Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm kiếm thú nuôi ma thuật thích hợp

Phiên bản Dịch · 3735 chữ

Chương 18: Tìm kiếm thú nuôi ma thuật thích hợp

Trẻ con nông thôn tuy thiếu kiến thức, cũng không hiểu nhiều đạo lý, nhưng năng lực vận động độc lập của chúng đều rất tốt, hơn hai mươi đứa trẻ đồng tâm hiệp lực, phân công hợp lý, một nhóm ở lại đập đất, cho dù làm nhà cỏ tranh cũng phải có một nền đất cơ bản, bằng không có dựng nhà cỏ cũng không ở được vài ngày. Mấy bé gái đi kiếm rơm dạ cùng cành cây khô, còn những đứa lớn tuổi có sức vóc hơn mang theo chút công cụ đi chặt vài cành cây về làm khung đỡ lớp cỏ tranh.

Nhìn bọn nhỏ bận bịu, Lương Lập Đông cảm thấy nơi này đã không có việc gì cho mình, hắn nói với Kayle bên cạnh đang chuẩn bị giúp một tay: “Đừng nóng vội, ta có chuyện cần con giúp. Hôm qua con bảo trên núi phía bắc thôn có nhiều dã thú hung dữ, con có thể dẫn ta qua xem không? Ta có việc cần làm.”

Kayle sắc mặt vui vẻ: “Được, không vấn đề gì.”

Tính cách thiếu niên thường dễ kích động, nghé con mới sinh không sợ cọp. Nếu là người trưởng thành nghe yêu cầu này của Lương Lập Đông, nghĩ tới trên núi phía bắc nhiều thú dữ chắc đã suy nghĩ lo lắng cho an nguy bản thân, có điều Kayle lại chẳng hề sợ hãi, cậu chạy về nhà trước, cầm theo thanh kiếm sắt của bản thân, sau đó vẻ mặt hưng phấn dẫn Lương Lập Đông lên núi phía bắc. Qua hai ngọn núi, trước mắt là một dãy núi càng cao hơn, từng ngọn núi nối tiếp nhau kéo dài tới phía xa, rừng cây xanh um bao phủ toàn bộ dãy núi, có thể thấy mây khói lượn lờ trên đỉnh núi.

“Phía trước là dãy núi lớn nhất ở phía bắc, có rất nhiều thú dữ sinh sống trong đó, có rắn khổng lồ dài tới vài mét, có hổ lớn, có có sói rừng.” Kayle vẻ mặt tức giận: “Giờ đang mùa hè, trong rừng có thức ăn vì vậy chúng ít khi tới thôn bọn con, nhưng đến mùa đông, tuyết phủ khắp núi, thi thoảng lại có mãnh thú nhảy vào trong thôn, bắt mất dê bò còn đỡ, năm ngoái con gái nhà Nicholas bị hổ bắt mắt.”

Trên ngọn núi, tiếng thú rừng mơ hồ truyền tới, Lương Lập Đông gật đầu ra ý đã hiểu, hắn cũng từng gặp nhiều chuyện như vậy trong trò chơi, còn tự mình tham gia nhiều nhiệm vụ tiêu diệt dã thú quấy nhiễu xung quanh thôn trang.

“Thầy, thầy đến đây định làm gì vậy?” Kayle tò mò hỏi.

“Thầy định thu phục một thú nuôi ma pháp.” Người dùng phép có thú nuôi ma pháp không phải chuyện lạ lùng gì, không cần giấu diếm: “Giờ thầy có rất nhiều việc cần làm, thú nuôi ma pháp tương đương với trợ thủ của người làm phép, có nó, thầy làm việc cũng thuận tiện hơn nhiều.”

“Thú nuôi ma pháp?” Kayle lần đầu nghe được từ này, lại tò mò hỏi: “Nó là gì vậy?”

