Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vấn đề lợi ích

Phiên bản Dịch · 2515 chữ

Chương 17: Vấn đề lợi ích

Không hề có hiệu ứng ánh sáng vàng kim lấp lóe, cũng không lập tức đầy máu như trong giả lập, chỉ có một cửa sổ thông báo của hệ thống xuất hiện trong tầm mắt:

Nhân vật tăng cấp!

Họ tên: Beata

Chủng tộc: Human

Nghề nghiệp: Thần duệ quý tộc

Thể chất: 7(7. 35)

Phối hợp: 7(7. 35)

Trí tuệ: 7(7. 35)

Ý chí: 7(7. 35)

Mị lực: 7(7. 35)

Kinh nghiệm nhân vật: 0/100

Sau khi thăng cấp, phía sau thuộc tính nhân vật có thêm một con số, đó là số liệu nhân vật thật sự sau khi đã tăng chỉ số, còn con số phía trước không thay đổi là tiềm lực trưởng thành của nhân vật. Thần duệ quý tộc là một nghề nghiệp trung dung có tiềm lực trưởng thành đều là 7, hơn nữa còn bị khóa chặt, không cách nào thay đổi. Không như các nghề nghiệp khác có thể dùng những cách như hoàn thành nhiệm vụ cấp sử thi hoặc tắm máu rồng để thay đổi tiềm lực trưởng thành của bản thân.

Thuộc tính của thần duệ quý tộc quá mức trung dung khiến cho đầu game luôn nằm trong thế yếu… Ví dụ như chiến sĩ tăng thể chất lên cao nhất có thể, sau khi tới cấp 1 thuộc tính thể chất đã là 10,5, vừa khởi đầu đã chênh lệch 3,15 điểm, vì thế khi thần duệ quý tộc cận chiến với chiến sĩ, không cách nào chiếm thế thượng phong. Có điều thần duệ quý tộc vốn đa tài, cận chiến cũng đủ tự vệ, viễn trình lại có ma pháp, vì vậy chỉ cần không tự tìm đường chết, thường đều tìm được cách thoát thân khi gặp kẻ địch cùng cấp.

Đương nhiên… chỉ giới hạn ở thoát thân… Muốn giết ngược lại chỉ là một trong ba ảo giác lớn của cuộc đời mà thôi.

Từ cấp 0 lên cấp 1 rất đơn giản, chỉ cần tùy ý làm chút chuyện là đủ thăng cấp, đây là phúc lợi mà hệ thống biếu tặng, khó khăn bắt đầu từ đây. Trong bảng trạng thái nhân vật từ cấp 1 trở đi có thêm một dòng điểm kinh nghiệm nhân vật, nhìn theo số lượng có vẻ rất ít, chỉ 100 điểm kinh nghiệm là tăng được thêm một cấp, nhưng Lương Lập Đông hiểu rất rõ, con số này thật ra lại rất nhiều, vì lượng điểm kinh nghiệm nhân vật thu được mỗi ngày thật ra rất ít.

Lương Lập Đông chơi game đã tám năm, kỷ lục là một ngày nhận được 82 điểm kinh nghiệm, mà lúc đó hắn đã lên tới cấp 15, còn là đánh thắng một trận đánh lớn. Khi cấp thấp có hoạt động cả ngày, mệt tới gần chết, lượng kinh nghiệm thu được thường cũng chỉ một chữ số.

Từ cấp 0 lên tới cấp 1, Lương Lập Đông coi như nửa tên thuật sĩ, lúc này đã có thể lập khế ước với thú nuôi ma pháp. Theo quy định trong trò chơi, những nhân vật theo nghiệp phép như Ma pháp sư, Thuật sĩ, Mục sư, khi lên cấp 1 có thể lập khế ước thú nuôi ma thuật, còn những nghề nghiệp hỗn hợp dùng phép như Ma kiếm sĩ, Thánh kỵ sĩ thì cần lên tới cấp 5 mới lập khế ước với thú nuôi ma pháp được.

