chơi ai ai cũng có một không gian giữ đồ có thể tuỳ ý đóng mở, đây là phúc lợi của hệ thống, không thể chuyển nhượng, thế nhưng tỏng thế giới chân thực, dùng trang bị không gian lại là đặc quyền của ma pháp sư không gian, cũng vì thế người dùng phép buôn bán vật phẩm ma pháp luyện kim này phán đoán sai lầm cũng không phải chuyện lạ.

Trang bị không gian vốn khá ít, nhưng lại rất hữu dụng. Thế nhưng trên thế giới này, không ai cố tình đi cướp trang bị không gian, vì nếu dùng được trang bị không gian có thể trực tiếp tới tháp ma pháp vô sắc, bỏ chút tiền mua một trang bị không gian còn thoải mái hơn. Vì cần thiên phú đặc biệt nên số người sử dụng được ma pháp không gian còn ít hơn số người làm được trang bị không gian, nếu có người tới mua trang bị không gian, tháp ma pháp vô sắc thậm chí nửa bán nửa tặng, sau đó mặt dày mày dạn mời người tới gia nhập tháp ma pháp vô sắc. Hết cách rồi, người dùng phép trong tháp ma pháp vô sắc thật quá ít ỏi!

Nếu gia nhập tháp ma pháp vô sắc, họ còn miễn phí biếu tặng một túi không gian cấp thấp, đãi ngộ tốt đến kinh người.

Lương Lập Đông hiểu mình dùng không gian trữ đồ khiến đối phương hiểu nhầm mình là người dùng phép hệ không gian, hắn lạnh lùng nói: “Ta giờ chỉ là tín đồ của nữ thần Ác Kim, không có bất cứ quan hệ gì với tháp ma pháp vô sắc.”

Người dùng phép áo bào đen sửng sốt một lát rồi mới hỏi ngược lại: “Nữ thần Ác Kim? Là vị thần ra sao?”

Lần này tới phiên Lương Lập Đông kinh ngạc, tuy nữ thần Ác Kim không nằm trong tứ đại chủ thần, nhưng thần chức của nàng là ‘của cải’ cho nên người thờ phụng nàng cũng khá nhiều. Vì thế nếu bảo thôn dân Reed không biết nữ thần Ác Kim còn hiểu được, dẫu sao bọn họ cũng ít tiếp xúc với tri thức các loại. Nhưng nếu ngay cả một người dùng phép chân chính cũng không biết nữ thần Ác Kim, vậy nếu không phải đối phương có vấn đề thì rõ ràng tri thức của Lương Lập Đông xảy ra vấn đề.

“Vị thần cai quản của cải!” Lương Lập Đông trả lời.

Pháp sư áo đen suy nghĩ một lát, gương mặt già nua lộ vẻ bất đắc dĩ trả lời: “Mục sư các hạ, xin lỗi, có lẽ ta già quá rồi, quên mất nhiều thứ, đã không nhớ được vị thần vĩ đại Ác Kim rồi.”

Pháp sư áo đen đang hạ một bậc thang cho cả hai bên, dẫu sao nói mình không biết vị thần mà đối phương tín ngưỡng trước mặt một tín đồ là quá thất lễ. Lương Lập Đông cũng không để ý, dẫu sao hắn không phải tín đồ chân chính, chỉ định cống hiến chút sức lực cho nữ thần Ác Kim đổi lấy một hai loại thần thuật mà thôi.

“Không sao, nữ thần cũng không để ý cái nhìn của thế nhân đối với người.” Lương Lập Đông cũng không muốn khiến một người dùng phép lúng túng quá, hắn chuyển đề tài: “Các hạ vừa hỏi dò ta có phải thành viên của tháp ma pháp vô sắc không, chẳng hay có chuyện gì cần giúp?”

“Ta tên Karl Humphrey, các hạ cứ gọi ta Karl là được.” Pháp sư áo đen gật đầu hỏi thăm: “Đúng là có một chuyện cần nhờ các hạ hỗ trợ, chuyện này đối với ta rất khó nhưng lại rất dễ với các hạ! Chẳng hay các hạ có nghe tới ma pháp Định Vị Không Gian không?”

“Có nghe.” Lương Lập Đông gật đầu

“Có nghe tới.” Lương Lập Đông gật đầu.

