Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cẩu Tử.

Tiểu thuyết gốc · 2747 chữ

Tiểu hài tử chỉ xem qua mất thứ vật dụng đó, nhận thấy vị trí này có phần không được ổn thỏa. Sau khi nhặt cái lọ kì lạ kia lên, nhỏ vài giọt để phân hủy cái xác chết của tên béo Cẩu Tử, liền lẳng lặng trong bóng tối mà rời đi.

Tại một con mái nhà không cao không thấp ở trong trấn, tiểu hài tử không biết đã ngồi tại đây từ bao giờ. Mượn ánh sáng trăng, lúc này cậu ta mới mở túi vải ra xem xét kĩ các đồ vật kia. Ánh mắt sau đó không khỏi dán vào tiêu đề trên bìa của hai quyển sách.

" Độ kiếp giản "

" Thiết chảo hộ thân "

Lúc mới đến trấn nhỏ, tiểu hài tử đã nhận ra bản thân có thể đọc hiểu được những kí tự gọi là chữ viết kia. Nên việc đọc được tiêu đề của hai cuốn sách cũ này là vô cùng đơn giản.

Nheo mắt mở ra xem một hồi nội dung của hai cuốn sách kia, tiểu hài tử cũng đã hiểu đại khái nội dung của hai cuốn sách này viết về cái gì.

" Độ kiếp giản " từ những trang mở đầu đã nói rất rõ là nội dung cuốn sách ghi những điều cần biết của quá trình tu tiên.

- Tu tiên sao ? Chẳng lẽ là trở thành một tiên nhân cao cao tại thượng đó ư ?

Trong đầu đặt ra những câu hỏi như vậy, tay liền không trần chờ mà mở ra xem những trang tiếp theo. Đúng như những gì tiểu hài tử nghĩ, tu tiên đích xác là quá trình để trở thành tiên nhân, có sức mạnh cường đại, có thể sống trường tồn với thiên địa trời đất, vạn người kính phục.

Những điều đó khiến tiểu hài tử trong lòng động lên vài phần thú vị, cảm giác cái mục đích để tồn tại là theo đuổi con đường trở thành tiên nhân là một điều gì đó hết sức cao thượng.

Đọc tiếp nội dung của " Độ kiếp giản " , tiểu hài tử liền biết không phải ai cũng có thể tu thành tiên nhân, mà đích xác phải có linh căn trong người mới có thể tu luyện, mới có thể hấp thu được một thứ gọi là linh khí vào đan điền.

Về phần linh khí kia, nó giống như một thứ vật chất thần kia mà khi thông qua cơ thể của cách sinh vật, liền biến đổi thành những thứ khác vô cùng thần kì, vô cùng mạnh mẽ. Nó chính là nguyên nhân giúp cho những người tu tiên có thể sống lâu hơn người thường. Khi có linh khí trong cơ thể rồi, liền có thể sử dụng các loại công pháp, pháp bảo để vận dụng linh khí trở thành những thứ công cụ mạnh mẽ. Ví dụ như có thể bắn ra một quả cầu lửa gọi là chưởng lực gây sát thương, có thể điều khiển một số vật thể nhất định.

Tiểu hài tử mơ hồ liên tưởng chân khí đến một thứ được gọi là năng lượng trong kí ức của cậu ta. Còn về phần đan điền kia, có lẽ như một thứ gì đó lưu giữ năng lượng này không cho thoát đi, dường như giống như " quả pin " vậy.

Muốn biết được bản thân có linh căn hay không, phải gặp được một vị tu tiên giả có pháp lực đến luyện khí kỳ tầng tám mới có thể xem xét, hoặc phải dùng một số phải bảo đặc thù.

- Tìm một tu tiên giả ở đâu đây ?

Nhất thời tiểu hài tử đặt ra trong đầu một câu hỏi, cậu ta gấp cuốn sách đó lại tạm thời không xem nữa. Việc trước mắt phải tìm gặp được tu tiên giả đã, và làm cách nào để vị tu tiên giả đó giúp bản thân xem qua linh căn. Chuyện này không dễ dàng, nên để từ từ rồi hãng tính.