“Là dùng ma pháp, tách một phần nhỏ linh hồn bản thân khảm vào trong ý thức sinh vật tự nhiên, dung hợp cùng chúng.” Lương Lập Đông cố gắng dùng từ ngữ thông dụng dễ hiểu giảng giải cho học trò: “Nhận được một phần linh hồn và tri thức của người dùng phép, sinh vật tự nhiên sẽ tiến hoá thành sinh vật ma pháp, đồng thời nắm giữ năng lực đặc biệt, có tâm linh tương thông với người dùng phép mà vẫn bảo lưu lại ý thức độc lập của bản thân. Có thể nói nó là phân thân đặc thù của người dùng phép, hơn nữa nó còn có năng lực học tập, những tri thức học tập được cũng chậm rãi chuyển tặng tới linh hồn người dùng phép.”

Kayle kinh ngạc: “Lợi hại vậy ư? Vậy để con thu phục tám con hay mười con thú nuôi ma pháp, bảo chúng nó đọc sách, vậy chẳng phải sau này không cần học nữa? Hơn nữa mười đánh một chẳng quá lợi ư?”

“Đâu có đơn giản như vậy!” Lương Lập Đông mỉm cười nói: “Chỉ có thể thu phục một thú nuôi ma pháp, có lẽ có người lập khế ước được với hai thú nuôi ma pháp trở lên nhưng thầy chưa từng nghe nói. Con nói người dùng phép mười đánh một, đó là nghề nghiệp Triệu hoán sư, sinh vật triệu hồi khác với thú nuôi ma pháp, đầu tiên sinh vật triệu hồi là sinh vật ảo tưởng, thường đều tới từ thiên giới hoặc ma giới, hình chiếu của bọn chúng ở thế giới này có giới hạn thời gian, hết giờ cũng biến mất, hơn nữa sinh vật thiên giới hay ma giới đều khó quản lý, thường xảy ra tình trạng không tuân lệnh, nếu không có kỹ năng sở trường không khéo còn bị sinh vật triệu hồi sát hại. Ngoại trừ sinh vật thiên giới và ma giới còn hai loại triệu hoán sư khá đặc thù là Pháp sư Tử linh cùng Thuật sĩ Tử linh, hai loại người làm phép này chơi đùa thi thể tìm niềm vui, ai gặp cũng đánh, con không cần biết nhiều. Nếu sau này con có cơ hội thấy hai loại người này, đánh thắng được thì thẳng tay chém, đánh không lại thì lập tức bỏ chạy, hiểu không?”

Kayle nghe tới say mê, cậu trai gãi đầu nói: “Thưa thầy, thầy có thể kể cho con thêm chút chuyện về người liên quan tới người làm phép với các nghề nghiệp không?”

“Sau này có cơ hội thầy sẽ kể thêm cho con.” Lương Lập Đông vỗ nhẹ lên đầu Kayle, tuy dáng dấp hắn không lớn hơn thiếu niên bao tuổi, nhưng động tác này như một chuyện đương nhiên, cậu trai cũng không cảm thấy có gì lạ. Hắn chậm rãi nói: “Giờ ta muốn lập khế ước một thú nuôi ma pháp tăng cường thực lực bản thân, vì vậy cần tìm một mãnh thú lợi hại một chút, con đi theo ta, mở mang kiến thức cũng tốt.”

Kayle gật đầu, chuyện này cậu cầu còn chẳng được.

Một tiếng búng tay vang lên, kỹ năng Giá Vụ lại phát động, Kayle đứng trong làn sương, cảm thấy cực kỳ an toàn, cậu đi theo sau Lương Lập Đông, bước vài bước rồi ồ lên: “Thầy ơi, hình như sương mù rộng hơn rồi.”

“Ừ, bán kính rộng thêm năm mươi mét.” Lương Lập Đông cười nói: “Vì thầy đã mạnh lên.”

“Sau khi thu phục được thú nuôi ma pháp, thầy sẽ càng mạnh hơn.” Kayle hâm mộ nói: “Nếu con có thực lực như thầy chắc ông nội sẽ không ngăn con làm lính đánh thuê.”

“Thật ra giờ ta không hề mạnh.” Lương Lập Đông khuyên: “Ông nội con cũng chỉ muốn tốt cho con thôi, dẫu sao con là con trai độc nhất của nhà Reed, cha mẹ con đều không còn, nếu con xảy ra chuyện gì, nhà Reed thật sự tuyệt hậu. Có lẽ con cảm thấy chuyện trở thành lính đánh thuê phiêu bạt khắp nơi rất lý thú, nhưng thực tế cuộc sống của lính đánh thuê rất cực khổ, hơn nữa năng lực của con giờ không đủ để trở thành lính đánh thuê.”