Pháp sư áo đen hai mắt bừng sáng: “Vậy các hạ có biết ma pháp này không?”

“Ngươi định cố định tinh thần của bản thân?” Lương Lập Đông hỏi ngược lại.

Pháp sư áo đen cười khổ đáp: “Hết cách rồi, hồi trẻ quá nóng ruột, nhiều ma pháp còn chưa lý giải hoàn toàn đã lưu vào pháp thuật vị, giờ hậu quả mới đến, không gian tinh thần của ta giờ rất thiếu ổn định, thi triển ma pháp cũng rất khó khăn, cứ tiếp tục như vậy, ma lực an táng là đường ra duy nhất của ta.

Ma lực an táng thật ra chính là ‘tự nổ’. Ma pháp chưa phân tích xong đã ghi vào phép thuật vị sẽ gây ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, nếu là người chơi, cường độ ma lực sẽ hạ thấp, đồng thời khi thi triển ma pháp, tỷ lệ thất bại sẽ tăng cao. Nếu là người dùng phép NPC, hậu quả còn nghiêm trọng hơn, bọn họ không chỉ có hai trường hợp trên, hơn nữa không gian tinh thần của bản thân sẽ dần dần trở nên thiếu ổn định, không chỉ không cách nào dùng phép, hơn nữa cuối cùng không gian tinh thần sẽ đổ nát, khiến cho ma lực bản thân trở nên hỗn loạn, các nguyên tố pháp thuật trộn lẫn với nhau tạo thành một vụ nổ lớn, uy lực vụ nổ không chỉ khiến bản thân tan nát mà xung quanh cũng ảnh hưởng lớn.

Bình thường, những người dùng phép không gian tinh thần thiếu ổn định như vậy thường sẽ tản hết ma lực trước khi tình trạng ma lực an táng xảy ra, trở thành một người bình thường. Làm vậy có thể sống thêm một thời gian, nhưng khó khăn lắm mới trở thành người dùng phép, có ai muốn trở lại thành người thường, vì vậy trước khi ma lực an táng xảy ra, những ma pháp sư này đều dùng hết khả năng tìm kiếm phương pháp cố định không gian tinh thần của bản thân.

Mà pháp thuật Định Vị Không Gian là một ‘phương thuốc’ rất tốt. Không gian tinh thần cũng là ‘không gian’. Nếu sử dụng pháp thuật này một cách thoả đáng có thể thành lập một điểm cố định trong không gian tinh thần, khiến không gian tinh thần vốn đang bất ổn ‘cố định’ trở lại, từ đó tránh được hậu quả không gian tinh thần đổ nát. Có điều mọi chuyện có lợi ắt cũng có hại, sau khi dùng Định Vị Không Gian cưỡng chế cố định không gian tinh thần, không gian tinh thần sẽ vĩnh viễn ở hình dáng đó, không thể tăng trưởng mở rộng.

Nói cách khác, nếu pháp sư áo đen dùng Định Vị Không Gian vậy sau này sẽ vĩnh viễn dừng lại ở đẳng cấp đó, không cách nào tăng cấp lên được, cũng không cách nào học tập ma pháp mới, có điều vẫn sử dụng được thần thuật, vì thần thuật không chiếm pháp thuật vị.

“Ta đã từng thấy ma pháp Định Vị Không Gian, mặc dù không thể dùng nhưng ta biết cách chế tạo cuộn sách ma pháp. Chắc hẳn các hạ cũng không yên tâm để ta tiến vào không gian tinh thần của các hạ dùng ma pháp này, vì thế cuộn sách ma pháp là lựa chọn tốt nhất.” Lương Lập Đông đã hiểu ý đối phương: “Mặt khác, các hạ hẳn cũng biết, chế tạo cuộn sách ma pháp cần thời gian, không phải một lần là thành công được.”

“Ta hiểu!” Pháp sư áo đen khom lưng lấy một hình hộp chữ nhật màu đen từ dưới quầy hàng lên, đẩy tới trước mặt Lương Lập Đông nói: “Đây là vật liệu ta đã sớm chuẩn bị, chỉ chờ gặp được người như các hạ. Các hạ biết ta đợi đã bao lâu rồi không? Đã gần mười năm, ta vốn đã định từ bỏ, không ngờ nay lại gặp được các hạ, hôm nay đúng là ngày may mắn của ta.”