Thần duệ quý tộc là nghề nghiệp đặc thù, thuộc tính trung dung, có sở đoản ắt có sở trường, về phương diện sở trường nghề nghiệp đều được tính theo các nghề nghiệp mà nó kiêm nhiệm, điều này khiến Thần duệ quý tộc tuy đầu game thuộc tính khá yếu nhưng cũng có sức chiến đấu nhất định, ví dụ như ‘Khế ước với thú nuôi ma pháp’, đây chính là sở trường chiến đấu tương đối khá.

Sinh vật tự nhiên bị pháp thuật kế ước thành thú nuôi ma pháp cũng sẽ biến thành sinh vật ma pháp, cũng là ma thú theo lời người thường, nó cũng theo thiên phú của bản thân mà tặng lại cho chủ nhân một sở trường, hơn nữa bản thân thú nuôi ma pháp cũng có năng lực chiến đấu nhất định, đến đẳng cấp nhất định còn có thể dùng một số pháp thuật của các chủng tộc ma thú.

Trong trò chơi, thú nuôi ma pháp của Lương Lập Đông là một con cú mèo, cũng vì vậy mà hắn có sở trường Hắc Ám Thị Giác, mà cú mèo sau khi thành ma thú năng lực chiến đấu cũng được tăng cường rất nhiều, còn có thể làm lính trinh sát trên không, khá thực dụng.

Thế nhưng trong thế giới chân thật này, Lương Lập Đông lại không định khế ước cú mèo một lần nữa, giờ hắn đã có Vân Long Lam Đồng, có năng lực tầm nhìn chân thực, năng lực đặc thù này còn tiện dụng hơn Hắc Ám Thị Giác. Trong thư Mèo Ba Tư có nói thế giới này rất nguy hiểm, vì vậy hắn định khế ước với một sinh vật am hiểu chiến đấu tự nhiên, ví dụ như loài mèo hoặc loài chó, gián tiếp tăng cường thực lực bản thân.

Có điều ngẫm lại, mình không hiểu gì về tình hình xung quanh, vì vậy Lương Lập Đông cũng chẳng vội vàng, hắn định mai tới hỏi thôn dân bản địa một lát xem tình hÌnh ra sao, xung quanh có mãnh thú hay côn trùng nào khá lợi hại không, đến lúc đó lại xem xét rồi quyết định sau.

Đến sáng ngày thứ hai, Lương Lập Đông làm bữa sáng, sau đó lại tới bờ sông dạy bọn trẻ học. Lần này đám trẻ đều đã tắm giặt sạch sẽ, tuy quần áo hơi cũ nhưng ai nấy đều hết sức phấn khởi. Xem ra đám trẻ này tắm rửa sạch sẽ xong, tinh thần cũng phấn chấn hơn hẳn.

Lương Lập Đông hài lòng gật đầu rồi nói: “Trước khi dạy chữ cho các con, ta tiếp tục giảng chút tri thức khác đã. Có lẽ các con cảm thấy thân phận người làm phép của ta rất cao quý, nhưng ta phải nói cho các con, ta không thấy mình ghê gớm đến đâu. Tuy không phải ai cũng có thể trở thành người làm phép, thế nhưng ai ai cũng có thể có nghề nghiệp, chỉ cần các ngươi nắm giữ một ‘sở trường chiến đấu’ là có thể bắt đầu con đường nghề nghiệp. Giờ ta chưa giảng cho các con cái gì là sở trường chiến đấu, nhưng ta có thể nói cho các con một điều, đương nhiên rất nhiều người có nghề nghiệp nhưng lại không biết chữ, nhưng những người có nghề nghiệp biết chữ sẽ tiến xa hơn, hơn nữa trưởng thành nhanh chóng hơn vì bọn họ có thể đọc sách để tăng cường tri thức. Cho dù không cách nào có nghề nghiệp, người biết chữ cũng có thể tìm một công việc không tệ. Sau sáu tháng, ta có thể dạy các con cách để có nghề nghiệp, thế nhưng… Chỉ một phần nhỏ trong số các con có cơ hội này. Được rồi, đừng vội hưng phấn, giờ bắt đầu học chữ, lần này ta dạy các con chữ mới…”

Trai tráng hai làng tiếp lục lên núi đập đá, một đám lưu lại đập đất nền. Đến trưa, lời nói của Lương Lập Đông đã truyền khắp hai làng qua lời kể bọn nhỏ, đương nhiên, sau đó cả hai làng cùng xôn xao. Rất nhiều người cấp thiết muốn hỏi dò những lời Lương Lập Đông nói có phải thật hay không; thế nhưng chênh lệch về thân phận hai bên vẫn khiến đám người ngừng bước, không ai dám tiến tới hỏi.