Kayle không phục: “Con cảm thấy mình đủ khả năng rồi mà, ít nhất trong thôn ngoại trừ thầy không ai là đối thủ của con. Còn nữa, lúc vào thành con cũng từng tỷ thí với một số lính đánh thuê, ngoại trừ một số ít con không thắng nổi, những người khác cũng không phải đối thủ của con.”

“Lính đánh thuê trong thành?” Lương Lập Đông cười ha hả: “Thua cả con mà dám gọi là lính đánh thuê? Kayle, con bị lừa rồi, lính đánh thuê chân chính một khi ra tay, cho dù không chết cũng mất nửa cái mạng, bọn họ sống giữa làn nguy hiểm, một khi ra tay luôn nhằm thẳng điểm yếu, đây là bản năng rồi. Thực lực hiện tại của thầy chỉ là lót đáy trong giới lính đánh thuê, nhưng nếu đối đầu với con hiện giờ, không cần vũ khí, không cần dùng phép, chỉ một tay là đủ.”

Kayle không phục: “Con tin thầy mạnh hơn con nhưng thầy bảo thầy chỉ dùng một tay, không dùng phép cũng thắng được con, con không tin. Dù sao con cũng học kiếm thuật mà.”

“Thực lực là một mặt, kiến thức về lính đánh thuê lại là mặt khác.” Lương Lập Đông giẫm gẫy một đoạn cây, không để ý tới lời khiêu khích của cậu trai, tiếp tục bước lên trên núi, tiếng thú kêu trên núi càng lúc càng rõ: “Thực lực chỉ là điều kiện đầu để trở thành lính đánh thuê, nếu con muốn thành một lính đánh thuê đáng tin cậy cần học rất nhiều thứ. Nếu con không phải người dùng phép, con nhất định phải biết cách dùng nhiều loại vũ khí khác nhau, biết cách bảo dưỡng vũ khí vào áo giáp vì nhiều lúc con không cách nào dùng vũ khí sở trường chiến đấu, con phải học cách nhận biết khí hậu thay đổi, học các kiến thức cơ bản về thực vật, động vật, ma thú; con phải biết cách nhóm lửa trong hoàn cảnh ẩm ướt khi không có đá lửa, không có người dùng phép trợ giúp, con phải biết bơi, phải biết trèo cây mà không phát ra tiếng động, hiểu lần theo con mồi, hiểu cách phát hiện theo dõi…”

Kayle nghe tới mức mắt không mở nổi: “Lính đánh thuê phải học nhiều vậy ư, sao con không thấy lính đánh thuê nào có vẻ uyên bác như vậy?”

“Những kẻ làm lính đánh thuê mà không hiểu cả kiến thức cơ bản như vậy, thường không sống lâu nổi.”

Kayle lập tức cảm thấy như một chậu nước đá dội lên đầu, lòng nhiệt huyết lập tức lạnh đi: “Thầy không phải lính đánh thuê, làm sao biết lính đánh thuê cần học những gì!”

“Ai nói thầy chưa từng làm lính đánh thuê, ta từng làm lính đánh thuê sáu năm rồi.” Lương Lập Đông bồi thêm một câu trong lòng: trong trò chơi.”

Kayle há hóc mồm.

“Con thấy thầy da dẻ trắng trẻo trông như thiếu gia quý tộc, không giống phải không.” Lương Lập Đông quay đầu lại cười hỏi.

Kayle gật đầu, cậu nuốt nước miếng nói: “Tuổi thầy không lớn hơn con bao nhiêu, nhưng thầy lại bảo mình từng làm lính đánh thuê sáu năm rồi, chẳng lẽ lúc mười hai mười ba tuổi thầy đã là lính đánh thuê hợp lệ rồi.”

