Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai lựa chọn, hai hồi báo khác nhau!

Phiên bản Dịch · 1462 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Nhìn như hỏi, nhưng giọng điệu của ả lại cực kỳ bá đạo, không cho mọi người có chỗ trống để cự tuyệt.

Tất cả trưởng lão đều nhíu mày, nhưng không ai nói thêm điều gì. Thân phận của Cổ sư tỷ khá đặc thù. Tuy rằng bọn họ có chút tò mò với Giang Y Y, nhưng lại không muốn vì chút tò mò này mà đắc tội với ả.

"Ta có ý kiến."

Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên.

Trong nháy mắt, tầm mắt mọi người rơi vào trên người kẻ mới nói, Giang Hàn.

Khóe mắt nam tử đứng trên phi kiếm hơi giật giật. Xem ra tên có tư chất Ất đẳng này là một kẻ khó đối phó, ngay cả trưởng lão mà hắn cũng dám chống đối!

"Ngươi có ý kiến gì không?"

Cổ sư tỷ lạnh lùng nhìn hắn.

"Ta cảm thấy, dựa vào tư chất của muội muội ta, ngươi không xứng dạy nàng." Giang Hàn thản nhiên nói.

Hiện tại hắn đã hiểu được.

Sợ rằng nữ trưởng lão này chính là người đã hại chết Nam Cung Uyển.

Từ đầu đến cuối, ả vẫn luôn ngó chừng Giang Y Y. Lúc đầu Giang Hàn còn cảm thấy hơi khó hiểu, nhưng khi hắn chú ý tới mặt dây chuyền màu xanh nhạt nơi cổ Giang Y Y, trong nháy mắt hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ!

Mặt dây chuyền này vốn thuộc về Nam Cung Uyển!

Dù sao thì hai bên cũng là kẻ thù, có đắc tội thêm vài phần nữa thì đã sao?

Vả lại, Giang Hàn tin tưởng, nếu Nam Cung Uyển dám nói Giang Y Y có thể chất đặc thù, tất nhiên là có đạo lý của nàng.

Nếu không sao nàng dám để Giang Y Y tới nơi này chịu chết?

Không... xứng?

Tất cả mọi người ngây dại.

Kể cả tất cả trưởng lão đang ngồi trên đài cao cũng nghẹn họng trân trối nhìn Giang Hàn, ngay cả Cổ trưởng lão cũng ngẩn người. Dường như ả hoàn toàn không ngờ tới vậy mà hắn lại dám nói ra những lời như thế với ả.

Nhưng rất nhanh.

Ả đã kịp phản ứng, sắc mặt ả chợt biến thành âm trầm không gì sánh được: "Ngươi nói cái gì?"

"Ăn ngay nói thật."

Sắc mặt Giang Hàn không thay đổi, lại đi về phía trước vài bước, "Nếu muội muội ta có thể leo lên Thiên Kiếm Sơn, sao có thể là một người bình thường được? Dám hỏi chư vị trưởng lão, từ khi Kiếm Tông khai phái tới nay, đã từng có tiền lệ như thế này hay chưa?"

Tất cả trưởng lão nghe vậy, nhìn nhau vài lần.

Đúng vậy!

Cho tới bây giờ, vẫn chưa từng có người nào không có tư chất võ đạo mà có thể tự thân leo lên Thiên Kiếm Sơn!

Giang Hàn thầm suy nghĩ trong lòng.

Hiện tại Y Y vẫn là người thường thật, Nam Cung Uyển còn cố ý dặn dò hắn, trước khi Y Y chưa đạt được bảo vật thuộc về nàng ở Kiếm Tông, tuyệt đối không nên cho nàng tu luyện, nếu không sẽ ảnh hưởng tới việc tu hành ngày sau!

Mà một người bình thường sao có thể không sợ phần thí luyện thân thể nửa đoạn đầu Thiên Kiếm Sơn, cũng không sợ phần thí luyện tinh thần nửa đoạn sau Thiên Kiếm Sơn!

Người như vậy, sao có thể là người bình thường được?

Cho nên.

Theo suy đoán của Giang Hàn, chỗ đặc biệt trong thể chất của Giang Y Y, hẳn là có liên quan tới "kiếm"!

Trên quảng trường, vô số đệ tử mới vừa nhập môn cùng với đám người bị loại còn chưa xuống núi, lúc này vẻ mặt tất cả mọi người đều ngơ ngác, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Giang Hàn tràn đầy kính nể.

Dám cả gan chống đối trưởng lão Kiếm Tông, thật đúng là tấm gương của chúng ta!

Bọn họ không có can đảm này.

"Tốt! Tốt! Tốt!"

Sắc mặt Cổ trưởng lão chìm như nước, nổi giận bừng bừng. Ả nhìn chòng chọc vào Giang Hàn, "Vậy ngươi thử nói thử xem, rốt cuộc nàng có điểm gì đặc biệt mà ngay cả ta... cũng không xứng để dạy nàng!"

"Không biết."

Giang Hàn nói rất dứt khoát.