Đến trưa, ba người ngồi trong phòng khách ăn trưa, ngoại trừ Lương Lập Đông hưởng thụ mỹ vị do mình chế biến, hai người khác lòng đều đầy tâm sự. Kayle đương nhiên không cần phải nói, cậu trai cực kỳ hưng phấn, thi thoảng lại nhìn sang phía Lương Lập Đông. Chút tâm tư nho nhỏ của cậu chàng không qua được mắt Lương Lập Đông, đơn giản là chuyện muốn có nghề nghiệp.

Mà biểu hiện của trưởng thôn lại có phần kỳ quái, lo lắng nhiều hơn ý mừng.

Trưởng thôn lộ ra thái độ này thật ra lại là đang đợi Lương Lập Đông hỏi dò, chiếm quyền chủ động trong câu chuyện, chỉ đáng tiếc Lương Lập Đông chẳng muốn bỏ nhiều công ra đoán tâm trạng suy nghĩ của người khác. Nếu đối phương không nói, hắn cũng lười hỏi.

Trong bầu không khí trầm mặc đó, Lương Lập Đông lẳng lặng dùng xong bữa trưa, chuẩn bị thu dọn dao nĩa, trưởng thôn rốt cuộc không nén nổi cơn kích động, ông lão lên tiếng hỏi: “Beata các hạ, tôi nghe Kayle kể, ngài biết cách mở con đường nghề nghiệp?”

“Đúng vậy.” Lương Lập Đông gật đầu.

Trưởng thôn lo lắng nói: “Beata các hạ thật sự định sáu tháng sau cho bọn nhỏ biết cách khai mở năng lực bản thân?”

Lương Lập Đông mỉm cười, tiếp tục gật đầu.

“Vậy không ổn lắm!” Trưởng thôn lo lắng nói.

“Ồ, có gì không ổn?” Lương Lập Đông hỏi ngược lại.

“Trẻ con trong thôn đều khá ngoan ngoãn, nhưng cha mẹ bọn chúng lại chưa hẳn lương thiện được như vậy.” Lương Lập Đông chăm chú nói: “Nếu một đứa trẻ khai mở được nghề nghiệp rồi lại bị cha mẹ khống chế đi làm một số chuyện không tốt, vậy sẽ gây bất ổn rất lớn đối với làng và những người xung quanh.”

Đôi mắt Lương Lập Đông hơi nheo lại, hắn cười nói: “Ý của trưởng thôn là ông biết cha mẹ đứa trẻ nào lương thiện, vì vậy biết đứa trẻ nào thích hợp để có nghề nghiệp?”

“Đúng, đúng vậy.”

Nghe đến đây, Lương Lập Đông cười ha hả hai tiếng, sau đó lắc đầu. Lợi ích thật khiến người ta trở nên dối trá. Ý tứ của trưởng thôn Lương Lập Đông đã hiểu, đối phương đang muốn quyền quyết định ứng cử viên, nói trắng ra là sợ uy nghiêm trưởng thôn của mình bị uy hiếp, hay nên nói là uy nghiêm của trưởng thôn đời tiếp theo bị khiêu khích. Thân phận người có nghề nghiệp không bị nhiều trói buộc, tuy không phải quý tộc nhưng lại hơn cả quý tộc, nếu trong thôn có một đến hai người có nghề nghiệp không hợp với gia đình nhà Reed, vậy thân phận thôn trưởng truyền đời của gia đình này cũng sẽ bị khiêu chiến.

Thế nhưng nếu người có nghề nghiệp lại quan hệ thân cận với gia đình Reed, vậy mọi chuyện lại khác.