Lật đến quyển sách thứ hai, " Thiết chảo hộ thân " hóa ra là một môn võ công của lục lâm giang hồ, dùng để phòng thân, yêu cầu cũng không có gì quá khắt khe như tu tiên. Tiểu hài tử nhận thấy trước mắt vẫn là học những thứ trong cuốn sách này trước, dù gì thì trước khi bước vào con đường tu tiên được, việc cốt yếu là phải giữ mạng trong cái thể giới phàm tục này đã.

Nhìn mấy gã nam tử lúc nãy chém chém giết giết, tiểu hài tử càng nhận thức được việc phòng vệ cho bản thân là một điều cốt yếu không thể xem nhẹ.

------------------------------

Ngồi bên góc đường là một tiểu hài tử khoảng bốn năm tuổi, người ta thấy cậu ta đã ngồi ở đây được vài canh giờ rồi. Đôi lúc cậu ta lại nhìn xung quanh khắp nơi một hồi, dường như là đang chờ đợi một ai đó.

Một tuần trà trôi qua, từ một góc đường không xa có một tiểu nữ hài xuất hiện đi về phía này. Cô bé không phải ai khác mà chính là tiểu nữ hài tên A Nhược . Vẫn như vậy, trên tay nàng cầm một chén cháo cà, vẻ mặt hồn nhiên.

Cô bé đứng trước mặt của nam hài tử, vẫn như cũ đưa lấy chén cháo đó cho cậu ta rồi ngồi xuống bên cạnh cậu. Tiểu nam hài cầm lấy chén cháo kia, lúc này mới nhìn lên vị trí mắt của A Nhược. Cậu ta biết tại sao tiểu nữ trước này lại dùng khăn che mắt như vậy, mắt nàng không thể được.

Cậu ta không vội ăn chén cháo kia, lúc này khẽ quay sang bên cạnh của tiểu nữ hài nói:

- Ta gọi là Cẩu Tử.

Nghe xong lời nói ấy của Cẩu Tử, A Nhược thoáng chút một nét ngạc nhiên trên khuôn mặt, sau đó lại không biết như thế nào không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

- Tiểu đệ đệ sao lại có cái tên kì cục đến như vậy ? Híc híc .

- Ta không có biết nữa, mọi người gọi ta như vậy. Mà tại sao tiểu tỷ tỷ ngày nào cũng đến đưa cháo cho ta, ta với tiểu tỷ tỷ cũng không có gì là thân thích cả.

- Gia gia nói, nhà chúng ta được hưởng phúc từ tiên nhân rồi nên phải tích cực làm việc thiện. Mà hiện tại gia gia cũng không có khá giả gì, chỉ bán cà muối ở ngoài chợ, nên việc thiện lương duy nhất có thể làm là mỗi lần dọn hàng đi về, liền chuẩn bị một phần cháo mang cho người cơ nhỡ.

- Tiên nhân sao ? Cẩu Tử nghe trong lời của A Nhược nhắc đến tiên nhân, mắt không khỏi sáng lên hỏi.

- Đúng vậy chính là có một vị tiên nhân vài năm trước đây đã nhận ca ca của ta làm đồ đệ. Nghe gia gia ta nói sau này ca ca nhất định cũng sẽ trở thành một vị tiên nhân. Tiểu đệ đệ, ngươi nghĩ xem, như thế không phải là chúng ta nhân ơn huệ từ tiên nhân rồi sao ? A Nhược nói với giọng đầy tự hào, kể lại việc ca ca nàng được tiên sư thu nhận.

- Ưm, tiểu tỷ tỷ nói đúng. Nhưng chẳng lẽ là ca ca của tiểu tỷ tỷ có một thứ gọi là linh căn nên mới được tiên sư kia thu nhận hay sao ? Cẩu Tử hơi gật đầu, lại tiếp tục đặt câu hỏi.

- Đúng vậy, đúng vậy, vị tiên sư kia nói rằng ca ca của ta có linh căn gì đó dị bẩm, con đường trở thành tiên nhân sau này sẽ rất là thuận lợi.

A Nhược liên tục gần đầu, nói với giọng đầy tự hào, nhưng sau khi thấy Cẩu Tử cũng biết đến thứ gọi là linh căn kia liền sinh ra thắc mắc, không khỏi khó hiểu:

- Sao tiểu đệ đệ lại biết như vậy ? Chẳng lẽ đã từng gặp qua tiên nhân rồi sao ?