Sắc mặt pháp sư áo đen có vẻ rất hưng phấn.

“Sao các hạ không tự tới tháp ma pháp vô sắc tìm người giúp?” Lương Lập Đông không hiểu: “Vị trí các tháp ma pháp là bí mật đối với bình dân, thế nhưng với những người như chúng ta lại chỉ là kiến thức bình thường. Ta tin bọn họ sẽ đồng ý giúp ngươi.”

“Ta là pháp sư chiến tranh!”

Lương Lập Đông bất đắc dĩ nhún vai: “Vậy chẳng có cách nào rồi.”

Pháp sư chiến tranh chính là pháp sư đã gia nhập một quốc gia, nhận lệnh tham gia các cuộc chiến, trên tay dính đầy máu của quốc gia đối địch. Có thể nói, mỗi khi pháp sư chiến tranh tới vương quốc đối địch chắc chắn sẽ nhận được ‘chiêu đãi’ cực kỳ nhiệt tình, mà muốn tới tháp ma pháp vô sắc chắc chắn phải đi qua vương quốc Wuda, quốc gia này là vương quốc đối địch với Hollevin. Không gian tinh thần của pháp sư áo đen đã không ổn định, thực lực giảm thiểu, nếu bước vào địa phận của vương quốc Wuda chỉ có một kết cục duy nhất.

Lương Lập Đông cất hộp gỗ màu đen vào không gian giữ đồ, sau đó nói: “Tạm thời ta sẽ ở phía tây thôn Reed ngoại thành, sau năm ngày ngươi tới tìm ta, bất luận lúc đó có thành công hay không, ít ra đều có kết quả.”

“Ta hiểu, vất vả cho các hạ rồi.” Pháp sư áo đen thi lễ với Lương Lập Đông.

Hai người không bàn chuyện thù lao, giữa các ma pháp sư rất ít khi bàn chuyện thù lao, vì không cần thiết, pháp sư có một quy tắc ngầm, bọn họ sẽ không bàn chuyện này trước mặt người bình thường, như vậy quá mất phẩm giá, không phù hợp thân phận bản thân. Sau khi xong việc, Karl sẽ theo quy định ngầm đưa cho Lương Lập Đông một khoản lễ vật lớn, tuyệt đối không khiến hắn chịu thiệt.

Lương Lập Đông mua không ít vật phẩm luyện kim, vốn giá trị khoảng 2 đồng vàng, thế nhưng giờ pháp sư áo đen vung tay, miễn khoản tiền này.

Thoải mái hàn huyên cùng pháp sư áo đen vài câu, ba người ra khỏi công hội lính đánh thuê rồi đi dạo trong thành. Hai thiếu niên hiếm khi vào trong thành, phải khiến chúng vui vẻ một chút. Belin tò mò nhìn xung quanh, thấy cái gì cũng thích nhưng chỉ xem không mua, dẫu sao cô bé không có tiền. 10 đồng bạc Lương Lập Đông cho cô bé đều đã đưa hết cho cha, còn Kayle lại mua vài món đồ chơi hình muông thú.

Lương Lập Đông mua một thanh kiếm sắt rất bình thường… Thần duệ quý tộc chẳng những dùng được kiếm, mà kiếm thuật còn tương đối khá.

Trong quá trình này, Lương Lập Đông phát hiện hai người đàn ông vẫn theo sau bọn họ nhưng có vẻ không có ác ý. Lương Lập Đông cũng không buồn để ý tới họ, khoảng hai tiếng sau, hai người đàn ông này đều biến mất. Lương Lập Đông suy đoán, đây có lẽ là ‘phiền toái’ của Kayle, nhưng đối phương có vẻ không định xung đột gì với mình.

Bọn họ đi dạo trong thành gần ba tiếng, trước khi mặt trời xuống núi, ba người ra khỏi cửa thành, dùng kỹ năng Giá Vụ chạy về thành.

Trước khi về Belin cảm ơn Lương Lập Đông không ngừng, nói hôm nay là ngày vui vẻ nhất trong đời cô bé.

Mọi thứ trong thành đều cực kỳ hấp dẫn đối với cô bé chưa từng tiếp xúc với xã hội này. So sánh ra, Kayle có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, có điều Lương Lập Đông cũng thấy được ánh mắt Kayle lấp loáng thần thái hơn, đó là ánh mắt của người có lý tưởng, có mục tiêu.