“Ai bảo con thầy chỉ hai mươi tuổi! Người có nghề nghiệp khác với người thường, thực lực càng mạnh, tuổi thọ càng dài. Con không thể đoán tuổi của người có nghề nghiệp chỉ thông qua vẻ ngoài của họ được.” Lương Lập Đông giải thích: “Ta từng gặp một thiếu nữ dáng vẻ trông như mười hai tuổi, cô ấy cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng thực tế cô ấy đã 174 tuổi. Hơn nữa lúc đó cô ấy vẫn được coi là còn bé, chính miệng cô ấy từng nói với ta, khi thành niên cô ấy phải tầm 536 tuổi.”

Kayle miệng há to tới mức nuốt được cả nắm đấm của mình: “Cô bé ấy tên là gì, làm sao cô ấy sống lâu như vậy được?”

“Con lai giữa rồng và người, Hoả Long Vương Margaret, sinh vật hình người mạnh nhất.” Lương Lập Đông tiếp tục giải thích: “Nói cách khác, tuổi thọ của người có nghề nghiệp bình thường có thể lên tới 140 tuổi, thực lực mạnh hơn chút có thể sống tới khoảng 200 tuổi, nếu có huyết thống đặc thù tuổi thọ còn dài hơn. Hơn nữa người có huyết thống đặc thù có vẻ ngoài khác với người bình thường, rất dễ nhận ra.”

“Giống như thầy ư?” Kayle chỉ mái tóc vàng kim trên đầu Lương Lập Đông.

Có thể nói mái tóc vàng của người bình thường đều là màu vàng sậm, thế nhưng màu vàng kim sáng óng trên tóc Lương Lập Đông lại bất đồng, nó như mang theo ánh sáng nhè nhẹ, cho dù giữa bóng tối cũng cực kỳ bắt mắt, hơn nữa còn rất sạch sẽ lộng lẫy, như từng sợI thuỷ tinh vàng kim mềm mại, cực kỳ mỹ lệ.

Lương Lập Đông sờ nhẹ lên tóc mình, trong trò chơi mái tóc của hắn không bắt mắt như vậy, cũng tương tự như người bình thường, có điều giờ quả thực “mỹ lệ” phi phàm, hơn nữa khá giống tóc của Margaret, chỉ có điều mái tóc của Margaret là màu đỏ như lửa, hơn nữa còn rất dài, dài tới tận gót chân.

Có lẽ là vì huyết thống Vân Long, Lương Lập Đông suy đoán.

Thấy Lương Lập Đông không trả lời, Kayle coi như hắn ngầm thừa nhận, cậu trai tiếp tục hỏi: “Rốt cuộc thầy bao nhiêu tuổi rồi?”

“Con đoán xem!” Lương Lập Đông mỉm cười đáp.

“Chuyện này làm sao mà đoán được.” Kayle nhún vai đáp.

Lương Lập Đông cười ha hả rồi nói: “Không nói mấy chuyện này, bên kia có con hổ, chúng ta qua xem có thích hợp làm thú nuôi không.”

Lúc này bọn họ đã lên tới sườn núi, ngay khi tới rìa núi, do phạm vi kỹ năng Giá Vụ mở rộng, trong tầm mắt hai người hiện lên rất nhiều điểm đỏ, bên rìa lớp sương mù có một dòng thông báo của hệ thống, bên trên có ghi ‘hổ núi’.

Hai người cùng bước tới, hổ cũng thuộc họ nhà mèo, động vật họ nhà mèo cả thính giác, thị giác lẫn khữu giác đều tương đối tốt, thế nhưng hai người tới cách con mèo lớn này năm mươi mét, nó vẫn đang nhìn quanh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Kỹ năng Giá Vụ cướp đoạt phần lớn cảm quan của con hổ, giờ ngay những gì trước mặt nó cũng không thấy được, không biết làm sao chỉ có thể gầm gừ, dáng vẻ rất bất an. Con hổ này ăn uống no đủ, chạy tới bìa rừng tắm nắng nào ngờ bị kỹ năng Giá Vụ của Lương Lập Đông bao phủ vào.

Tuy hổ là vua trên rừng núi, nhưng chỉ là sinh vật tự nhiên, gặp phải ma pháp vẫn chỉ là phái yếu.