Cẩu Tử giống như là bị nói trúng chuyện gì đó ở trong lòng, sau khi đảo mắt một lúc mới ấp úng gãi đầu nói:

- Đâu có.....Đâu có...... Chỉ là ....chỉ là nghe được sơ sơ ở đâu đó thôi.

- Ưm, có thể trong trấn này cũng có ai đó được tiên nhân chọn làm đệ tử. Nhưng những người có linh căn trong thiên hạ không phải là nhiều, gia gia ta từng nói là ngàn người mới chỉ có một hai.

Hai đứa trẻ sau đó lại tán gẫu đủ mọi chuyện thiên địa, qua đây Cẩu Tử cũng hiểu được thêm phần nào cuộc sống nhân sinh xung quanh. Hắn xuất phát điểm là từ trong khu rừng, tiếp xúc qua lại, đối nhân xử thế cũng nên học tập một phen. A Nhược là một cô bé vô cùng thông minh, những câu hỏi vu vơ của Cẩu Tử đều được nàng giải đáp một cách hết sức lưu loát, đôi khi Cẩu Tử còn cảm giác cô bé này hiểu được mục đích và ẩn ý trong lời nói hay câu hỏi của bản thân đặt ra.

Cứ thế hơn một canh giờ trôi qua, hai hài tử lúc này trò chuyện cũng đã mỏi miệng rồi. Chỉ dựa vào bức tường bên cạnh không ai nói gì nữa, nhưng lúc này A Nhược trong đầu liền nảy ra một thắc mắc, nàng hơi do dự đôi chút nhưng cuối cùng vẫn mở miệng nói ra:

- Này, tiểu đệ đệ, người thân của đệ đâu ? Tại sao lại đi lang thang như vậy ?

Cẩu Tử hơi bối rối với câu hỏi đó của A Nhược, nhất thời có chút á khẩu không biết trả lời ra sao. Chẳng lẽ lại nói với cô bé này là bản thân thức dậy đã là một hài tử, mọi chuyện đều không nhớ gì.

- Cha mẹ ta đã mất từ rất sớm, ta lại không có họ hàng thân thích gì, nên cứ sống như vậy.

Lúc này, một cánh tay mềm mại của A Nhược chợt đặt lên vai của Cẩu Tử, khuôn mặt nàng lộ ra nét đồng cảm:

- Phụ mẫu ta cũng mất từ rất sớm, nhưng may mắn vẫn có gia gia nuôi dạy hai huynh muội ta.

A Nhược nói lên đây liền lại nở ra một nụ cười, tiếp tục nói:

- Nhưng không sao, tiểu đệ đệ, có tiểu tỷ tỷ ta ở đây rồi, nhất dịnh sau này sẽ chăm sóc cho tiểu đệ đệ, hì hì.

Nhìn khuôn mặt cô bé trước mắt lộ ra vẻ quyết tâm, Cẩu Tử cũng không biết phải phản ứng ra sao nữa. Hắn biết bản thân nội tâm không phải là một hài tử, lại nhìn tiểu cô nương xem ra hơn hắn hai, ba tuổi này có chút dở khóc dở cười. Nhưng nhìn vẻ quyết tâm của tiểu cô nương kia như vậy, hắn bất giác lại xuất hiện một tia ấm áp ở trong lòng. Xem ra có ngươi thân quan tâm chăm sóc vẫn là điều gì đó đáng chân quý.

Hai đứa trẻ nói chuyện không có lâu thì gia gia của A Nhược đã đến đưa A Nhược rời đi, hắn cũng chỉ chào cô bé một câu rồi nhanh chóng bắt đầu thực hiện dự định đã đặt ra.

---------

Cẩu Tử đầu tiên là tìm cho bản thân một nơi yên tĩnh, rất may ở phía tây trấn nhỏ có một ngôn miếu cổ bỏ hoang từ lâu, hắn liền không nghĩ ngợi mà chọn nơi này làm trốn ngủ nghỉ.

Tại đây, mỗi ngày Cẩu Tử ngồi tĩnh tọa trên một cái bồ đoàn nhỏ, xem xét kĩ lưỡng cuốn " Thiết chảo hộ thân ". Không biết phải hắn có khả năng thiên bẩm với võ học hay không, hay là do cơ thể hắn còn nhỏ, rất dễ thích nghi với việc luyện võ mà quá trình tiếp thu võ học của Cẩu Tử vô cùng dễ dàng, thuận lợi. Chỉ là một thời gian ban đầu, có nhức mỏi cơ bắp một chút, đôi khi một số động tác thực hiện sai dẫn tới chật khớp, nhưng đối với với hắn không thể tạo nên một chút trở ngại nào cả.