Chút tâm tư ấy của trưởng thôn chắc chắn sẽ không được như ý, nếu là lợi ích về tiền của, vậy Lương Lập Đông cũng chẳng để tâm, thế nhưng hắn giờ cũng muốn thành lập thế lực của bản thân. Sở trường cường nghề nghiệp mạnh mẽ nhất của Thần duệ quý tộc ‘Sắc Phong Kỵ Sĩ’ sẽ khai mở ở cấp 5, NPC được Thần duệ quý tộc sắc phong thành kỵ sĩ có thể nhận được hai đến ba sở trường chiến đấu ngẫu nhiên từ chủ nhân, tăng cường năng lực chiến đấu. Nắm giữ các kỵ sĩ sức chiến đấu cao lại cực kỳ trung thành, đây là điều kiện cần để sau này Lương Lập Đông lang bạt thế giới, tìm kiếm vị trí của Mèo Ba Tư và Tiểu Bạch, sao hắn lại đem quyền quyết định kỵ sĩ thuộc hạ của bản thân cho người khác được.

Đẩy nhẹ chén đĩa vào giữa bàn, Lương Lập Đông nói: “Trưởng thôn, hai ngày vừa rồi ta đã được ông chăm sóc nhiều rồi, sau này ta sẽ chuyển ra ngoài ở.”

“Như vậy sao được!” Sắc mặt trưởng thôn lập tức trở nên khó noi, dáng vẻ ông lão thậm chí như muốn nổi giận, nhưng vừa nhìn trường bào tín đồ lấp loáng ánh ma pháp màu lam của Lương Lập Đông, lão cũng chỉ đành nén cơn giận của mình xuống: “Beata các hạ, là do tôi chiêu đãi chưa được chu đáo, xin ngài đừng nóng, vừa rồi tôi nói linh tinh...”

Kayle lo lắng nhìn hai người, tuy không hiểu chỉ chớp mắt vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng cậu vẫn có thể thấy bầu không khí nghiêm nghị giữa hai người trưởng thành đó.

“Không phải do ông nói linh tinh.” Lương Lập Đông xua tay ngắt lời đối phương: “Ta ở lại nhà trưởng thôn ông đã hai ngày, tuy ngày ngày đều làm cơm thay phí cư trú, nhưng thân là tín đồ khổ hạnh của nữ thần, ta không thể sống quá thoải mái, chuyện này sẽ ảnh hưởng tới việc tu hành của ta.”

Lương Lập Đông vạch ra chuyện hai ngày nay ta giúp các ngươi nấu ăn, các ngươi cho ta ăn ở, ta trả bằng việc làm bếp, ta không nợ gì ông. Hai là lấy nữ thần ra làm cớ, nói với trưởng thôn, lần này không có đường quay lại, hắn sẽ không bỏ qua quyền quyết định lựa chọn người.

Thật ra Lương Lập Đông nói vậy đã rất khách khí, nếu là người có nghề nghiệp khác, gia đình trưởng thôn không chỉ phải cung cấp ăn ở cho đối phương, hơn nữa nếu trưởng thôn dám chiếm lợi từ đối phương, vậy bị trừng phạt nhục nhã một hồi vẫn là nhẹ, nghiêm trọng hơn không khéo còn mất mạng. Trong mắt rất nhiều NPC có nghề nghiệp, sinh mạng bình dân căn bản không đáng một xu.

Nói xong, Lương Lập Đông lập tức rời khỏi, Kayle đuổi theo, tuy cậu không hiểu rốt cuộc có chuyện gì, thế nhưng Kayle cũng hiểu một chuyện, ông nội mình khiến thầy nổi giận rồi. Cậu nóng lòng nói: “Xin lỗi thưa thầy, ông nội con hồ đồ mất rồi.”

“Yên tâm, con là con, trưởng thôn là trưởng thôn.” Lương Lập Đông cười nói: “Ta định ra ngoài thôn dựng một căn nhà cỏ tranh nghỉ tạm con tìm vài đứa trẻ tới giúp ta nhé.”

Xây một căn nhà cỏ tranh cũng không khó, chỉ tốn chút thời gian, nếu có thêm người giúp vậy dựng nhà càng nhanh.

Lương Lập Đông tìm được một vùng đất bằng dưới tán cây lớn, rất thích hợp để cư ngụ. Kayle nhanh chóng dẫn một đám trẻ tới nơi, hắn nhìn lại, phát hiện tất cả trẻ con trong thôn đều đã tới.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.