Lương Lập Đông mở công năng “thú nuôi’ của hệ thống, quay về phía con mèo lớn đang lo lắng bất an, sau đó đọc dòng giới thiệu của hệ thống:

Tên gọi: Hổ núi

Chủng tộc: Loài mèo (có thể thu phục thành thú nuôi)

Sở trường khế ước: Di Chuyển Không Tiếng Động

Lương Lập Đông gật gù, cũng giống như trong trò chơi, sau khi động vật họ nhà mèo trở thành ma thú, sở trường quả nhiên là di chuyển không tiếng động. Loài mèo có lực tấn công rất mạnh, thủ đoạn tấn công cũng đa dạng, có thể trở thành ma sủng chiến đấu rất mạnh, có điều bản thân kỹ năng Giá Vụ của Lương Lập Đông đã tự mang hiệu quả ‘di chuyển không tiếng động’ nếu lại khế ước động vật họ nhà mèo, mặt sở trường bị trùng lặp, rất lãng phí.

Tránh khỏi con mèo lớn đang không biết làm sao, Lương Lập Đông bước vào rừng, Kayle theo sau nói: “Thầy, thầy thấy con hổ không hợp à? Con thấy nó mạnh lắm mà.”

“Sức chiến đấu đúng là không tệ, có điều sở trường chiến đấu của nó trùng lặp với kỹ năng của thầy.”

Kayle cái hiểu cái không gật gù, có điều càng lúc cậu càng nhớ kỹ một danh từ - sở trường chiến đấu.

Rất nhiều loại động vật có thể trở thành thú nuôi, nhưng không phải thú nuôi ma pháp nào cũng có đủ sức chiến đấu. Ví dụ như sóc, chim sẻ, thỏ vân vân cũng có thể trở thành thú nuôi, sở trường khế ước của chúng cũng khá thực dụng, thế nhưng cho dù có trở thành ma thú, năng lực chiến đấu của chúng cũng rất bình thường, càng nghiêng về phía phụ trợ. Lương Lập Đông cần một thú nuôi ma pháp có chiến lực mạnh mẽ lại có sở trường không xung đột với kỹ năng của mình.

Hai người đi một lúc trong rừng, Lương Lập Đông lại phát hiện một con thú khác rất thích hợp chiến đấu: rắn.

Tên gọi: Rắn vàng đốm trắng

Chủng tộc: họ nhà rắn

Sở trường khế ước: Chiến Đấu Trong Trạng Thái Mù

Con rắn này thật ra đã phát hiện Lương Lập Đông và Kayle nhưng không tấn công, vì hai người cách nó hơn năm mươi khác, mặt khác loài rắn thật ra rất sợ người, trừ phi quá đói hoặc bị uy hiếp, bằng không thường nó sẽ không tấn công người. Rắn không dùng thị giác hay thính giác cảm nhận sinh vật, vì thế kỹ năng Giá Vụ không mấy tác dụng với nó, có điều nó cũng bị ảnh hưởng giảm tốc, nó muốn trốn hai kẻ đáng sợ trước mặt, nhưng tốc độ trườn rất chậm.

Chiến Đấu Trong Trạng Thái Mù, Lương Lập Đông hơi xiêu lòng, sau khi hoá ma sủng, sức chiến đấu của loài rắn cũng rất cao, mặt sở trường cũng không xung đột. Có điều Lương Lập Đông ngẫm một lát rồi lại từ bỏ. Hắn có tầm nhìn chân thực, bất luận trong hoàn cảnh nào cũng nhìn rõ mọi vật, không cần sở trường chiến đấu này.

Rời khỏi chỗ con rắn đang sợ vỡ mật, Lương Lập Đông dẫn Kayle tiếp tục đi trong rừng, nhanh chóng gặp một sinh vật loại chiến đấu khác.

Tên gọi: Sói xám vùng rừng núi

Chủng tộc: Loài chó

Sở trường khế ước: Kháng Chịu Pháp Thuật.