" Thiết chảo hộ thân " giống với tên gọi của nó, là môn võ công dùng để phòng thân, kiện thể, khi tấn công đối phương thì dùng các chiêu thức biến hóa từ hai đôi tay mà tạo thành. Nhưng khi Cẩu Tử đọc đến nửa quyển, liền có một nhánh phụ lục vài chương chỉ dạy hắn có thể chuyển đổi qua dùng một số vũ khí kết hợp, như kiếm, gậy gộc để thay cho chảo thủ khi cần thiết..

Thấm thoát đã hơn hai năm trôi qua, Cẩu tử giờ đây là một hài tử bảy tuổi thân thể vạm vỡ rắn chắc, quyển " Thiết chảo hộ thân " kia cũng chẳng còn gì để hắn khai thác nữa. Giờ đây trên người hắn, cây nỏ kia đã được thay thế bằng một loại nỏ sắt đen nhỏ gọn vô cùng tinh tế, thắt lưng có đeo thêm một cây kiếm dài hơn một thước. Nhìn tổng quan, Cẩu Tử lúc này chẳng khác nào một hiệp khách giang hồ cả.

Những món vũ khí này được hắn thuê một gã thợ rèn lành nghề ở phía đông trấn làm cho, với số tiền lấy được từ tên Cẩu Tử đã chết kia thì không có gì là khó với hắn cả. Hai nhìn ba trăm lượng bạc, số tiền này đối với một số người là đủ tiêu cả mấy đời không hết. Tất nhiên, trong kí của Cẩu Tử có rất nhiều thứ vũ khí khác vô cùng lợi lại, hắn cũng nhớ rất rõ nguyên lý của chúng, giống như một cây hỏa thương có thể bắn liên tiếp ra vô số viên kim loại màu đồng gây sát thương cực lớn, hay một quả cầu nhỏ khi rút chốt ném đi sẽ tạo ra một vộ nổ khói bụi mịt mù.

Thứ cốt yếu để cho những thứ đó hoạt động được chính là một loại bột có tên thuốc nổ, nhưng dường như tại đây việc chế tạo ra thuốc nổ có sát thương lớn dường như là một điều không khả thi cho lắm, thiếu vô vàn nguyên liệu. Hắn xem được ở quyển " Độ kiếp giản " kia thì biết được, tuy những thứ vũ khí kia gây sát thương lớn cho người phàm, khí thế thì màu mè hoa mĩ nhưng thực chất sát thương cũng chỉ đủ để đối phó với một tu tiên giả cấp bậc luyện khí kì tầng năm mà thôi. Phải biết là luyện khí kì là tầng cảnh giới tu tiên thấp kém nhất, nếu giả sử dùng những thứ vũ khí kia đối phó với một tu sĩ trúc cơ, hay thấp hơn là luyện khí kì tầng sáu thì cũng trở nên yếu thế hơn rồi. Khí bắt đầu tu luyện thành luyện khí kì tầng sáu, chi giác, độ nhạy bén đều tăng lên, có thể điều khiển một số vật chất cơ bản, mới cả kèm theo vô số pháp khí phòng hộ, tấn công rất dễ dàng khắc chế lại.

Những vũ khí kia nếu chế tạo được, chắc hẳn sẽ vô địch trong trốn phàm trần, nhưng mục đích hiện tại của hắn là đi theo con đường trở thành tiên sư, tạm thời những thứ này chưa vội nghiên cứu. Bất quá sau này không có linh căn, không thể bước vào con đường tu tập trở thành tu tiên giả, thì quay lại nghiên cứu những thứ đó sau cũng chưa muộn.

" Tu tiên mỗi lần đột phá cảnh giới còn giúp bản thân kéo dài tuổi thọ, nghiên cứu những thứ vũ khí kia nếu có thành tựa thì thời gian để sử dụng cũng chẳng còn được bao nhiêu ! "

Bạn đang đọc Huyết Bồ Tát - Vạn Giới Sát Thần sáng tác bởi hoangdang151

Truyện Huyết Bồ Tát - Vạn Giới Sát Thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.