Lương Lập Đông tiện tay làm chút mỳ làm bữa tối, nhưng cho dù thế món ăn đơn giản này cũng có chỉ số mỹ vị lên tới 6. Ăn no xong, Lương Lập Đông trở về phòng, nghỉ ngơi một chút, thanh định tâm thần, hắn lấy toàn bộ vật liệu mua được ra, đặt lên trên bàn, bắt đầu chế tạo cuộn sách ma pháp.

Chế tạo cuộn sách ma pháp là việc mà mọi thuật sĩ đều phải học, Lương Lập Đông am hiểu việc này, hơn nữa hắn còn nắm giữ sở trường nghề nghiệp “chế tạo cuộn sách ma pháp”, hắn tin rằng tỷ lệ thành công khi mình chế tạo cuộn sách ma pháp chắc chắn rất cao.

Tờ cuộn sách ma pháp đầu tiên Thuỷ Liệu Thuật, ma pháp cấp một hệ thuỷ. Trước tiên thiết lập sáu tiếp điểm cơ sở trên trang giấy da dê, sau đó vẽ thêm mô hình cấu tạo, truyền ma lực vào liên tục, chuyển hoá biến tiếp điểm, chuyển hoá lộ tuyến vận hành của ma lực… Chế tạo thành công.

Cuộn sách ma pháp thứ hai, phép thuật Khử Bệnh, ma pháp hệ tự nhiên cấp hai. Đầu tiên thiết lập mười bốn tiếp điểm cơ bản… Thành công!

Cuộn sách ma pháp thứ ba Đại Hoả Cầu, ma pháp cấp hai hệ hoả, vừa bắt đầu đã là ba mươi hai tiếp điểm cơ sở… Thất bại, ma lực phản chấn khiến đầu óc Lương Lập Đông đau đớn một lúc lâu.

Nghỉ ngơi một lát, hắn tiếp tục chế tạo cuộn sách ma pháp thứ tư Thuẫn Không Khí, ma pháp cấp 1 hệ khí, tám tiếp điểm cơ sở… Thành công.

Tỷ lệ thành công bảy mươi lăm phần trăm, tương đối tốt. Lương Lập Đông vốn còn định làm thêm hai tấm cuộn sách ma pháp, nhưng hắn đánh giá cao tốc độ bản thân, sau khi sống lại đẳng cấp về 0, thuộc tính giảm bớt rất nhiều khiến hắn làm gì cũng chậm hơn so với dự định một chút.

Trò chơi Đại lục Flange khác với các trò chơi bình thường, mọi chuyện người chơi làm đều thu được điểm kinh nghiệm, nhưng không phải lập tức thu được mà nhất định phải đợi 0 giờ đêm. Vào thời điểm này, căn cứ theo những hành động ban ngày của ngươi, sau những phép tính phức tạp, cuối cùng hệ thống sẽ phán định phân phối. Vì thế thời điểm người chơi thăng cấp đều là 0 giờ đêm.

Giờ đã sắp 0 giờ, Lương Lập Đông chuyển ghế ra ban công, ngồi giữa làn gió đêm. Đêm nay mặt trăng cũng sáng rực như đêm qua, hắn nhìn ánh trăng bạc, nhớ tới Mèo Ba Tư, nhớ tới Tiểu Bạch, đây là biệt danh mà hắn đặt cho hai nàng, ban đầu hai nàng còn không chịu, ngưng gọi một thời gian cũng đành nhận.

Mèo Ba Tư cùng Tiểu Bạch như chị em sinh đôi, gương mặt hệt như nhau nhưng màu tóc lại khác. Hai người họ đều rất đẹp, đẹp tới mức không thể dùng lời để hình dung. Từ khi thấy hai người bọn họ, Lương Lập Đông không còn chút cảm giác nào với những cô gái khác.

“Đã đẹp tới xuất trần rồi còn để lại thư bảo ta không được tán gái lung tung. Ta thấy những cô gái khác chẳng có cảm giác gì cả, cần gì cảnh giác thế.”

Đang lúc ngồi tự nhủ vừa bất đắc dĩ vừa đắc ý như vậy, một bảng thông báo chợt hiện lên trong tầm mắt hắn:

Nhân vật tăng cấp!

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.