"..."

Tất cả trưởng lão sợ ngây người.

Ngươi không biết mà vẫn dám nói chắc như thế, người không biết còn tưởng rằng ngươi có thể nói ra bí mật kinh người gì!

"Khụ."

Một trưởng lão tằng hắng một cái, "Tiểu gia hỏa, không nên làm loạn. Ngươi tranh thủ thời gian xin lỗi Cổ trưởng lão đi. Nàng là tiền bối, sẽ không tính toán quá nhiều với ngươi..."

"Không đảm đương nổi!"

Cổ trưởng lão cười lạnh một tiếng, "Đường đường là thiên tài tư chất Ất đẳng, sao ta dám nhận lời xin lỗi của hắn? Nếu lỡ người ta ghi hận trong lòng, ngày sau tu vi vượt qua ta, tới tìm ta báo thù thì ta nên làm gì bây giờ?"

"Cổ sư tỷ, lời này của sư tỷ hơi nghiêm trọng..." Trưởng lão bên cạnh đồng loạt cười khổ.

"Được rồi."

Đúng vào lúc này, một giọng nói nhàn nhạt bỗng nhiên quanh quẩn trên quảng trường, "Tú Niệm, sắp xếp đám đệ tử mới nhập môn đi. Các vị trưởng lão, đưa hai người bọn họ đến chủ điện."

"Vâng, tông chủ!"

Nam tử chân đạp phi kiếm lúc trước vội vã cung kính đáp lại.

Sắc mặt các trưởng lão ngồi trên đài cao đều thay đổi, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều lục tục đứng dậy, gật đầu xác nhận.

"Tông chủ Kiếm Tông..."

Trong mắt Giang Hàn có vẻ kinh dị thoáng qua.

Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ của Giang Y Y, tay kia vẫn bưng chậu nước như cũ.

Chỉ chốc lát sau.

Bọn họ đã đi tới một đại điện phong cách cổ xưa. Bên trong đại điện có một ông già râu tóc bạc trắng, thân mặc áo bào màu trắng tinh khiết đang ngồi.

"Chư vị trưởng lão, ngồi đi."

Ông lão chậm rãi mở hai mắt ra, mỉm cười mở miệng.

"Vâng."

Tất cả trưởng lão ngồi xuống chỗ của mình.

Sau đó, ánh mắt của tông chủ Kiếm Tông rơi vào trên người Giang Hàn. Hắn ta cười tủm tỉm, nói: "Ngươi chính là tiểu gia hỏa có tư chất Ất đẳng đúng không? Không tệ, đã lâu rồi Kiếm Tông ta chưa từng xuất hiện thiên tài có tư chất Ất đẳng."

"Vãn bối bái kiến tông chủ." Giang Hàn không kiêu ngạo không siểm nịnh.

"Ừm."

Tông chủ Kiếm Tông nhìn về phía Giang Y Y. Dường như hắn ta hơi sửng sốt một chút, sau đó trong đôi mắt tang thương đột nhiên nở rộ một vòng quang mang vừa mừng vừa sợ.

Quét!

Bóng dáng hắn ta biến mất, một chớp mắt sau hắn ta đã xuất hiện trước mặt Giang Y Y, ánh mắt sáng quắc.

"Vô Cấu Kiếm Thể, tự nhiên thiên thành!"

Hắn ta thì thào vài câu, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to, "Ha ha ha, thật là trời phù hộ Kiếm Tông ta! Tiểu cô nương, ngươi có nguyện ý bái lão phu làm sư phụ không? Trăm năm nay lão phu chưa thu đồ đệ, hôm nay thu ngươi làm đệ tử quan môn!"

Vô Cấu Kiếm Thể?

Tuy rằng Giang Hàn không rõ ràng lắm từ này có nghĩa là gì, thế nhưng nghe có vẻ rất trâu bò.

"Ta nghe ca ca."

Giang Y Y lui về phía sau một bước nhỏ, nắm chặt bàn tay lớn của Giang Hàn.

Tông chủ Kiếm Tông lập tức giật mình, hắn ta nhìn Giang Hàn bên cạnh một cái thật sâu, đưa tay vuốt hàm râu, cười nói: "Tiểu tử, ngươi xem coi thế nào?"

Ta?

Giang Hàn chậc lưỡi, ánh mắt rơi vào trên người tông chủ Kiếm Tông gần trong gang tấc.

【 Lý Mộ Bạch, tông chủ Kiếm Tông, vì chênh lệch giữa song phương quá lớn, tạm không thể kiểm tra đo lường tu vi. 】

【 Lựa chọn một: Đồng ý để Giang Y Y bái sư, có thể đạt được hồi báo: Giang Y Y trở thành đệ tử quan môn của Lý Mộ Bạch, tông chủ Kiếm Tông trong tương lai. 】

【 Lựa chọn hai: Cự tuyệt không cho Giang Y Y bái sư, có thể đạt được hồi báo: tuyệt đại Nữ Đế ngày sau. 】

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 347

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.