Kháng Chịu Pháp Thuật là một sở trường phụ trợ rất tốt, nó có thể tăng cường kháng tính ma pháp các loại cho người sở hữu, hiệu quả không mạnh nhưng được cái toàn diện, lại có tác dụng với bất cứ nghề nghiệp nào, hơn nữa theo đẳng cấp tăng lên, hiệu quả cũng càng mạnh. Lương Lập Đông có bảy điểm trưởng thành ý chí, kháng tính ma pháp tương đối tốt, nếu thêm sở trường kháng chịu phép thuật, hiệu quả sẽ càng tốt, ma pháp bình thường rất khó tác dụng lên hắn.

Hơn nữa sức chiến đấu của loài sói cũng tương đối khá, tuy không mạnh bằng loài mèo nhưng ít nhất cũng hơn đám thú nuôi ma pháp phụ trợ như sóc hay thỏ.

Cứ nhớ chỗ nó đã, xem những con thú khác rồi quyết định sau. Hai người tiếp tục đi trong rừng, gặp không ít động vật hoang dã. Lương Lập Đông còn muốn xem vài con côn trùng song lại phát hiện trong rừng không có côn trùng lớn, còn côn trùng nhỏ cho dù có hoá ma thú, sở trường có tốt, sức chiến đấu cũng chẳng đến đâu, đành bỏ qua.

Đi hơn nửa ngày, mặt trời cũng sắp xuống núi, Lương Lập Đông lúc này mới quyết định chọn sói xám làm thú nuôi.

Bọn họ nhanh chóng tóm được một con sói xám lạc đàn. Lương Lập Đông bật hệ thống khế ước thú nuôi, toàn thân toát lên ánh sáng màu lam, lẫn vào đó là vài tia chớp nho nhỏ lập loè, dáng dấp ma pháp sư doạ người. Kayle nhíu mày, sói xám nằm trên mặt đất, không dám nhúc nhích, kêu ngao ngao, sợ hãi gần chết.

Dưới sự giúp đỡ của hệ thống, Lương Lập Đông kéo một mảnh linh hồn nho nhỏ ra, ngưng tụ trên ngón trỏ tay phải. Trong trò chơi, khi hắn khế ước thú nuôi, mảnh linh hồn là màu lam, nhưng giờ mảnh linh hồn của hắn có màu vàng kim, hệt như màu tóc của hắn.

Tuy khi kéo linh hồn đau đớn hơn nhiều so với trong trò chơi, có điều Lương Lập Đông vẫn cố nhịn, hắn dùng tay lau mồ hôi lạnh trên đầu, chuẩn bị giơ ngón tay lên truyền mảnh linh hồn vào đầu con sói. Đúng lúc này, đỉnh đầu hắn vang lên một tiếng kêu, hắn ngẩng đầu theo bản năng, một con chim lớn đuôi xanh thân sắc, lông chim trên đầu ba màu sặc sỡ bay qua đầu hắn. Kỹ năng Giá Vụ có tác dụng giảm tốc khiến con chim này bay rất vất vả, tốc độ không nhanh.

Trong tầm mắt Lương Lập Đông nhanh chóng xuất hiện tin tức của con chim này.

Tên gọi: Chim cắt ba mào (nửa ma thú)

Chủng tộc: Chim cắt (có thể khế ước làm thú nuôi).

Sở trường khế ước: Né Tránh Theo Trực Giác, Cơ Trí Linh Hoạt.

Mẹ nó chứ! Lương Lập Đông suýt nữa nhảy bật dậy, sinh vật hai sở trường, hơn nữa còn là sinh vật nửa ma thú tự nhiên. Trong trò chơi hắn từng nghe tới sinh vật đặc biệt xen lẫn giữa tự nhiên và ma pháp như vậy nhưng chưa từng nghe thấy, đây là loại thú chỉ may mắn mới gặp được. Không ngờ lần này lại gặp trong thực tế.

“Kayle, giúp thầy bắt con chim này.”

Lương Lập Đông gọi lớn một tiếng rồi đuổi theo, chỉ số phối hợp của hắn đã lên tới 7,35, thêm vào kỹ năng Giá Vụ và di chuyển nhạy bén tăng tốc, thân hình lập tức biến mất. Kayle kinh ngạc, vội vàng đuổi theo.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.